*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 9ung Tư Vũ vô tình chửi rủa, sỉ nhục giẫm đạp Quý Quân Tuyết không đáng một xu Nhưng cho dù cô ta ra sức thế nào, tốn hơi thế nào, vẫn như đấm vào bông gòn vậy, Quý Quân Tuyết căn bản không thèm quan tâm đến cô ta. Cung Tư Vũ tức giận đến mức giơ chân, nổi trận lôi đình, điên cuồng dùng chiêu khích tướng: “Cậu đó, cậu đánh tôi đi! Người đàn ông vô dụng, vốn không phải là người đàn ông, tôi mắng cậu mà cậu không dám lên tiếng, cái loại nhát gan...” Cung Tư Vũ ở đó la mắng, nhưng không dám động vào Quý Quân Tuyết Quý Quân Tuyết không quan tâm đến cô ta, ánh mắt vẫn lạnh nhạt nhìn thẳng về trước. Lúc này, thang máy “đinh”3một tiếng, đã đến tầng 1, cửa mở ra Quý Quân Tuyết đi ra thang máy, đến trước cửa thì dừng lại, hơi nghiêng người, hờ hững nói với Cung Tư Vũ “Tôi sợ làm tay mình bị bẩn.” Nói xong, cậu đi thẳng. “...” Cửa thang máy đóng lại, Cung Tư Vũ giận đến muốn bốc khói, hình tượng thục nữ của cô ta dường như biến mất sạch, vừa và tóc vừa gào thét trong thang máy Cô ta nói những lời đó mà Quý Quân Tuyết không hề có phản ứng gì, chỉ một câu nói của Quý Quân Tuyết lại khiến Cung Tư Vũ đứt ruột đứt gan, tức giận đến phổi sắp bùng nổ Đánh cô ta sợ bẩn tay, đối với Cung Tư Vũ mà nói là một sự sỉ nhục, lại chỉ0biết giật tóc của mình, giận dữ, gào thét để phát tiết. Cung Tư Vũ tức đến mức quên bấm số tầng muốn đến, cửa thang máy đột nhiên mở ra Đám đông đang đứng bên ngoài nhìn thấy một người phụ nữ đang vò đầu bứt tóc như bị động kinh trong thang máy, nhất thời ai cũng cứng đờ tại chỗ, khóe miệng giật giật, vẻ mặt ghê tởm nhìn người đàn bà điên khùng trong thang máy.. Hình tượng thục nữ thường ngày của Cung Tư Vũ lập tức bị hủy hoại. Sau khi mang tài liệu đi gửi cho công ty Thiên Dật, Quý Quân Tuyết nhìn thấy trên quảng trường bên cạnh công ty Thiên Dật có một quán trà sữa ngoài trời Quý Quân Tuyết mua ly trà sữa và ngồi uống ở5dưới cây dù, trong đầu nghĩ đến những lời mà Cung Tư Vũ đã la mắng cậu lúc nãy. Thật ra Cung Tư Vũ nói không sai, tất cả mọi thứ trong cuộc sống của cậu đều là cảnh Triệt cho, cậu mới có thể có cuộc sống tốt như vậy, ngay cả tiền học cũng là do Cảnh Triệt trả cho cậu Cậu vốn muốn đi thực tập, đi làm kiếm tiền, để không phải dựa vào Cảnh Triệt để trang trải mọi thứ nữa Nhưng cậu lại phát hiện không phải như thế, nếu như dựa theo lương thực tập thực tế mà tính, một ngày cậu có 100 tệ, làm 1 ngày nghỉ 1 ngày, 1 tháng có 1,500, chỉ vừa đủ tiền học và sinh hoạt trong trường. Khi cậu với Cảnh Triệt ra4ngoài, đều là Cảnh Triệt trả tiền, ngay cả một bữa ăn đàng hoàng, cậu cũng chưa từng mời Cảnh Triệt bao giờ Tuy mỗi lần Cảnh Triệt đều khen cậu nấu cơm ngon hơn ở ngoài, nhưng ăn nhiều cũng phải đến lúc chán chứ?