Nghe thủ hạ hồi báo, biết được Đoạn Đầu Lang lấy hết tiền bạc trong Đoạn Đầu bang rồi chạy trốn, Uygur giận đến không thở được. Đem hết đồ đạc giấy tờ trên bàn quăng xuống đất.
"Mẹ kiếp, tên khốn này. Đã biết hắn không đáng tin cậy mà!" Uygur oán hận nói! Làm chuyện này cũng làm không xong, thất bại rồi ôm tiền bỏ trốn. Đúng là đồ phá hoại?
"Lão bản, ngài xem chúng ta có hay không dẫn người đem tên khốn này thịt đi. " Thủ hạ kia thấy lão bản tức giận, cẩn thận hỏi.
"Thôi!" Uygur khoát tay áo. Bị Đoạn Đầu Lang cuỗm số tiền kia mặc dù không ít, nhưng là đối với hắn mà nói thì chỉ là cửu ngưu nhất mao (ý là muỗi đốt inox). Huống chi đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, tỷ tỷ Đoạn Đầu Lang là tình nhân của mình, hơn nữa hầu hạ mình không tệ, Uygur cũng không muốn tìm Đoạn Đầu Lang gây phiền toái: "Ngươi đi ra ngoài trước đi!"
"Vâng. " Thủ hạ kia cẩn thận thối lui ra khỏi phòng làm việc Uygur, sau đó đem cửa phòng làm việc đóng lại.
Uygur lâm vào trầm tư. Mặc dù hắn biết năng lực Đoạn Đầu Lang có vấn đề, nhưng là cho dù năng lực có vấn đề nhưng làm một lão đại bang phái lớn như thế thủ hạ còn có nhiều người như vậy mã đâu rồi. Cho dù chính hắn không làm được, chẳng lẽ những người đó cũng không được?
Nghĩ lại vấn đề lúc trước, gia chủ giao cho hắn phối hợp Khắc Lạp Tư xử lý Dương Minh, hắn căn bản không nghĩ có gì đại sự. Nhưng hiện tại, theo tình hình từng bước từng bước phát triển, đã hoàn toàn nằm ngoài tay hắn. Dương Minh tựa hồ cũng không phải là nhân vật đơn giản, trừ một thủ hạ có thể chiến đấu, hẳn là còn có một nhóm lớn có thực lực nếu không Đoạn Đầu bang làm sao có thể bị tiêu diệt như thế.
Xem ra, chuyện này đã không phải mình có thể làm chủ rồi. Uygur quyết định gọi điện thoại báo lên gia chủ một chút, xem gia chủ quyết định ra sao.
Nghĩ tới đây, Uygur bấm điện thoại gia chủ. Chuyện đến bước này, mình giấu cũng chẳng được. Vốn là Uygur nghĩ không đem chuyện này nói cho gia chủ trước, chờ hắn bắt được Dương Minh hồi báo gia chủ. Cứ như vậy, cũng có thể biểu hiện mình gặp chuyện quyết đoán anh minh.
Mặc dù Khắc Lạp Tư chết đi là do hắn gieo gió gặt bão, bất quá mình kịp thời bắt được Dương Minh, coi như là cho báo thù Khắc Lạp Tư rồi, gia chủ chẳng những sẽ không nói gì không chừng còn có thể tán dương chính mình.
Nhưng tình huống bây giờ đã ngoài ý tầm tay của Uygur. Uygur muốn bắt ở Dương Minh, kết quả không bắt được còn bị Dương Minh thịt Đoạn Đầu bang. Chuyện này làm lớn rồi, gia chủ bên kia. cũng có chút khó nói!
"Alo! Xin chào! Đây là gia tộc South City. " Điện thoại bên trong truyền đến thanh âm quản gia gia tộc.
"Quản gia ngài khỏe chứ, tôi là Uygur, gia tộc ở Ma Cao do tôi phụ trách. " Uygur cung kính nói. Quản gia mặc dù không phải là cái nhân vật lợi hại gì, nhưng lại là người bên cạnh gia chủ, hắn phải cẩn thận kết thân.
"Nga, là Uygur tiên sinh, có chuyện gì sao?. " Quản gia đối với những người phụ trách trọng điểm thành thị của gia tộc thái độ đáp lại thật là tốt, nghe được là Uygur khẽ mỉm cười hỏi.
"Tôi tìm gia chủ, có chuyện trọng yếu hồi báo. " Uygur cẩn thận nói.
"Hảo, xin ngài chờ một chút!" Quản gia buông điện thoại xuống hỏi thăm gia chủ một chút, khẳng định có được đáp án sau mới đưa điện thoại đến. Không bao lâu trong điện thoại truyền đến thanh âm gia chủ South City Ước Thản Tư: "Uygur sao? Có chuyện gì?"
"Gia chủ, tôi có chuyện trọng yếu muốn xin ý kiến của người. " Uygur cẩn thận sắp xếp ngôn từ để dùng cho kế hoạch của mình, dĩ nhiên hắn sẽ nửa thật nửa giả ứng phó. Hắn muốn đem trách nhiệm của mình giảm xuống mới được, cho nên lúc trước hắn gọi điện thoại đã nghĩ kỹ cần nói như thế nào: "Là về chuyện Khắc Lạp Tư."
"Sao, thế nào? Ta không phải là báo ngươi hiệp trợ Khắc Lạp Tư sao? Hắn không hài lòng sao. " Ước Thản Tư hỏi.
"Gia chủ. Khắc Lạp Tư đã xảy ra chuyện, hắn. Bị người khác giết chết rồi. " Uygur bi thống nói.
"Cái gì? Bị người khác giết chết rồi? Chuyện gì xảy ra? Ta không phải là bảo ngươi hiệp trợ hắn sao? Ở trên địa bàn của ngươi, hắn lại bị người ta giết? Ngươi ở Ma Cao kinh doanh thế nào vậy?. " Ước Thản Tư thoáng cái liền nổi giận. Khắc Lạp Tư do tiểu thư Elise giới thiệu tới. Gia tộc South City có thể lớn mạnh thế này là do tiểu thư Elise ủng hộ, mà Khắc Lạp Tư lại xảy ra chuyện, hắn phải giải thích với tiểu thư Elise như thế nào?
"Gia chủ, ngài đừng tức giận, ngài trước hết nghe tôi giải thích!" Uygur cẩn thận nói.
"Giải thích, giải thích cái quái gì? Ngươi nói cho ta nghe một chút đi, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. " Ước Thản Tư thật sự tức giận.
"Gia chủ, chuyện thật ra thì là như vậy … Khắc Lạp Tư chẳng qua là mượn sòng bạc chúng ta, cùng Dương Minh kia tiến hành đánh cuộc mạng. Tôi muốn giúp hắn làm chút ít chuyện, tuy nhiên bị hắn cự tuyệt. Ngài biết đấy, chính hắn đem hai đội nhân mã, cho nên đối với sự trợ giúp của tôi là chẳng thèm ngó tới!" Uygur giải thích: " Cho nên tôi muốn giúp nhưng Khắc Lạp Tư không cho phếp nên tôi cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ a!"
"Được, ngươi nói tiếp đi. " Ước Thản Tư nghe Uygur nói, cũng không phải là rất tức giận. Dù sao Uygur nói cũng có chút đạo lý, Khắc Lạp Tư mang theo nhân mã, không để cho Uygur nhúng tay là bình thường.
"Kết quả, hắn cùng Dương Minh ở trong sòng bạc đánh cuộc mạng, chính là dùng một khẩu Colt, bên trong có một viên đạn. Sau đó một người luân phiên hướng đầu mình mà bắn. " Uygur đem tình hình lúc ấy báo cho Ước Thản Tư hình dung: "Gia chủ, hắn chơi thua mà không chịu tuân theo định ăn quịt, kết quả bị Dương Minh bắn chết, ngài nói điều này có thể trách ai được."
"Nguyên lai là vậy. " Ước Thản Tư nghe rõ nguyên nhân Khắc Lạp Tư bỏ mạng, rất tức giận: "Dương Minh kia đâu? Ngươi không có bắt lại sao?."
"Hả. Ngài đừng nói nữa. " Uygur căm tức nói: "Cũng không biết Khắc Lạp Tư trêu chọc chính là yêu quái gì, Dương Minh kia rất lợi hại! Tôi nghĩ Khăc Lạp Tư ở địa bàn của ta chết, tự nhiên không thể bỏ qua cho Dương Minh. Cho nên bảo thủ hạ của tôi là Đoạn Đầu bang đi bắt Dương Minh lại, kết quả. Ai, tức chết thôi! Cái tên Khắc Lạp Tư thật là thích gây chuyện mà."
"Tại sao.?" Nghe Uygur oán trách, Ước Thản Tư có chút kỳ quái: "Chẳng lẽ Dương Minh kia khó đối phó?"
"Đâu chỉ là khó đối phó, quả thực là quá khó đối phó rồi. " Uygur cười khổ nói: "Hắn đem Đoạn Đầu bang thịt luôn, giết một người cũng không còn! Đây cũng là do tôi khổ tâm kinh doanh nhiều năm tổ chức ra, liền vì chuyện Khắc Lạp tư mà bị hủy hoại chỉ trong chốc lát. Gia chủ, ngài cần phải cho tôi một cái công đạo! Khắc Lạp Tư là ai giới thiệu tới, nhất định phải tìm người đó mà đòi bồi thường! Quả thực quá hại người, Dương Minh kia thật sự khủng bố, chúng ta trêu chọc hắn làm gì!"
Uygur đem trách nhiệm thất bại đẩy đi không còn một mống, đem trách nhiệm đẩy trên người Khắc lạp Tư, làm cho mình thoạt nhìn giống như một người bị hại, mình vì trợ giúp Khắc Lạp Tư mới chôn vùi Đoạn Đầu bang.
Quả nhiên Ước Thản Tư nghe Uygur oán trách, nhíu nhíu mày. Mặc dù đối với chuyện Uygur đem Đoạn Đầu bang chôn vùi có chút tức giận, bất quá nghĩ đến hết thảy cũng là do Khắc Lạp Tư nên cũng không giận lây sang Uygur. Ngược lại cảm thấy Uygur vô tội, tự dưng dính đòn, cho nên nói: "Tốt lắm! Không nên oán trách Khắc Lạp Tư. Sau lưng là tiểu thư Elise, gia tộc chúng ta đều dựa vào nàng mới có địa vị như hôm nay. Một tiểu bang phái mà thôi, không có cũng không sao! Xây dựng một cái mới đi."
Uygur dĩ nhiên biết sau lưng Khắc Lạp Tư là tiểu thư Elise, hắn thật cũng không muốn để cho gia chủ đi tìm tiểu thư ELise nói chuyện. Chẳng qua là làm một cái tư thái bất mãn mà thôi, để cho gia chủ đem lực chú ý dời đi, không đem trách nhiệm đổ trên đầu hắn.
Nghe được gia chủ nói như vậy, Uygur nhất thời thở phào nhẹ nhõm: "Được rồi, nếu gia chủ ngài cũng nói như vậy, như vậy tôi cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo."
"Uhm, được rồi! Còn nếu Dương Minh kia lợi hại như thế, chuyện này ngươi cũng đừng có nhúng tay vào. Ta đi hồi báo tiểu thư ELise. " Ước Thản Tư nói.
"Đúng rồi gia chủ, còn có một việc rất trọng yếu. Dương Minh nói cho người trong 24h tới gặp hắn, nếu không nghe lời tự gánh lấy hậu quả. " Uygur cảm thấy cần thiết đem những lời này chuyển cho gia chủ, như vậy cũng có thể biểu lộ vẻ Dương Minh lớn lối lợi hại cỡ nào.
"Uhm, ta biết rồi. " Ước Thản Tư nghe xong thản nhiên nói: "Ta sẽ xử lý."
Ước Thản Tư nghe Uygur thuật lại lời nói của Dương Minh trong lòng rất là tức giận. Người này cho dù có chút thực lực, có thể tiêu diệt Đoạn Đầu bang, cũng không thể cuồng ngôn như thế. Lại dám uy hiếp mình, nói cái gì mà trong 24h nếu là không gặp hắn, thì tự gánh lấy hậu quả! Gánh hậu quả cái quái gì!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1617
Chương 1617