Liên tiếp hai ngày, Dương Minh va Vương Tiếu Yên đều không có biện pháp thỏa đáng để dụ Dayton xuất hiện, bởi vì căn bản là không có chuyện gì đáng để hắn quan tâm, cho dù là có thì hắn cũng không cần tự mình ra mặt.
Điều này làm cho Dương Minh cảm thấy vất vả, dù sao thì Dayton cũng không phải là người thường, mà là thủ lĩnh của một lực lượng vũ trang, thì uy tín của hắn đương nhiên rất tốt, sẽ không tùy tiện đi lại trên đường.
Cho nên, muốn dụ Dayton xuất hiện để giết không phải là một chuyện đơn giản.
Nhưng mà, Phương Thiên rất thoải mái, nên Dương Minh không cũng khẩn trương, mỗi ngày ngoại trừ việc thân mật với Vương Tiếu Yên trong phòng ra, thì hai người? đã xem nhiệm vụ này trở thành một chuyến du lịch, không có chuyện gì thì đi dạo chụp ảnh, trông có vẻ khá là vui đấy.
Mà ông chủ ở đây cũng coi hai thanh niên này là khách đến du lịch, đương nhiên, cũng không nghĩ rằng bọn họ từ châu Á ngàn dặm xa xôi đến đây, mà cho rằng bọn họ là con cái của một chủ quặng mỏ nào đó ở đâu đây.
Buổi chiều ngày thứ ba, Lý Cường mang mọi người lẻn vào trong nước X, thông qua vị trí trên GPS để tìm kinh độ và vĩ độ nói cho Lý Cường biết, cho nên Lý Cường cứ dựa theo thông số này mà tìm đến.
Dương Minh phải khen thưởng sức mạnh của khoa học kỹ thuật, nếu như là trước đây, tại một quốc gia xa lạ, nếu mà nuốn gặp người quen khẳng định là có rất nhiều khó khăn, nhưng mà bây giờ thì cực kỳ đơn giản.
Đám người Lý Cường hành động vào ban đêm, cũng không đến cái trấn này, mà là dừng chân cách cái trấn khoảng hai cây số, rồi đóng quân ở đó. Dù sao đám người này cũng rất nhiều, nếu tùy tiện vào trong trấn, khẳng định sẽ bị người khác quan tâm.
Ban đêm, Dương Minh lái xe Jeep đi cùng Vương Tiếu Yên đến chổ đóng quân của đám người Lý Cường.
Quản lý quân sự hóa, tập trung huấn luyện sát thủ, tập hợp những tinh túy trong võ thuật Trung Hoa, đã hợp thành đội ngũ cường đại nhất của Lý Cường.
Những người canh gác bên ngoài phát hiện ra xe của Dương Minh chạy đến hướng này, lập tức báo cáo cho Lý Cường biết, toàn bộ đều khẩn trương chuẩn bị đón địch.
Nhưng mà, khi Lý Cường xác định người trước mắt lại Dương Minh, thì mới hủy bỏ cảnh báo, Lý Cường, Vương Bằng, Kim Ngưu cùng Lô Tân Dương đều đứng ở ngoài nơi tập trung, chờ Dương Minh và Vương Tiếu Yên đến.
"Dương ca, chị dâu!" Đám người Lý Cường chờ Dương Minh và Vương Tiếu Yên xuống xe xong, đều chào hỏi như vậy, ngay cả Kim Ngưu đã từng theo Vương Tiếu Yên cũng sửa luôn cách xưng hô.
Đến lúc này, tổ chức Hắc Quả Phụ đã hoàn toàn hòa nhập cùng với đám người Lý Cường, trở thành một tổ chức mới, tổ chức Hắc Hồ Điệp. Kim Ngưu cũng đã tham gia vào trong nhóm của Lý Cường, cho nên nhập gia tùy tục, vì thế cũng thay đổi xưng hô với Vương Tiếu Yên.
Dù sao lúc này hắn cũng đã rõ quan hệ của Dương Minh và Vương Tiếu Yên rồi, cho nên tôn kính với Dương Minh chẳng khác nào tôn kính với Vương Tiếu Yên, vì thế cũng gọi là chị dâu, thoạt nhìn Vương Tiếu Yên có vẻ rất vui vì cách gọi này.
Dương Minh nhìn thấy nơi đóng quân chỉnh tề ngay ngắn, hơi gật đầu, khen: "Không tồi, mấy ngày không gặp, đã làm cho tôi nhìn với cặp mắt khác rồi, nhất là Kim Ngưu, người của anh cũng đã bỏ được tật xấu trước kia rồi, dung nhập vào trong tập thể này, điều này làm cho tôi rất vui"
Dương Minh khích lệ Kim Ngưu, trên mặt hắn liền lộ ra vẻ mừng rỡ, Kim Ngưu sợ nhất rằng Dương Minh sẽ loại mình ra bên ngoài, không chịu chấp nhận đám anh em này, nhưng bây giờ xem ra, hắn đã lo lắng thừa rồi.
Trong một tổ chức, chỉ có phối hợp và đoàn kết, cùng nhau huấn luyện, cùng nhau chịu khổ, không ai coi bọn họ là người ngoài, cho nên, cái này cũng chính là nguyên nhân chủ yếu khiến cho đám người K? im Ngưu sửa được tật xấu trước đây và hòa nhập trong một thời gian ngắn.
"Hoàn cảnh bên trong nước, mọi người đều đã hiểu rõ, không thích hợp để sinh tồn, không thích hợp để lớn mạnh" Dương Minh nhìn Lý Cường nói: "Cho nên, tổ chức của chúng ta nếu muốn đặt chân lên thế giới, thì châu Phi này rất thích hợp, ở đây không có luật pháp, không có quy tắc, tất cả đều dựa vào thế lực và nắm đấm để nói chuyện, tôi nghĩ ở đây, mọi người nhất định có thể thể hiện mình, giành lấy thiên hạ của riêng mình!"
Quả thật, Dương Minh nói rất đúng, bởi vì hoàn cảnh trong nước không cho phép, cho nên đám người Lý Cường muốn huấn luyện hay làm việc gì đều phải cẩn thận, không dám khoa trương lên, mà ở đây thì lại khác, bọn họ đã sớm nghe nói, châu Phi là thiên hạ của những lực lượng vũ trang, cho nên, khi nghe Dương Minh nói xong, trên mặt mọi người đều đầy vẻ hưng phấn và chờ mong.
"Lời dư thừa tôi không nói nhiều, đường sau này đều phải dựa vào mọi người, phương thức huấn luyện tôi đã giao lại cho mọi người, có thể đứng vững ở đây hay không, phải dựa vào thực lực của các người!" Dương Minh nghiêm túc nói.
"Dương ca, yên tâm đi, chúng tôi sẽ mạnh lên, nhất định có thể đứng vững ở đây!" Đám người Lý Cường đồng thanh lên tiếng.
"Được, vấn đề vũ khí tôi sẽ nhanh chóng giải quyết cho các người, mấy ngày nay, các người nên làm quen với hoàn cảnh xung quanh trước đi!" Dương Minh dặn.
"Vâng, Dương ca!" Lý Cường nói.
Dương Minh gật đầu, đang muốn rời đi, đột nhiên nhìn thấy Lô Tân Dương, sửng sốt, sờ sờ ót, tại sao mình lại quên hắn nhĩ? Có quân sư mà không biết xài à?
"Lô Tân Dương, anh theo tôi trở về, những người khác đóng quân ở đây, có chuyện gì thì cứ liên lạc với tôi!" Dương Minh nói.
Lô Tân Dương nghe Dương Minh gọi mình, vội vã chạy đến chổ xe của Dương Minh, đám người Lý Cường cũng trở về nơi đóng quân, bắt đầu nghiên cứu về việc phát triển tại nước X.
"Dương ca, ngài tìm tôi?" Sau khi lên xe, Lô Tân Dương cẩn thận hỏi.
"Ừ, có vài chuyện, muốn cùng anh thương lượng một chút" Dương Minh vừa lái xe vừa nói.
"Dương ca, ngài cứ nói đi, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức!" Lô Tân Dương vội nói.
"Chuyện là như vậy…." Dương Minh đem mục đích và phiền phức bây giờ ra nói cho Lô Tân Dương nghe, dù sao bây giờ đám người Lý Cường và Lô Tân Dương đều là những người Dương Minh tin tưởng, cho nên nếu có chuyện gì thì Dương Minh cũng không cần gạt họ.
Bọn họ gần như trở thành một trong những hy vọng, những người thực hiện lý tưởng của hắn!
"Chị dâu nói không sai, dụ rắn rời hang!" Lô Tân Dương nghe Dương Minh phân tích xong, gật đầu khẳng định nói: "Đây là biện pháp duy nhất hiện nay, như ngài đã nói qua, muốn gặp Dayton tướng quân, thì hầu như không có khả năng, vô luận là ngài dùng lý do gì, thì đối phương cũng không có khả năng cho ngài gặp mặt Dayton được, cho nên, muốn thực hiện kế hoạch ám sát, chỉ có thể để cho Dayton tự mình xuất hiện, trừ cái này ra thì kh? ông còn phương pháp nào"
"Cái này tôi cũng biết, vậy anh có cách nào không?" Dương Minh hỏi.
"Tôi làm sao còn cách nào được?" Lô Tân Dương cười khổ nói: "Biện pháp của chị dâu là tốt nhất rồi, tôi chỉ dựa trên cơ sở biện pháp của chị ấy mà lập ra kế hoạch thôi"
Dương Minh sửng sốt, lập tức rõ ràng, Lô Tân Dương đang khiêm tốn, hắn nói như vậy, rõ ràng là hắn đã có biện pháp, chỉ sợ Vương Tiếu Yên khó xử cho nên mới nói vậy.
"Được rồi, có cách nào hay thì anh cứ nói đi, đối với chuyện dùng âm mưu, tôi và Yên Yên đều không dùng được, không ai lợi hại hơn anh cả!" Dương Minh cười nói.
"Cái này cũng không có gì khó" Lô Tân Dương cũng cười nói: "Người có thân phận gì mà có thê khiến cho Dayton tự mình gặp mặt? Đương nhiên là người có thân phận không khác gì hắn, mà ưu thế của chúng ta, là ở chổ này, có một lực lượng không khác gì Dayton, lực lượng của Kevin Adam! Cho nên, ở chổ này, người có thể khiến cho Dayton tự gặp mặt, cũng chỉ có Kevin thôi!"
"Tiếp tục nói đi!" Dương Minh cũng không ngắt lời Lô Tân Dương, mà để cho hắn tiếp tục nói.
"Cho đến giờ, Dayton và Kevin đều sinh sống bình anh, Dương ca, ngài thử nghĩ xem, nếu như hai bên xảy ra xung đột, thì hai người đứng đầu sẽ làm cái gì?" Lô Tân Dương nói đến đây, dừng lại một chút, rồi nói: "Hiển nhiên, trực tiếp khai chiến là điều không sáng suốt, bởi vì trong hoàn cảnh bây giờ, nhiều bạn thì tốt hơn nhiều kẻ địch gấp trăm ngàn lần! Thậm chi cho dù không phải là bạn, thì cũng đừng nên là kẻ thù của nhau, đúng không?"
Dương Minh gật đầu: "Anh nói không sai, trong hoàn cảnh như vậy, hai lực lượng vũ trang tùy tiện khai chiến trở thành kẻ địch của nhau là một hành động vô cùng không sáng suốt, cho nên, việc bọn họ có thể làm, chính là đàm phán!"
"Đúng vậy, là đàm phán!" Lô Tân Dương nói: "Chỉ cần bọn họ đàm phán, thì cơ hội của chúng ta đã đến! Hai bên vừa xảy ra xung đột, do đó niềm tin của hai bên sẽ giảm xuống, Dayton sẽ không có khả năng đến chổ của Kevin, mà Kevin cũng thế, vì vậy, nếu muốn đàm phán, thì phải chọn ra một chổ không thuộc về lãnh địa của ai, rất có thể là một trấn nhỏ, hai người sẽ tiến hành đàm phán tại đó, mà lúc này, cũng chỉ là thời khắc chúng ta ra tay!"
Dương Minh và Vương Tiếu Yên nghe Lô Tân Dương nói xong, đều lộ ra vẻ tán thưởng, Lô Tân Dương này quả thật là một nhân tài hiếm có, hai người lúc đầu suy nghĩ rất nhiều nhưng không có biện pháp giải quyết, nhưng Lô Tân Dương vừa nghe nói xong liền có thể nói ra toàn bộ kế hoạch, hơn nữa, khả năng thực hiện vô cùng cao. Còn việc gây xung đột hai bên thì càng đơn giản hơn, có nhiều người như vậy làm gì, chỉ cần giả mạo người của Dayton và Kevin, rồi bắt đầu nổ súng vào nhau, tin rằng không cần bao lâu, thì quan hệ của hai người sẽ trở nên khẩn trươ? ng ngay.
"Tốt, Lô Tân Dương, chuyện này giao cho anh, gây xung đột thế nào, tối nay anh về thương lượng với đám Lý Cường đi!" Dương Minh hưng phấn nói.
Dù sao chuyện này đã được giải quyết, Dương Minh cũng rất hài lòng, cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi, tuy rằng mấy ngày nay không khẩn trương, cùng Vương Tiếu Yên du sơn ngoạn thủy, nhưng mà trên thực tế, trong lòng Dương Minh rất sốt ruột.
Đây là lần đầu tiên hắn và Vương Tiếu Yên cùng chấp hành nhiệm vụ, Dương Minh không muốn bỏ lở giữa chừng, tục ngữ nói khởi đầu thành công thì sẽ thành công suốt, tuy Dương Minh không mê tín, nhưng mà cũng muốn có được tâm lý tốt sau này.
Tại cái trấn nhỏ này bình an được ba ngày, rốt cục, sau đó bắt đầu xảy ra xung đột. Trong vòng ba ngày này, Lý Cường, Lưu Siêu, Vương Bằng, Kim Ngưu chia làm bốn đường, bắt đầu giả dạng thành người của Dayton và Kevin, cùng với lính của bên Wilcoxon, nhìn thấy xe liền bắn, cướp, đoạt tất cả, toàn bộ thị trấn nhỏ này bao trùm trong sự sợ hãi kinh khủng, mọi người đều trốn trong nhà, không dám ra ngoài, mà cơ quan hành chính của Wilcoxon tại đây cũng bị phá hư, lính lác ở đây thì bị thương nằm một đống hết.
"Cái tên Kevin này rốt cục muốn làm gì? Lẽ nào hắn muốn đối phó với một cái chính quyền nhỏ tại trấn đó?" Wilcoxon tức giận nhìn Dayton, nói: "Cơ quan hành chính đã bị pha 1huy3, thật không biến hắn suy nghĩ cái gì, hay trong cái trấn này làm cho hắn chướng mắt?"
"Được rồi, Wilcoxon!" Dayton khoát tay nói: "Theo lý thuyết, cái trấn nhỏ này là do hai lực lượng của chúng ta cùng quản lý, nhưng mà tướng quân Kevin đã không nhúng tay vào chuyện này, mấy năm nay, tôi cũng thu được không ít từ cái trấn nhỏ này, cho nên tướng quân Kevin cảm thấy bất mãn, muốn giành một phần cũng là bình thường!"
"Nhưng mà, hắn không biết thứ tự trước sau sao? Hơn nữa, nếu hắn muốn một phần cũng không cần làm vậy, chỉ cần nói thẳng một tiếng là được thôi!" Wilcoxonl tức giận nói.
"Ừ, quả thật, hắn chỉ cần lên tiếng, thì chúng ta cũng sẽ chia phần cho hắn thôi" Kevin gật đầu nói.
"Tốt, tôi thấy hắn muốn bị đòn rồi! Cho hắn một bài học để hắn biết trời cao đất rộng là gì!" Wilcoxon nói.
"Đừng xúc động!" Kevin khoát tay: "Tôi và Kevin tướng quân nếu có đấu nhau thì đối với ai cũng không có lợi! Vốn không phải là kẻ địch, vẫn bình an vô sự, nếu có ngày khai chiến, thì sẽ có thêm một kẻ địch, mà hai hổ đánh nhau, nói không chừng là lưỡng bại câu thương, bởi vậy, người vui mừng nhất có lẽ là tên khốn nạn Kars kia!"
"A!" Wilcoxon nhất thời cả kinh, nghe Dayton phân tích xong, lập tức kinh hãi đổ mồ hôi: "Là tôi suy nghĩ không chu toàn, không sai, nếu xảy ra xung đột, thì bên Kars không phải là người hưởng cuối cùng sao?"
"Đúng như vậy, đi gọi người gửi tin cho tướng quân Kevin, tôi muốn cùng hắn ta đàm phán!" Dayton dặn dò.
Cùng lúc đó, tại nơi đóng quân của Kevin, Kevin tướng quân đang cùng với sĩ quan của hắn đang khẩn trương nghĩ biện pháp giải quyết vụ xung đột này, cứ nếu cứ để tiếp tục như vậ? y, mọi chuyện sẽ càng lộn xộn hơn!
"Cái tên Dayton này quá đáng thật!" Tên sĩ quan phụ tá mắn: "Chúng ta đã nhường nhịn hắn rất nhiều, trấn nhỏ ấy cũng toàn quyền giao cho chúng, chỉ mua sắm một ít đồ dùng sinh hoạt trong trấn thôi, cũng không chủ động gây chuyện, mà bọn chúng lại làm càng, chủ động công kích chúng ta! Lẽ nào bọn chúng muốn đuổi chúng ta ra khỏi đây? Chúng ta cũng không đâu phải thứ dễ chọc, không tranh với chúng đâu có nghĩa là chúng ta chịu nhục!"
"Không nên lộn xộn!" Kevin khoát tay nói: "Dựa trên suy đoán của tôi, theo lý thuyết, Dayton cũng không phải là loại người thích gây chuyện, nếu như tôi khai chiến với hắn, thì cả hai cũng sẽ không có kết quả tốt!"
"Vậy tại sao hắn làm vậy/" Người sĩ quan vội hỏi.
"Có thể, có ai đó bên cạnh hắn cổ động hắn cũng không chừng"
Kevin nói: "Như vậy đi, tìm một người, gửi tin cho tướng quân Dayton, nói rằng tôi muốn nói chuyện với hắn! Cứ tiếp tục như vậy thì không phải là một chuyện tốt!"
"Vâng! Tôi sẽ tìm người ngay!" Người sĩ quan vội vã nói.
Mọi chuyện xảy ra tại hai nơi này, đương nhiên là không tránh được ánh mắt của Dương Minh, dưới sự khiêu khích của đám Lý Cường, Dương Minh ngồi trong phòng của nhà trọ, vẫn dùng dị năng lẳng lặng quan sát tất cả hướng đi của hai bên, khi bọn họ đưa ra quyết định đàm phán, Dương Minh nhất thời thở phào, trên mặt lộ ra một nụ cười vui sướng.
Hai bên gửi tin rất nhanh, Dayton và Kevin đồng thời đều nhận được tin tức muốn đàm phán, đều tỏ ra đồng ý, mang tin tức trả lời thuyết phục cho đối phương, mà bắt đầu gọi điện trao đổi, dự định là trưa ngày mai, sẽ tiến hành đàm pháp trong một quán trà của trấn nhỏ.
Hai người đều hiểu, nên chọn một địa điểm thứ ba, dù sao thì đến chổ của đối phương đàm phán thì sẽ không yên tâm, cứ như vậy, đối với hai bên đều có lợi.
Nhưng mà, bọn họ làm sao nghĩ rằng, đến chổ này thì an toàn của bọn họ càng không có.
"Thủ hạ tên Lô Tân Dương của anh, thật sự rất lợi hại, mọi chuyện đều đúng như dự liệu của hắn, sau khi thành công, cũng nên thưởng cho hắn một chút!" Vương Tiếu Yên hưng phấn nói.
"Thưởng thì không cần nhiều, bởi vì thưởng nhiều sẽ gây kiêu ngạo!" Dương Minh cười nói: "Nhưng mà có thể cổ vũ một chút"
"Nói vậy cũng đúng" Vương Tiếu Yên gật đầu, đối với những chuyện này, nàng cũng không hiểu nhiều.
Địa điểm đàm phán của hai người đứng đầu hai thế lực vũ trang kia đã được Dương Minh dùng dị năng quan sát rõ ràng bên trong, bây giờ, chỉ cần chờ đến lúc đó mà thôi, trong trấn nhỏ, có vẻ do hai người đã lập hiệp nghi, vì thế trở nên yên lặng rất nhiều, thật ra, bởi vì Dương Minh kêu bọn Lý Cường dừng tay lại, đương nhiên, nguyên nhân bên trong chỉ có Dương Minh và Vương Tiếu Yên biết mà thôi.
Bởi vì Dayton và Kevin rất ít đến đây, cho nên cũng không quen thuộc với địa bàn ở đây, vì thế bọn họ đều đồng ý chọn nơi này làm địa điểm.
Dương Minh và Vương Tiếu Yên bắt đầu xuất hiện tại cuối ngõ hẻ? m, biến thành một đôi tình nhân đi du lịch, tuy rằng ông chủ đã khuyên bọn họ, gần đây không nên ra ngoài, không an toàn, nhưng mà Dương Minh cứ bảo là không sao đâu.
Ngày hôm nay, Dương Minh và Vương Tiếu Yên ra ngoài, chỉ là muốn kiểm tra tình hình một chút mà thôi, nhìn xem có chổ nào có lợi khi ra tay không, để chuẩn bị trước, đây là cơ hội duy nhất, tận dụng thời cơ, không được thất bại. Nếu như bở lỡ thì muốn dụ Dayton ra khỏi chổ của hắn là không thể.
Điểm này Dương Minh và Vương Tiếu Yên đều rất rõ ràng, cho nên hai người đặc biệt coi trọng vấn đề này.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1082: Dụ rắn rời hang
Chương 1082: Dụ rắn rời hang