TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1639: Nói ngươi biết cái tuyệt chiêu

"Lão đại, về khách sạn rồi, sao mà anh tìm được hay vậy?" Trương Tân kinh ngạc nhìn Dương Minh, bội phục lão đại này tột đỉnh.

"Ha ha, ta vẫn luôn nhớ đường mà, bất luận ngươi đi hướng nào, ta cũng nhớ hết. " Dương Minh nhàn nhạt cười. Nhớ đường, đối với các sát thủ mà nói, đây là một trong những kỹ năng cần thiết, bắt buộc phải nhớ kỹ đường đi mới có thể chuẩn bị đường lui tốt nhất cho mình, vô luận ám sát thành hay bại đều phải có đường lui nhanh chóng. Sát thủ mà không có đường lui, cứ như đem tính mạng của mình ra mà giỡn vậy.

Dương Minh là truyền nhân của vua sát thủ, tất nhiên tại mọi thời khắc đều phải lưu lại cho mình một đường lui thích hợp, chỗ nào cũng có nguy hiểm cả, địch nhân núp ở sau lưng có nhảy ra hay không cũng không thể xác định lúc nào, cho nên đi hóng gió Dương Minh cũng không lơi lỏng cảnh giác. Nhớ kỹ đường đi đã trở thành một thói quen, hay bản năng tự nhiên của Dương Minh.

Dương Minh cũng không cố ý ép buộc chính mình, hết thảy đều thuận theo tự nhiên mà nhớ, nên lúc Trương Tân đi lạc, Dương Minh không cần tốn nhiều sức đã tìm được đường trở về.

"Lão đại! Hiện tại tôi cảm thấy hình như anh không giống người bình thường. " Trương Tân bội phục tự đáy lòng nói: "Hoàn hảo! Cũng may mà tôi dự kiến trước, lúc trung học đã nhận anh làm lão đại, nếu không, hiện tại có bao nhiêu người muốn mà chả được."

"Oh!. " Dương Minh nghe lời Trương Tân nói, không khỏi cười khổ một tiếng: "Thật ra thì đây chỉ là chút kỹ năng thường ngày mà thôi, mấy thứ này đơn giản cả, có khó khăn gì đâu."

"Quên đi. Đầu óc tôi có vấn đề. ", Trương Tân lắc lắc đầu: "Đừng nói nơi này là ngoại quốc, ở Tùng Giang tôi còn không nhớ nỗi nữa là. " (DG:Chưa thấy thằng nào như thằng này, tự nhận mình bệnh thần kinh)

"Uhm. Bất quá ta có biện pháp đây. " Dương Minh nghe xong cười cười, nói.

"Ukm? Lão đại, anh còn có tuyệt chiêu gì nữa sao? Mau mau nói cho tôi biết, có cần đầu óc không. " Trương Tân liền vội vàng dò hỏi.

"Không cần, một chút cũng không cần. " Dương Minh lắc đầu.

"Tốt lắm! Rất chi là thích hợp với tôi à. " Trương Tân gật đầu đầy hứng thú: "Lão đại, mau. mau chỉ cho tôi với."

"Ngươi mua cái máy định vị GPS, download cái bản đồ thế giới, sau đó tự mình xài đi. ", Dương Minh nói.

"Hả? " Trương Tân sửng sốt, nhưng ngay sau đó đã nhận ra mình đã bị lừa. Thấy Dương Minh kia cười cười, vẻ mặt mờ ám, Trương Tân đau khổ nói: "Lão đại, anh lại đùa tôi sao."

"Ta nói thật mà. " Dương Minh tiện tay mở ra một hệ thống trên xe: "Ngươi nhìn này, trên xe có kèm theo hệ thống định vị đây. Mặc dù là tiếng Anh, bất quá chỉ là mấy từ đơn giản, rất dễ sử dụng."

"Ngất mất. " Trương Tân nhìn máy định vị trên xe, xém tí choáng luôn: "Thì ra trên xe có hệ thống định vị, mình lại phí sức vòng tới vòng lui. Sớm biết thế này thì mở hệ thống này lên có phải xong rồi không. haizzz."

"Cho nên ta mới nói cho ngươi biết, cần phải quan sát các chi tiết nhỏ cạnh bên người. " Dương Minh tắt hệ thống định vị, dừng xe trước cửa khách sạn, không nói gì thêm liền rời khỏi xe.

Trương Tân nhìn hệ thống định vị trên xe, không khỏi thở dài: "So sánh với lão đại mình thật sự còn non và xanh quá!" (B: quá non và xanh)

Dương Minh vừa vào khách sạn Douglas, Tam Đặc Đốn nhìn thấy, lập tức bước nhanh ra đón.

"Tam Đặc Đốn? Không phải ta đã bảo là không cần chờ sao? Sao ngươi còn chưa ngủ? Bây giờ là bốn giờ sáng rồi. " Dương Minh kinh ngạc, sau đó liền thấy một lão già ngồi đối diện trên ghế salon, lão ấy thấy Tam Đặc Đốn lui cui chạy sang đây nên cũng đứng dậy chạy theo.

Dương Minh đại khái cũng đoán ra vì sao Tam Đặc Đốn lại phải ở đại sảnh khách sạn chờ mình trở lại. Lão già này đoán chừng chính là tộc trưởng gia tộc South City Ước Thản Tư đây mà.

Suy đoán của Dương Minh đúng hoàn toàn, lão già này chính là gia chủ Ước Thản Tư của gia tộc South City. Hắn bay suốt đêm đến Ma Cao, tới khách sạn Douglas. Tam Đặc Đốn hiển nhiên nghênh đón hắn một cách hết mực cung kính, bất quá cũng vẫn để cho hắn ngồi ở đại sảnh chờ Dương Minh về.

Kể từ khi kiến thức được sự lợi hại của Dương Minh, Ước Thản Tư lần này mang tâm tư cầu khẩn (DG: cầu xin, thành khẩn) mà tới. Ngay cả Elise tiểu thư cũng khẳng định sự thật, hơn nữa còn không có ý định quản chuyện này, nên chỉ có thể dựa vào mình mà thôi!

Nói cách khác, nếu Dương Minh không tha thứ, đem lửa giận phát tiết lên gia tộc South City thì. ô hô ai tai, mà Elise tiểu thư chắc sẽ không nhúng tay vào, nên hi vọng duy nhất của Ước Thản Tư chính là cầu xin Dương Minh có thể tha thứ.

Kết quả Ước Thản Tư được Tam Đặc Đốn chuyển lời xong, chẳng những không tức tối, trái lại ngoan ngoãn ngồi chờ ở đại sảnh khách sạn, lẳng lặng đợi Dương Minh trở lại.

Mặc dù Ước Thản Tư mang dáng vóc tiều tụy tới nhận lỗi, nhưng dù sao cũng là gia chủ gia tộc South City, lão ngồi chờ trong đại sảnh khách sạn, Tam Đặc Đốn cũng không có biện pháp, chỉ đành ở lại cung phụng Ước Thản Tư, Ước Thản Tư tất nhiên cũng vui vẻ tiếp đón. Vốn hắn muốn tìm hiểu về tính tình cùng sở thích của Dương Minh nhưng không biết hỏi thăm ai, vừa lúc có Tam Đặc Đốn đây tội gì không hỏi.

Tam Đặc Đốn cũng không có giấu diếm, biết cái gì thì trả lời cái đó. Chuyện Đoạn Đầu bang bị thịt thì Ước Thản Tư biết rõ nên không cần nhắc lại. Hắn nói ra chuyện Phi Xa bang, Dương Minh không động thủ vô thanh vô tức giết chết 4 người. Ước Thản Tư nghe chuyện này xong nhất thời giật mình. Hắn không cho là Tam Đặc Đốn lừa gạt hắn, dù sao hắn cũng là lão đại một phương, Tam Đặc Đốn nói thì chắc chắn là sự thật.

Bất quá, đây cũng là chuyện kinh thế hãi tục nha. Nhưng nghĩ kĩ lại, trong một đêm Dương Minh có thể tiêu diệt hết gia tộc Lancer cũng là chuyện kinh thế hãi tục vậy! Người có thực lực như vậy, nếu không có chỗ lợi hại thì sợ rằng mình cũng sẽ không tin!

Ngoài kinh hãi ra Ước Thản Tư có cảm giác, lần này tới nhận tội với Dương Minh là hành động vô cùng sáng suốt, nếu mình không tới thì hôm sau rất có thể gia tộc South City sẽ bị gạch tên.

Mà chuyện giữa gia tộc Douglas và Dương Minh, Ước Thản Tư cũng có nghe chút chút, nhưng càng nghĩ càng thấy kỳ quái, Dương Minh sao lại cùng gia tộc Douglas qua lại với nhau? Bọn họ trước kia không phải là địch nhân sao? Tựa hồ quan hệ hiện tại cũng không tệ lắm?

Bất quá đây cũng là một cái tin tức phấn chấn lòng người.

Đọc truyện chữ Full