Thẩm Hoa ngoại trừ hoảng sợ ra, thật ra chẳng bị gì, sau khi lên xe thì cảm xúc liền khôi phục lại bình thường.
"Sao bọn họ lại bắt được em?" Dương Minh hỏi.
"Em. em và Dương Tiểu Ba hẹn nhau ra ngoài đi chơi." Thẩm Hoa nói đến đây, mặt đỏ lên, sau đó mới nói: "Em vừa mới ra cửa, chuẩn bị đi tàu điện, còn chưa đến được chổ tàu điện thì ba người kia đột nhiên nhảy xuống từ một chiếc xe, rồi bắt lấy em. sau đó chuyện xảy ra tại Thiên Thượng Nhân Gian, gặp anh trong thang máy."
Dương Minh gật đầu, sau đó nói: "Em thật sự cho rằng Lưu Trà chỉ muốn ăn cơm với em?"
Thẩm Hoa cũng không phải con nít ba tuổi, do dự một hồi, lắc đầu nói: "Em cũng không biết, nhưng mà bọn hắn có vẻ rất sợ anh, cho nên không dám làm ra những chuyện tiếp theo."
Dương Minh cười cười, không nói gì, Thẩm Hoa cũng giống những cô gái bây giờ, đều vô cùng dễ mềm lòng, nghĩ như vậy cũng bình thường. Nhưng mà Kinh Tiểu Lộ ngồi kế bên vị trí người lái thì cười nhếch môi, thấy vậy, Dương Minh chỉ lắc đầu.
Xem bộ dáng không thể của nàng, nếu đổi lại là xảy ra trên người nàng, không đánh cho tên Lưu Trà kia tàn phế là không thể. Không thể không thừa nhận, Kinh Tiểu Lộ là một người quyết đoán, nhưng cũng có thể là do hoàn cảnh của nàng làm ảnh hưởng, không ăn hiếp người khác, thì sẽ bị người khác ăn hiếp lại.
Dương Tiểu Ba đang ngồi ở chổ hẹn chờ Thẩm Hoa, thấy Thẩm Hoa đến trễ, đang rất lo lắng thì bỗng nhiên thấy xe của Dương Minh dừng lại bên người, Thẩm Hoa bước xuống xe, nhất thời sửng sốt, ngạc nhiên hỏi: "Đại ca, Tiểu Hoa, hai người sao lại gặp nhau?"
"Haha, anh nhìn thấy Thẩm Hoa chờ xe, phỏng chừng là chờ lâu rồi, cho nên anh đưa một đoạn" Dương Minh cười cười nói, chuyện kia tạm thời không nên nói với Dương Tiểu Ba, tránh để cho nó lo lắng.
"Thì ra là vậy!" Dương Tiểu Ba cười nói: "Đại ca, vậy cảm ơn anh!"
"Cảm cái gì, người một nhà" Dương Minh khoát tay, cũng không nói thêm gì. Trò chuyện vài câu xong, liền lên xe rời đi.
"Anh còn tưởng rằng em xảy ra chuyện rồi chứ, làm anh sợ muốn chết" Dương Tiểu Ba thấy Dương Minh đã đi xa rồi, mới giơ tay ôm lấy Thẩm Hoa, quan tâm nói.
"Em sao có thể có chuyện! Hơn nữa, có đại ca anh hộ tống, càng không thể xảy ra chuyện" Thẩm Hoa cười hì hì nói: "Hỏi anh một chuyện, đại ca của anh rốt cục có bao nhiêu bạn gái? Người ngồi trong xe hôm nay không phải là người lần trước chúng ta gặp."
"Cái này." Dương Tiểu Ba cũng không thể giải thích được, đối với chuyện của đại ca, hắn cũng không rõ ràng: "Đại ca rất là phong lưu, bạn gái nhiều thì đã có sao?"
"Hừ, không sao?" Thẩm Hoa trừng mắt nói: "Có phải là anh cũng muốn tìm vài người?"
"A? Sao có thể?" Dương Tiểu Ba vội lắc đầu: "Anh đâu có lợi hai như đại ca, hơn nữa, anh chỉ cần có em là đủ rồi!"
"Cái này còn được!" Thẩm Hoa cười ngọt ngào, nắm tay Dương Tiểu Ba, hai người bước vào trong rạp chiếu phim.
.
"Dương Minh, cái tên Lưu Trà kia là người trong công ty?" Trên xe không còn người ngoài, Kinh Tiểu Lộ mới hỏi.
"Ừ, cha của hắn là Lưu Sạn, là một trong các phó tổng của Thiên Thượng Nhân Gian" Dương Minh cũng không giấu diếm, Kinh Tiểu Lộ cũng biết được nhiều thứ rồi, thêm một chút cũng không sao.
"Lưu Sản? (Sinh non)" Kinh Tiểu Lộ sửng sốt, sau đó phá lên cười: "Không phải chứ? Cái tên cũng đặc biệt thật, sinh non. ha ha ha"
"Haha, rất buồn cười" Được Kinh Tiểu Lộ nhắc nhở, Dương Minh nhất thời mới nghĩ ra cái tên Lưu Sạn này có vấn đề, không biết lúc sinh ra hắn, mẹ của hắn nghĩ như thế nào nữa.
"Cái tên Khúc Tài kia em có biết, cha của hắn là Khúc Minh, là phó tổng của công ty, em đã thấy Khúc Tài đến công ty, nhưng phỏng chừng là Khúc Tài không có ấn tượng gì với em" Kinh Tiểu Lộ nói. Nàng chỉ là một nhân viên nhỏ, Khúc Tài đương nhiên là sẽ không chú ý rồi.
"Cô rất thông minh" Dương Minh nghe oxng cười nói. Kinh Tiểu Lộ nói không sai, cha của Khúc Tài chính là Khúc Minh.
"Dương Minh." Kinh Tiểu Lộ do dự một chút, bỗng nhiên nói: "Có phải là anh muốn mượn chuyện này để tiến hành tẩy rửa công ty?"
Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ nói xoxng, trong lòng nhất thời giật mình, có chút kinh ngạc nhìn Kinh Tiểu Lộ: "Vì sao lại nói vậy?"
"Em chỉ tùy tiện đoán thôi." Kinh Tiểu Lộ nói: "Với tính cách của anh, sẽ không dễ dàng tha cho người đã chọc giận anh, đúng không? Nhớ ngày đó, em là một cô gái mà anh còn đổ nguyên chén cháo lên đầu chỉ vì xung đột chổ ngồi thôi. Mà hai tên kia, muốn bắt cóc và làm bậy với em dâu của anh! Anh có thể bỏ qua cho chúng dễ dàng vậy sao? Cho nên em đoán, anh không phải là không muốn động vào chúng, mà là có chút kiêng kỵ, sợ động vào một, sẽ làm lay đến toàn thân. Cho nên, anh đang chờ cơ hội để ra tay đúng không. Bằng không, lần này chỉ giáo huấn hai tên tiểu quỷ kia thì sẽ không có tác dụng tẩy rửa công ty."
Dương Minh kinh ngạc, ngạc nhiên nhìn Kinh Tiểu Lộ, hắn không ngờ rằng, cô nàng này lại hiểu biết sâu như vậy, vốn cho rằng nàng ta chỉ là một cô gái lẳng lơ, nhưng không ngờ lại có thể nói ra những lời này được.
Mà, Dương Minh quả thật là có nghĩ như vậy, phải tẩy rửa một vài khối u trong công ty, Kinh Tiểu Lộ nói đúng phân nửa, chẳng qua, một nửa còn lại là do trước khi tiến vào phòng, Dương Minh đã nhìn thấy sắc mặt của Khúc Tài!
Dương Minh muốn biết Khúc Tài rốt cục đang tính toán điều gì, cho nên không thể xuống tay quá sớm.
Chẳng qua, cái này nếu Dương Minh không tận mắt nhìn thấy, thì phỏng chừng là sẽ không nghĩ tới. Cho nên, Kinh Tiểu Lộ cho dù có tưởng tượng, cũng chẳng nghĩ đến điều kia!
"Làm sao cô biết?" Dương Minh nhìn Kinh Tiểu Lộ, trong lòng đang rất bội phục.
"Thế nào? Không phải sao? Có phải là đúng như những gì anh đang nghĩ không?" Kinh Tiểu Lộ đắc ý nói: "Có cần em tham mưu cho anh không? Nói cho anh biết, em đủ tư cách trở thành một quân sư đó nha"
"Cô?" Dương Minh cười khổ: "Tôi còn tưởng rằng, cô chỉ tham mưu những chuyện tình cảm thôi chứ!"
"Cũng là ý đó!" Kinh Tiểu Lộ lắc đầu nói: "Thật ra, em am hiểu nhất là nghiên cứu lòng người, lúc trước lừa tiền kẻ ngốc, chỉnh là em đang không ngừng nghiên cứu tâm lý của bọn họ, để choo bọn họ cam tâm tình nguyện bỏ tiền cho em."
"Được lắm, cô cho tôi là kẻ ngốc?" Dương Minh dở khóc dở cười nói.
"hắc hắc, từ góc độ của em, anh thật sự là như vậy!" Kinh Tiểu Lộ nghiêm trang gật đầu: "Em giúp anh phân tích vấn đề tình cảm, anh liền tiêu tiền mua quần áo cho em, mời em ăn cơm, cái đó chẳng phải là một loại đầu to hay sao?"
Dương Minh bất đắc dĩ lắc đầu: "Phục cô rồi, như vậy cũng đúng, dựa theo ý của cô, về sau cô cũng không cần phải tiêu tiền như rác nữa!"
"Chỉ đủa thôi mà!" Kinh Tiểu Lộ nói: "Sao dễ giận quá vậy, này, đang nói chuyện với anh đó!"
"Haha, nói cái gì? Cô không phải muốn đi dạo phố tiếp sao?" Dương Minh cười nói: "Tôi chẳng phải là bị cô tiếp tục mổ xẻ sao?"
"Dương Minh, anh có nghĩ em rất tốt không" Kinh Tiểu Lộ tiếp tục nói: "Anh thu em đi, về sau em sẽ tham mưu giúp em mọi chuyện lớn nhỏ, bày mưu tính kế, giúp anh một tay, anh cảm thấy thế nào?"
"Cô hả?" Dương Minh thở dài: "Không ngờ cô lại thông minh như vậy, chẳng qua, nếu dùng sự thông minh đó vào công việc thì tốt, chứ muốn thu phục người khác thì không tốt, cô nghĩ thu phục nhân tâm cô có thể hạnh phúc sao?"
"Có thể!" Kinh Tiểu Lộ khẳng định gật đầu: "Nhất định sẽ hạnh phúc!"
"Được rồi, không nói với cô vấn đề này nữa, nói không thông" Dương Minh bất đắc dĩ. Năm đó Dương Minh được xưng là miệng xe lửa, cãi nhau không cần chớp mắt suy nghĩ, nhưng bây giờ chẳng bằng được một góc của Kinh Tiểu Lộ.
"Sớm muộn gì cũng có thể nói thông" Kinh Tiểu Lộ nhướng mày nói: "Chờ cho anh cảm thấy được khi không thể rời khỏi em, anh sẽ không nói vậy"
Kinh Tiểu Lộ không ngờ Dương Minh lại dễ dàng thông cảm như vậy, ban đầu, nàng không dám biểu hiện quá thôn gminh, sợ Dương Minh sẽ phản cảm, bởi vì trong sách nói, đàn ông rất ghét đàn bà thông minh hơn mình. Nhưng mà, chuyện của Dương Minh tựa hồ đều tự mình nắm giữ, Kinh Tiểu Lộ uc4ng chầm chậm mở ra, ngẫu nhiên bày tỏ một chút thông minh trước mặt Dương Minh, chẳng qua, quả thật không ngờ, Dương Minh thật sự đã thay đổi cách nhìn về nàng.
Kinh Tiểu Lộ cảm thấy rằng, nàng đã nắm bắt được con đường thành công, những người phụ nữ bên cạnh hắn, có thể giúp hắn tựa hồ không nhiều lắm, phỏng chừng chỉ có mình là tiếp xúc với nhiều bí mật của hắn. Cứ như vậy, Dương Minh sẽ bắt đầu suy nghĩ về mình, Kinh Tiểu Lộ nghĩ đến đây, niềm tin trong lòng càng thêm tăng trưởng.
Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ nói vậy, chỉ cười cười, không nói thêm gì, nói chuyện với Kinh Tiểu Lộ thật là tốn sức.
Chiếc xe chạy đến phóng buôn bán, dừng lại tại bãi giữ xe, hỏi: "Chiều nay còn muốn mua gì?"
"Em cũng không biết, phải nhìn mới biết được" Kinh Tiểu Lộ duỗi lưng, xuống xe.
Dương Minh cũng xuống xe, vừa rồi hắn chỉ thuận miệng hỏi mà thôi, chứ thật sự không muốn biết Kinh Tiểu Lộ muốn mua gì, bởi vì Dương Minh biết, đi dạo phố với con gái, cơ bản đều không xác định muốn mua gì, đều là đi đến đâu xme đến đó, mua hay không đều là tùy ý, cũng không cố định.
"Dương Minh, buổi sáng em thấy có vài bộ quần áo rất đẹp, lúc ấy em cảm thấy rất đắt, nhưng bây giờ muốn mua, được không?" Kinh Tiểu Lộ đi được hai bước, bỗng nhiên quay đầu lại hỏi.
"." Trên đầu của Dương Minh đã đầy mồ hôi, thầm nghĩ, buổi sáng nay đi để làm gì vậy trời? Đắt? Cũng đâu phải là tiền của cô, cô chê đắt cái gì! Tức giận không chịu được, nhưng lại lười đấu khẩu với Kinh Tiểu Lộ, thản nhiên nói: "Tùy tiện!"
"A! Dương Minh! Anh đối với em thật tốt!" Kinh Tiểu Lộ hưng phấn ôm lấy Dương Minh, hôn lên mặt hắn một cái.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 964: Quân sư
Chương 964: Quân sư