TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 567: Tự gây nghiệt, tự nhận hậu quả

- Alice, tôi thấy bồ nên đá tên "Bạn trai" kia đi. tôi nghe đồn Ốc Đốn tiên sinh đang theo đuổi bồ, bồ sao lại không đáp ứng ông ấy?

Mỹ nữ da đen nhìn chằm chằm vào quầy thủy tinh đang xếp một chiếc nhẫn kim cương, ánh mắt lộ rõ vẻ khát vọng mãnh liệt, nhưng vẫn không quên khuyên bảo cô bạn của mình.

- Ốc Đốn tiên sinh? Bồ nói cơ trưởng đó hả?

Alice đối với loại "tin đồn" này, trên mặt liền lộ chút ngạc nhiên.

- Không sai, tuy là cơ trưởng đã 41 tuổi, nhưng một năm trước đã ly hôn với vợ, bây giờ đang độc thân. Hơn nữa tôi còn nghe nói ông ấy sở hữu bất động sản ở Nem York và Los Angeles.

- Luci, nêu bồ còn xem tôi là bạn thì đừng nói gì thêm nữa.

Mỹ nữ da đen còn chưa nói xong, Alice đã vội ngắt lời.

Nhìn Alice quả thật đang nổi giận, mỹ nữ da đen liền nói:

- Xin lỗi, Alice, bồ đừng hiểu lầm, tôi không phải đang nói tốt cho cơ trưởng, chỉ là cảm thấy ông ấy là một người tốt.

- Không sao đâu, Luci, tôi biết bồ cũng chỉ muốn tốt cho tôi thôi, nhưng thật sự tôi có bạn trai rồi.

Alice lập lại một lần nữa.

- Biết rồi, bồ đã có bạn trai rồi!

Mỹ nữ da đen tức giận đáp lời, biết là không thể lay chuyễn được bạn mình nên liền đổi sang hướng khác.

- Đúng rồi, Alice, bồ thích nhẫn hay vòng cổ?

- Chúa ơi.Luci, Alice, mấy bồ tới đây xem nè!

Một tiếng thét chói tai từ bên cạnh truyền tới.

- Chuyện gì? Cài gì vậy?

Mỹ nữ da đen giống như mèo ngửi được mùi cá, hai mắt liền sáng rực, đi ngay lại chỗ bạn mình đang xuýt xoa kia, xem cô ta đang thưởng thức báu vật gì.

Alice chỉ cảm thấy hơi quê quê, mấy lần trước vào cửa hàng trang sức mấy nàng kia cũng phản ứng như vậy, nàng hơi lui vài bước để tránh ánh nhìn của những người khác. Nhưng nàng vẫn không kịp tránh né, mỹ nữ da đen liền kéo nàng đi về phái có tiếng thét kia.

- Marie, bồ phát hiện thứ tốt gì vậy?

- Luci bồ xem, tôi dám thề chiếc vòng cổ này thật tuyệt, quả thực là kiệt tác của Thượng Đế.

Mỹ nữ da trắng nói với một ánh mắt si mê, dùng tay chỉ chỉ chiếc vòng cổ trong hòm thủy tinh.

Trong chiếc hòm tủy tinh đó là chiếc vòng cổ có dây làm bằng bạch kim, chính giữa đính một mặt phát sáng, nó không phát ra thứ ánh sáng đột ngột mà lại phát ra thứ ánh sáng làm cho người ta có cảm giác thần bí. Ở chính giữa của mặt dây chuyền đó là một viên kim cương cực lớn, ánh sáng chính là từ viên kim cương này phát ra, khiến người ngoài nhìn vào phải hoa cả mắt. Không nghi ngờ gì nữa, chiếc vòng cổ này quả thật quá hấp dẫn, cực kì hấp dẫn. Nhưng bên cạnh mòn đồ hấp dẫn này có dựng một bảng giá còn "hấp dẫn" hơn: $ 580,000.

- 58 vạn Mĩ kim! Chúa ơi, đem bán tôi cũng mua không nổi.

Mỹ nữ da đen kêu một tiếng kinh hãi, giọng nói lộ rõ vẻ thất vọng.

Alice tuy rằng cũng có chút ưa thích, nhưng nàng liền hiểu ra. Loại vòng cổ xa hoa thế này, tiếp viên hàng không các nàng đeo vào cũng không lấy làm phù hợp cho lắm.

...*************************

Hướng Nhật đi vào trong cửa hàng trang sức, đang suy nghĩ xem có nên mua cho Lưu Phi một chiếc vòng cổ, nghiêng nhìn một chút, trước mặt hình như là một hình dáng quen thuộc. Alice, sao nàng lại ở đây?

Đúng lúc Hướng Nhật muốn tránh đi, nhưng một đôi mắt xanh biếc đã nhìn qua đây. Bắt gặp hắn, ánh mắt kia liền lộ chút kinh hỉ.

- Jack.

Alice lớn tiếng gọi hắn, so với tiếng thét của mỹ nữ da trắng lúc nãy chỉ có hơn chứ không kém, mọi người trong cửa hàng đều quay sang nhìn nàng. Alice cũng không còn quan tâm vào mấy chuyện đó nữa, nàng chỉ chăm chú nhìn Hướng Nhật, thân hình nàng liền kích động run lên.

- Alice.

Hướng Nhật cười khổ một cái, nhưng sau đó liền bình tĩnh. Nếu đã để nàng nhìn thấy, lúc này muốn tránh mặt cũng không được nữa rồi.

- Jack, sao anh lại ở đây?

Alice liền khôi phục thần sắc, nhẹ nhàng đi qua chỗ Hướng Nhật, cả thế giới trong mắt nàng bỗng chốc chỉ còn lại có hai người.

Hai cô bạn của nàng cũng theo chân nàng, tò mò đánh giá Hướng Nhật, các nàng nhìn mãi cũng không nhận ra tên da vàng gầy còm này có gì đặc biệt mà khiến Alice kích động như vậy.

- Alice, sao không giới thiệu một chút về vị tiên sinh này?

Mỹ nữ da đen mở miệng trước, nàng cũng đang rất tò mò về người này.

- Anh ấy là bạn trai tôi.

Alice hơi đỏ mặt nói, sau đó lại nhìn nam nhân một cách si dại.

- Hả?

hai cô bạn kia kinh ngạc thốt lên, nhìn Hướng Nhật bằng ánh mắt không dám tin, các nàng từ nãy giờ chỉ nghĩ là Alice nói đùa, không ngờ "bạn trai" Alice liền xuất hiện. Nhưng hai nàng cũng thất vọng không ít, thoáng nhìn tên này quả không xứng với Alice, đây là người bạn trai vừa "anh tuấn", vừa "mạnh mẽ" của Alice sao? Người trước mắt các nàng quả thật không thể dùng mấy từ đó mà diễn đạt được, vừa không anh tuấn, mạnh mẽ, thậm chí ngay cả tiền hắn cũng chẳng có bao nhiêu.

- Alice, em đi mua sắm à? Có chắm thứ gì chưa? Anh mua tặng em.

Tuy rằng trong lòng Lưu manh chưa từng cho rằng Alice là bạn gái mình, nhưng trước mặt mấy cô bạn của Alice, Hướng Nhật không tiện phủ nhận.

- Không cần đâu Jack. Em cùng mấy người bạn chỉ đi ngắm nghía thôi.

Alice vội vàng cự tuyệt, dù sao mấy thứ trang sức ở đây giá cả cũng thật mắc mỏ, nàng không muốn lãng phí tiền của nam nhân.

- Alice.

Mỹ nữ da đen liền chụp lấy cánh tay của Alice nói:

- Bồ không phảo vừa chấm chiếc vòng cổ nạm kim cương kia sao?

- Luci, bồ nói gì vậy.

Alice có chút lo lắng, nàng đã hiểu thâm ý của bạn mình.

- Alice, cho anh xem thử đi.

Hướng Nhật tò mò muốn xem Alice thực ra đã thích cái gì. Tuy không phảo bạn trai của cô ấy, nhưng tặng nàng vài món đồ cũng chẳng sao.

- Nhưng.

Alice còn muốn nói tiếp thì mỹ nữ da đen đã giành nói trước:

- Jack tiên sinh phải không, tôi biết ở đâu, chi bằng tôi dẫn anh đi?

- Cám ơn.

Hướng Nhật hiểu ra dụng ý của Alice, nàng không chừng đang tiết kiệm cho hắn.

Alice ngăn cản không kịp, chỉ có thể cùng mỹ nữ da trắng theo sau hai người kia. Còn mỹ nữ da đen đi trước đã nhanh tay chỉ vào vị trí của chiếc vòng cổ nạm kim cương kia. Hướng Nhật tiện thể nhìn qua, vòng cổ có chiếc mặt nạm kim cương, tuy là không to bằng mấy viên kim cương hắn đánh cắp được trong tổ chức bí mật kia, nhưng so với những người chưa thấy qua thì đã là rất lớn. Lại nhìn bên bản giá ghi là 58 vạn Mĩ kim, cũng không quý giá cho lắm, dù giá có cao hơn nữa, với Hướng Nhật cũng chỉ là con trâu mất một sợi lông thôi.

- Tiểu thư, gói nó lại cho tôi.

Hướng Nhật không chút nghĩ ngợi nói.

- Tiên sinh, ngài muốn mua ngay sao?

Nữ bán hàng đứng trong quầy nhìn Hướng bằng ánh mắt thiếu tin tưởng, chiếc vòng cổ này đã trưng bày mấy tháng ở đây mà không ai ám đến mua. Hôm nay lại có khách muốn mua nó, điều này làm nàng kinh ngạc rất nhiều, không những thế, nàng còn mừng như điên lên được, bán chiếc vòng này nàng sẽ "ngốn" trọn món hoa hồng rất cao.

Mỹ nữ da đen bên cạnh hơi chấn động, nàng nguyên muốn làm Hướng Nhật bẽ mặt một phen, nhìn cách ăn mặc của đối phương, nàng gần như khẳng định nam nhân nhất định sẽ không thể mua nổi chiếc vòng cổ này. Đang muốn nhìn vẻ mặt xấu hổ của hắn, ai ngở được hắn vừa nhìn thấy đã muốn mua ngay, trên mặt không hề lộ chút khó chịu nào. Không lẽ hắn nhìn lầm giá chỉ là 58 vạn Won, không phải USD.

- Jack.

Sau khi nghe được lời của Hướng Nhật, Alice liền đi tới, muốn ngăn cản hành vi tiêu tiền phung phí của hắn. Nàng không hề có suy nghĩ như bạn mình, nàng không hề hoài nghi việc nam nhân có nhiều tiền. Bất luận nam nhân có nhiều tiền hay không, nàng cũng phải ngăn cản, chiếc vòng cổ này thực quý giá, mặc dù nàng rất thích nó, nhưng loại chuyện phung phí thế này thì nàng không thể để nam nhân làm được.

- Alice, có gì nói sau đi, được không?

Hướng Nhật biết nàng đang định ngăn cản hắn, nên cố tình chuyển đề tài, quay sang nói với nhân viên bán hàng:

- À, gói thật đẹp nhé.

- Tiên sinh, ngài trả bằng thẻ tín dụng phải không?

Dù biết rằng sẽ được chia hoa hồng rất nhiều, nữ bán hàng vẫn rất bình tĩnh, quan sát thấy Hướng Nhật ăn mặc bình thường, nên nàng cẩn thận hỏi lại.

- Ừ, thanh toán bằng thẻ tín dụng.

Hướng Nhật lấy ra một cái thẻ màu vàng, trước lúc đến Hàn Quốc, hắn đã nhờ Tinh Tinh làm giúp hắn một cái thẻ tín dụng Hoàng kim, ở quốc gia nào cũng có thể sử dụng.

Nhìn thấy thẻ Hoàng kim trong tay Hướng Nhật, nữ bán hàng tuyệt nhiên không suy nghĩ gì nữa. Làm việc trong ngành dịch vụ này, nàng từ lâu đã rõ người có thể cầm trong tay thẻ Hoàng kim này tuyệt đối không đơn giản.

Đám người Alice nhìn thẻ Hoàng kim trong tay Hướng Nhật thì cũng giật nảy mình, mỹ nữ da đen lén lút nhìn Alice với ánh mắt bất mãn. Tựa như đang trách cứ Alice có bạn trai giàu có như vậy mà không nói trước, quả là không coi các nàng là bạn thân àm.

- Tiên sinh, đã gói xong rồi.

Nữ bán hàng đã đóng gói chiếc vòng cổ xong, để cái họp đó trân quấy thủy tinh, thái độ và ngữ khí cũng tỏ ra cung kính không ít.

- Đưa cho vị tiểu thư xinh đẹp này.

Hướng Nhật quay lại nhìn Alice một cái, vì dùng tiếng Anh để nói chuyện với nhau nên hai cô bạn của Alice bên cạnh đều hiểu rõ Hướng Nhật đang nghĩ gì, hai người nhìn chiếc họp trên tay nữ bán hàng mà không khỏi vừa ghen tỵ vừa hâm một.

- Jack, cái này thật sự là tặng em sao?

Alice thực không biết nên làm gì, nam nhân đã phung phí một số tiền "lớn" để mua chiếc vòng cổ này, tay nàng càng siết chặt chiếc họp mà nữ bán hàng đưa cho. Hình như trong lòng nam nhân kia, nàng chính là thứ quý giá nhất vậy, đây là món quà quý giá nhất mà nàng được tặng.

- Muốn anh đeo lên giúp em à?

Hướng Nhật nói đùa.

Alice đỏ mặt, không nói gì. Hướng Nhật chợt giật mình, thấy Alice phản ứng như vậy, rõ ràng là chấp nhận lời hắn vừa nói, nhưng căn bản hắn chỉ là đang nòi đùa, hắn không muốn làm ra mấy hành động thân mật hư vậy ỡ nơi công cộng. Nhưng lời kà do chính hắn nói ra, bên cạnh Alice còn có hai cô bạn, không thể lờ đi lời nói một cách mất mặt vậy được. Thật là "tự gây nghiệt, tự chịu hậu quả".

Đọc truyện chữ Full