*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chỉ cần đuổi Quý Quân Tuyết đi thì không sợ Cảnh Triệt đổi ý nữa. Cung Tư Vũ la thét chói tai, kinh động đến nhân viên phục vụ đang đi trên hàng lang, lập tức dùng tai nghe gọi vài bảo vệ đi lên tầng Một hồi sau, một đám bảo vệ mặc áo âu phục mang giày da ập tới, cung kính nói với Cung Tư Vũ: “Thưa cô, đã xảy ra chuyện gì ạ?” Cung Tư Vũ chỉ vào Quý Quân Tuyết trong phòng mà nói: “Có thằng biến thái ôm lấy cảnh tổng đang uống say không chịu buông, làm tôi sợ chết đi được, đuổi nó đi mau!” Đám bảo vệ nhìn theo hướng mà Cung Tư Vũ chỉ, chỉ thấy bóng dáng của một người đàn ông đang ôm lấy cảnh tổng,3giống như đang giúp anh ta mặc đồ, bảo vệ lập tức chen vào, ập tới ghế sofa mà cảnh cáo Quý Quân Tuyết: “Thưa ngài, mời anh thả Cảnh tổng của chúng tôi ra!” “...” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết không những không thả Cảnh Triệt ra mà còn tiếp tục cúi đầu nhẹ nhàng giúp Cảnh Triệt đóng cúc áo “...” Thấy Quý Quân Tuyết không có phản ứng gì, bảo vệ tiếp tục nhắc nhở: “Thưa ngài, anh mà không thả Cảnh tổng của chúng tôi ra, chúng tôi đành phải cưỡng chế dẫn anh đi.” Quý Quân Tuyết không nhanh không chậm giúp Cảnh Triệt đóng cúc áo sơ mi cuối cùng rồi ngẩng đầu hờ hững nói: “Vậy các anh thử xem.” Quý Quân Tuyết ngẩng đầu khiến cho tất cả đám0bảo vệ đều giật mình hoảng sợ, ngơ ngác nhìn Quý Quân Tuyết trước mặt, lắp bắp chào: “Quý...Quý tổng!” Hôm qua, Cảnh tổng đã dẫn thanh niên trẻ tuổi này đến và dặn dò rằng Quý tổng đây là cổ đông của Kim Sắc Niên Hoa, là ông chủ ngang hàng với Cảnh tổng, thậm chí bọn họ còn biết rõ mối quan hệ của Quý tổng và Cảnh tổng. Bọn họ ở cùng nhau là chuyện quá bình thường Bảo vệ hoảng sợ đến nỗi lập tức vội vã cúi đầu xin lỗi “Quý tổng, thật sự xin lỗi ngày! Chúng tôi nghe thấy khách hàng la hét nên mới chạy đến đây, khiến anh sợ hãi rồi.” “...” Nghe vậy, Cung Tư Vũ đứng ở cửa giật mình hoảng sợ há to miệng, cằm như5muốn rơi xuống. Quý...Quý tổng? Nơi này không phải của Cảnh Triệt sao? Sao lại còn có cổ phần gì của Quý Quân Tuyết nữa? Cung Tự Vũ hoang mang ngỡ ngàng lại căm hận Cô ta không tin, không tin Quý Quân Tuyết lại là ông chủ ở đây, cậu dựa vào đâu mà trở thành ông chủ ở đây? “Sợ hãi thì không, chỉ là ở đây có một bà bị điên Phiền các anh đuổi chị ta đi đi!” Quý Quân Tuyết hờ hững ra lệnh. “Vâng!” Bảo vệ liên tiến lôi kéo Cung Tư Vũ. Cung Tư Vũ liều mạng giãy giụa, trong lòng vô cùng tức giận, bất mãn la hét với Quý Quân Tuyết. “Quý Quân Tuyết! Mày dựa vào đâu mà trở thành ông chủ ở đây!? Mày có tư cách gì mà làm ông4chủ ở đây!?” Quý Quân Tuyết hờ hững quay lại nhìn, nói một câu khiến cho Cảnh Tư Vũ chỉ hận không thể muốn hộc máu tự sát. “Dựa vào Cảnh Triệt yêu tôi, anh ấy tự nguyện cho tôi, chỉ cần tôi mở miệng, đừng nói là cổ phần của Kim Sắc Niên Hoa mà nguyên cả Kim Sắc Niên Hoa này, anh ấy cũng sẽ cho tôi, chỉ cần tôi muốn lấy, e là cả cảnh thị, Cảnh Triệt cũng sẽ quỳ xuống dâng lên cho tôi.” “Quả nhiên là Quân Tuyết hiểu anh nhất!” Một giọng nói khàn khàn đột nhiên vang lên, khiến Quý Quân Tuyết giật mình, cậu lập tức quay đầu lại, thấy Cảnh Triệt đang dựa vào vai cậu đã tỉnh lại, còn vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn9mặt trơn bóng của Quý Quân Tuyết.