TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 82: Không thể để người khác ve vãn

Mùng 8 là ngày thứ hai, kỳ nghỉ dài dịp Quốc Khánh chính thức chấm dứt. Trong vài ngày phát sinh rất nhiều sự việc như vậy làm cho Hướng Nhật có chút nhớ nhung cuộc sống sinh viên, mặc dù ngày hôm qua bị một nữ sĩ quan nào đó mang về cục cảnh sát giáo huấn một hồi, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới hứng thú mãnh liệt với trường học của hắn hôm nay.

"Anh làm sao vậy?" Sở Sở bên cạnh rất là hiếu kỳ, hỏi thăm bất kỳ một người nào đó, tuyệt đối có thể khẳng định hắn không phải là một học sinh tốt, thế nhưng hôm nay dường như có điểm bất đồng? Nhất là tới trường học, lại có thể chăm chỉ như thế, ngay cả thói quen ỷ lại ngày xưa cũng sửa đổi. Không bình thường, thực sự là rất không bình thường rồi.

"Đi học a!" Hướng Nhật nói như đúng rồi, dĩ nhiên là quên sự thực là hắn thường xuyên trốn học.

"Tin anh mới là lạ!" Sở Sở lườm hắn một cái, tiếp tục đi tiếp.

Hướng Nhật rất là buồn bực, khó có được một lần muốn đến lớp, lại không ai tin. Thất bại! Nhưng mà nói với đồ đệ ngoan ngoãn, nàng hẳn là sẽ tin chứ? Hướng Nhật vuốt cằm nghĩ.

Hai người trên đường đi, đều chỉ nhìn thấy hai ba con mèo nhỏ, điều này khiến lưu manh không nghĩ ra được, một trường học lớn như vậy, mấy vạn sinh viên, lại có thể ít người như vậy? Mặc dù bây giờ đến trường có hơi sớm, nhưng nói thế nào đại đa số sinh viên đều là trong ký túc xá của trường, không có khả năng ít người như vậy. Nhất là hiện tại nhiệt độ vẫn mát như vậy, sáng sớm đi ra uốn uốn lưỡi, hít thở một chút không khí mới mẻ hẳn là có khối người.

Đang xấu xa suy đoán có đúng hay không có một đám MM (*) loã thể tới thực hiện triển lãm nghệ thuật thân thể khiến mọi người chạy tới dưỡng mắt, xa xa đi tới một nam tử mặc trang phục cực kỳ loè loẹt (tạm thời nói như vậy), mặc dù đeo một kính râm rất lớn, nhưng với con mắt độc ác xuyên thấu cả lớp váy mỏng MM của Hướng Nhật, hơn nữa cái đầu của người nào đó quá đặc biệt, lưu manh liếc mắt một cái đã nhận ra.

"Đầu tỏi!" Hướng Nhật hô lớn.

"Cái gì đầu tỏi?" Sở Sở bên cạnh nghi hoặc hỏi.

Nam tử loè loẹt đã chạy đến trước mặt, tháo kính râm xuống, quay về hai người nói: "Chào lão đại! Chào chị dâu!"

"Té ra là Hứa Uy." Khuôn mặt baby của Sở Sở đỏ bừng lên, bị người ở trước mặt gọi chị dâu khiến cho trong lòng nàng có chút ngượng ngùng, thế nhưng nhìn thấy kiểu tóc của người nào đó thì lại cười ngặt nghẽo, cuối cùng cũng biết lưu manh vì sao gọi là đầu tỏi rồi, thật sự.rất giống.

Hứa Uy thấy nàng nhìn đầu mình, còn không biết đối phương nghĩ cái gì, cảm thấy xấu hổ đeo kính râm lên, hy vọng lấy thứ này che cho đỡ xấu xí. Đáng tiếc Hướng Nhật cũng không phải loại người tế nhị, giật lấy kính râm của hắn: "Còn đeo, đeo cái rắm a, có đeo nữa cũng vẫn xấu như vậy. Ta hỏi ngươi, ngày hôm nay ăn mặc bảnh choẹ như vậy để chuẩn bị đi làm gì?"

"Hắc hắc." Đầu tỏi ngượng ngùng cười vài tiếng, " Sang Tài Đại đi dạo."

"Tài Đại? Tiểu tử nhà ngươi không đi học à?" Hướng Nhật ngạc nhiên nhìn hắn, theo hắn biết, tên đầu hình tỏi này không có thói quen trốn học.

"Hôm nay không có tiết a!" Đến phiên đầu tỏi giật mình, bỗng nhiên nhớ lại vấn đề: "Chút nữa quên, lần trước hai người trốn học, căn bản lúc giáo viên tuyên bố không có mặt."

Khuôn mặt baby của Sở Sở nhất thời đỏ bừng, nàng bình thường tự cho mình là sinh viên ham học, bị người khác nói trốn học là chuyện khó coi, oán trách nhìn thoáng qua lưu manh, nếu không phải hắn làm hư mình, sẽ không có khả năng xảy ra chuyện như vậy.

"Ý của ngươi là hôm nay không có tiết?" Hướng Nhật vô tội vuốt cái mũi, hiển nhiên đối với việc trốn học lâu ngày thành thói quen.

"Đúng là không có khoá. Hôm ngay chúng ta Cao Đại cùng Tài Đại có một trận thi đấu bóng rổ, đệ đi xem.nghe nói Tài đại có đột ngũ cổ động viên." Thoáng nhìn có nữ sinh ở đây, đầu tỏi lập tức ngậm miệng, lấy nụ cười dâm đãng thay thế cho lời chưa nói hết.

"Thi đấu bóng rổ?" Lưu manh lĩnh hội ý đồ của hắn, đồng thời cũng hiểu trang phục của hắn bảnh choẹ như thế là học tập loài chim đực lấy thứ ấy hấp dẫn phái khác.

"Thi đấu bóng rổ sinh viên toàn quốc mỗi năm một lần, lão đại - anh sẽ không thể không biết chứ? Đầu bảng năm nay chính là trường chúng ta đấu Tài Đại, ai, phỏng chừng sẽ lại như năm trước thua rất thảm, ngay cả thi đấu vòng trong cũng không vào được. Huynh không biết, Tưởng Tiên kia cũng tới, sợ rằng cầu thủ Tài Đại so với ăn thuốc kích thích cũng không khác bao nhiêu, có " Thần tài " ngày trước, đội thi đấu của chúng ta chỉ có thua mất cả quần luôn." Đầu tỏi nhụt chí lắc lắc đầu.

"Ngu ngốc! Ngươi nói trường học của mình như vậy sao? Một chút tinh thần vì tập thể cũng không có, ngươi không ngờ lại có thể là sinh viên Cao Đại chúng ta!

Ta cũng cảm thấy mất mặt thay ngươi!" Hướng Nhật nói hiên ngang lẫm liệt, ngay cả Sở Sở cũng phải lác mắt, nhưng trong tư tưởng không có chút giác ngộ nào như vậy, làm như thế đơn giản là vì che dấu sự kém hiểu biết của mình về " Giải bóng rổ ". Mười năm trôi qua, thiếu chút nữa quên là còn có thi đấu cái này, nhớ ban đầu "chính mình" cũng là chủ lực của Tài Đại, đã từng dẫn đội đánh cho các trường học đến từ năm sông bốn biển không ngóc đầu lên được, nhưng mà dường như đã là chuyện lâu lắm rồi.

Đầu tỏi không có năng lực nhìn thấu lòng người, cuống quit cả lên: "Đúng, đúng, lão đại giáo huấn rất đúng."

"Biết sai có thể sửa, đó là việc tốt vô cùng! Được rồi, người vừa mới nói việc gì mà Tưởng gì gì đó là có chuyện gì xảy ra, có rất nhiều tiền sao? Lại có thể dám gọi là " Thần tài "?"

"Là Tưởng Tiên, lão đại!" Đầu tỏi sửa lại sai lầm của người nào đó, " Nói hắn là " Thần tài " cũng không phải bởi vì hắn có nhiều tiền, mà là hắn chơi bóng rất lợi hại, bốn năm tại trường học, hàng năm đều dẫn dắt đội đánh bại toàn bộ các đội thi đấu của trường khác, là quán quân bốn giải thi đấu liên tục, vốn được xưng là " Tài đại chi thần", sau thấy khó đọc, lại kêu là " Thần tài ".

"Thối như vậy! Còn quán quân bốn năm? Hey, không đúng, tên tiểu tử nhà ngươi gạt ta à? Cứ theo như ngươi nói, tiểu tự nọ đã sớm tốt nghiệp rồi, còn có thể trở về chơi bóng?"

"Đệ cũng không nói hắn trở về chơi bóng, hiện tại người ta sớm đã trở thành cầu thủ chuyên nghiệp rồi, có người nói đã được một đội mạnh của NBA (**) nhìn trúng, bất cứ lúc nào sẽ được đưa đi. Phỏng chừng đối với thể loại thi đấu của sinh viên chúng ta sẽ không có hứng thú gì, đệ nghĩ chỉ là về xem các em khoá dưới một chút, thuận tiện khích lệ tinh thần bọn họ.Đệ còn nghe nói, đội trưởng đội thi đấu của Tài Đại Lôi Vĩ là Tưởng Tiên một tay đào tạo ra, thực lực cường hãn, là người nối nghiệp " Thần tài"."

Nghe xong đầu tỏi nói một hồi nghe nói lại nghe nói, một mớ chuyện buồn tẻ, Hướng Nhật thu được kết quả cuối cùng chỉ có một, đó là Cao Đại bên này thất bại, hơn nữa không chỉ là thê thảm bình thường, bị vượt qua 40, 50 điểm là chuyện chắc chắn.

"Lão đại, không có chuyện gì đệ đi trước nhé.huynh xem có đúng hay không trả lại kính râm cho đệ?" Đầu tỏi dè dặt hỏi, kính râm này là hắn đau khổ hạ quyết tâm tìm mua trên Bách Đại Dương, cũng không muốn bị một lão đại vô lương tâm nào đó lấy mất.

"Cầm đi!" Hướng Nhật phất tay, đuổi hắn đi. Trong lòng đã bắt đầu cân nhắc có nên sang Tài Đại bên kia xem không, đã lâu không xem loại thi đấu này, đi xem dường như là một lựa chọn không tồi.

"Sở Sở, chúng ta sang Tài Đại."

"Tốt!" Nếu không có tiết, Sở đại tiểu thư tự nhiên cũng mừng rỡ đi tham gia náo nhiệt, đột nhiên lại nhíu mày: "Nhưng mà Thanh tỷ thì làm sao bây giờ?"

"Tiểu Thanh? Nàng không phải tới trường sớm hơn chúng ta sao? Ta thấy nàng hẳn là sang Tài Đại bên kia rồi."

"Anh là thằng ngố! Thanh tỷ không phải là người như anh nghĩ. Em nghĩ bây giờ chị ấy đang còn trong phòng đọc sách, nếu không nhất định là ở trong phòng tập nhu đạo luyện quyền.anh đi trước đi, em đi gọi chị ấy, khi nào tới em gọi điện thoại cho anh."

"Tốt lắm, anh đi trước nhé, lúc đến nhớ gọi điện cho anh." Nhéo nhéo bộ vị rất mềm mại của Sở cô nương, Hướng Nhật cười dâm đãng chạy đi.

..

..

"Quả nhiên rất náo nhiệt!" Hướng Nhật cảm thán nhìn lượng sinh viên ra vào cửa chính Tài Đại, xem ra so với khi khai giảng còn đông hơn. Bởi vì lúc này thời tiết vẫn nóng, đại đa số học sinh đều ăn mặc rất mỏng manh, nhất là nữ sinh, chỉ sợ mình lộ ra còn chưa đủ nhiều, áo 3 lỗ cộng với váy ngắn gần như là mode, lưu manh nhìn không chớp mắt, đôi mắt chung quy vẫn săm soi dưới eo nữ sinh. Đương nhiên, có một vài bờ eo thùng phuy, Hướng Nhật trực tiếp bỏ qua.

Mở rộng tầm mắt quang minh chính đại, nhưng ngoài ý muốn phát hiện một mỹ nữ cao gầy mặc váy dài qua đầu gối, hai bên còn có mấy nam nhân ăn mặc rất bảnh choẹ vây xung quanh người nàng nói với nhau chuyện gì đó.

Mặt Hướng Nhật trầm xuống, đi tới, bởi vì hắn biết mỹ nữ cao gầy này, hơn nữa không thể để người khác tranh giành.

.

(*) MM = muội muội

(**) NBA (National Basketball Association) giải bóng rổ nhà nghề Mỹ Hệ thống giải NBA bao gồm 30 đội bóng và chia làm 2 khu vực lớn là khu vực phía Đông (Eastern Conference) và khu vực phía Tây (Western Conference). Danh sách các đội các bạn có thể xem trực tiếp tại http: //www. truyenfull.com

Đọc truyện chữ Full