"Tại sao con lại không phân biệt trái phải hả? Làm chuyện này, Điền gia chúng ta sẽ không còn phiền phức, nhưng mà nếu không làm sẽ không biết mang lại bao nhiêu rắc rối nữa!" Điền Long tức giận nhìn Điền Đông Hoa, nói.
"Cha, chuyện của cha và Tôn gia, con không quản, cũng không có tư cách quản, nhưng mà con đã nói rồi, Dương Minh là bạn con, con tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện gì bất lợi với hắn!" Ngữ khí của Điền Đông Hoa cũng trở nên kiên định: "Con không biết ông chủ phía sau tại sao lại muốn khống chế Dương Minh, ông ta có ân oán gì với Dương Minh, nhưng mà, đừng liên lụy lên người của con, con không làm đâu"
Điền Long trừng to mắt ra, cuối cùng vẫn không thể nói gì! Tính cách của Điền Đông Hoa vô cùng cố chấp và rất cứng đầu, cái này ông biết, nếu không thì lúc đầu cũng sẽ không vì một người con gái mà đánh nhau đến nổi bị thương và chuyển trường.
Cho nên Điền Long cũng rõ ràng, nếu Điền Đông Hoa đã quyết định, vậy thì không thể thay đổi, xem ra ông ta đã xem nhẹ tình hữu nghị của Điền Đông Hoa và Dương Minh.
Con đường này đã đi không được, vậy thì Điền Long đành phải tính kế khác.
Điền Đông Hoa cũng biết tính cách của Điền Long, mặc dù có chút do dự, nhưng rồi cũng nói: "Cha, con khuyên cha tốt nhất là nên từ bỏ ý định hãm hại Dương Minh đi, nếu không, con sẽ mật báo cho hắn biết, con nói được là làm được!"
"Mày." Điền Long bị lời nói của Điền Đông Hoa làm cho cả kinh, không ngờ rằng Điền Đông Hoa lại làm như vậy.
"Cha làm chuyện gì, con không can thiệp, nhưng con chỉ muốn bảo vệ bạn của con thôi" Điền Đông Hoa nói: "Đương nhiên, nếu như cha muốn ra tay với Dương Minh, vậy thì con sẽ không để yên đâu"
Điền Long có chút hối hận vì đã đem kế hoạch nói cho Điền Đông Hoa biết, bây giờ đâm lao thì phải theo lao thôi, nếu như chuyện này không nói cho Điền Đông Hoa biết, ông ta còn có thể làm sau lưng được, nhưng mà bây giờ Điền Đông Hoa đã biết rồi, vì thì Điền Đông Hoa sẽ không cho ông làm bậy, lại còn muốn công bố và mật báo, cho nên, Điền Đông Hoa thật đúng là không có biện pháp ra tay.
Xem ra, chuyện này đành phải để sau rồi, bây giờ muốn ra tay là không có khả năng, nghĩ đến đây, Điền Long cũng nói: "Được rồi, chuyện này dừng ở đây, coi như cha chưa nói gì"
Điền Đông Hoa lúc này mới cười, gật đầu nói: "Đương nhiên, con mặc kệ cha làm chuyện khác, con cũng không cảm thấy hứng thú"
Trong các sản nghiệp của Tôn gia tại Đông Hải, có rất nhiều nhân viên cao cấp đã bị Điền Long dùng tiền thu mua, đương nhiên, số tiền này đều từ ông chủ mà ra.
Khi Tôn Hồng Quân, Tôn Khiết và Tôn Tam bị giam ngày thứ hai, thì tập đoàn Tôn thị đã bị thay đổi, người đứng tên lúc đầu là Tôn Hồng Quân cũng đã đổi thành Điền Long.
Trong mấy ngày nay, tập đoàn Tôn thị đã chính thức biến thành sản nghiệp của Điền gia, đương nhiên, bốn chứ tập đoàn Tôn thị này cũng sẽ không được tiếp tục sử dụng nữa, chỉ là thủ tục cùng thời gian thay tên không thể làm trong một ngày được, cho dù Điền Long có quan hệ rất rộng tại Đông Hải, nhưng có một số việc vẫn phải tiến hành theo trình tự.
Mà những tên thủ lĩnh của một số bang phái hắc đạo bây giờ đều đã là người của Điền Long, cho nên cái này không cần phải lo lắng, bây giờ toàn bộ sản nghiệp của Tôn gia tại Đông Hải, có thể nói là đã nằm trong tay của Điền Long.
Thật ra, một người đã có dã tâm như Điền Long, chỉ cần có cơ hội sẽ lập tức ra tay, và chủ nhân dĩ nhiên sẽ không đề phòng, vì thế dễ dàng bị đánh bại.
Cái này cũng là nguyên nhân khiến cho những người nắm quyền thường tập trung quyền lực trong tay của mình, nhưng mà, bởi vì Tôn Hồng Quân ủy thác quyền lực quá nhiều, vả lại bản thân ông ta không làm cho những người này kinh sợ đến mức không dám làm phản, cho nên cái gì đến đã đến.
Khí thế vương giả, giống như trong miêu tả của một số tiểu thuyết võ hiệp, là khí thế của những người đứng đầu, và khiến cho kẻ khác thuần phục vô điều kiện, và hình như Tôn Hồng Quân chỉ đạt được đến mức này.
Nhưng mà, bên Dương Minh thì lại khác, Bạo Tam Lập, Hầu Chấn Hám và đám người Lý Cường sợ Dương Minh, không phải vì Dương Minh có cái khí thế vương giả gì cả, mà còn bởi vì thân pháp quỷ dị của Dương Minh cùng với thủ đoạn điểm huyệt của hắn, và kỹ xảo ám sát siêu đẳng.
Nếu như vậy, căn bản là không cần nhiều lời, thuộc hạ của khó có dã tâm làm phản, bởi vì nếu mà làm phản, sợ rằng chưa làm được gì đã nghỉ thở rồi, cho nên không ai muốn làm loại chuyện ngu ngốc này cả.
Ngồi trong phòng làm việc của mình, Điền Long rất là sảng khoái, ông ta không ngờ rằng, mình có một ngày được ngồi lên vị trí này.
So với Đông Hải, thì Tùy gia bên Tĩnh Sơn có vẻ hành động chậm hơn.
Bên Tùng Giang, Tùy Dược Tiến vẫn chưa có cảm giác ra tay, dù sao ông ta cũng là mãnh long quá giang (ý nói là hết thời đó), không giống như Điền Long có thế lực sâu đến tận gốc bên Đông Hải, chỉ cần hối lộ một chút là có thể lật đổ toàn diện.
Mà hoàn cảnh của Tùy Dược Tiến thì khác, dù đã có Lưu Trà và Khúc Đại Danh phối hợp, nhưng mà sản nghiệp của Bạo Tam Lập (Trên thực tế là sản nghiệp của Dương Minh) thật sự phân tán ra rất nhiều.
Tập đoàn công nghiệp nặng Danh Dương, tuy rằng là anh em với công ty giải trí Danh Dương, nhưng mà trên thực tế lại là hai công ty không có quan hệ, không có quyền quyết định cả hai, cho nên Tùy Dược Tiến phải đánh từ từ về tập đoàn công nghiệp nặng Danh Dương, nếu không thì không thể hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Không chỉ có hắn, ngay cả Lưu Trà và Khúc Đại Danh cũng chẳng làm được gì, bởi vì phó tổng thứ ba của công ty giải trí Danh Dương Quách Kiện Siêu, ngoài việc quản lý công ty Danh Dương ra, còn có quyền phụ trách riêng về tập đoàn Vương thị của Vương Tích Phạm hồi đó, tập đoàn này cũng không có bất kỳ một liên quan gì với công ty giải trí Danh Dương cả.
Cho nên, trong tay của công ty giải trí Danh Dương bây giờ ngoại trừ Bất Dạ Thiên và một vài quán bar quy mô nhỏ ra, thì cũng không có sản nghiệp gì cả.
Tuy rằng còn có cả địa ốc Danh Dương, nhưng mà địa ốc Danh Dương lại là một công ty mới thành lập, vả lại cũng có cổ phần đầu tư của Tôn Hồng Quân, cho nên muốn nắm trong tay cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Nhưng mà, Cát Đốn thì dễ giải quyết hơn, bởi vì ở đó căn cơ của Bạo Tam Lập chưa ổn định, hơn nữa ở đây vẫn còn có rễ của Tùy Dược Tiến, cho nên muốn làm gì được, vì thế ông ta dễ dàng chiếm lấy những sản nghiệp của Danh Dương ở đây.
Tuy rằng Lưu Trà và Khúc Đại Danh đã bị thu mua, nhưng mà Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám vẫn còn đó, như vậy thì kế hoạch vẫn chưa tính là thành công, sản nghiệp của bọn họ và thế lực vẫn chưa bị diệt trừ, vẫn còn lại hậu hoạn, nếu có một ngày Bạo Tam Lập đánh trả, thì quả thật là Lưu Trà và Khúc Đại Danh đều không thể chống lại.
Cho dù là Tùy Dược Tiến cũng vậy, tại Tĩnh Sơn có thân gia thâm hậu, nhưng mà đó là ở Tĩnh Sơn, không có liên quan gì đến Tùng Giang cả, rất khó chống lại được thế lực của Bạo Tam Lập.
Trong phòng họp, Lưu Trà, Khúc Đại Danh, Tùy Dược Tiến, Điền Long đang ngồi cùng nhau, thương lượng xem có cách nào tiêu diệt được Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám không.
"Chúng ta đã tận lực rồi, với thân phận của chúng ta, muốn tiếp cận Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, khả năng không lớn lắm, mà người bên cạnh chúng, cũng không thể thu mua được" Lưu Trà thở dài, bất đắc dĩ nói.
Khúc Đại Danh bên cạnh cũng gật đầu, biểu thị Lưu Trà nói đúng.
Điền Long cũng hơi gật đầu, quả thật, ông ta cũng khác với Lưu Trà và Khúc Đại Danh, ở Đông Hải, ông ta là cánh tay đắc lực của Tôn gia, cho nên mới có thể thu mua được nhân tâm một cách dễ dàng, hơn nữa, quan trọng hơn là thân phận và địa vị của ông ta, rất gần với Tôn Hồng Quân! Nhưng mà, thân phận của Lưu Trà và Khúc Đại Danh rất thấp, tuy rằng thoạt nhìn đều là phó tổng, nhưng mà trên thực tế không đáng để Bạo Tam Lập quan tâm.
Ngoài trừ Bất Dạ Thiên ra, thì Bạo Tam Lập cũng không cho bọn họ quản lý nhiều, bây giờ Bất Dạ Thiên và vài quán bar quy mô nhỏ đã bị rút ruột ra, thì chẳng thể làm gì.
Những phương diện khác, bọn họ căn bản là không thể ra tay, mà cũng không ra tay được.
"Xem ra, cái này quả thật là một vấn đề nghiêm trọng" Tùy Dược Tiến cũng không cho rằng Lưu Trà và Khúc Đại Danh không làm gì cả, bởi vì ông ta biết, năng lực của hai người này có hạn, că bản là không thể cưỡng ép làm gì được: "Như vậy, tôi nghĩ việc cấp bách chính là, xử lý Bạo Tam Lập, Hầu Chấn Hám và Quách Kiện Siêu, nếu có một ngày, những nhân vật này đều biến mất, vậy thì mọi người đều có thể bình an, và có cơ hội chiếm hết các sản nghiệp ở Tùng Giang!"
"Xử lý?" Lưu Trà và Khúc Đại Danh cả kinh, bọn họ cũng có nghĩ đến việc giết Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, nhưng mà, đây là một chuyện vô cùng nguy hiểm, nêu mà làm không tốt, vậy thì sẽ không thể làm quay đầu lại! Hơn nữa, quan trọng nhất là, hai người bọn họ cũng có năng lực! Nghĩ đến đây, Lưu Trà vội nói: "Thân thủ của Hầu Chấn Hám đứng đầu tại Tùng Giang, tôi có thể làm được sao?"
"Đương nhiên là không cần các người làm," Tùy Dược Tiến nói: "Mời người không được sao? Đến lúc xảy ra chuyện, cũng không liên quan đến các người"
"Mời người?" Lưu Trà sửng sốt, hắn ta vốn không xuất thân từ hắc đạo, cho nên cũng không hiểu biết nhiều lắm, vì thế lộ ra vẻ nghi hoặc hỏi.
"Mời sát thủ chuyên môn đến, ám sát Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, còn có Quách Kiện Siêu nữa, bọn họ chết rồi, chúng ta có thể dễ dàng làm việc!" Tùy Dược Tiến có thể nói là hậu Bạo Tam Lập thấu xương, thù Cát Đốn, không thể không báo: "Chuyện này cứ để tôi lo, tôi vừa mới tiếp xúc với một nhóm sát thủ, cho nên có chút hiểu biết về chuyện này, chỉ cần bỏ tiền đúng chổ, vậy thì có thể mời được sát thủ đỉnh cấp thế giới rồi!"
"Vấn đề mà tiền giải quyết được, thì không còn là vấn đề!" Điền Long nói tiếp: "Tiền này để tôi ra"
Điền Long được ông chủ phía sau ủng hộ tài chính, hơn nữa vừa thu sản nghiệp của Tôn gia vào, cho nên có thể nói là giàu banh nhà ra, cho nên cũng không tính toán chút tiền này.
"Được" Tùy Dược Tiến cũng không từ chối, dù sao thì số tiền này cũng không nhỏ, có người chủ động ra tiền thì ông ta cũng không cần phải khách khí
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1153: Kế hoạch và quyết định
Chương 1153: Kế hoạch và quyết định