*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 9ả người anh ta lạnh lùng khiến cho Cung Tư Vũ bất giác lùi ra sau, khiếp sợ, hoang mang trợn to mắt nhìn cảnh Triệt. “Tuy cô Cung đã ra tay tàn nhẫn, ác độc với Quân Tuyết nhà chúng tôi, bán em ấy cho kẻ bắt cóc, nhưng Quân Tuyết nhà chúng tôi may mắn, được bạn bè ở nước T cứu ra, nên không bị làm nhục Nếu không phải Quân Tuyết có lòng tốt thì e là cô đã phải sống trong ngục giam rồi, cả đời cũng đừng hòng được trở ra.” Giọng điệu của Cảnh Triệt có phần cảnh cáo và uy hiếp rất nặng, ám chỉ Cung Tư Vũ rằng nếu còn dám chọc Quý Quân Tuyết nữa anh ta sẽ khiến cho cô ta không sống yên nổi. “...” Lời nói của Cảnh Triệt khiến sắc mặt3của Cung Tư Vũ tái xanh lại Mọi người ở xung quanh đều đứng chỉ trỏ “Cô Cung này trông xinh đẹp, không ngờ lại ác độc như vậy!” “Cho nên mới nói lòng phụ nữ như mò kim đáy biển ấy, vẻ bề ngoài nhu nhược mềm yếu, không ngờ lại có thể lừa bán được một người đàn ông.” “Cô không biết à? Bây giờ mấy cô gái ai cũng đều như vậy cả, nhìn bề ngoài có vẻ thuần khiết như đóa hoa sen trắng, nhưng thật ra bên trong còn đen hơn mực.” Nghe tiếng chửi rủa của những người xung quanh, Cung Tư Vũ giận dữ gào thét “Nạn nhân là Quý Quân Tuyết cũng đã tha lỗi cho tôi rồi! Liên quan gì đến mấy người hả!? Đừng có rảnh rỗi lại lo đến chuyện người khác nữa!” “Cậu0Quý rộng lượng nên mới không tính toán với cô, nhìn mặt cô đi, đúng là làm mất mặt con gái chúng ta mà, chẳng có chút rộng lượng và khí chất nào hết, chỉ biết làm mấy chuyện thấp hèn thôi.” Một người phụ nữ ăn mặc nóng bỏng, gợi cảm đi ra từ đám đông, vừa nhìn là biết đó là một người có tính cách nóng nảy, thẳng thắn. “Đúng đấy! Cô cút ra ngoài đi, còn có mặt mũi tới đây cơ à!” “Đúng là đồ không biết xấu hổ, nếu tôi là cô thì đã sớm tìm khăn che mặt mình lại rồi.” Cảnh Triệt nhếch miệng nở một nụ cười tà ác, tuy anh ta bỏ qua cho Cung Tư Vũ nhưng không có nghĩa là cô ta có thể thỏa thích ăn hiếp Quân Tuyết nhà anh ta5được. Cảnh Triệt muốn cô ta hiểu rằng cô ta không thể đắc tội với Quý Quân Tuyết. Cảnh Triệt xoay người lại, ôm lấy bờ vai của Quý Quân Tuyết, dẫn cậu rời khỏi khu vực náo nhiệt này, đi về phía ban công để hóng gió Mặc kệ đám phụ nữ đó đứng vây quanh Cung Tư Vũ mà chửi rủa, chỉ chỉ trỏ trỏ Quý Quân Tuyết vừa đi vừa ngẩng đầu nhìn Cảnh Triệt “Anh Cảnh Triệt, hôm nay là buổi tiệc mừng khai trương của chúng ta, như vậy không tốt lắm đâu!” “Không có gì không tốt hết, nhiều giới truyền thông đều ở đây, vừa hay để bọn họ đăng báo, thuận tiện có thể giúp chúng ta hoạt động tuyên truyền luôn.” Cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết ra ban công hóng gió cảnh Triệt uể oải tựa lưng vào lan4can, lấy điếu thuốc ra hút với vẻ mặt hờ hững Một lát sau, nhân viên phục vụ bưng rượu đến Cảnh Triệt tiện tay lấy ly nước trái cây đưa cho Quý Quân Tuyết, nhưng Quý Quân Tuyết không cầm mà ngẩng đầu nhìn Cảnh Triệt: “Anh Cảnh Triệt, hôm nay em muốn thử uống rượu.” “...” Khóe môi Cảnh Triệt giật giật, anh ta để lại ly nước trái cây vào trong khay, đổi lại rượu vang đỏ cho Quý Quân Tuyết, sau đó tự mình lấy ly rượu tây.