Sân bay quốc tế Bắc Hải, Hướng Nhật vội vã bắt xe taxi tới. Nếu không phải trong khi đi hắn trả công cao có lẽ chẳng thể nhanh được như thế. Mặc dù vậy cũng phải mất hơn hai mươi phút. Xem ra việc mua xe không thể chần chừ được nữa rồi, nếu mình không mua một chiếc đi lại rất bất tiện! Duyệt, cái này tính là gì, tiền không thành vấn đề!
- Trù Ngu.
Hướng Nhật liếc qua liền thấy Dịch Trù Ngu đứng ở cửa sân bay, mặc bộ đồ thể thao màu lam tinh khiết tôn lên dáng người thướt tha của nàng, mái tóc đuôi ngựa phía sau tràn ngập hơi thở thanh xuân.
- Em họ?
Dịch Trù Ngu không dám tin vào em họ mặt mũi non choẹt trước mắt, đúng là không dám tin, mới bao lâu đâu mà đã thành ra thể này, nếu không nghe được giọng hắn nàng cũng không dám nhận là người quen.
- Cái này… Có chút vấn đề.
Hướng Nhật khó xử, đột nhiên mình trẻ ra đúng là khó mà giải thích, vả lại nơi này cũng không phải chỗ để giải thích. Dịch Trù Ngu là phụ nữ của hắn nên cũng không có ý giấu diếm, có cơ hội sẽ nói rõ ràng với nàng.
- Có chuyện gì sao?
Dịch Trù Ngu ân cần hỏi, tình cảm của nàng với người em họ này rất phức tạp, một mặt hắn là em họ nhưng ở mặt khác lại có quan hệ quá mức thân mật, nhưng nghĩ tới việc hắn cứu mình mà không quan tâm bản thân bị thương thì mâu thuẫn cũng dần tan biến.
- Không sao cả. Đưa đồ đây anh cầm giúp em.
Hướng Nhất chủ động cầm lấy hành lí sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng vô cùng tự nhiên, không hề có chút gượng gạo. Khuôn mặt Dịch Trù Ngu ửng hồng, may mà ở đây không có người quen nếu không chẳng biết nên làm gì cho đúng. Nhưng trong lòng cảm thấy cực kì ngọt ngào, nàng chưa cảm thụ cảm giác này, nó khiến nàng chỉ mong mãi mãi được như vậy. Hai người tay trong tay rời khỏi sân bay tựa như một đôi tình nhân mặn nồng ân ái.
Dịch Trù Ngu không mấy coi trọng việc ăn mặc nhưng tư chất trời sinh cùng với việc từ nhỏ sống ở Dịch gia tạo nên khí chất cao quý đủ để khiến cánh đàn ông không ngừng ghen ghét với Hướng Nhật. Chỉ biết cảm thán thằng ranh này vận *** chó, mình cũng đâu kém gì ai, quan trọng nhất là nó còn non choẹt lại vớ được cô bạn gái xinh đẹp như vậy, đúng là bất công, chẳng lẽ bây giờ vẫn còn cảnh chị em yêu nhau à?
- Thấy chưa, bọn họ đang ghen tức vì anh có bạn gái xinh đẹp.
Hướng Nhật thấy Dịch Trù Ngu ở bên mặt đỏ bừng không nói gì liền trêu đùa. Dịch Trù Ngu ngượng ngùng khẽ cười nhưng vẫn chẳng mở lời, có lẽ cũng không biết nên nói gì, chỉ khẽ siết chặt bàn tay Hướng Nhật.
Ngắm Dịch Trù Ngu ngượng ngùng, cảm giác bàn tay nhỏ bé của nàng siết chặt lại cảm giác lâng lâng khó tả đột nhiên khiến Hướng Nhật có chút áy náy, mình chỉ biết bá đạo đoạt lấy nàng nhưng chưa từng nói ra việc ở nhà còn rất nhiều bạn gái, nghĩ tới việc dẫn nàng tới khu biệt thự Chân Long, gặp mấy người Sở Sở không biết trong lòng nàng sẽ suy nghĩ ra sao.
- Trù Ngu.
Đột nhiên Hướng Nhật nói.
- Ừm.
Dịch Trù Ngu khẽ đáp, có lẽ nhận ra Hướng Nhật trầm giọng nên hơi giật mình.
- Thật ra anh có bạn gái…
- Em biết.
Hướng Nhật còn chưa dứt câu nàng đã ngắt lời hắn, đột nhiên hiểu ra hắn muốn nói gì nên nhẹ nhàng hôn lên bàn tay hắn tựa như nói rằng mình sẽ không thay đổi.
- Em nghe cho hết đã.
Hướng Nhật càng thêm áy náy, kiên trì nói:
- Bạn gái của anh không chỉ một mà là rất nhiều…Cũng không phải là quá nhiều, chỉ vài người thôi(thiếu chữ chục), chúng ta đến với nhau tình huống khá đặc biệt, anh sẽ đưa em đến ở cùng nhưng chưa công bố quan hệ, chờ em quen thuộc với các nàng anh sẽ nói ra, em chịu không?
Ban đầu nghe hắn nói có rất nhiều bạn gái thiếu chút nữa nàng đã rơi lệ, thì ra mình chẳng qua cũng chỉ là một trong số những người bạn gái của hắn, nhưng giọng điệu nhẹ nhàng có ý cầu xin thì nàng cảm thấy tốt hơn một chút, nghĩ đến việc ở cùng những người kia, hắn cũng không giấu giếm quan hệ thì rốt cuộc vẫn không coi mình là người ngoài, cảm xúc cũng dần trở nên bình ổn.
- Em đồng ý.
Dịch Trù Ngu khẽ gật đầu, âm thanh cực kì nhỏ.
- Cảm ơn em, Trù Ngu.
Cuối cùng Hướng Nhật đã yên tâm, hắn không muốn từ bỏ nàng, chỉ sợ đạo đức luân lí không cho phép, quyết tâm của hắn không gì có thể lay chuyển. Sự dịu dàng của Dịch Trù Ngu cực kì mới lạ với hắn, mặc dù đồ đệ Thạch Thanh cũng rất dịu dàng nhưng thỉnh thoảng vẫn ăn cả hũ giấm chua, Dịch Trù Ngu là cảm giác ôn nhu thực sự, tựa như những người con gái cổ đại, thuyền theo lái gái theo chồng, tâm thái cực kì đoan chính. Hiển nhiên cũng chẳng phải mặc cho người khác định đoạt, đôi khi vẫn vô cùng cá tính tựa như như lúc ở thủ đô, rõ ràng trong lòng có mình nhưng vẫn tỏ vẻ xa cách vậy.
- Em họ, các nàng tốt không?
Đột nhiên Dịch Trù Ngu lo lắng hỏi, có lẽ sợ rằng sẽ không dễ dàng khi ở cùng bạn gái của hắn.
- Yên tâm, các nàng rất tốt, mẹ anh cũng ở đó.
Hướng Nhật dễ dàng tưởng tượng ra, chỉ cần nàng không làm lộ thân phận tình nhân mà chỉ là chị em họ thì đám Sở Sở sẽ chỉ lo làm sao để nịnh bợ nàng cho thật tốt.
- Cô lớn cũng ở đó?
Dịch Trù Ngu sửng sốt, trước đó cũng nghe chuyện xảy ra hai mươi năm trước từ mẹ, ngoài đồng tình thì nàng càng thêm khâm phục quyết tâm cắt đứt quan hệ với Dịch gia khi lão gia tử phản đối của bà. Nhưng lúc này bà không chỉ mang thân phận cô lớn nên Dịch Trù Ngu hơi lo lắng.
- Ừm, để anh đưa em tới gặp bà, yên tâm, bà rất tốt.
Thấy Dịch Trù Ngu đột nhiên khẩn trương Hướng Nhật liền nhẹ nhàng an ủi. Hắn dễ dàng đoán ra, mẹ mình gặp nàng chắc chắn sẽ rơi lệ. Thử nghĩ xem người thân hai mươi năm mới được gặp mặt sẽ cảm động tới mức nào.
- Em biết, khi còn bé bà đã từng bế em.
Nghe hắn an ủi tâm tình nàng đã khá hơn.
- Vậy là tốt rồi, có lẽ bà yêu em quá bắt anh gả cho em luôn không chừng.
Hướng Nhật đùa giỡn, hiển nhiên nếu biết đến cả chị họ hắn cũng không tha có lẽ Hướng mẫu sẽ rất vui lòng thi triển "Cửu âm bạch cốt trảo" với hắn. Dịch Trù Ngu đỏ mặt đáp:
- Ừm.
Âm thanh nhỏ như tiếng muỗi kêu.
- Em đừng làm như kiểu đang nhẫn nhục chịu đựng nữa, mẹ anh mà thấy lại tưởng là anh bắt nạt, đợi em gặp bà thì cố gắng biểu hiện cho tốt một chút, bà thích nhất là con gái nhanh nhẹn hoạt bát.
Hướng Nhật nói đối không biết ngượng mồm, hiển nhiên cũng là để nàng nhanh chóng hòa nhập, với cá tính của nàng có lẽ dù thân phận chị họ không bị lạnh nhạt nhưng cũng chẳng khá là bao.
- Em sẽ cố.
Dịch Trù Ngu gật đầu, ánh mắt dán chặt lên người Hướng Nhật đầy ẩn ý, chẳng lẽ anh không bắt nạt em sao? Hướng Nhật đuối lí, đúng là mình từng làm mà cũng không chỉ là một lần. Nghĩ đến kinh nghiệm hai lần đó Hướng Nhật cảm thấy nóng mặt:
- Trù Ngu, tối nay em đừng khóa cửa phòng.
Dịch Trù Ngu nhìn hắn đầy vẻ khó hiểu.
- Tối nay anh sẽ đến với em.
Hướng Nhật vô sỉ nói, hiển nhiên đủ để Dịch Trù Ngu hiểu ra hàm ý, vẻ mặt nàng đỏ bừng, không gật đầu cũng chẳng lắc đầu, chẳng biết là có ý gì. Là chấp nhận sao? Hướng Nhật đang nghĩ thì giọng tiếng Anh truyền tới tai:
- Monica tiểu thư, xin chờ một chút, tôi còn quên một thứ ở trong xe, lấy xong tôi sẽ đi ngay.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 810: Lời nói vô sỉ
Chương 810: Lời nói vô sỉ