"Lão gia tử Liễu Giang Duyên của Tập đoàn Giang Duyên có 3 người con trai.Con trai lớn là Liễu Hoành, con thứ 2 là Liễu Giai, con thứ 3 là Liễu Hoạch.Con trai lớn mấy năm trước bị tai nạn xe hơi, nằm trong bệnh viện, cả người hôn mê không khác gì người chết, bất quá Liễu gia cũng không thiếu chỗ tiền vienj phí này.Liễu Hoành có 1 người con gái chính là chị Họa Mi, lúc trước ngội ở vị trí tổng giám tài vụ của Tập đoàn Giang Duyên, khống chế tài chính của tập đoàn cũng như khống chế toàn bộ kinh tế của tập đoàn.Cũng vào lúc này bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn với Liễu Triết Nam, bất quá, bây giờ Liễu Triết Nam kiêm nhiệm chức vụ Phó tổng giám tài vụ của tập đoàn, tuy chị Họa Mi vẫn còn là tổng giám, nhưng lại bị phái đi Tùng Giang, trên cơ bản là không có quyền hành gì, toàn bộ tài chính đều rơi vào tay Liễu Triết Nam …" Kinh Tiểu Lộ 1 hơi nói ra chuyện của Liễu gia, những chuyện này trước khi hợp tác với Tập đoàn Giang Duyên cô đã điều tra rõ ràng: "Cũng không biết Liễu lão gia tử nghĩ cái gì mà lại đem 1 người ưu tú như chị Họa Mi đuổi ra ngoài để cho tên ngụy quân tử Liễu Triết Nam ngồi lên ghế tổng tài nữa."
"Ồ? Nói như vậy, Liễu gia bây giờ là do Liễu Triết Nam nắm quyền?" Dương Minh cũng không phủ nhận cười cười: "Liếu Giang Duyên 1 khi đã sáng lập được 1 gia nghiệp lớn như vậy, có thể chứng minh không phải là 1 kẻ ngu ngốc, em cho rằng ông ta nghĩ như vậy?"
"Có lẽ ông ta già rồi hồ đồ cũng nên." Kinh Tiểu Lộ đối với Liễu Giang Duyên ác cảm còn hơn cả Dương Minh, vì vậy bất kể Dương Minh có nói gì thì nàng cũng đều cho rằng Liễu Giang Duyên làm sai.
"Kệ ông ta đi, tóm lại đó là chuyện của Liễu gia bọn họ, gia nghiệp của bọn họ phá sản cũng tốt, hưng vượng cũng tốt, với chúng ta không có quan hệ gì." Dương Minh nhún nhún vai nói.
"Đúng rồi, lúc nãy em còn chưa nói hết chuyện của Liễu gia, con thứ 2 của Liễu Giang Duyên là Liễu Giai, bị liệt từ nhỏ, đến bây giờ vẫn ngồi trên xe lăn không có kết hôn, nên với chuyện của Tập đoàn cũng chỉ là ở phía sau, lời nói không có trọng lượng.Cứ như vậy, trước mắt quyền lực của Liễu gia đều rơi vào tay người con thứ 3 là Liễu Hoạch.Liễu Hoạch có 2 người con trai, đứa lớn chính là Liễu Triết Nam, đứa nhỏ là Liễu Triết Tiều, 1 người là Phó tổng tài thường vụ của công ty, 1 người là bộ trưởng bộ nhân sự.Có thể nói là chiếm 2 vị trí quan trọng trong công ty." Kinh Tiểu Lộ nói: "Bất quá, Liễu Triết Tiều từ trước xem ra không phải là đối thủ của Liễu Triết Nam nên biểu hiện rất bình thường, không công không tội, chắc là không muốn tranh giành gì…"
Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ nói xong chỉ cười nhạt, nhưng phàm là biểu hiện như vậy, tồn tại 1 cái ẩm dấu 1 cách thâm sâu mới là đáng sợ, không phải chó cắn người mới gọi là hung ác đâu.
Nói đến đây, thang máy liền dừng ở tầng của thư kí của công ty, Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ ra khỏi thang máy đi về phía phòng thư kí.bây giờ mới 7 giờ sáng, chưa đến 8 giờ vì vậy người tỏng công ty không nhiều.
Bất quá phòng thư kí là đại quản gia của công ty, bất luận là bưng nước rót trà hay là chạy văn kiện đều là người của phòng thư kí đi làm, vì vậy phòng thư kí đã có người đến rồi.
"Tiểu Vương, có thấy 1 bản Fax không?" Kinh Tiểu Lộ đẩy cửa phòng thư kí bước vào hỏi 1 cô gái đeo kính đang ngồi chỉnh lí văn kiện.
"Hình phó tổng…A? Chủ tịch Dương, ngài đến rồi." Tiểu Vương vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Dương Minh ở bên cạnh Kinh Tiểu Lộ, sợ hãi vội vàng chào hỏi: "Chủ tịch Dương, chào ngài."
Tiểu Vương vừa chào, mọi người ở trong phòng nghe thấy liền vội vàng bỏ hết việc trong tay xuống vội vàng đứng lên cung kính chào: "Chủ tịch Dương." Dương Minh bị mọi người làm cho như vậy cảm thấy ngại ngùng vội vẫy tay nói: "Mọi người làm việc của mọi người đi…"
Mọi người nghe Dương Minh nói mới cẩn thận ngồi xuống vị trí của mình, tiếp tục làm việc.
"Tiểu Vương, chị hỏi em bản Fax đâu?" Kinh Tiểu Lộ thấy Tiểu Vương ngây ngốc đứng ở đó nên hỏi lại 1 câu.
"A, Hình phó tổng, xin lỗi, tôi lúc nãy co chút thất thần." Tiểu Vương ngại ngùng nói: "Bản Fax có, có mấy trang, ngài xem trang nào là trang ngài cần."
Kinh Tiểu Lộ nhận lấy mấy tờ fax sau đó đưa cho Dương Minh, Dương Minh tìm 1 lúc rồi lấy ra 1 tờ có bức vẽ, số còn lại đưa trả cho Tiểu Vương: "Cảm ơn, mấy tờ này không cần."
"A…không cần khách sáo." Tiểu Vương nghe thấy Dương Minh nói cảm ơn, có chút kinh hãi, nhận lấy mấy tờ fax vội nói.
"Đi thôi, đi đến phòng của em." Dương Minh cũng không nói nhiều, quay lại nói với Kinh Tiểu Lộ.
"Được rồi." Kinh Tiểu Lộ cảm thấy hiếu kì, không biết tin tức trong tay Dương Minh là cái gì, vừa rồi nhìn thoáng qua hình như là 1 bức hình, nhưng ở đây cũng không tiện hỏi nhiều.
Văn phòng của Kinh Tiểu Lộ ở tầng trên cùng, ra khỏi thang máy, Kinh Tiểu Lộ mở cửa văn phòng, nói với Dương Minh: "Anh ngồi đi, em lau chùi 1 chút, dạo này em thường ở bên văn phòng của Danh Giang, lâu rồi không về đây, cũng không để cho người hàng ngày đến dọn dẹp."
Nói xong, Kinh Tiểu Lộ liền chạy về phía nhà vệ sinh, văn phòng của Kinh Tiểu Lộ là phòng tiêu chuẩn có cả phòng nghỉ và nhà vệ sinh, trong công ty không phải là phó tổng nào cũng được hưởng đãi ngộ như vậy.
Dương Minh vốn không phải là người thích hưởng thụ, giống như 1 đại lão gia bình thường, thấy Kinh Tiểu Lộ tự mình đi làm việc cũng không chịu ngồi yên mà đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
Lúc đi vào nhà vệ sinh Dương Minh cũng không nghĩ nhiều, vừa đẩy cửa, thấy cửa đã sập vào liền thuận tay đè tay nắm xuống mở cửa đi vào trong, kết quả liền nghe thấy 1 tiếng" A" thất thanh của Kinh Tiểu Lộ, Dương Minh theo bản năng cúi đầu xuống liền nhìn thấy 1 cảnh không nên nhìn, Kinh Tiểu Lộ đang ngồi trên hố xí váy đã kéo xuống tận đầu gối, nếu nghe kỹ còn nghe thấy cả tiếng nước chảy…
Dương Minh liền ngẩn người, Kinh Tiểu Lộ đi vệ sinh sao lại không khóa cửa lại cơ chứ?
Kinh Tiểu Lộ cũng ngẩn người, sau khi hét 1 tiếng theo phản xạ giờ cũng không biết làm thế nào.Muốn kéo váy lên, mình chưa đái xong, đâu có thể nói muốn dừng lại là dừng được đâu.Vậy không phải là đái ra quần sao?
Nhưng tiếp tục như vậy…Nghĩ đến đây Kinh Tiểu Lộ tự nhiên cúi mắt xuống thật thấp, thấp đến nỗi mà mặt suýt chạm cả vào bồn cầu.
"Anh…Anh cái gì cũng không thấy…" Dương Minh lúc này mới hoàn hồn lắp ba lắp bắp giải thích
"Ờ…" Kinh Tiểu Lộ thật là xấu hổ muốn chết
"Anh thật sự không nhìn thấy gì….ở góc độ này, không nhìn thấy." Tim Dương Minh không làm chủ được mà đập nhanh hẳn lên, hắn suýt không nhịn nổi mà dùng dị năng nhìn trộm 1 tí…
"Cái đó…Nhìn thấy cũng không sao…" Kinh Tiểu Lộ vốn định nói" không có chuyện gì" nhưng không biết làm sao lời nói đến cửa miệng lại trở thành" Nhìn thấy cũng không sao" …
Lời này nói xong, mặt Kinh Tiểu Lộ nóng như phát sốt, mình vừa làm gì vậy? Không phải rõ ràng muốn câu dẫn Dương Minh sao? Bất quá, Kinh Tiểu Lộ chuyển hướng nghĩ, mình vốn là theo đuổi Dương Minh, chuyện này cũng không phải chuyện mờ ám gì…
"Oa…" Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ nói, ý niệm trong đầu vừa được dẹp bỏ giờ dục vọng lại nổi lên, thầm nghĩ, Kinh Tiểu Lộ đúng là hại người a, lời nói như thế mà cũng nói ra được.
Đã vậy, thì nhìn xem sao? Nghĩ đến đây, mắt Dương Minh liền bắt đầu hướng xuống phía dưới…kết quả, nhìn thấy 1 mảnh mơ hồ…ánh sáng quá kém, đúng là vẫn không nhìn thấy gì.Hay là, dùng dị năng?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1488: Thật sự không nhìn thấy gì
Chương 1488: Thật sự không nhìn thấy gì