*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 9ho nên khi vừa mới tan ca, Cung Tư Vũ không hề ở lại công ty thêm một giây nào, cũng không bám lấy Cảnh Triệt nữa Khi cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết ra khỏi phòng làm việc, thư ký cũng đang chuẩn bị đi về Thấy Cung Tư Vũ không ở đây, Cảnh Triệt cảm thấy thoải mái hơn Tan ca, Cảnh Triệt chờ Quý Quân Tuyết đến ăn cơm ở nhà hàng mà họ thường hay đến Kết quả họ vừa mới vào nhà hàng không lâu thì đã xảy ra một chuyện Phòng bên cạnh Cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết có tranh chấp xảy ra. Quý Quân Tuyết vừa mới vào phòng được một lúc thì đi vào phòng vệ sinh Khi cậu từ phòng vệ sinh trở về, đi ngang qua phòng bên cạnh mới phát hiện ra Cửa phòng bị3mở rộng, ai cũng có thể nghe thấy rất rõ âm thanh la hét ầm ĩ ở bên trong. Quý Quân Tuyết nghe thấy tiếng ồn thì theo bản năng quay lại nhìn. Trong căn phòng lớn xa hoa, có một nhóm người ngồi trước một chiếc bàn lớn Trong số họ có một người mà Quý Quân Tuyết quen biết, đó là bạn học kiêm bạn cùng phòng của cậu - Lý Lập Vinh! Từ lâu, Quý Quân Tuyết đã nghe nói điều kiện gia đình của Lý Lập Vinh rất tốt, cha buôn bán Cậu nhìn thấy Lý Lập Vinh đập mạnh ly rượu ở trước mặt xuống đất, vẻ mặt dữ tợn mà gào thét: “Chuyện của con, ai cho mọi người tự quyết định!?” “...”Quý Quân Tuyết xưa nay chưa từng thấy một người ngoan ngoãn lịch sự, được0bạn học gọi là bạch diện thư sinh* như Lý Lập Vinh lại có lúc hung hăng như vậy (*) Bạch diện thư sinh: Người học trò chưa có kinh nghiệm Khi xưa, học sinh thường khiêm tốn tự nói về mình như thế. “Dù gì cha con cũng đã giúp con xin thôi học rồi, cha mẹ quyết định cho con ra nước ngoài học.” Người nói chuyện là mẹ của Lý Lập Vinh, bà ta mặc trang phục màu nhạt thêu hoa thời thượng, nhìn là biết phu nhân giàu có. “Con không đi!” “Không phải do con quyết định!” Mẹ của Lý Lập Vinh có vẻ rất mạnh mẽ. “Con không đi! Chân ở trên người con, con nói không đi là không đi!” Lý Lập Vinh giận dữ gào thét “Mày định làm phản hả, có tin tao đánh gãy chân thằng kia, để5nó bị tàn phế cả đời không!?” Người đàn ông mặc áo vest giày da ở bên cạnh, có vài nét giống với Lý Lập Vinh, nhìn là biết ông ta là cha của cậu ta Ông ta vỗ bàn đứng bật dậy, la hét với Lý Lập Vinh. “...” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết bỗng giật mình hoảng sợ đến nỗi con người co lại, vô thức lùi ra phía sau Lúc này cậu mới nhận ra chuyện của Lý Lập Vinh và Trương Khánh đã bị cha mẹ của họ phát hiện rồi? “Cha mẹ mà chạm vào cậu ấy thì con sẽ không trở về gia đình này nữa, con sẽ đoạn tuyệt quan hệ với hai người.” Lý Lập Vinh thề thốt Nhìn thấy con trai quyết tâm, mẹ của Lý Lập Vinh liền lo lắng, ưu phiền khuyên bảo. “Lập4Vinh à, cha con làm vậy cũng vì tốt cho con thôi, trước đây con bình thường lắm mà, sao giờ lại trở nên như vậy? Cũng là do cha mẹ không phải, nếu như không phải lo kiếm tiền mà bỏ bê con, con đã không trở nên như vậy rồi.” Nói xong, đôi mắt mẹ của Lý Lập Vinh đẫm nước mắt. “Lập Vinh à, con như vậy là không đúng, mẹ dẫn con đi khám bác sĩ, con sẽ mau chóng khỏi thôi, nghe lời cha con đi, chúng ta đi nước ngoài học có được không? Con đừng gặp thằng biến thái kia nữa.”