TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 815: Mười năm

- Ngươi là tên khốn kiếp! Vì sao lại lừa ta? Rõ ràng Hồng Long ở trên tay ngươi!

Trong phòng Hướng Nhật, vừa đóng cửa lại Phạm Thải Hồng liền xả hết nộ khí tích tụ trước đó ra. Nếu không phải sợ thực lực không bằng hắn thì sớm đã lao vào nện cho kẻ này một trận tơi bời rồi.

- Thứ nhất, tôi không phải đồ khốn! Thêm nữa, cô là gì của tôi, việc gì mà tôi phải nói trước mọi thứ với cô. Thứ ba là lúc này cô đừng đắc tội với tôi, Hồng Long trong tay tôi và cũng chỉ có tôi mới giúp cô khôi phục được lực lượng trước đây.

Đối mặt với lửa giận của Phạm Thải Hồng hắn cũng chẳng thèm quan tâm, khẽ duỗi tay ra:

- Còn nhớ ước định trước kia của tôi không?

- Ước định gì?

Phạm Thải Hồng nén giận, nàng cũng không nhớ rõ mình đã hứa hẹn gì với hắn.

- Cô từng nói nếu tôi giúp tăng thực lực của cô lên dị năng giả cấp năm thì cái gì cũng đáp ứng, cô quên rồi à?

Hướng Nhật dùng ánh mắt đê mê lướt qua thân thể Phạm Thải Hồng một lượt. Phạm Thải Hồng run rẩy, nghe hắn nhắc lại nàng liền nhớ ra. Nhưng lúc ấy nàng cũng không cho rằng hắn giữ Hồng Long, càng chẳng nhắc tới việc khôi phục thực lực cho mình.

Nhưng giờ Hồng Long đang trong tay hắn, mà thấy hắn có thể khôi phục tuổi xuân cho Hướng mẫu thì khẳng định kẻ này đã biết cách sử dụng Hồng Long, tăng thực lực cho mình cũng không phải ảo tưởng xa vời mà thực sự có khả năng. Bởi thế mà mình cái gì cũng đáp ứng sao?

- Ngươi đi chết đi, yêu cầu của ngươi ta không làm được.

Trước kia tuy Phạm Thải Hồng chủ động câu dẫn Hướng Nhật, lại còn dám nói ra lời lẽ dụ hoặc nhưng bắt biến thành hành động thì nàng không dám. Dù sao giữ thân xử nữ mấy hơn bốn chục năm, nàng cũng không muốn không rõ ràng lại bị một người nhỏ hơn mình hai mươi tuổi lấy đi.

Hướng Nhật cũng bất ngờ, bình thường thấy cô nàng dụ dỗ mình còn tưởng là sẽ ngoan ngoãn vào khuôn phép chẳng ngờ lại thành ra như vậy. Đương nhiên hắn cũng không muốn thực sự làm gì đó với Phạm Thải Hồng, vừa rồi tỏ vẻ dâm đãng cũng chỉ để nàng hiểu làm mà thôi.

- Yên tâm, tôi chẳng hứng thú gì với thân thể của bác gái, yêu cầu của tôi rất đơn giản, giúp cô thành dị năng giả cấp năm thì cô phải bảo vệ người nhà của tôi trong mười năm, cái này không quá phận chứ?

Hướng Nhật nói thẳng ra mục đích của mình.

- Mười năm, đúng là không quá đáng!

Phạm Thải Hồng cười lạnh, nàng vốn không phải kẻ thích bị trói buộc, yêu cầu nàng đáp ứng là không thể nào.

- Nhưng ta vẫn từ chối, chỉ là ta sẽ đền bù tổn thất cho ngươi, mà cam đoan là ngươi tuyệt đối sẽ không hối hận!

- Đền bù tổn thất gì?

Hướng Nhật cảm thấy hứng thú, rốt cục là đền bù cái gì mà có thể so với miễn phí bảo vệ mươi năm?

- Sư muội Phương Nghi của ta ngươi đã gặp rồi.

Phạm Thải Hồng nói.

- Đúng thế.

Hướng Nhật gật đầu, cảm thấy khó hiểu vì đột nhiên Phạm Thải Hồng đề cập tới tiểu ma nữ Phương gia.

- Giúp ta thành dị năng giả cấp năm thì ta sẽ giúp ngươi có được cô ta!

Phạm Thải Hồng nhấn mạnh dường như rất nắm chắc việc giúp hắn có được Phương Nghi.

- Tôi nói rồi, không hứng thú với thân thể bác gái.

Hướng Nhật nhíu mày, còn tưởng đưa ra thứ gì, thì ra là ma nữ Phương gia, hắn cũng chẳng mấy hứng thú.

- Ngươi đã gặp sư muội ta, sắc đẹp của ả không cần phải bàn, mà ta cam đoan với ngươi, chắc chắn sẽ là lần đầu tiên của nàng. Có lẽ ngươi không biết, sư muội ta là sư muội ta là song dị năng giả, dị năng khác của ả có thể khiến cho đàn ông trong thiên hạ điên cuồng!

Phạm Thải Hồng liếm đôi môi đỏ mọng tựa như đang dụ dỗ Hướng Nhật.

- Dị năng gì?

Gần đây dâm tâm của Hướng Nhật bạo phát, vừa nghe liền có hứng thú, đương nhiên là hứng thú với dị năng có thể khiến đàn ông trong thiên hạ trở nên điên cuồng.

- Dị năng đó ta không thể nói nhưng cam đoan sẽ không khiến ngươi phải hối hận!

Phạm Thải Hồng thần bí nói.

- Vẫn là câu kia, bảo vệ người nhà tôi mười năm!

Nghe câu nhử mồi này Hướng Nhật liền lạnh lùng đáp.

- Ngươi…

Phạm Thải Hồng tức điên lên, không ngờ mình nói bã nước bọt mà chẳng thu được gì, nhưng trước sức mạnh của hắn nàng cũng bó tay đành lựa chọn thỏa hiệp:

- Một năm, ta sẽ giúp ngươi có được sư muội ta!

- Mười năm! Không mặc cả nữa, cô đáp ứng thì chọn, không thì có thể ra ngoài.

Hướng Nhật chỉ chỉ phía cửa, tại sao phụ nữ lại thích kì kèo mặc cả như thế? Chẳng lẽ họ không hiểu quyển chủ động ai nắm trong tay sao? Lời Hướng Nhật vừa thốt ra liền cắt đứt hi vọng cuối cùng của Phạm Thải Hồng, trầm tư một lúc lâu sau rốt cục nàng cắn răng nói:

- Được! Mười năm! Hơn nữa ta còn giúp ngươi có được sư muội của ta!

- Rốt cục cô có hiểu rõ hay không, tôi với sư muội cô…gượm đã, cô nói cái gì?

Đột nhiên Hướng Nhật kịp phán ứng, điều kiện đầu tiên Phạm Thải Hồng đã đáp ứng nhưng còn có cả quà khuyến mãi nữa?

- Bảo vệ người nhà ngươi trong mười năm, với cả giúp ngươi có được sư muội!

Phạm Thải Hồng rít lên từng lời.

- Cái kia thì tùy. Tóm lại cô nhớ kĩ, đã đáp ứng bảo vệ người nhà tôi trong mười năm thì hy vọng cô sẽ không hối hận!

Phạm Thải Hồng đã nhận lời, quà cáp hay không hắn cũng chẳng quan tâm. Có dị năng giả cấp năm bảo vệ người nhà mình, mà kế hoạch của hắn còn có cả Liễu Y Y biến thành dị năng giả cấp năm, thêm Anna cùng Lưu Phi nữa…Đến khi các nàng đều thành dị năng giả cấp năm thì mình cũng chẳng cần mảy may lo lắng.

- Ta nói được thì sẽ làm được!

Phạm Thải Hồng nắm chặt tay trừng mắt nhìn Hướng Nhật.

- Hiện giờ tăng thực lực cho ta, ta muốn thành dị năng giả cấp năm ngay lập tức!

Nàng đã không thể chờ thêm nữa, cô nàng này, nhất định nàng sẽ hiểu những việc mình làm trước kia ngu xuẩn đến mức nào.

- Tôi đã nói rồi, năng lượng bên trong Hồng Long đã dùng hết, nhất định phải chờ một thời gian ngắn.

Hướng Nhật lại ngựa quen đường cũ lấy cớ.

- Bao lâu?

Mặc dù Phạm Thải Hồng cũng biết về Hồng Long nhưng sử dụng cụ thể ra sao lại không rõ, vậy nên Hướng Nhật nói nàng cũng không nghi ngờ gì nhiều.

- Hai ngày.

Vốn định nói một tháng nhưng đột nhiên Hướng Nhật cân nhắc lại, hai ngày sau mình phải đi Hồng Kông, đến lúc vắng nhá thì tốt nhất nên tăng thực lực cho Phạm Thải Hồng, cũng nhanh chóng biến nàng thành bảo tiêu.

- Tốt, hai ngày sau ta sẽ tìm ngươi!

Có được đáp án mình cần, Phạm Thải Hồng không chút lưu luyến mà bỏ đi, nàng còn phải về cẩn thận suy tính xem làm sao trả thù kẻ kia, người làm cho nàng nếm trải tư vị đau đớn này.

Đọc truyện chữ Full