Trung ca điều khiển lấy Audi A6, rất là vững vàng rời khỏi Cửu Loan thi đấu, hướng Lữ gia chạy tới. Hai huynh đệ Lữ Bạc Phát cùng Lữ Hậu Tích ngồi ở phía sau, đại khí cũng không dám thở gấp.
Ai biết rõ, kế tiếp sẽ đối mặt lửa giận của Lữ Bất Phàm như thế nào a.
Tất cả mọi người đã đi, mà lái xe của Lữ Hậu Tích cùng xe thể thao bạo tạc kia y nguyên ở lại dưới chân núi, không có người hỏi đến.
Cùng lúc đó, ở trong thư phòng Lữ gia gia chủ.
- Bất Phàm, bối cảnh tên lái xe bị chết kia, cháu điều tra thế nào?
Lữ Văn khép hờ hai mắt, dùng ngữ khí thờ ơ hỏi:
- Cháu định xử lý như thế nào?
- Đã điều tra rõ ràng, hắn đến từ Nhật Bản, ở trong tổ chức của bọn hắn, hắn cũng không coi vào đâu. Bất quá, anh rể của hắn lại là một nhân vật khó chơi.
Lữ Bất Phàm không vội không chậm cất điện thoại di động vào túi, đẩy kính mắt viền vàng, ôn nhu nói:
- Hắn đua xe cùng Trần Thanh Đế chết đi, cùng chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì. Anh rể của hắn, coi như là muốn báo thù, cũng sẽ tìm Trần Thanh Đế.
Nói đến đây, khóe miệng Lữ Bất Phàm có chút nhảy lên, lộ ra dáng tươi cười ôn nhu:
- Chỉ cần lợi dụng tốt, không chỉ là Trần Thanh Đế, mà ngay cả Lâm Tĩnh Nhu cũng sẽ không sống khá giả. Đám người Nhật Bản trả thù, là rất điên cuồng.
- Ân, vậy là tốt rồi.
Lữ Văn khoát tay áo, nói ra:
- Bất Phàm, cháu trở về đi, ông cần nghỉ ngơi một chút.
Một giờ sau, một đoàn người Trần Thanh Đế về tới biệt thự trong Giang Sơn Ngự Viên. Trở lại biệt thự, Trần Thanh Đế để cho Trần Phong Nhiên đem tiền thắng nhập vào tài khoản của hắn, sau đó chui vào phòng của mình.
Về phần Viên đại thiếu cùng Lâm Tĩnh Nhu trực tiếp bị Trần Thanh Đế bỏ qua.
Ngọc bội ẩn chứa linh khí tới tay, Trần Thanh Đế bức thiết muốn tăng thực lực của mình, lên ở đâu còn có thời gian hao tổn cùng những người khác.
Trong nháy mắt, bốn ngày thời gian đi qua, trong bốn ngày này, Trần Thanh Đế trừ ăn uống cùng với ngủ ra, thì tất cả thời gian đều đặt ở phía trên tu luyện.
Đã có linh khí trong ngọc bội trợ giúp, tu vi của Trần Thanh Đế đã tăng lên rất nhanh.
Oanh!
Ngồi ở trên giường Trần Thanh Đế cảm thấy chấn động toàn thân, trên mặt lộ ra dáng tươi cười dày đặc:
- Rốt cục đột phá đến Luyện Khí tầng hai, vẫn là ngọc bội ẩn chứa linh khí dùng tốt.
Căn cứ kinh nghiệm dĩ vãng, Trần Thanh Đế hao tốn hơn 10 phút thời gian củng cố tu vi vừa mới tăng lên của mình.
- Linh khí ẩn chứa trong ngọc bội này, so với ta tưởng tượng còn nhiều hơn một chút.
Trần Thanh Đế nhìn ngọc bội trong tay, đã xuất hiện vô số khe hở, nhưng không có nghiền nát, trong lòng thầm nghĩ:
- Hiện tại linh khí trong ngọc bội không còn nhiều lắm, Ân, đi xem có thể đụng phải các loại ngọc bội, ngọc thạch ẩn chứa linh khí nữa hay không.
Lữ Hậu Tích đã có thể có một khối ngọc bội ẩn chứa linh khí, Trần Thanh Đế cho rằng, trên địa cầu tất nhiên vẫn tồn tại ngọc bội hoặc là ngọc thạch ẩn chứa linh khí đồng dạng.
Cho nên, Trần Thanh Đế dùng phương hướng đề thăng tu vi, không phải là cực hạn trong thảo dược, còn phải chú ý ngọc bội, ngọc thạch, hơn nữa là chú ý gấp đôi.
- Ân, đi thị trường đồ cổ thử thời vận, hy vọng có thể đụng phải a.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế duỗi lưng một cái, đơn giản tắm rửa, thay đổi quần áo, sau đó rời khỏi phòng.
- Đại thiếu gia.
Trần Thanh Đế vừa ra khỏi phòng, một trung niên nữ hầu đi tới, cẩn thận nói:
- Đại thiếu gia, lão gia gọi điện thoại đến nhắn nhủ, bảo đại thiếu gia không nên quên, đến trường học báo danh đúng giờ.
- Trường học báo danh?
Trần Thanh Đế nhíu mày, lúc này mới nhớ sắp tới ngày đi học. Trần Thanh Đế khoát tay áo nói:
- Ta đã biết, ngươi đi làm chuyện của mình đi
- Vâng, đại thiếu gia.
Trung niên nữ hầu lên tiếng, rất nhanh ly khai, nhưng trong lòng rất là nghi hoặc:
- Như thế nào cảm giác đại thiếu gia như là thay đổi một người vậy? Trước kia sẽ không có khách khí như vậy.
- Đến trường? Thằng này cơ hồ không có đi qua trường học, không biết sinh hoạt trong trường học đến cùng như thế nào.
Trần Thanh Đế mỉm cười, đối với trường học rất là chờ mong:
- Ân, còn mười ngày nữa mới đi học. Thừa dịp chưa khai giảng, nhìn xem có thể mua được ngọc thạch, ngọc bội ẩn chứa linh khí hay không.
Đi vào gara, Trần Thanh Đế vượt qua chiếc CCXR đã được sửa tốt, đi tới trước mặt một chiếc BMW bình thường.
BMW, ít xuất hiện một chút a.
- Nhiều khi đi xe cũng không quá thuận tiện nhỉ.
Trần Thanh Đế điều khiển chiếc BMW ly khai biệt thự, trong lòng thầm nghĩ:
- Đợi cho ta tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, đến lúc đó có thể Ngự Kiếm phi hành, tốc độ có thể mau hơn so với lái xe.
- Ngự Kiếm phi hành? Không có pháp khí mà đòi ngự kiếm phi hành cái rắm.
Trần Thanh Đế lắc đầu:
- Xem ra sau này phải thu thập một ít tài liệu có thể luyện chế pháp bảo mới được. Có một thân bản lĩnh, lại không dùng được, thật sự là... Ai!
Trần Thanh Đế là cấp bậc cao thủ luyện khí, luyện đan, luyện phù, bày trận... yêu nghiệt toàn năng, chỉ là, ở địa cầu lại không có tài liệu cung cấp hắn thi triển.
Biệt khuất a.
Căn cứ bản đồ hướng dẫn, Trần Thanh Đế rất nhanh đi tới một thị trường đồ cổ cỡ lớn.
Sau khi ngừng tốt xe, Trần Thanh Đế nện bước chân, không vội không chậm đi đến thị trường đồ cổ. Đi dạo qua mấy nhà, thời gian một ngày sắp trôi qua, lại không có phát hiện một khối ngọc thạch ẩn chứa linh khí.
Cái này không khỏi để cho Trần Thanh Đế thất vọng một chút.
- Xem ra ngọc thạch, ngọc bội ẩn chứa linh khí này là tương đối hiếm thấy.
Trần Thanh Đế thở dài một hơi, lại không có buông tha, tiếp tục tìm kiếm.
Trong quá trình tìm kiếm ngọc thạch ẩn chứa linh khí, Trần Thanh Đế cũng mấy lần hỏi giá cả ngọc thạch phẩm chất coi như không tệ. Không biết giá thị trường, nên hỏi một chút mới không thua thiệt.