TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 251: Tôi không phải đối thủ

Thượng Quan Niên lạnh quát một tiếng, cũng không quay đầu lại, nhanh chóng lái xe. Hiện tại Thượng Quan Giang Vũ thương thế quá nặng, phải đưa vào bệnh viện cấp cứu.

Lúc này Thượng Quan Niên, trong nội tâm còn có một tia hi vọng, hy vọng có thể chữa tốt tiểu huynh đệ dưới khố của Thượng Quan Giang Vũ.

- Câm miệng?

Hướng Diễm như đầu heo, tức giận quát:

- Cho tới bây giờ, ông còn bảo tôi câm miệng? Ông làm một nam nhân, ngay cả vợ con của mình cũng bảo hộ không được, cuối cùng như chó nhà có tang, bị người đánh chạy ra, ông còn bảo tôi câm miệng?

- Ông ngừng xe cho tôi, tự tôi đưa con tới bệnh viện

Hướng Diễm càng nói càng phẫn nộ, như thế nào cũng thật không ngờ, Thượng Quan Niên vậy mà sẽ nhát gan sợ phiền phức như thế.

Trần gia thì có làm sao?

Chẳng lẽ Thượng Quan gia cùng Hướng gia chúng ta, còn có thể sợ một Trần gia hay sao? Cho dù thế lực gia tộc bọn ta không ở đại lục, cái kia thì như thế nào?

- Cô không muốn làm cho Thượng Quan gia chúng ta đứt mất hương hỏa, không muốn làm cho Hướng gia các ngươi cũng không có người thừa kế, cô cứ tiếp tục náo.

Thượng Quan Niên, tức giận quát:

- Con của cô bị phế đi, phải mau chóng đưa đến bệnh viện, nếu không cho dù cứu sống, cũng không thể nối dõi tông đường.

- Cái gì?

Hướng Diễm chấn động toàn thân, nước mắt lập tức chảy xuống, lúc này nàng mới phát hiện, dưới khố Thượng Quan Giang Vũ ướt một mảnh, tất cả đều là máu.

- Ta muốn giết cẩu tạp chủng Trần Thanh Đế kia, ta muốn giết hắn...

Hướng Diễm vô cùng phẫn nộ rống lên, tuổi trẻ nhất mạch của Thượng Quan gia cùng Hướng gia, chỉ có Thượng Quan Giang Vũ là nam.

- Thượng Quan Niên, con trai đã bị phế đi, ông... ông dĩ nhiên cứ như vậy đã đi ra? Ông...

Hướng Diễm nổi giận không thôi, đối với Thượng Quan Niên càng ngày càng thất vọng. Bất quá, nàng nói còn chưa dứt lời, đã nói không được nữa.

- Tôi không phải là đối thủ của hắn, lưu lại, tất cả chúng ta đều sẽ chết.

Tuy Thượng Quan Niên không muốn thừa nhận, nhưng hắn không thể nói sai sự thật:

- Nếu như lưu lại có thể báo thù cho con, coi như là tôi liều chết, cũng phải giết Trần Thanh Đế.

Trong lúc nói chuyện, khóe miệng của Thượng Quan Niên chảy ra máu tươi.

Xem ra, Thượng Quan Niên bị nội thương, chính xác là không nhẹ.

- Ông... Ông như thế nào bị thương? Chẳng lẽ...

Hướng Diễm nhìn máu trên khóe miệng của chồng, hoảng sợ nói:

- Chẳng lẽ là bởi vì ông ra tay tiếp được tôi cùng Vũ nhi, bị thương?

Phải biết rằng, Thượng Quan Niên ngoại trừ động thủ tiếp bọn hắn, căn bản không có giao thủ cùng Trần Thanh Đế.

Nhưng mà, Thượng Quan Niên lại bị thương.

- Không sai.

Thượng Quan Niên trầm ngâm một tiếng, duỗi tay gạt đi máu tươi trên khóe miệng, nói ra:

- Bây giờ cô đã biết rõ, vì cái gì tôi như chó nhà có tang đi ra a?

- Nếu như lúc kia không ly khai, cho dù tôi dốc sức liều mạng đào tẩu, cũng phải trọng thương. Tôi có thể vứt bỏ cô cùng Vũ nhi mặc kệ sao?

Thượng Quan Niên âm trầm nói:

- Không biết hiện tại tình huống của Vũ nhi như thế nào, lựa chọn ly khai, ít nhất còn có một tia hi vọng.

- Về phần báo thù, hiện tại hai vợ chồng ta, thực lực căn bản là không đủ.

Thượng Quan Niên hít sâu một hơi, trong hai tròng mắt lóe ra hàn mang:

- Ta quyết định sẽ không bỏ qua Trần Thanh Đế, Trần Thanh Đế phải chết.

- Cái kia... Vậy ông còn không nhanh lên, vạn nhất chưa tới bệnh viện, con trai đã xảy ra chuyện gì, tôi không tha cho ông.

Hướng Diễm đã biết cách nghĩ của Thượng Quan Niên, cũng không hồ đồ, liên tục thúc giục.

Đồng thời, Hướng Diễm cũng bị sức chiến đấu của Trần Thanh Đế mà cảm thấy khiếp sợ. Phải biết rằng, chồng của nàng, Thượng Quan Niên là một cao thủ a.

Thượng Quan gia, không chỉ là mặt ngoài đơn giản như vậy.

Cụ thể Thượng Quan gia là một gia tộc thế nào, coi như là Hướng Diễm là con dâu Thượng Quan gia, cũng không biết, không có tư cách biết rõ kia.

Nhưng mà Hướng Diễm biết rõ, thực lực chân chính của Thượng Quan gia, sẽ không yếu hơn Hướng gia bọn hắn, thậm chí còn mạnh hơn.

...

- Trần đại thiếu, cái này...

Nhìn thấy Thượng Quan Niên ôm Thượng Quan Giang Vũ, tay kéo Hướng Diễm ly khai, sắc mặt Lý Diệc Phong vô cùng khó coi.

Lý Diệc Phong như thế nào cũng thật không ngờ, sự tình sẽ náo đến một bước này. Không nghĩ tới Trần đại thiếu ra tay ác như vậy, không chỉ có đánh Hướng Diễm thành đầu heo, càng là đạp nát tiểu huynh đệ dưới khố của Thượng Quan Giang Vũ.

Lúc này đây, tính toán Lý Diệc Phong thật sự kiến thức, Trần đại thiếu không chỗ cố kỵ, tùy ý làm việc, bất kể hậu quả.

Vừa lên đến cái gì cũng không hỏi, cũng mặc kệ Thượng Quan gia là thực lực dạng gì, trực tiếp động thủ. Đánh thì cũng thôi, còn phế đi Thượng Quan Giang Vũ, đã đoạn tử tôn Thượng Quan gia.

Thượng Quan gia, bên trong trẻ tuổi, chỉ có Thượng Quan Giang Vũ là nam a.

Không chỉ là Thượng Quan gia, ngay cả ông ngoại của Thượng Quan Giang Vũ là Hướng gia cũng là như thế, Thượng Quan Giang Vũ hắn là người thừa kế duy nhất của Thượng Quan gia cùng một trong ba hắc bang lớn nhất HongKong.

Một cước này của Trần đại thiếu, đoạn không chỉ là tử tôn Thượng Quan gia, ngay cả Hướng gia cũng đã đoạn.

Siêu cấp đại gia tộc như Thượng Quan gia cùng Hướng gia, cũng không thể để cho một người không thể sinh sản đến kế thừa a?

Không nghĩ tới... Lý Diệc Phong thật sự không nghĩ tới, náo đến cuối cùng, vậy mà sẽ dùng loại phương thức này xong việc, hơn nữa mới chỉ là bắt đầu.

Đúng, đây chỉ là một bắt đầu.

Thượng Quan gia cùng Hướng gia, sẽ không để yên chuyện này.

Chỉ là vừa mới bắt đầu.

Đọc truyện chữ Full