TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 722: Không bị uy hiếp

Xưởng cơ khí đằng sau kho hàng, đèn công suất lớn chiếu rõ không gian vốn nhỏ hẹp. Hai gã đàn ông ngồi nhàn nhã uống bình rượu đỏ rõ ràng vừa mới mua, trên mặt bàn lại không có đồ nhắm.

Gã đàn ông tóc vàng bên trái khuôn mặt đẹp trai, tuổi chừng 30, bề ngoài nhìn chẳng khác dân địa phương bình thường. Mà kẻ bên phải thì tóc bạc mắt đỏ, cũng rất đẹp trai tuổi chừng 21, 22, làm người ta cảm giác cực kì quỷ dị, nhất là con ngài đỏ như máu kia.

Bọn chúng vừa uống rượu nói chuyện với nhau, vẻ mặt sung sướng hiển nhiên trò chuyện rất khoái trái.

Mà ở bên, Dịch Trù Ngu cùng Anna đang nằm tê liệt trên mặt đất, ánh mắt tràn đầy sợ hãi. Mặc dù hai gã đàn ông không dùng thừng trói nhưng toàn thân cảm giác giống như bị vật nặng đè lên, không thể động đậy.

- Osho bá tước các hạ, không thể không nói vận khí ngài thật tốt, lần này vậy mà bắt được mỹ nữ tế tự Vatican, mang về có giá trị nghiên cứu nhất định.

Gã tóc bạc mắt đỏ bên cạnh loạng choạng cầm li rượu trên tay. Rượu đỏ trong ly chao đảo tỏa ra hương vị mê người.

- Tuy chúng ta không thiếu vật thí nghiệm, nhưng nói thực có một mỹ nữ tế tự đem làm đối tượng nghiên cứu, ta chắc đám điên cuồng kia nhất định sẽ hưng phấn ngủ không yên.

Gã tóc vàng nhấp một ngụm rượu đầy vẻ hưởng thụ.

- Đúng vậy. Đáng tiếc mỹ nữ như vậy cuối cùng lại bị như vậy. Chia thành từng khúc thực quá lãng phí!

Lúc nói chuyện, gã mắt đỏ nhìn Anna đầy vẻ dâm tà.

Dịch Trù Ngu ở bên chẳng hiểu gì bởi chúng dùng tiếng Pháp, nhưng Anna lại nghe rõ mồn một, sắc mặt bắt đầu tái đi.

- Ha ha, Xiis Field tiên sinh thân ái, ngài dọa tiểu mỹ nhân sợ rồi.

Gã tóc vàng hứng thú đánh giá Anna. Trong ánh mắt cảm giác như mèo vờn chuột. Nhìn thấy sắc mặt gợi cảm thanh thuần của Anna tràn đầy sợ hãi, đột nhiên gã mắt đỏ cảm giác như có một luồng nhiệt bốc lên tự đáy lòng, uống cạn ly rượu rồi nhìn gã tóc vàng nói:

- Bá tước các hạ, ta muốn cùng ngài thương lượng một việc.

- Cứ nói.

Gã tóc vàng híp mắt nhìn hắn cười ám muội, dường như sớm đã hiểu đồng bọn nghĩ gì.

- Tiểu mỹ nhân như vậy cũng không phải mỗi lần đều gặp, mà ta cũng muốn nếm thử tư vụ đàn bà đến từ Vatican.

Gã mắt đỏ liềm môi, thoạt nhìn đầy vẻ độc ác.

- Ah, dường như ngài không sợ người kia trả thù sao?

Gã tóc vàng hờ hững hỏi một câu, tuy nhiên trong lòng rất kiêng kị "người kia", trên thực tế thì trong giọng nói của hắn có thể nghe ra, đối với "người kia" hắn không chút kiêng kị mà còn rất khinh thường.

- Ngài nói gã đàn ông kia?

Gã mắt đỏ khinh thường cười:

- Một chấp năng giả mà thôi, ta theo hắn nửa ngày cũng không biết sự có mặt của ta, có gì đáng sợ chứ. Hơn nữa các hạ đừng quên, ta cũng là chấp năng giả.

- Cái này cũng hơi khó đấy, ta đồng ý ngài, trong lúc hợp tác cần cam đoan các nàng an toàn.

Nói xong gã tóc vàng chỉ chỉ Anna cùng Dịch Trù Ngu.

- Yên tâm đi các hạ, chỉ là đảm bảo các nàng an toàn mà thôi, thực tế thì các nàng cũng không có gì ngoài ý muốn, ta chỉ đưa họ về cho lũ điên kia, sau khi xong đảm bảo các nàng vẫn rất vui vẻ.

Gã mắt đỏ liếm môi:

- Mà đến lúc đó ta cũng sẽ toàn lực ủng hộ các hạ tiến vào hội nghị tổng chấp sự.

- Đã vậy thì xin cứ tự nhiên, cần ta ra ngoài không?

Không biết cam kết của đồng bọn hay là câu cuối cùng kia mà gã tóc vàng liền động tâm, bỗng nhiên cực kì phối hợp làm theo.

- Không cần, nếu các hạ có hứng thú thì… dường như cô nàng kia cũng không tệ.

Gã mắt đỏ chỉ chỉ Dịch Trù Ngu bên cạnh. Gã tóc vàng cũng thoáng nhìn Dịch Trù Ngu, trong mắt cũng lộ ra dục vọng. Nhưng hắn kiềm chế rất tốt:

- Ta nghĩ ra ngoài vẫn tốt hơn, Xiis tiên sinh, theo tiếng Trung thì có lẽ ngài có thể song phi rồi.

- Ha ha, ta đây không khách khí

Gã mắt đỏ cười dâm tà, lại nhìn Dịch Trù Ngu cùng Anna, cùng lên một lúc dường như cảm giác không tệ.

- Vậy ta xin cáo từ.

Gã tóc vàng đứng dậy, chuẩn bị đi ra ngoài thì âm thanh gõ cửa truyền tới.

- Ai!

Gã tóc vàng liền đổi sắc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn ra ngoài cửa, ngay cả gã mắt đỏ cơ thể cũng căng ra.

- Là tôi, Osho tiên sinh.

Âm thanh tiếng Pháp vang lên.

- Có chuyện gì không?

Gã tóc vàng chậm rãi nói, mà gã mắt đỏ cũng buông lỏng cảnh giác.

- Gan ngỗng cùng salad ngài gọi đã đưa tới.

Nghe được sáng sớm gọi người chuẩn bị đồ ăn, gã tóc vàng cùng mắt đỏ nhìn nhau, khẽ gật đầu:

- Vậy thì ăn trước rồi nói.

- Vào đi.

Cửa nhẹ nhàng mở ra, một gã trung niên xuất hiện trước cửa, tay trái đeo bao tay trắng bưng một cái khay, tai phải thì đặt sau lưng. Rất có phong độ quản gia Anh quốc. Mà phía sau hắn còn có một người trẻ tuổi mặc áo sơ mi đội mũ lưỡi trai. Dường như là người giao hàng.

- Đặt xuống đi, ngươi có thể ra.

Gã tóc vàng liếc mắt nhìn người trẻ tuổi đến giao hàng, hờ hững nói một câu.

- Vâng.

Gã trung niên lên tiếng. Chầm chậm bước ra ngoài.

- Có mùi máu tươi.

Bỗng nhiên gã mắt đỏ nói một câu, đôi mắt tản ra ánh sáng màu đỏ quỷ dị về phía gã trung niên. Người kia "A" một tiếng rồi kêu thảm thiết ngã xuống.

Hướng Nhật không ngờ lại xuất hiện tình huống này, nhưng mắt thấy mà không hành động thì hối cũng không kịp. Kỳ thực lúc cửa mở ra hắn cũng đã bao quát toàn bộ mọi thứ trong phòng.

Thuấn di một cái chộp tới gã mắt đỏ, nhưng vũ khí bí mật lớn nhất Hướng Nhật vốn ý lại rõ ràng lần đầu mất đi tác dụng, đối phương còn nhanh hơn hắn một bước, hoặc nói đối phương thực sự quá cảnh giác, vọt tới bên cạnh Anna cùng Dịch Trù Ngu, lập tức khống chế hai nàng.

Trong lòng Hướng Nhật khiếp sợ, nhưng phản ứng rất nhanh, thuấn di ngược lại bên cạnh gã tóc vàng, rất may là kẻ này không cảnh giác như gã mắt đỏ, hoặc nói dù có cảnh giác cũng chẳng có thực lực. Hướng Nhật dễ dàng bóp cổ hắn.

- Thả hắn ra, nếu không ta lập tức giết hai người này!

Gã mắt đỏ liền xiết chặt cổ hai nàng. Dường như tùy thời có thể hạ sát.

- Ngươi cho rằng có thể dùng các nàng uy hiếp ta?

Hướng Nhật cười lạnh, dường như hoàn toàn không thèm để ý Anna cùng Dịch Trù Ngu:

- Ngươi giết đi, phụ nữ ta không thiếu, giết các nàng. Cùng lắm ta sẽ tìm hai người khác.

Đọc truyện chữ Full