Mặc dù hai tổ chức đã hợp một theo yêu cầu của Dương Minh, nhưng muốn chính thức hợp lại thì phải có một thời gian nhất định.
Chẳng qua Dương Minh cũng không gấp. Hắn đã đồng ý với Vương Tiếu Yên trong vòng bốn năm sẽ làm Hắc Hồ Điệp lọt vào top đầu thế giới, thời gian còn nhiều mà.
Thấy tổ chức sát thủ mới được thành lập khác với suy nghĩ của mình trước đây, Vương Tiếu Yên có chút mê man. Xem ra trước đó mình quá kém và ấu trĩ.
Ông trời cho nàng gặp Dương Minh, có lẽ đây là một loại may mắn. Nhớ tới tổ chức sát thủ trước kia mình lập ra đúng là đơn giản đến nực cười. Muốn một tổ chức sát thủ như vậy chen chân vào top đầu thế giới đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Mặc dù giữa nàng và Dương Minh có nhiều mâu thuẫn nhưng bây giờ hợp tác rất tốt. Hơn nữa nếu không có Dương Minh thì có lẽ nàng đã bỏ mạng ở Macao.
Bây giờ nhìn người đàn ông thần bí mà cường đại bên cạnh mình, Vương Tiếu Yên không hề thấy hắn đáng ghét nữa. Cũng không trách Vương Tiếu Yên chuyển biến nhanh như vậy, hai người ở bên nhau lâu thì có tình cảm là bình thường. Hơn nữa còn thường xuyên" tiếp xúc thân mật", chẳng qua Dương Minh không hề đứng đắn, lúc nào cũng cười cười đầy vô lại, nhìn như thế nào cũng không thấy là người làm được đại sự.
Sau khi bố trí xong, Dương Minh và Vương Tiếu Yên rời khỏi căn cứ bí mật.
"Chỗ này của anh được đó" Vương Tiếu Yên không nhịn được mà khen. Vừa nãy thấy được cơ sở huấn luyện của Dương Minh, Vương Tiếu Yên mới biết trước đây mình chỉ là làm loạn.
Mặc dù Vương Tiếu Yên cũng đã xem qua khu tập huấn của nhà mình, nhưng nàng lại không thể làm như vậy. Nàng trước đây cảm thấy tự mình huấn luyện người là quá phức tạp, cho nên trực tiếp tuyển một nhóm cao thủ là được.
Nhưng bây giờ mới thấy sự chênh lệch quá lớn chính là nguyên nhân ngăn cản tổ chức sát thủ phát triển.
"Cũng được, sao thế, có phải tin vào anh rồi?" Dương Minh cười nói.
"Những người này đều do anh huấn luyện từ đầu?" Vương Tiếu Yên không tin Dương Minh có thể huấn luyện nhiều nhân tài như vậy, không ngờ còn lợi hại hơn người nàng khó khăn lắm mới tìm được.
"Đó là những người tốt nghiệp trường võ"
Vương Tiếu Yên gật đầu không nói gì. Học viên trường võ có thể lợi hại bằng sát thủ sao? nàng không khỏi có chút buồn bực, sao mình cảm thấy trước đây mình kém vậy nhỉ.
Dương Minh giống như một chiếc chiến hạm, nàng lại như chiếc thuyền nan đơn bạc, căn bản là không thể so sánh.
"Anh không sợ em bán đứng anh sao? nơi quan trọng như vậy mà cũng mang em tới" Vương Tiếu Yên có chút tức giận mà nói. Dương Minh này quá đáng giận, về mặt nào cũng mạnh hơn nàng.
"Ha ha. Chỗ quan trọng đó của em anh cũng đi qua rồi còn gì?"
"Cái gì mà quan trọng? Căn cứ kia của em so với ở đây thì chẳng đáng gì"
"Anh không nói là trụ sở ở tiểu khu đó" Dương Minh lắc đầu nói.
"Vậy anh nói gì?" Vương Tiếu Yên khó hiểu hỏi.
"Anh nói chính là trên người em" Dương Minh vô lại cười cười: "Chỗ quan trọng như vậy ở trên người em anh cũn thường xuyên ghé thăm mà"
Vương Tiếu Yên đỏ mặt, nàng hiểu Dương Minh nói gì. Dương Minh này khi mình nói chuyện nghiêm chỉnh với hắn thì hắn lại nói linh tinh. Chẳng qua như vậy về sau hai người đi làm nhiệm vụ cũng đỡ buồn chán.
"Anh nói vậy hả? Nói nữa thì anh đừng mong đi vào nữa" Vương Tiếu Yên trừng mắt nhìn và uy hiếp Dương Minh.
"Hắc hắc" Dương Minh không thèm để ý mà nói: "Em nói không tính. ai nói luôn chào đón anh"
"Anh đi chết đi" Vương Tiếu Yên tức giận nói.
Hai người đang nói đùa thì điện thoại di động của Dương Minh vang lên. Hắn thấy số lạ liền có chút ngạc nhiên.
"Alo?" Dương Minh nghe điện.
"Anh là Dương Minh hả?" đối phương hỏi.
"Ai đó?" Nghe giọng quen quen nhưng trong lúc nhất thời Dương Minh không nghĩ ra.
"Tôi là Ngụy Tiến" đối phương rất thẳng thắn, trực tiếp nói ra.
"Ngụy Tiến?" Dương Minh không khỏi nhíu mày, người này gọi cho mình làm gì? mặc dù số điện thoại của hắn không phải bí mật nhưng Dương Minh cảm thấy mình không có gì qua lại với tên Ngụy Tiến này mà.
"Tôi có chuyện muốn nói với anh, anh có rảnh không?"
"Nói chuyện với tao? Bây giờ?" Dương Minh nghe xong có chút khó hiểu, mình có quen thuộc với tên Ngụy Tiến này đâu?
"Đúng thế, ngay bây giờ" Ngụy Tiến nói.
"Chúng ta có gì để nói chuyện chứ? Chúng ta không quen biết nhau mà" Dương Minh không khỏi khó hiểu, chẳng lẽ thằng này biết mình giết ông già nó sao?
Không thể, ngay cả cảnh sát cũng không tìm ra manh mối thì hắn sao biết được?
"Tôi muốn nhờ anh giúp tôi làm một chuyện. Đương nhiên tôi cũng trả đủ thù lao cho anh" Ngụy Tiến sợ Dương Minh dập máy nên vội vàng nói: "Sao, có hứng thú không?"
Ngụy Tiến sợ Dương Minh không để ý đến lời của hắn.
"Làm chuyện gì?" Dương Minh nghe Ngụy Tiến nói liền cảm thấy hứng thú. Dù sao Dương Minh vẫn muốn có công ty của Ngụy gia mà.
"Cái này. có thể gặp rồi nói không?" Ngụy Tiến do dự một chút cuối cùng không thể nói qua điện thoại. Hắn cảm thấy gặp mặt nói chuyện an toàn hơn, ít nhất thấy được phản ứng của Dương Minh.
"Được, đến Thiên thượng nhân gian lấy một phòng, sau đó nhắn số phòng cho tao" Dương Minh suy nghĩ một chút rồi nói. Ở địa bàn của hắn thì cũng không sợ Ngụy Tiến giở trò.
Dương Minh nhìn Vương Tiếu Yên rồi nói: "Lát nữa đi cùng anh gặp một người"
"Không sợ em biết chuyện của anh sao?" Vương Tiếu Yên cười cười nhìn Dương Minh.
"Có gì phải sợ? Em biết nông sâu của em, em cũng biết dài ngắn của anh mà" Dương Minh cười hắc hắc nói.
"Ồ" Vương Tiếu Yên nghe xong cảm thấy quái lạ vì câu nói này của Dương Minh?
Chẳng qua nhìn dáng vẻ này của Dương Minh, Vương Tiếu Yên lại thấy có gì không đúng. Lời này của hắn chẳng lẽ có ý khác?
Vương Tiếu Yên cẩn thận suy nghĩ lời Dương Minh nói liền hiểu ra. Nàng rất xấu hổ và biết Dương Minh ám chỉ cái gì: "Anh bình thường không thể nghĩ chuyện gì nghiêm chỉnh sa?"
"Sao lại nói thế?" Dương Minh thấy Vương Tiếu Yên như vậy liền biết nàng đã nghĩ ra.
"Anh nói dài ngắn, nông sâu là gì?" Vương Tiếu Yên hỏi.
"Không có ý gì" Dương Minh vô tội nói: "Là chúng ta đã hiểu nhiều về nhau, chẳng lẽ còn có ý khác ư?"
"Anh." Vương Tiếu Yên bị Dương Minh trêu như vậy liền đỏ mặt nhưng không thể phản bác. Mình không thể giải thích điều hắn nói mà.
"Ồ, chẳng lẽ em nghĩ nhầm ư?" Dương Minh đột nhiên ra vẻ đã hiều nên nói: "Ai, anh nói em này. mặc dù chúng ta bây giờ có quan hệ đó, thi thoảng mập mờ cũng không sao. Nhưng em không thể suốt ngày nghĩ đến chuyện đó, như vậy sao làm được việc chính"
Dương Minh nói như vậy làm Vương Tiếu Yên giận đến xanh mặt, nhưng nàng biết mình không phải đối thủ của Dương Minh nên đành chịu.
Chẳng qua nàng thở hổn hển quay mặt không thèm nhìn Dương Minh.
Dương Minh cười cười không nói gì. Quan hệ hai người lại giống đôi mới yêu nhau.
Chẳng qua quan hệ này hơi khó xử lý.
Tuyệt đối không thể mang cô nàng này về nhà. Với tính cách của Trần Mộng Nghiên thì nhất định sẽ ghen. Mà Vương Tiếu Yên chưa chắc đã chịu được Trần Mộng Nghiên, chẳng may đi ám sát Trần Mộng Nghiên thì sao?
Dương Minh xuống xe thấy Vương Tiếu Yên vẫn tức giận ngồi trong xe liền bất đắc dĩ. Cô bé này cũng có lúc dỗi cơ đấy, Dương Minh gãi đầu nói: "Em yêu, xuống xe đi"
"Không đi, anh tự đi đi. tôi không muốn biết dài ngắn của anh, chuyện của anh không quan hệ gì với tôi" Vương Tiếu Yên cắn răng nói.
"Em biết rồi còn đâu" Dương Minh cười cười mở cửa xe rồi nhỏ giọng nói: "Mau xuống đi đừng để tốn thời gian. Tối nay về nhà chúng ta tiếp tục học bài dài ngắn, nông sâu"
Vương Tiếu Yên đỏ mặt hừ lạnh nói: "Anh còn không thừa nhận mình có suy nghĩ xấu xa sao?"
"Được rồi, anh nhận" Dương Minh bất đắc dĩ nói: "Như vậy là được chứ gì?"
"Vậy còn được" Vương Tiếu Yên xuống xe, trên mặt còn nở nụ cười thắng lợi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 995: Ngụy Tiến hẹn
Chương 995: Ngụy Tiến hẹn