Con mẹ nó, loại đồ vật trong truyền thuyết này, vậy mà thật sự tồn tại. Thật là Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, thật bất khả tư nghị.
- Trần Thanh Đế bưng lấy Càn Khôn Đỉnh, hai tay không ngừng run rẩy.
Trần Thanh Đế kiếp trước, truyền lưu rất nhiều truyền thuyết có quan hệ Càn Khôn Tạo Hóa Quyết.
Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, ở Tu Chân giới của Trần Thanh Đế kiếp trước, cũng chỉ là công pháp Vô Thượng tồn tại ở trong truyền thuyết. Chỉ nghe kỳ danh, còn chưa nghe nói có người bái kiến, cũng không có ai tu luyện qua.
Chỉ là truyền thuyết!
Là một truyền thuyết không người không biết, không người không hiểu.
Ở Tu Chân giới kiếp trước, nếu có người nào nói, hắn chưa nghe nói qua Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, nhất định sẽ bị người khác khinh bỉ đến chết.
Coi như là ở thế tục giới, người có quyền lợi, địa vị nhất định, đều nghe nói qua. Ngươi ngay cả Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, công pháp Vô Thượng bực này cũng không biết, ngươi còn xứng trở thành Tu Chân giả sao?
- Thuận thành Thần, Nghịch thành Ma, thuận nghịch song tu, Thần Ma vĩnh giới, quả nhiên, cái đó và trong truyền thuyết đồng dạng.
Trần Thanh Đế nhìn một hàng chữ Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, càng thêm khẳng định, cái này là công pháp Càn Khôn Tạo Hóa Quyết.
- Không nghĩ tới, Càn Khôn Tạo Hóa Quyết này tồn tại ở trong truyền thuyết không biết bao nhiêu vạn năm, dĩ nhiên là thật sự tồn tại.
Trong lòng Trần Thanh Đế giật mình, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Hơn nữa, công pháp này lại ở trên vỏ Càn Khôn Đỉnh.
- Ha ha…
Trần Thanh Đế cười to không thôi:
- Ai có thể nghĩ đến, Càn Khôn Đỉnh cũng không phải nguyên vẹn, còn thiếu khuyết một cái vỏ?
Đúng vậy a, truyền thuyết Càn Khôn Tạo Hóa Quyết này, ở Tu Chân giới kiếp trước có thể có không ít, mỗi người đều đọc thuộc lòng, lại không có một người nào không biết.
Nhưng ai biết rõ, Càn Khôn Tạo Hóa Quyết ở trên vỏ Càn Khôn Đỉnh? Ai biết rõ, chỉ có vỏ Càn Khôn Đỉnh cùng Càn Khôn Đỉnh hợp làm một thể, mới có thể bày biện ra?
Trần Thanh Đế ở kiếp trước, Càn Khôn Đỉnh rơi vào trong tay Trần đại thiếu. Ngay cả hắn là chủ nhân Càn Khôn Đỉnh cũng không biết, những người khác sao có thể biết rõ?
- Thuận thành Thần, nghịch thành Ma.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, thầm nghĩ:
- Trách không được sư phụ của Trần Phong Nhiên, tu luyện phản hồi, bằng vào một bộ công pháp không trọn vẹn, cũng có thể trở thành Tà Tu.
Hiện tại, trọn bộ Càn Khôn Tạo Hóa Quyết đều nguyên vẹn, Trần đại thiếu cẩn thận quan sát nhiều lần, càng xem càng kinh hãi, càng xem cũng bội phục, càng hưng phấn.
Đây quả thực là Vô Thượng công pháp a.
Đợi cho Trần đại thiếu xem xét nghịch chuyển, vốn là công pháp Tà Tu không trọn vẹn, không được đầy đủ, có rất nhiều chỗ thiếu hụt, lúc này cũng trở nên nguyên vẹn rồi. Bất quá, nếu như hiện tại tu luyện nghịch chuyển, sẽ không trở thành Tà Tu, mà là trở thành Ma.
Ma tu cùng Tà Tu, nhìn như không sai biệt lắm, kỳ thật kém khá xa.
- Hiện tại ca ca ta, càng ngày càng bội phục sư phụ của Trần Phong Nhiên rồi.
Trần đại thiếu lại nghĩ tới sư phụ của Trần Phong Nhiên, bội phục vạn phần, tán thưởng không thôi:
- Có thể đem một bộ Vô Thượng công pháp không trọn vẹn, dựa vào nghiên cứu, ngộ tính của mình, lại có thể tu luyện thành Tà Tu.
Thật sự là nghịch thiên a.
Nghịch thành Ma!
Tu luyện nghịch Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, có thể vứt Thần thành Ma. Nói rõ ngược lại, là một bộ Ma tu chi pháp chí cao Vô Thượng.
Nhưng mà, Hoàng Thư Lang lấy được Càn Khôn Đỉnh, chỉ là không trọn vẹn.
Tuy công pháp không trọn vẹn, nhưng trên thực chất cũng không phải pháp môn Tà Tu, chỉ là trải qua Hoàng Thư Lang nghiên cứu, lại tu luyện thành Tà Tu.
- Thời gian không còn sớm, Trương Kiều cũng mắng ta sắp chết rồi, vẫn là nhanh trở về làm cơm đưa qua cho nàng.
Trần Thanh Đế nhìn sắc trời một chút, thầm nghĩ:
- Sau này lại nghiên cứu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết. Thu!
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế rất nhanh nắm bắt pháp quyết, Càn Khôn Đỉnh trực tiếp bị hắn thu vào trong thân thể.
Trước kia không cách nào thu vào, hoàn toàn là vì vỏ đỉnh không có luyện hóa. Cũng tương đương với, Càn Khôn Đỉnh nguyên vẹn chỉ luyện hóa được một nửa.
Muốn thu vào trong thân thể, chỉ bằng tu vi Luyện Khí tầng năm của Trần Thanh Đế, làm sao có thể làm được?
- Về nhà!
Khởi động xe, Trần Thanh Đế hưng phấn phát ra một tiếng gầm rú, thay đổi dung mạo trở lại. Giẫm chân ga, xe rất nhanh liền xông ra ngoài, hướng biệt thự của hắn lao nhanh.
Trên người Trần đại thiếu cũng không có tiền, không về biệt thự, sẽ không có cơm cho Trương Kiều ăn.
Hôm nay, Trần đại thiếu thu hoạch, không thể bảo là không lớn.
Mượn nhờ miệng của Lữ Bất Phàm, giết Trần Phong Nhiên không nói, còn để cho Lữ gia cùng Nhật Bản Sơn Khẩu Tổ kết thù, chỉ cần về sau thao tác tốt, đây tuyệt đối là không chết không ngớt.
Bất quá, những thứ này so sánh với Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, cái kia căn bản là không đáng giá được nhắc tới.
Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, mới là thu hoạch lớn nhất của Trần Thanh Đế.
Sau khi trở lại biệt thự, quân đội trong biệt thự, cùng với Huyết Nhận Liễu Nhất Thôn và Lý Vưu đều không có ly khai. Xem ra, trước khi biết được tin tức hai gã Tà Tu bị giết, những người này sẽ không rút đi.
Bất quá, cái này đối với Trần Thanh Đế cũng không có ảnh hưởng gì.
- Trần đại thiếu, ngươi rất nhanh, thật đúng là rất nhanh, trời đã sắp tối rồi.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế trở lại, Viên Cầu vừa ăn xong cơm, lau cái miệng bóng loáng. Trên khuôn mặt mập mạp, tràn đầy dáng tươi cười dâm đãng.
Tất cả người giúp việc trong biệt thự đều bị giết, người giúp việc mới còn không có đến, nhưng Viên Cầu cùng Trần Hương Hương cũng không thể đói bụng a. Cho nên đã đặt khách sạn làm cả bàn thức ăn ngon.
Viên Cầu ăn rất vui vẻ, thật cao hứng.