*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3ghe vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết giật thót Giữa trưa, anh ta chưa xử lý xong công việc mà đã phải đi trường học tìm cậu sao? Nghĩ đến đây, Quý Quân Tuyết có vài phần áy náy Cảnh Triệt không phải người giám hộ của cậu, hơn nữa cậu đã lớn như vậy rồi, Cảnh Triệt lại vì chuyện của cậu mà bỏ công việc của mình sang một bên Quý Quân Tuyết bỏ thuốc mỡ vào hộp y tế, đóng nắp thùng plastic và đặt sang bên cạnh, đứng dậy đi đến trước bàn làm việc của Cảnh Triệt. “Anh Cảnh Triệt, em luôn gây phiền toái cho anh, về sau em sẽ không tùy hứng đánh nhau với người ta nữa.” Quý Quân Tuyết hối lỗi. “...” Cảnh Triệt đang dọn dẹp tài liệu trên bàn làm việc bỗng khựng lại “Em suy nghĩ nhiều rồi, lúc giáo viên gọi điện thoại,2anh vừa lúc ở bên ngoài, cách trường học của em cũng không xa.” “..”Quý Quân Tuyết xấu hổ, khóe miệng giật giật. Khó trách cậu tò mò không hiểu sao anh Cảnh Triệt đến trường học nhanh như vậy. Cảnh Triết làm sao có thể sẽ nói cho cậu rằng app giao thông trên di động đã nhảy ra hai hóa đơn phạt nhắc nhở và một tin báo trừ tiền, do anh ta lái xe quá nhanh, vô tình vượt đèn đỏ. “Em ngồi nghỉ ngơi một lúc đi, anh làm việc xong sẽ dẫn em đi dạo quanh công ty.” “Vâng!” Quy Quân Tuyết vừa mới đáp lại, khóe mắt đã liếc thấy có một bức ảnh trên bàn làm việc của Cảnh Triệt. Trong khung ảnh có ba người, một nữ hai nam, một trong hai người đàn ông là Cảnh Triệt. Nhìn người trong bức ảnh này, ai cũng đẹp đến7mức như người bước từ trong tranh ra vậy. Quý Quân Tuyết không thể khống chế mà cầm khung ảnh lên nhìn Quý Quân Tuyết vốn tưởng rằng bề ngoài của Cảnh Triệt vốn đã đẹp trai rồi, không nghĩ tới người đàn ông có đôi mắt phượng bên cạnh anh ta cũng tuấn dật đến mức không thể tìm thấy một chút tỳ vết nào Cô gái phía trước cười xán lạn lại xinh đẹp như tiên nữ vậy, bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy chỉ sợ cũng sẽ rung động. Quý Quân Tuyết thốt lên khen ngợi. “Cô gái này xinh đẹp quá.” Nghe vậy, Cảnh Triệt sầm mặt lại, duỗi cánh tay dài giật lại khung ảnh trong tay Quý Quân Tuyết và để lại tại chỗ “Em ấy đã là mẹ của hai đứa trẻ rồi, đó là em gái của anh.” “...” Cô ấy chính là đệ nhất mỹ9nhân thành phố S trong truyền thuyết, Cảnh Y Nhân sao? Quả nhiên thật sự rất xinh đẹp “Thể còn người đàn ông kia? Là em rể của anh à?” “...” Cảnh Triệt im lặng một lát, tầm mắt lạnh nhạt nhìn lướt qua người đàn ông tuấn dật trong khung ảnh, vẻ phức tạp không dễ phát hiện thoáng qua đáy mắt. “Một người bạn từng rất quan trọng.” “...” Quý Quân Tuyết cảm nhận được bầu không khí dường như có chút bất thường, cảm thấy mình đã hỏi chuyện không nên hỏi, xấu hổ gãi đầu mà cười ha hả “Em ra ngoài đi dạo nhé, để làm quen với môi trường làm việc ạ!” Nói xong, Quý Quân Tuyết giấu sự xấu hổ, cứng ngắc xoay người đi ra khỏi văn phòng, khẩn trương đến mức đi mà tay chân cùng bên cũng chưa phát hiện. Cảnh Triệt ngỡ ngàng5nhìn dáng đi của cậu, không nhịn được mà bật cười Quý Quân Tuyết mở cửa ra, thư ký vừa lúc bưng cà phê và sữa vào phòng Thư ký cười với Quý Quân Tuyết “Này cậu em, sữa của em này!” “Không.. Lát nữa em về sẽ uống!” Quý Quân Tuyết nghiêng người tránh né ánh mắt đùa giỡn của thư ký, cố gắng chen ra ngoài.