"Haha tôi chỉ đùa một chút thôi." Dương Minh làm ra vẻ thần bí nói tiếp: "Được rồi, nếu như anh đã muốn đánh cuộc mạng thì chúng ta đánh cuộc mạng vậy"
"Tốt! Dương tiên sinh, xem ra tôi và ngài có cùng niềm đam mê cờ bạc rồi" Kras thấy Dương Minh đồng ý thì nhất thời cao hứng hẳn lên.
Kras đã nghĩ kỹ lắm rồi, bây giờ cho dù có thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng không bỏ qua cơ hội như lần trước được. Mặc dù làm như vậy không được phong độ cho lắm nhưng mà nhiệm vụ tiểu thư Elise giao phó thì hắn có thể không hoàn thành được sao?
"Haha!" Dù biết Kras có thể sẽ giở thủ đoạn nhưng mà Dương Minh điềm nhiên nở một nụ cười rất tự tin.
"Dương tiên sinh, bây giờ anh muốn chúng ta chơi gì nữa đây?" Kras cười cười nói tiếp: "Hay là chúng ta tiếp tục chơi xì dách?"
"Ồ không! Lần này tôi muốn chúng ta thay đổi một chút" Nói xong, Dương Minh liền đứng dậy đi tới trước mặt Smith.
"Dương Minh! Anh muốn làm gì?" Kras thấy Dương Minh có biểu hiện kỳ quặc liền vội vàng quát lớn một tiếng. Sở dĩ Kras khẩn trương như vậy là vì hắn sợ Dương Minh sẽ làm điều gì đó bất lợi cho hắn.
Smith nghe Kras nói xong liền lùi xuống một chút nhằm tránh khỏi tầm tay của Dương Minh.
Mà bên này đám thuộc hạ của Smith cũng vội vàng rút súng ra hướng về phía Dương Minh, chỉ cần Dương Minh có chút động thái nào quá đáng thì có thể bọn chúng sẽ nổ súng ngay.
"Các người làm gì mà khẩn trương quá vậy?" Dương Minh tùy ý đảo mắt qua đám thuộc hạ của Smith xong rồi nói một câu.
Bất giác đám người Smith và Kras đều thầm nghĩ: "Nếu mày không đi qua đây thì bọn tao khẩn trương làm gì chứ? Chuyện như vậy mày còn không rõ sao?"
"Tôi chỉ tìm vài dụng cụ để đánh bạc thôi mà." Dương Minh quay sang Kras nói tiếp: "Nếu anh là người thích mạo hiểm, kích thích thì tôi sẽ giúp anh hoàn thành ý nguyện. Bây giờ chúng ta sẽ đánh cược bằng một trò chơi rất kích thích"
"Rốt cục là anh muốn cái gì?" Kras lạnh lùng nhìn Dương Minh nói một câu.
"Kras tiên sinh có niềm đam mê cờ bạc như vậy thì chắc Bộ phim Bến Thượng Hải Tranh Bá Đồ Long (Vua Bịp Tái Xuất Giang Hồ) anh có xem qua rồi phải không?" Ngừng một chút Dương Minh nói tiếp: "Tôi nhớ có một tập, Cố Đình Hoan* đến quán rượu thách đấu với Lý Ưng bằng trò Ru lết Nga**. Không biết Kras tiên sinh cảm thấy trò này có đủ kích thích hay không nhỉ?"
* DG: Có tác phẩm gọi là Cố Đình Quang là người em thứ 8 trong số 13 anh em của Long Tứ (có người bảo trừ Thường Côn ra thì còn 12)
** DG: Theo một truyền thuyết, vào thế kỷ 19, các tù nhân Nga bị bắt buộc chơi trò mạo hiểm này trong khi các cai tù cá cược.xem ai chết ai sống. Một truyền thuyết khác kể rằng trò chơi nguy hiểm này có nguồn gốc từ khi quân đội Nga được trang bị loại súng ru lô mới kiểu Nagant M1895.. Ổ đạn quay theo chiều kim đồng hồ cho đến khi lên cò súng. Ổ quay chứa bảy viên đạn chứ không phải sáu. Có thể là, các sĩ quan Nga bắn sáu phát và giữ lại viên đạn thứ bảy. Do súng Nagant có đặc điểm viên đạn nằm sâu bên trong và ngòi nổ được giấu kín, rất khó nói viên đạn còn lại nằm ở đâu.Và như thế sẽ càng không thể quả quyết được kết cục trò chơi.
Trong những khoảng thời gian thư giãn buồn chán giữa các trận chiến Nga – Thổ kéo dài dai dẳng lúc bấy giờ, các viên sĩ quan trẻ đã chán ngấy trò chơi bài cũ rích. Ngoài ra, chiến tranh đã khiến họ quá mỏi mệt. Và thế là họ nghĩ ra cách tạm quên đi đời sống quân ngũ bằng một trò chơi đơn giản: Chỉ bỏ một viên đạn vào ổ đạn khẩu súng lục, người chơi xoay vòng đạn và tự tiện dừng lại bất cứ lúc nào, sau đó kê họng súng vào thái dương và bóp cò súng. Nếu một tiếng "cạch" khô khốc vang lên, khẩu súng được chuyển cho người chơi tiếp theo và anh ta lại tiếp tục phiêu lưu với cái đầu của mình. Nếu số phận không mỉm cười với anh ta, viên đạn thù địch sẽ rước thần chết đến đón kẻ xấu số. Người chơi hoàn toàn tự nguyện, không bị ép buộc. Và thế là trò Ru lết Nga (tiếng Nga: rulyetka) ra đời.
Nghe Dương Minh nói xong thì sắc mặt Kras liền biến đổi. Hắn hiển nhiên biết Dương Minh muốn làm cái gì, hơn nữa cái bộ phim đó hắn cũng đã xem qua. Mà cho dù là chưa có xem qua thì cái trò Ru lết Nga này cũng rất nổi tiếng rồi, hiển nhiên là hắn cũng biết đôi chút.
Mỗi người đưa họng súng lên thái dương rồi bóp cò, người nào xui xẻo thì phải nhận viên đạn vào đầu. Trò chơi này quả thật là 100% dựa vào may mắn không thể sử dụng bất kỳ biện pháp nào để gian lận được.
Phương pháp này kỳ thật Dương Minh cũng vừa nghĩ ra lúc nãy mà thôi, bởi vì lúc nãy khi Smith mắng tay chia bài thì hắn liền thấy một cây súng ru lô đang được Smith đeo ở hông bên trái vì thế mà hắn mới quyết định sử dụng phương pháp này.
Nói gì thì nói, quả thật thời bây giờ đã còn rất ít người sử dụng súng ru lô nữa rồi. Thứ nhất là do súng tự động hiện nay có thể bắn nhanh hơn, số đạn cũng nhiều hơn. Thứ hai nữa đó là súng ru lô có tính nguy hiểm rất cao, chỉ cần quên không khóa cò thì có thể mất mạng ngay lập tức, bởi vì loại súng này chỉ cần quay ổ đạn là sẽ bắn ngay chứ không cần phải bóp cò.
Bất quá loại súng này nhìn có vẻ ngưu bức hơn các loại súng tự động hiện nay. Mà Smith lại là giám đốc của cái sòng bạc này cho nên hiển nhiên là hắn phải sử dụng rồi.
"Dương tiên sinh, ý của ngài là muốn lấy súng của Smith để chơi trò Ru lết Nga sao?" Kras chỉ tay về phía Smith nói.
"Haha đúng đúng.anh muốn kích thích mà tôi thấy trò này mới đúng là kích thích đấy" Dương Minh cười lạnh nói tiếp: "Sao vậy Kras tiên sinh? Hình như anh đang sợ hãi."
"Sợ hãi sao? Haha, thật nực cười. Ngài quên là tôi rất thích cảm giác kích thích sao?" Kras bị Dương Minh nói khích liền trả lời một câu trái lòng.
"Được rồi, nếu như vậy thì một trong người chúng ta sẽ có một người phải chết." Dương Minh nghiêm túc nhìn Kras nói tiếp: "Vậy bây giờ anh muốn tôi bắn trước hay anh bắn trước?"
Nghe Kras và Dương Minh nói xong thì mọi người trong phòng liền cảm thấy choáng váng. Mặc dù trò Ru lết Nga này bọn họ đã xem trên phim khá nhiều rồi nhưng mà bọn họ không thể ngờ là Kras và Dương Minh lại muốn chơi trò này tại đây.
Hai cha con Trương Giải Phòng trợn tròn mắt, bọn họ căn bản là không thể tin Dương Minh lại có cái lá gan lớn như vậy.
Mà Smith cũng không thể ngờ là mọi chuyện lại trở nên như vậy. Bất quá hắn lại biết chính xác là Kras là một tên khá sợ chết, dĩ nhiên là không có chuyện Kras thích cảm giác kích thích như lời hắn nói rồi.
Giờ phút này Kras cảm thấy áp lực tâm lý rất lớn, hắn thầm nghĩ: "Tự nhiên lại bảo là thích cảm giác kích thích làm gì kia chứ? Bây giờ thì hay rồi, mang đá ném người ta không ném lại ném vào chân mình."
Quả thật trò chơi này quá phục thuộc vào may mắn.Nếu Dương Minh chết thì sẽ thật hoàn hảo cho Kras. Nhưng mà nhỡ hắn chết thì sao? Cái này là tính mạng nha, không thể đem ra đùa giỡn được.
Hơn nữa lúc mới vào sòng bạc này, Kras đã cho bố trí một số nhân thủ đột nhập vào để làm nội ứng nhưng chẳng hiểu sao từ khi vào phòng đến giờ mà bọn họ vẫn không thèm liên lạc với hắn một tiếng.
Nghĩ đến đây, Kras liền tự nói trong lòng: "Mẹ kiếp, tụi bay chết ở đâu rồi không biết. Đợi xong chuyện này tao sẽ xử đẹp tụi bay."
Nhưng mà nói gì thì nói với tình hình hiện tại thì Kras có căm tức thì chẳng làm được chuyện gì. Vì thế mà hắn liền bạo gan giấu một tay ở dưới gầm bàn để nhắn tin cho bọn thuộc hạ.
Bất quá Kras không thể biết được rằng đám thuộc hạ của hắn đã bị đàn em của Kim Ngưu bí mật đem ra ngoài giết cả rồi.
Mặc dù trong đại sảnh rất đông người nhưng mà muốn tìm mấy tên cải trang thì dễ như trở bàn tay. Bởi vì bọn chúng luôn lén lén nhìn lên căn phòng số 3, vì thế mà Kim Ngưu mới dễ dàng dọn dẹp tất cả đám thuộc hạ của Kras.
Bất quá Kras lại còn bố trí một đội quân tinh nhuệ khác ở bên ngoài sòng bạc. Đội quân này được trang bị vũ trang hạng nặng, hơn nữa còn mặc quân phục của quân đội cho nên chỉ cần nhận được lệnh của Kras thì bọn chúng sẽ lập tức tiến vào sòng bạc.
"Mọi người mau vào vị trí chuẩn bị xuất phát." Tay chỉ huy đội mai phục bên ngoài sòng bạc vừa đọc tin nhắn của Kras xong thì liền quay sang đám anh em ở phía sau nói một câu.
Rõ ràng là đám người này được huấn luyện rất tốt, vừa nghe tay chỉ huy nói xong thì bọn họ liền đứng thành một hàng thẳng tắp, hô to: "Yes sir!"
Nhưng mà ngay lúc bọn họ định xuất phát thì lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
"Tất cả mau để tay lên đầu nếu không chúng tôi sẽ không khách khí!" Vương Bằng đã sớm để ý đến đám người này nhưng mà lại không thấy bọn họ có biểu hiện gì khả nghi cho nên hắn cũng không thèm để mắt đến nữa.
Bất quá khi tay chỉ huy tập trung đám anh em lại thì Vương Bằng không thể không đoán được chuyện gì, vì thế mà hắn mới điều động nhân mã đến bao vây bọn họ.
Trong tình thế bị một đám người chỉ súng vào đầu còn mình thì một tấc sắc còn chưa kịp đụng thì hiển nhiên đám người mai phục của Kras chỉ còn cách giơ tay đầu hàng mà thôi.
"Mọi người mau tước vũ khí của bọn chúng rồi áp giải ra xe." Vương Bằng quay sang đám thuộc hạ nói một câu.
Rất nhanh tất cả bọn thuộc hạ của Kras đều đã bị nhốt vào trong chiếc xe tải ở gần đó.
Trong căn phòng số 3, Kras lúc này đang chửi đống đám thuộc hạ của hắn: "Con bà nó, nhắn tin cho tụi bay sao tụi bay không có động tĩnh gì thế hả?"
Mặc dù Kras muốn ra hiệu cho Smith ra tay với Dương Minh nhưng mà hắn lại sợ Dương Minh phát giác ra thì sẽ có phòng bị, bởi vì hắn nghe nói thân thủ của Dương Minh rất cao cường. Nếu chuyện gì không nắm chắc thì hắn không dám coi thường vọng động.
Chỉ bằng cái hành động một mình tự đến đây cứu người của Dương Minh thì Kras khẳng định là Dương Minh đã có biện pháp tự bảo vệ rồi, cho nên Kras mới phải bố trí thêm thuộc hạ để đối phó với Dương Minh.
Nhưng mà đám thuộc hạ của Kras lại không hề có động tĩnh gì cả, vì thế thế mà hắn cũng không còn biện pháp nào khác đành phải nhìn Dương Minh, nói: "Dương tiên sinh, anh trước đi."
"Được!" Dương Minh cười nhạt gật đầu nói.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1601: Như vậy mới kích thích
Chương 1601: Như vậy mới kích thích