*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3uý Quân Tuyết còn chưa kịp giải thích đã bị Quý Quân Mỹ đánh gãy “Chị mặc kệ em có nguyên nhân gì, bây giờ lập tức chuyển ngay về trường học, chị đã đi rồi mà em lại vô liêm sỉ cứ ở lại đó là sao hả? Thiếu tiền thì nói với chị, bây giờ chị có cả đống tiền.” Bị chị mình nói như vậy, không hiểu sao trong lòng Quý Quân Tuyết lại tủi thân, bàn tay cầm điện thoại di động vô thức nắm chặt hơn, thậm chí còn cảm thấy không đáng cho anh cảnh Triệt Thì ra chị ấy thật sự chạy trốn với người khác. “Chị, chị không tính trở về sao?” “Chị quay về làm cái gì? Cái tên đàn ông keo kiệt đó, muốn chút tiền của anh ta mà anh ta cũng cự tuyệt, có bao giờ coi chị2là vị hôn thê của anh ta đâu? Người ngoài mà anh ta còn chịu cho vay tiền, chị là vị hôn thê của anh ta mà anh ta cũng không chịu, chị đúng là thích anh ta nhưng cũng đâu thể gả cho anh ta rồi sống khổ sống sở chứ!” “Tại sao lại có người cứ động một cái là tìm vị hôn phu đòi tiền cơ chứ, cho dù muốn kết hôn thì chị cũng đâu thể ỷ lại mọi chuyện vào anh cảnh Triệt, hơn nữa không phải mỗi tháng anh ấy đều cho chi phí sinh hoạt hay sao?” Anh Cảnh Triệt chẳng phải đã nuôi không bọn họ suốt một năm hay sao “..”Quý Quân Mỹ bị em trai làm cho nhất thời không lời nào để nói, thẹn quá thành giận mà gầm nhẹ: “Chuyện của chị còn chưa tới7lượt em quản, lập tức chuyển đi cho chị, có nghe không!” “Em.. em biết rồi!” Quý Quân Tuyết có chút không cam lòng mà đáp lại Cho dù không cam lòng, nhưng chị ấy nói đúng, chị ấy đã không muốn gả cho Cảnh Triệt, cậu còn ở đó làm cái gì nữa? Tắt điện thoại, Quý Quân Tuyết đi vào thang máy, vốn định lên trên nhưng cậu lại bấm nút tầng một, rời khỏi nơi này Quý Quân Tuyết gọi xe taxi và trở lại biệt thự của Cảnh Triệt, đẩy ra cửa sắt nhỏ trước sân, đi từng bước một vào căn nhà. Nhìn ngôi nhà tràn ngập ấm áp mà cậu đã sống hơn một tháng, cùng với sự chăm sóc của anh Cảnh Triệt, lại nhớ lại buổi tối hôm chị ấy đào hôn, cậu đã thu dọn đồ và chuẩn bị đi Vừa đi9đến huyền quan, đẩy cánh cửa ra, cậu đã nhìn thấy anh Cảnh Triệt trở về, đang đứng ở cửa lớn với dáng vẻ thất vọng chán chường Nhìn thấy cậu đang kéo vali, anh Cảnh Triệt liền cướp lấy vali và đặt sang một bên, lập ức ôm cậu vào lòng, vùi đầu vào cổ cậu “Đừng đi! Em đi rồi, anh thật sự sẽ trắng tay.” Cậu biết bất cứ người đàn ông gặp phải chuyện như vậy, trong lòng đều cực kỳ khó chịu Bị người phụ nữ của mình cắm sừng, còn khiến toàn thế giới đều biết Cảnh Triệt ôm chặt lấy cậu, cậu cảm nhận được người đàn ông mạnh mẽ này đang không ngừng run rẩy... Lần đầu tiên cậu gặp Cảnh Triệt là một năm trước. Chị cậu tham gia một bữa tiệc của xã hội thượng lưu nhưng không có bạn nam, nên5bảo cậu đi giả vờ làm bạn nam. Lần đầu tiên cậu ăn mặc nghiêm trang như vậy, âu phục giày da, có chút phù hợp với khuôn mặt búp bê non nớt của cậu Quý Quân Tuyết vừa mới học đại học năm nhất, mới 19 tuổi, lần đầu tiên tham gia bữa tiệc xa hoa như vậy Mặc dù Quý Quân Mỹ chuẩn bị cho cậu ăn mặc rất đẹp trai, nhưng vẫn không che giấu được sự non nớt lúng túng, ở bữa tiệc sang trọng này, dường như cậu không thể hoàn toàn thả lỏng được Quý Quân Mỹ bên cạnh cậu, vẫn luôn kéo cánh tay cậu, nhắc nhở cậu thả lỏng tự nhiên một chút Nhưng càng là như thế, cậu lại càng khẩn trương.