*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cậu cứ ngỡ mình và Cảnh Triệt sẽ yêu nhau cả đời, nhưng trước giờ đều không biết tình yêu này cũng sẽ mang lại sự đau đớn khó tả cho cậu. Cậu đứng im tại chỗ, một nơi nào đó trong tim mách bảo bản thân rằng Cảnh Triệt nhất định sẽ giải thích với cậu, nhất định Tuy trong lòng suy nghĩ như vậy, nhưng cậu lại sợ hãi, không dám gọi cảnh Triệt dậy để anh ta giải thích, lo sợ đáp án không phải như cậu mong muốn Một khi Cảnh Triệt chia tay với cậu, cậu sẽ không còn gì nữa cả Cảnh Triệt là người thân, là nơi nương tựa, trụ cột tinh thần, và là người yêu duy nhất của Quý Quân Tuyết3trong thành phố S Cảnh Triệt luôn đối xử tốt với cậu, chiều chuộng cậu Trước giờ, Quý Quân Tuyết chưa từng sợ mất Cảnh Triệt như bây giờ, cậu thật sự quá yêu Cảnh Triệt rồi Chính vì cậu không còn gì cả, cho nên đối với cuộc tình này, cậu mới cho đi tất cả mà không hối hận, dùng toàn bộ sinh mạng để yêu Cảnh Triệt Thì ra sự phản bội, mất mát sẽ khiến cậu ruột gan đứt từng khúc, sống không bằng chết, đau xót thấu xương Quý Quân Tuyết muốn kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng không kiềm được nước mắt cứ rơi xuống, nhỏ giọt xuống sàn nhà, rơi xuống bàn chân trắng nõn bóng láng của cậu Cậu cứ im lặng đứng0yên tại chỗ, nhìn người phụ nữ và Cảnh Triệt ở trên giường Cậu vẫn lẳng lặng đứng đó, dường như không đợi được Cảnh Triệt tỉnh dậy, cậu không cam lòng vậy Quý Quân Tuyết không biết mình đã đứng bao lâu, chân cũng mất mất dần cảm giác, dường như đã trải qua cả một thế kỷ vậy Người phụ nữ trên giường dần tỉnh giấc, cơ thể cử động trên cánh tay của Cảnh Triệt, phát ra âm thanh rên rỉ nhẹ, khiến Quý Quân Tuyết giật mình hoảng sợ trợn to mắt, nhìn chằm chằm người phụ nữ ở trên giường. Người phụ nữ dụi đôi mắt lim dim của mình, ngẩng đầu lên trong mái tóc rối bời Dường như lúc này mới nhìn thấy Quý5Quân Tuyết, cô ta giật mình, bỗng ngồi bật dậy, kéo chăn che trước ngực mình Vẻ mặt cô ta oan ức, trông như muốn khóc mà kinh ngạc nhìn Quý Quân Tuyết. Quý Quân Tuyết nhìn xung quanh phòng, hình như tầm mắt đã bỏ lỡ điều gì, bỗng dưng quay lại nhìn giường. Lúc này cậu mới phát hiện chăn trên giường phồng lên, trên giường có người đang ngủ Quý Quân Tuyết vẫn còn say rượu, thần chí chưa hoàn toàn tỉnh táo, uể oải gãi mái tóc mềm mại rối bời của mình, di chuyển bước chân về phía chiếc giường. Quý Quân Tuyết mới đi được vài bước thì bỗng đứng khựng lại, cả người cứng đơ Lúc này, cậu mới phát hiện không chỉ có một4người nằm trên giường mà là hai người Một người phụ nữ có mái tóc rối bời che phủ chăn và gối, che gương mặt của cô ta lại Người phụ nữ lộ cánh tay láng bóng, bờ vai gợi cảm mềm mại, có thể đoán được cô ta không mặc gì cả, cho dù có mặc thì cũng là đồ gợi cảm khêu gợi, lúc này đang ngủ trên cánh tay mạnh mẽ của Cảnh Triệt Cảnh Triệt nhắm mắt lại, sắc mặt có vẻ không được tốt, sắc mặt trắng bệch không bình thường. Nhưng lúc này, Quý Quân Tuyết vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền hóa đá tại chỗ, lòng đau như bị ngàn cây kim đâm vào, dường như có thể chết đi bất9cứ lúc nào, nên cũng không chú ý tới sự bất thường của Cảnh Triệt Cậu muốn chạy khỏi nơi này, không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó nữa, nhưng hai chân cứ nặng trịch như có đá đè lên, không thể nhúc nhích. “Quân.. Quân Tuyết, cậu đừng trách Cảnh Triệt, anh ấy uống say rồi, cho nên mới...” “...”Quý Quân Tuyết không ngờ rằng lại là Cung Tư Vũ. Lúc nãy cậu chỉ thấy Cảnh Triệt và người phụ nữ khác cùng ngủ trên giường mà mất đi lý trí, chỉ biết đứng đó khóc, tay chân luống cuống không biết nên làm gì. Lúc này nhìn thấy Cung Tư Vũ trước mặt, Quý Quân Tuyết ngoại trừ ngơ ngẩn, khiếp sợ nhìn Cung Tư Vũ, chẳng hiểu cảm giác đau lòng, khó chịu lại dần biến mất Khuôn mặt vương nước mắt, có vẻ vô cùng hoang mang Có lẽ là bởi vì Quý Quân Tuyết biết cảnh Triệt ghét Cung Tư Vũ đến thế nào, cũng biết Cung Tư Vũ rốt cuộc là người phụ nữ thủ đoạn bao nhiêu Cho nên khi nhìn thấy cảnh tượng này, Quý Quân Tuyết ngược lại lại có một suy đoán rất chắc chắn Giữa Cảnh Triệt và Cung Tư Vũ không thể xảy ra chuyện gì cả, không cần phải lo lắng Đôi mắt của Quý Quân Tuyết trong suốt, khuôn mặt không cảm xúc, hờ hững nhìn Cung Tư Vũ chằm chằm Cung Tư Vũ vốn cố ý giả vờ tội nghiệp vô tội là muốn Quý Quân Tuyết đau lòng, đau khổ không thể tả Chỉ cần Quý Quân Tuyết càng đau khổ, cô ta sẽ càng hả dạ.