TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1193: Cơ hội cuối cùng

Từ thái độ của Từ Bằng và Dương Minh, cũng có thể nhìn thấy quan hệ của hai người vô cùng thân thiết với nhau, như vậy thì Điền Đông Hoa muốn mời khách cũng không được.

"Sau này còn cơ hội mà" Dương Minh cười nói: "Là bạn tốt thời sơ trung, trả tiền cho hắn, hắn cũng không muốn, ngược lại còn thấy xa lạ"

"Dương Minh, có một số việc, tao không biết nên mở miệng nói với mày thế nào cả, nhưng mà, tao vẫn phải nói!" Điền Đông Hoa đóng cửa phòng lại, khuôn mặt trở nên nghiêm túc, sắc mặt phức tạp, nói.

"Lão Điền, mày rốt cục có chuyện gì? Dọc đường đi đều rất thần thần bí bí!" Dương Minh kì quái vì phản ứng của Điền Đông Hoa, đối phương cho đến bây giờ đều là một người tùy tiện không sợ trời chẳng nể đất, tại sao ngày hôm nay lại như vậy?

Tuy rằng bây giờ tâm lý của Điền Đông Hoa đang rất bất ổn, Dương Minh hoàn toàn có thể dùng dị năng để nhìn suy nghĩ của hắn, nhưng mà, Dương Minh không làm như vậy. Làm như vậy cũng không có ý nghĩa gì, nếu Điền Đông Hoa đã tìm mình, nhất định sẽ nói ra, mình chỉ cần chờ hắn mở miệng là được.

"Dương Minh, tao và Vương Tuyết đã có lỗi với mày một lần" Sắc mặt Điền Đông Hoa tối sầm lại: "Cho nên, Điền Đông Hoa tao tuyệt đối không có khả năng làm ra chuyện có lỗi với mày lần nữa! Mà? y đã coi tao là anh em, tao cũng không muốn làm mày thất vọng! Dương Minh, cha tao đang nhắm vào mày!"

"Cái gì?" Vốn dĩ, Dương Minh nghe nửa câu đầu, càng đang khó hiểu, nghe mà cứ như là nước đổ đầu vịt vậy, nhưng mà nghe nửa câu sau, nhất thời cả kinh: "Lão Điền, mày đang nói cái gì vậy? Mày nói cha của mày đang nhắm vào tao? Có ý gì?"

"Cha tao…haizzz… chuyện này nên nói từ đầu…" Điền Đông Hoa tiện tay lấy một chai rượu trong tủ ra, mở nắp, uống một hơi.

Dương Minh cũng không mở miệng, lẳng lặng ngồi ở đó, nhìn Điền Đông Hoa uống xong, lời nói của Điền Đông Hoa làm cho Dương Minh rung động, tuy rằng không rõ vì sao Điền Long lại nhắm vào mình, nhắm vào cái gì, nhưng mà hiển nhiên khi Điền Đông Hoa phản bội lại cha mà nói ra cái này, chắc chắn là đã trải qua sự đấu tranh tâm lý rất lớn.

Sau khi đã bình tĩnh lại một chút, Điền Đông Hoa bắt đầu kể về những chuyện cha làm trong khoảng thời gian gần đây: "Dương Minh, Điền gia của tao, có địa vị như thế nào ở Đông Hải, mày hẳn là cũng hiểu, đúng không?"

Dương Minh gật đầu, biểu thị đã biết.

Điền Đông Hoa thấy Dương Minh cũng hiểu, vì thế tiếp tục nói: "Cha tao không cam lòng nằm dưới Tôn gia, vì vậy, dưới sự giúp đỡ của một ông chủ thần bí, thu mua những người quản lý bên trong Tôn gia, giao lỏng người của Tôn gia lại, chiếm lấy sản nghiệp của Tôn gia tại Đông Hải!"

"Cái gì?" Dương Minh nghe Điền Đông Hoa nói xong, nhất thời chấn động, thoáng cái đứng lên, chăm chú nhìn Dương Minh: "Mày nói thật sao? Người của Tôn gia đã bị giam lỏng?"

"Đúng vậy!" Lúc này tâm lý của Điền Đông Hoa cũng rất loạn, cho nên cũng không chú ý đến biểu hiện khác thường của Dương Minh, tiếp tục nói: "Làm điều kiện trao đổi, ông chủ phía sau kêu cha tao bắt mày… nhưng mà, lúc tao biết chuyện này, đã cãi nhau quyết liệt với cha, xém tí đã trở mặt luôn…"

Dương Minh cũng cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh lại một chút, hỏi: "Mày nói, ông chủ phía sau, kêu chú Điền bắt tao?"

"Đúng như vậy" Điền Đông Hoa gật đầu: "Nhưng mà, lần trước ông ta đã bảo đảm với tao, sẽ không động vào mày, nhưng mà ngờ lần này… haizzz, cũng may là mày gọi cho tao, tao mới biết được chuyện này, đồng thời đã cản lại! Dương Minh, tao không thể hại mày được!"

Dương Minh suy nghĩ gật đầu, bây giờ tuy rằng theo lời nói của Điền Đông Hoa thì vẫn không tìm ra manh mối gì, nhưng mà, cái này và vài hành động nhắm vào mình những lần trước có liên quan với nhau!

Lại có thêm một ông chủ thần bí… cái ông chủ này, là cùng một người với" ông chủ" trước sao?

Mà vấn đề then chốt nhất là, Điền Đông Hoa đã nói ra một tin tức vô cùng đặc biệt, người của Tôn gia đã bị Điền Long giam lỏng! Cái này có bao gồm Tôn Khiết hay không? Nghĩ đến việc điện thoại của Tôn Khiết không gọi được, điện thoại tắt máy, điện thoại bàn thì không ai bắt máy, như vậy cũng ứng với lời nói của Điền Đông Hoa, đây là một chuyện rất có thể!

Nghĩ đến Tôn Khiết, trong lòng Dương Minh bỗng nhiên căng thẳng.

?

"Mày nói, cha mày giam lỏng người của Tôn gia, còn muốn bắt tao, giao cho ông chủ phía sau?" Dương Minh hỏi.

"Là như vậy, nhưng mà tao đã gọi điện mắng cha tao rồi" Điền Đông Hoa nói: "Tao mặc kệ bọn họ có quan hệ gì với Tôn gia, nhưng mà nếu mà động đến mày là tuyệt đối không được, tao muốn cắt đứt quan hệ cha con với ông ta!"

Dương Minh không ngờ Điền Đông Hoa lại nói ra những lời kiên quyết này, nhất thời có chút cảm động, nhưng mà, sau khi nghe xong lời nói của Điền Đông Hoa, cũng biết kế hoạch của mình đã tiêu tan.

Vốn dĩ, Dương Minh đưa dự định đến Đông Hải gặp Điền Long, nhưng mà bây giờ xem ra, Điền Long đã có cảnh giác rồi. Điền Đông Hoa gọi điện, khẳng định là ông ta đã hiểu, kế hoạch của mình đã lộ rồi, như vậy thì sẽ không gặp mặt mình đơn giản như vậy.

Thật ra, nói đi thì cũng phải nói lại, Điền Long muốn bắt mình, đâu có dễ như vậy? Dương Minh là đồ đệ của vua sát thủ, cho dù đấu không lại, thì Dương Minh hoàn toàn vẫn có thể chạy trốn giữa biển người.

Điền Long muốn bắt Dương Minh, quả thật là nằm mơ, cho dù không có Điền Đông Hoa mật báo, Điền Long cũng không thực hiện được kế hoạch.

Nhưng mà bây giờ, nếu Điền Long đã biết kế hoạch bị lộ, vậy thì Dương Minh cũng không cần phải đến Đông Hải gặp Điền Long nữa.

Ít nhất là đến giờ hẹn, Điền Long cũng không cần phải đi gặp mặt.

Điền Long sợ Dương Minh báo cảnh sát hay làm trò gì cả! Phải biết rằng, Điền Long đang làm cái gì, có nhiều chuyện trong giang hồ, đều được giải quyết nội bộ, chứ chẳng ai báo cảnh sát làm gì. Nhưng mà, Dương Minh thì khác, thân phận công khai của Dương Minh là một sinh viên, báo cảnh sát nói Điền Long bắt cóc hắn, cũng không có gì là không thích hợp, cho nên Điền Long mới không dám mạo hiểm động đến Dương Minh.

"Cảm ơn mày, lão Điền!" Dương Minh vỗ vai Điền Đông Hoa, trong lòng cũng bắt đầu suy nghĩ lại về lời nói của Điền Đông Hoa. Hắn nói ra những lời khiếp cho Dương Minh khiếp sợ!

Điền Long tự nhiên tạo phản, giam lỏng người nhà Tôn gia, tiếp nhận sản nghiệp của Tôn gia tại Đỏng Hải, đây là chuyện khiếp Dương Minh bất ngờ. Chuyện xấu đến quá nhanh, làm Dương Minh không tiêu hóa kịp.

Tại sao mình vừa về nước, lại xảy ra nhiều biến cố như vậy? Công ty giải trí Danh Dương xảy ra chuyện, hai phó tổng Lưu Sạn và Khúc Đại Danh ôm tiền chạy lấy người. Còn bên kia Đông Hải, cánh tay trợ lực của Tôn gia cũng tạo phản, đổi khách thành chủ…

Chờ một chút… bóng đèn trên đầu Dương Minh chợt sáng, có một suy nghĩ xẹt qua nạp điện cho bóng đèn của hắn! Chuyện của Lưu Sạn và Khúc Đại Danh có liên quan đến Điền Long hay không?

Điền Long muốn chơi mình, vậy có nhắm vào sản nghiệp của mình hay không? Mà quan trọng hơn là Lưu Sạn và Khúc Đại Danh đều bỏ trốn đến Đông Hải, cái này ít nhiều gì cũng nói lên một số vấn đề.

Nhưng mà, cái này cũng chỉ là phán đoán của hắn mà thôi, bọn họ thật sự có quan hệ hay không, hắn cũng không biết, chỉ sau khi bắt được hai người kia thì mới biết rõ điều này thôi.

Dương Minh thật không ngờ? Điền Long lại tạo phản. Theo kế hoạch vĩ đại của Dương Minh, Tôn Khiết sớm muộn gì cũng là người của hắn, sẽ cùng hắn đi đến châu Phi, còn sản nghiệp của Tôn gia bên Đông Hải, cũng sẽ giao toàn bộ lại cho Điền Đông Hoa quản lý.

Cứ như vậy, những sản nghiệp này ở Đông Hải cũng sẽ vào tay của Điền gia, mà Điền Long tự nhiên lại làm phản trong thời khắc này, làm cho Dương Minh nhất thời khó xử. Dương Minh vốn định để sản nghiệp của Tôn gia cho Điền Long quản lý, nhưng mà, bây giờ Điền Long làm phản đã khiến cho chuyện này trở nên sớm hơn. Chỉ là, cứ như vậy, Dương Minh thật sự không có cách nào giao sản nghiệp Tôn gia cho ông ta được.

Tuy rằng kết quả đều giống nhau, đơn giản là sớm hơn một chút, nhưng mà cách làm của Điền Long, đã khiến cho Dương Minh tuyệt đối không thể tha thứ! Nhìn vẻ mặt khổ sở của Điền Đông Hoa, Dương Minh thở dài…

Mặc kệ là nói thế nào, Điền Đông Hoa cũng không sai, hơn nữa cách làm của hắn khiến cho Dương Minh vô cùng tán thưởng. Khi Điền Long muốn gây bất lợi cho mình, Điền Đông Hoa đã dũng cảm đứng dậy. Tuy nói là chỉ giúp một chút, nhưng cái phần tình nghĩa này đã khiến cho Dương Minh vô cùng cảm kích.

Động đến Điền Long, vậy còn Điền Đông Hoa thì sao bây giờ? Nếu như giết Điền Long rồi, quan hệ của mình và Điền Đông Hoa có còn như trước đây không? Dương Minh lắc đầu.

Quan hệ của Điền Đông Hoa và Điền Long, không giống như quan hệ của Vương Tuyết và Vương Tích Phạm, Vương Tích Phạm nói thế nào cũng chỉ là một người cha trên danh nghĩa của Vương Tuyết, trên thực tế chưa từng có một chút trách nhiệm làm cha gì cả, Vương Tuyết cũng không hề có một tí cảm tình gì với ông ta.

Nghĩ đến những cái này, Dương Minh có chút đau đầu.

Thấy sắc mặt của Dương Minh âm trầm, Điền Đông Hoa cũng không biết Dương Minh đang nghĩ gì, còn tưởng rằng Dương Minh tức giận, vì thế nói: "Dương Minh, mày yên tâm đi, vô luận thế nào, chúng ta cũng là anh em, những cái tao có thể làm đều sẽ làm giúp mày! Tao sẽ dùng hết toàn lực đứng ra chống lại cha tao!"

Dương Minh nghe Điền Đông Hoa nói xong, có chút cảm động. Giữa tình cảm anh em và đạo nghĩa, có đôi khi rất khó để lựa chọn. Giết Điền Long thì dễ rồi, nhưng sau này mình sẽ đối mặt với Điền Đông Hoa thế nào?

Nghĩ đến đây, Dương Minh quyết định thử suy nghĩ của Điền Đông Hoa: "Lão Điền, mày có biết cha mày đang làm cái gì không? Đó là chiếm đoạt tài sản của người khác!"

Điền Đông Hoa cúi đầu, nói thật, hắn cũng không tán thành cách làm của cha, nhưng mà, cha luôn bảo rằng mình làm như vậy tất cả đều là vì Điền gia, để cho Điền Đông Hoa hắn và Điền Đông Quang. Hơn nữa, Điền Đông Hoa thật sự không có biện pháp can thiệp vào việc làm của Điền Long, lời nói của hắn trước mặt Điền Long không hề có bất kỳ giá trị gì cả! Nếu không thì cũng không làm cho Điền Long hứa với hắn rằng sẽ không động vào Dương Minh, nhưng kết quả lại lật lọng.

"Nếu thành công, như vậy cái gì cũng dễ nói" Dương Minh nói đến đây, dừng lại một chút, nhìn Điền Đông Hoa, tiếp tục nói: "Nhưn? g mà, mày có nghĩ rằng, lỡ như thất bại thì sao? Người của Tôn gia chẳng lẽ không trả thù? Còn những người có quan hệ với Tôn gia, bọn họ sẽ làm như không thấy sao? Đến lúc đó, cha của mày không chỉ chết một cách đơn giản như vậy, mà sẽ là chết rất khó coi!"

Điền Đông Hoa cả kinh, hắn không phải là không nghĩ đến mấy cái này, mà là hắn không muốn nghĩ, bây giờ Dương Minh nhắc đến, Điền Đông Hoa biết, cái này cũng không phải là hù dọa, mà thật sự có thể xảy ra!

Dương Minh nói không sai, cha đang làm gì? Chiếm đoạt công ty của người khác, giam lỏng người nhà của người ta, chỉ cần những cái này thôi, người ta sẽ bỏ qua sao?

"Tao nói, cũng không có tác dụng… ông ta không nghe tao" Điền Đông Hoa buồn bã lắc đầu: "Tao cũng biết, ông ta làm vậy là sao, nhưng tao không có cách nào"

Dương Minh biết Điền Đông Hoa nói thật, theo Điền Long thấy, Điền Đông Hoa chỉ là một đứa con nít, Điền Long làm sao mà nghe ý kiến của Điền Đông Hoa? Hơn nữa, theo Điền Long thấy rằng, ông ta làm vậy là vì tốt cho Điền gia thôi.

"Nếu cha của mày gặp chuyện không may, mày sẽ làm sao?" Dương Minh ngẩng đầu lên, nhìn về hướng Điền Đông Hoa.

Điền Đông Hoa nghe Dương Minh đột nhiên hỏi ra một câu như vậy, lập tức cả kinh, nhưng mà, Điền Đông Hoa cũng không ngu, ngay lập tức nghe ra ám chỉ trong lời nói của Dương Minh.

"Dương Minh, mày…" Điền Đông Hoa không biết nên nói cái gì, nhưng mà hắn có thể mơ hồ đoán ra được.

"Đông Hoa, có một số việc, tao cũng không muốn giấu mày" Dương Minh thở dài, sắp xếp lại suy nghĩ của mình, nói: "Mày có biết vì sao cha của mày lại muốn bắt tao không?"

"Vì sao?" Điền Đông Hoa kinh ngạc, kì quái nhìn Dương Minh. Nghe ngữ khí của Dương Minh, tựa hồ như đã biết sớm ân oán của hắn với cha mình vậy.

"Bởi vì, Tôn Khiết là bạn gái của tao" Dương Minh nói từng chữ.

Lời nói của Dương Minh, cứ như là tiếng sấm vang lên bên tai của Điền Đông Hoa, làm cho hắn sau một lát vẫn không lấy lại được tinh thần, há to miệng ra, không thể tin được nhìn Dương Minh. Dương Minh cũng không nhắc đến ông chủ phía sau và những việc liên quan, bởi vì những thứ này quá mờ ảo. Còn lý do mình là con rể của Tôn Hồng Quân, cũng đã đủ để giải thích vì sao Điền Long lại có hành động không bình thường, là lý do tại sao Điền Long lại muốn động vào mình.

"Tôn Khiết… là bạn gái của mày? " Điền Đông Hoa kinh ngạc nhìn Dương Minh: "Lẽ nào, cha tao đối phó với mày, không phải bởi vì ông chủ phía sau, mà bởi vì quan hệ của mày với Tôn gia?"

Dương Minh gật đầu, nói: "Nếu không diệt được tao, thì ông ta sẽ không có biện pháp nắm hoàn toàn Tôn gia trong tay, tao nhất định sẽ báo thù cho Tôn gia, cho nên cha mày mới muốn bắt tao…"

"Dương Minh, Tôn Khiết tự nhiên là bạn gái của mày, cái này kinh dị quá!" Điền Đông Hoa mở to mắt ra nhìn, nói: "Trước đây sao tao không biết?"

"Loại chuyện này, sao có thể nói lum tum?" Dương Minh cười khổ: "Nhưng mà, tao nói thật, mày không cần hoài nghi"

"Nói cách khác, lý do ông chủ? sau lưng muốn mày hoàn toàn là mượn cớ? Thật ra căn bản không có chuyện này?" Điền Đông Hoa gấp gáp hỏi.

"Nguyên nhân cụ thể thì cá nhân tao không rõ" Dương Minh lắc đầu: "Nhưng mà, ông ta nhắm vào tao tuyệt đối là vì Tôn gia"

Dương Minh có chút áy náy, vì đã lừa dối Điền Đông Hoa, nhưng là lời nói dối đầy thiện ý này cũng còn tốt hơn là trực tiếp lừa dối nhiều. Với tính cách của Dương Minh, chắc chắn là không bỏ qua cho Điền Long rồi, chỉ là bây giờ đang tìm một lý do để Điền Đông Hoa chấp nhận mà thôi.

"Dương Minh, mày muốn làm gì cha tao? " Điền Đông Hoa sửng sốt hỏi.

"Có một số việc, rốt cục cũng phải làm!" Dương Minh gật đầu nói: "Tao muốn cứu Tôn Khiết"

"Nhưng mà, mày không phải là đối thủ của cha tao!" Điền Đông Hoa hô lên: "Hay là, để tao nói với cha, kêu ông ta thả người của Tôn gia ra?"

"Đông Hoa, tao biết mày đangkhó xử, nhưng mà, chuyện này, tao không hy vọng mày tiếp tục tham gia vào, cái này không có lợi cho mày" Dương Minh lắc đầu: "Điền Long là một người có dã tâm, ông ta nếu chịu nghe lời khuyên của mày, cũng sẽ không tạo phản, mối thù của tao và ông ta, một khi hình thành, sẽ không dễ dàng hóa giải như vậy"

Nghe thấy xưng hô của Dương Minh về cha ban đầu là" chú Điền" về sau lại biến thành " Điền Long", Điền Đông Hoa biết, Dương Minh đã hạ quyết tâm coi cha là kẻ địch rồi.

Thật ra, Dương Minh nói rất đúng, nếu như cha chịu nghe lời khuyên của mình, cũng sẽ không tạo phản, lời nói của mình trước mặt cha, quả thật rất là nhỏ bé, hầu như không có một chút giá trị thực chất nào cả.

Dương Minh và cha, bất luận là bên nào, Điền Đông Hoa cũng không hy vọng là sẽ xảy ra chuyện, tuy rằng cha mình làm sai, nhưng dù sao cũng là cha của mình, không có tình thì cũng có nghĩa, huống chi trong người mình còn đang chảy dòng máu của ông ta… Điền Đông Hoa trầm mặc…

"Dương Minh, mặc kệ là nói thế nào, tao cũng sẽ nói với cha tao, mong rằng ông ta có thể dừng chân trước bờ vực" Điền Đông Hoa hít sâu một hơi nói: "Cho dù ông ta không nghe tao, thì tao cũng sẽ cố gắng khuyên ông ta không nên động đến mày. Như vậy, tao cũng mong rằng, nếu. tao nói là nếu, cha tao thật sự phải đối mặt với mày, tao mong rằng hai người có thể giải quyết chuyệ này trong hòa bình…"

Dương Minh nhìn Điền Đông Hoa bình thường hay cười hi hi ha ha trước mặt mình, đột nhiên nói ra những lời này, có chút kinh ngạc. Nhưng mà, tính tình đột nhiên thay đổi vì xảy ra biến cố lớn cũng không hiếm thấy, cho nên cũng có thể hiểu được, Điền Đông Hoa đã trưởng thành hơn rồi.

"Tao…. đáp ứng mày!" Dương Minh do dự một chút rồi nói. Thái độ của Điền Đông Hoa, khiến cho Dương Minh không thể ra tay được. Điền Long có thể giữ được một mạng, cũng phải cảm ơn con trai của ông ta. Nếu không phải Điền Đông Hoa vì nghĩa khí mà trở mặt với Điền Long, Dương Minh cũng sẽ không nương tay.

Thật ra, Dương Minh cũng biết, Điền Đông Hoa bây giờ vẫn chưa biết được thực lực của mình, sợ rằng sau khi biết được sẽ không nghĩ giống như vậy.

Phỏn? g chừng hiện tại Điền Đông Hoa chỉ lo lắng là Điền Long có gây bất lợi cho Dương Minh hay không, nhìn từ góc độ thực lực, thực lực của Điền Long đương nhiên lớn hơn, Dương Minh là một sinh viên, dựa vào cái gì mà chống đối lại ông ta?

Điền Đông Hoa không biết, Dương Minh là một sát thủ, lại còn là sát thủ đứng đầu thế giới, người đã bị Dương Minh xem là mục tiêu, còn có thể sống hay sao?

"Tao lập tức trở về Đông Hải ngay, mặc kệ là nói thế nào, tao cũng phải cố gắng khuyên cha tao, tao mong rằng ông ta có thể nghe tao!" Điền Đông Hoa nói.

"Được!" Dương Minh gật đầu, nếu như, Điền Long thật sự có thế hối cải, dừng chân trước vực, Dương Minh cũng sẽ buông tha cho ông ta, và coi như chuyện này chưa từng xảy ra.

Nhưng mà, đây là cơ hội cuối cùng, để nhìn xem Điền Long có biết quý trọng hay không. Nếu như Điền Long vẫn cứ tiếp tục ngoan cố như vậy, thì không còn ai có thể giúp được ông ta.

Đọc truyện chữ Full