TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 89: Nguyên Lai Là Loại Này

Hai gã thanh niên kia bị Trần Thanh Đế quật ngã, Trương thiếu nhìn cũng chưa từng liếc nhìn, cười lạnh không thôi, nói ra:

- Dám đoạt nữ nhân cùng lão tử, tiểu tử ngươi là người thứ nhất.

Nói xong, Trương thiếu phất phất tay, tàn nhẫn nói:

- Bắt tiểu tử này lại cho lão tử, ta muốn cho hắn biết, kết cục đoạt nữ nhân cùng lão tử là gì.

- Vâng, Trương thiếu.

Đứng ở đằng sau ghế sô pha, hai gã nam tử thân mặc tây phục, dáng người khôi ngô, mặt không biểu tình, sát khí xông mạnh, nhanh chóng tới gần Trần Thanh Đế.

- Chỉ bằng hai người bọn họ?

Trên mặt Trần Thanh Đế tràn đầy khinh thường cùng khinh bỉ, liếc nhìn giúp việc mỹ nữ trong ngực, thản nhiên nói:

- Đứng ở chỗ này đừng nhúc nhích, chờ ta.

- Ân.

Giúp việc mỹ nữ không biết tại sao, vậy mà rất nghe lời nhẹ gật đầu.

- Rất tốt.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, buông giúp việc mỹ nữ ra, thân thể khẽ động, rất nhanh công kích tới hai người kia.

Oanh!

Oanh!

Theo hai tiếng trầm đục vang lên, hai gã thanh niên nam tử nhìn về phía trên rất bưu hãn kia, chỉ cảm thấy hoa mắt, bị Trần Thanh Đế nhẹ nhõm đánh bay ngược lại, một chút sức hoàn thủ cũng không có.

- Nguyên lai là loại này.

Trần Thanh Đế lắc đầu, thở dài một tiếng. Vốn, Trần đại thiếu còn tưởng rằng, hai thanh niên nam tử này là bảo tiêu, sẽ thật sự có tài, ai biết chỉ là loại này.

Choáng nha, người ta cho dù ngưu bức hơn nữa, có thể ngưu bức qua ngươi sao? Ngươi là Luyện Khí tầng ba, là Tu Chân giả a. Ngươi bảo người ta đánh với ngươi như thế nào?

Ngươi như vậy quả thực là khi dễ người a.

- Trương thiếu đúng không?

Trần Thanh Đế hai mắt híp lại thành một tuyến, y nguyên thản nhiên nói:

- Nói lại lần nữa xem, nữ nhân này bổn thiếu gia coi trọng, thức thời, cút ngay cho tao.

- Ngươi. . . ngươi là ai? Ngươi có biết lão tử là ai hay không?

Chứng kiến hộ vệ của mình ở trên tay Trần Thanh Đế, ngay cả cái rắm cũng không phải đã bị quật ngã, trên mặt Trương thiếu biến đổi lớn, cưỡng ép trấn định nói:

- Cha ta là. . .

Ba!

Một tiếng giòn vang, Trần Thanh Đế tát một cái lên mặt Trương thiếu, mặt Trương thiếu cấp tốc sưng phồng lên. Trần Thanh Đế lạnh giọng nói :

- Ba của ngươi là ai, cùng bổn thiếu gia không có quan hệ gì, nếu không muốn chết, cút ngay cho tao.

- Ngươi. . . Ngươi có gan đừng đi, lão tử sẽ không bỏ qua ngươi.

Trương thiếu bụm mặt, trong hai tròng mắt tràn đầy ác độc chi sắc, vứt bỏ một câu ngoan thoại, chật vật rời khỏi quán bar, ngay cả bảo tiêu bị đánh ngã, hắn cũng không có đi để ý tới.

Người ta căn bản không quan tâm thân phận của mình, bảo tiêu cũng bị quật ngã, Trương thiếu chính mình cũng không phải đối thủ, lúc này không đi, chẳng lẽ còn muốn bị đánh sao?

- Người kia rốt cuộc là ai? Thậm chí ngay cả Trương thiếu cũng dám đánh?

- Hắn ngay cả Trương thiếu cũng dám đánh, rất hiển nhiên, người ta căn bản là không đem Trương thiếu để vào mắt, căn bản là không quan tâm bối cảnh của Trương thiếu. Nói không chừng là người trong mấy đại gia tộc, chỉ là rất ít lộ diện, chúng ta chưa từng gặp qua.

- Ngươi đây không phải là nói nhảm ư, ngoại trừ mấy đại gia tộc dùng Trần gia cầm đầu ra, ai dám không đem Trương thiếu để vào mắt?

- Hắn bưu hãn như thế, ngay cả bảo tiêu của Trương thiếu ở trước mặt hắn cũng là cặn bã. Chẳng lẽ hắn là Trần gia, Viên gia hoặc là người của Lâm gia? Bất quá, người Tam gia này ta đều gặp, không có người như vậy a.

. . .

Nhìn thấy Trương thiếu chật vật ly khai, tất cả mọi người ở đây đều trừng lớn hai mắt, trên mặt tràn đầy khiếp sợ. Đều nhỏ giọng suy đoán, nghị luận, Trần Thanh Đế đến là nhân vật nào, vậy mà sẽ bưu hãn như thế.

Đối với những người này nghị luận, Trần Thanh Đế đương nhiên tinh tường nghe rõ, bất quá, hắn trực tiếp coi như không nghe thấy.

Trần đại thiếu thế là trải qua ngụy trang, dùng kỹ thuật ngụy trang của Trần Thanh Đế, coi như là Viên đại thiếu ở chỗ này cũng tuyệt đối nhận không ra, chớ nói chi là những người khác.

Trước đó, có người bái kiến qua Trần đại thiếu mới là lạ.

- Tại đây không thích hợp ngươi ở lại, cũng không phải địa phương ngươi nên tới, ngươi vẫn là nhanh ly khai đi.

Trần Thanh Đế nhìn cũng không nhìn giúp việc mỹ nữ, đi thẳng lên lầu ba.

Trần Thanh Đế đi tới nơi này là muốn biết, những người Nhật Bản kia cùng Lữ gia có quan hệ hay không, mà phòng của Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát thì ở trên lầu ba.

Vừa đi vài bước, Trần Thanh Đế ngừng lại, không kiên nhẫn quay đầu, nhìn mỹ nữ giúp việc đang đi theo, nói ra:

- Ngươi còn không ly khai, đi theo ta làm gì? Chẳng lẽ ngươi không sợ, Trương thiếu kia sẽ tới tìm ngươi phiền toái?

- Không sợ.

Mỹ nữ giúp việc lắc đầu, nói ra:

- Có ngươi ở đây, ta không sợ.

- Vừa rồi ta là tâm tình tốt, cho nên mới ra tay cứu ngươi. Hiện tại tâm tình của ta rất kém, ngươi hiểu chưa?

Trần Thanh Đế khoát tay áo, nói ra:

- Ngươi nhanh lên ly khai đi.

Trần Thanh Đế muốn trước tra ra, Lữ gia cùng những người Nhật Bản kia phải chăng có quan hệ, nếu như có quan hệ cùng Lữ gia thì không còn gì tốt hơn. Trần đại thiếu có thể thông qua Lữ hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát bắt được những người Nhật Bản còn lại, sau đó tất cả đều tiêu diệt.

Cái chính sự này còn không có làm xong, ai có thời gian đi quản mỹ nữ giúp việc a.

- Ngươi không phải vừa ý ta sao, ta. . .

Mỹ nữ giúp việc dùng sức cắ môi dưới, trên mặt xoắn xuýt, quyết định nói:

- Ta. . . ta nguyện ý làm nữ nhân của ngươi. Ta. . . ta vẫn là xử nữ!

Nói xong, mỹ nữ giúp việc ngượng ngùng cúi đầu.

Trần Thanh Đế ngây ngẩn cả người, người xung quanh nghe được mỹ nữ giúp việc nói, cũng đều trừng lớn hai mắt, vô cùng kinh ngạc nhìn mỹ nữ giúp việc.

- Nàng ở chỗ này công tác cũng có nửa tháng rồi, trước trước sau sau có mấy đại thiếu, phú thương muốn bao dưỡng nàng, đều bị nàng cự tuyệt. Bây giờ lại chủ động muốn làm nữ nhân người kia, thật sự là kỳ tích a.

- Càng thần kỳ chính là, nàng còn là một xử nữ.

Đọc truyện chữ Full