*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 9��Tôi có chút việc phải đi trước, tiền thuốc men, tôi đã trả...” Cảnh Triệt còn chưa nói hết, di động trong túi Cung Tư Vũ đã vang lên “...” Cung Tư Vũ có chút xấu hổ lấy di động ra nhìn màn hình hiển thị, sau đó đưa điện thoại di động tới trước mặt Cảnh Triệt Cảnh Triệt cúi mắt nhìn màn hình hiển thị trên di động của Cung Tư Vũ “Chú Cảnh” cảnh Triệt biết là cha gọi tới, lấy di động của Cung Tư Vũ và bấm nghe điện thoại, không kiên nhẫn “A lô” một tiếng. Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói cực kỳ vui vẻ của Cảnh Đức Chính: “Ủa! Các con vẫn còn ở cạnh nhau à, cha cùng Cung tổng đang uống trà ở trung tâm thương mại gần công ty con đấy, vừa hay các con cũng cùng nhau lại đây ăn cơm3đi.” “Không được! Cô Cung không khoẻ, bây giờ con đang cùng cô ta ở bệnh viện.” Cảnh Triệt lạnh lùng nói “Cô bé làm sao thế? Có phải con bắt nạt cô bé rồi không?” Cảnh Đức Chính lập tức trách cứ con trai “...” Cảnh Triệt hơi mím môi, biết ngay là cha sẽ nghĩ như vậy, anh ta cũng không để trong lòng, chỉ lạnh nhạt nói: “Không cẩn thận bị ngã một cái, thể chất cô ta mẫn cảm cho nên đến bệnh viện khám.” “Không nghiêm trọng là tốt rồi, con chăm sóc cô bé cho tốt, cha và cha của cô bé sẽ chạy tới bây giờ đây.” “..” Cảnh Triệt vốn định cự tuyệt, nhưng còn chưa kịp nói cái gì thì Cảnh Đức Chính đã tắt điện thoại Bất đắc dĩ, Cảnh Triệt đành phải chờ hai ông lão đến đây Đồng thời dùng di động của Cung Tư0Vũ gọi điện thoại cho Quý Quân Tuyết, nhưng không ai nghe máy cảnh Triệt trả điện thoại di động lại cho Cung Tư Vũ, ngồi trên ghế trống bên cạnh đợi cha, vừa đến, hai ông lão lại hỏi dài hỏi ngắn Cung Tư Vũ. Sau khi Cung Tư Vũ truyền dịch xong, Cảnh Đức Chính nói đã đặt xong nơi ăn cơm. Sắc mặt Cảnh Triệt sâm xuống, biết cha cố ý, giờ này, anh ta khẳng định không thể đón được Quý Quân Tuyết Nhưng trước mặt người ngoài, Cảnh Triệt vẫn phải cho cha mặt mũi Anh ta không biết liệu Quý Quân Tuyết có vẫn ngây ngốc chờ anh ta hay không. Nghĩ vậy, Cảnh Triệt dùng di động của cha lại gọi điện thoại cho Quý Quân Tuyết, kết quả vẫn không ai nghe. Cảnh Triệt xóa lịch sử cuộc gọi rồi mới trả điện thoại di động lại cho cha Sau5đó bọn họ rời khỏi bệnh viện... Quý Quân Tuyết về đến nhà, đặt túi sách xuống mới phát hiện trên di động có hai dãy số lạ bị nhỡ Cậu vốn định gọi lại nhưng nghĩ đến ngày hôm qua, Cảnh Triệt đã nhắc nhở cậu “Chuyện của chúng ta đã bị không ít người biết, vì không dẫn tới phiền toái, em nhớ ở bên ngoài đừng để ý tới người xa lạ chủ động đến gần mình, ngay cả điện thoại lạ cũng đừng nghe.” Quý Quân Tuyết biết Cảnh Triệt lo lắng về cha của anh ta, hoặc là những người thân khác sẽ tìm tới cậu để gây phiền toái Nghĩ vậy, Quý Quân Tuyết không gọi lại mà đặt di động xuống rồi đi lên tầng. Hôm nay, ngay cả tâm tình ăn cơm, cậu cũng không có Không buồn ăn cơm nên cũng lười làm, cậu trực tiếp trở4về phòng làm bài tập Quý Quân Tuyết ngồi ở trước máy tính, làm bài tập một hồi lâu mới nghe thấy tiếng động cơ quen thuộc từ dưới tầng truyền đến.