"Thú vị việc này rất thú vị!" Dương Minh thản nhiên nhìn thẳng vào mắt Kras: "Anh cảm thấy cái cảm giác này rất kích thích sao?"
"Đúng vậy, tôi nói rồi. Tôi thích cảm giác được kích thích, cho dù chỉ là cảm giác vui sướng trong tích tắc mà thôi. Nhưng mà không có chuyện gì khiến cho tôi kích thích thật sự cả." Ngừng một chút, Kras nói tiếp: "Cho nên chỉ có thể là đánh cuộc trên tính mạng của người khác thì mới có thể làm tôi hưng phấn được. Dĩ nhiên là nếu anh sợ thì có thể ra về, tôi không ép anh làm gì."
"Tôi rời đi thì bạn của tôi sẽ như thế nào?" Dương Minh bĩu môi, lời của tên Kras này quả thật là nói nhảm, hắn biết rõ lần này Dương Minh đã tới đây thì nhất định sẽ không có chuyện một mình rời đi được.
"Bọn họ sao? Rất xin lỗi, bọn họ thua mạng cho tôi nên bây giờ tôi sẽ phụ trách bọn họ." Kras thản nhiên nói tiếp: "Trừ khi là có người thay bọn họ đánh cuộc tính mạng cùng tôi thì sự việc khác đi đôi chút."
Dương Minh nghe Kras nói xong, trong lòng bắt đầu tính toán đối sách.
Dĩ nhiên là Dương Minh nắm chắc có thể giết chết đám người trong phòng này bất cứ lúc nào, chỉ là nếu như Kras có thể tự tin ngồi đây nói chuyện với Dương Minh thì chứng tỏ Trương Tân và Trương Giải Phóng đã bị hắn chuyển đi nơi khác giam giữ rồi.
Hơn nữa, nếu như Dương Minh giết đám người kia chỉ chừa một mạng của Kras để hắn nói ra chỗ giam giữ hai cha con Trương Tân thì cũng không được. Vạn nhất tên Kras này chỉ là một tên tiểu tốt, căn bản là tính mạng của hắn không quan trọng thì sự việc sẽ trở thành như thế nào?
Dương Minh cẩn thận suy nghĩ một lúc liền cảm thấy chuyện này từ đầu đã rất cổ quái rồi. Tại sao Trương Tân và Trương Giải Phóng mới lần đầu đi đánh bạc đã dám mang tính mạng ra cuộc? Hơn nữa nếu như một khách nhân mới lần đầu đến sòng bạc thì làm sao có thể lên được lầu V.I.P của sòng bạc mà gặp tên Kras?
Còn có tên Kras thần thần bí bí này nữa chứ? Theo như lời của hắn nói thì hắn không thiếu tiền, hơn nữa Smith rất tôn kính hắn cho nên Dương Minh liền khẳng định phía sau sòng bạc South City này còn có một đại nhân vật trốn ở phía sau giật dây cho bọn chúng dàn xếp chuyện này.
Nghĩ đến đây, Dương Minh liền cười lạnh tự nói trong lòng: "Hổ không ra oai thì tưởng là mèo bệnh để tao đùa chết chúng mày."
"Đánh cuộc tính mạng hả? Đâu có tôi vui còn không kịp nữa mà, thứ tôi rành nhất chính là đánh cuộc tính mạng đó!' Dương Minh khinh thường trêu Kras một câu.
Vốn Kras còn cho rằng Dương Minh sẽ lùi bước hoặc nếu đồng ý đánh cược thì cũng là miễn cưỡng đáp ứng chứ tuyệt nhiên không ngờ là Dương Minh lại tỏ vẻ thích thú đến như vậy.
"Hơn nữa Dương Minh còn bảo hắn rất rành đánh cuộc tính mạng.Chuyện này là thế nào? Chẳng lẽ hắn là người điên?" Kras tự nói trong lòng.
Bất quá Kras lại cho rằng Dương Minh giả bộ như vậy cho nên vội vàng nói: "Tốt lắm, nếu anh đã nói như vậy thì 9 giờ sáng ngày mai chúng ta gặp nhau ở đây. Không gặp không về" Ngừng một chút, Kras nói tiếp: "Dĩ nhiên là anh cũng có thể không đến."
"9 giờ sáng ngày mai hả được, được!" Dương Minh trực tiếp đồng ý nói.
Dương Minh nói xong chẳng thèm để ý đến Kras nữa trực tiếp đứng lên chuẩn bị đi ra cửa.
"Khụ khụ!"
Vốn Kras cũng chẳng nói gì, chỉ là Smith lại cảm thấy có chút khó chịu với cái vẻ mặt bình tĩnh của Dương Minh nên liền ho khan vài tiếng ý bảo đám thuộc hạ làm khó Dương Minh để hắn bớt ngạo mạn một chút.
"Tiểu tử, cứ như vậy mà đi sao?" Một tên da đen đại hán chắn trước mặt Dương Minh nói.
"Còn chuyện gì nữa sao?" Dương Minh thản nhiên hỏi, hắn dĩ nhiên là nghe Smith ho khan, càng biết đó là ám hiệu của Smith nhưng mà hắn lại muốn đùa với bọn này một chút.
"Chuyện của mày và Kras tiên sinh thì đã giao ước xong rồi, nhưng mà còn khoản nợ của bạn mày với sòng bạc South City thì như thế nào?" Smith cười lạnh nói một câu.
"South City sao?" Dương Minh quay đầu lại liếc Smith một cái sắc lẻm: "Sòng bạc của các người lấy lợi nhuận từ người thắng, mắc mớ gì liên quan đến tôi? Tôi thấy chuyện này ông nên đi hỏi Kras kia kìa"
Nói xong, Dương Minh liền xem như chẳng có chuyện gì xoay lưng rời đi, chỉ là tên da đen vẫn sừng sững đứng chắn trước mặt hắn.
"Biến mẹ mày đi!" Dương Minh nhíu nhíu mày, tùy tiện chụp vào áo tên da đen quẳng hắn qua một bên nhẹ nhàng như là quẳng một cục bông gòn. Rất nhanh tên da đen đại hán to như con king kong bị ném bay vào vách tường, ọc máu chết tại chỗ.
Dương Minh tỏ ra như chả có chuyện gì trực tiếp bước nhanh ra khỏi cửa.
Smith mở to hai mắt nhìn tựa hồ như không tin vào mắt mình. Tên da đen lúc nãy đừng nói là tùy tiện dùng một tay ném, cho dù là 2,3 người đàn ông cường tráng muốn ôm hắn còn phải vất vả nữa là.
Phải biết rằng một tên có vóc người như vậy mà Dương Minh chỉ cần một tay ném đi thì có thể thấy hắn mạnh như thế nào rồi.
"Mẹ kiếp!" Smith vốn muốn hạ uy phong của Dương Minh xuống, không ngờ lại bị Dương Minh ném gạch vào mặt. Chuyện này khiến cho Smith vô cùng mất mặt, hắn tức giận quát: "Tụi bay đi ra xử thằng chó đó cho tao!"
Lập tức, Kras liền phất tay áo nói: "Smith không được làm càn. Tôi nhắc cho ông nhớ, nếu ông làm hỏng chuyện này thì đừng nói là ông, cho dù là sếp của ông cũng gánh không nổi đâu"
"Kras tiên sinh, tôi xin lỗi, tôi nóng quá mất không xin ngài đừng trách tội." Smith vội vàng cầu xin, thoáng cái đã nhớ ra là hắn đang làm việc cho Kras cho nên không thể làm việc theo cảm tính được, vạn nhất phá hỏng đại sự lần này thì chắc chắn sẽ chết rất thảm.
"Yên tâm đi, ngày mai tôi không cho hắn sống đâu---" Kras cười lạnh một tiếng nói.
"Vâng, vâng kỹ thuật của Kras tiên sinh quả thật là thiên hạ vô địch. Ngay cả mấy tay thần bài số 1, số 2 của Ma Cao còn không đánh xách giày cho ngài" Smith không bỏ qua cơ hội vỗ mông ngựa liền nói một câu.
Sau khi ra khỏi phòng của Smith, Dương Minh vẫn bước nhanh đi ra ngoài cửa, chỉ là lúc này hắn cũng không nhàn rỗi mà trực tiếp dùng dị năng nhìn xuyên qua phòng của Smith để "nghe" bọn họ đang nói gì. (DG: tức là dùng môi ngữ ấy ạ)
Nghe được đoạn đối thoại của Smith cùng Kras, Dương Minh liền rùng mình một cái thầm nghĩ may mắn. Quả thật là phân tích của hắn rất chính xác, sau lưng tên Kras này còn có một người trốn ở phía sau giật dây nữa. Nếu như hôm nay Dương Minh giết đám người này thì sẽ đánh rắn động rừng, nói không chừng còn làm hại đến tính mạng của Trương Tân.
Chỉ là, người đằng sau này là ai? Và hắn làm như vậy là vì cái gì? Chẳng lẽ đúng là hắn muốn tìm kích thích theo như lời của Kras sao? Dĩ nhiên là Dương Minh không tin là hắn muốn tìm kích thích rồi.
Hơn nữa, từ đầu chuyện này đã xếp đặt rất kỹ càng, nếu không làm sao bọn chúng biết hai cha con Trương Tân đánh bạc ở đâu mà giở trò được.
Đó là chưa kể, nếu như theo đúng như lời của Kras nói thì hình như đối tượng bọn chúng muốn chính là Dương Minh chứ không phải là hai cha con Trương Tân.
"Rốt cuộc đây là chuyện gì?" Dương Minh tự hỏi trong lòng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1589: Hoài nghi
Chương 1589: Hoài nghi