- Oanh!
Trần Thanh Đế không đợi Tá Đằng Trung Càn nói cho hết lời, một cước đạp Tá Đằng Trung Càn đi ra ngoài. Tên Ninja bảo hộ Tá Đằng Trung Càn kia, sắc mặt biến đổi, thân thể khẽ động, mau chóng tiếp được Tá Đằng Trung Càn.
Sau khi tiếp được Tá Đằng Trung Càn, tên Ninja kia không dám dừng lại chút nào, thân thể liên tục chớp động, nhanh chui vào bên trong thang lầu, biến mất không thấy gì nữa.
Nhìn thấy một màn này, Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm cười lạnh không thôi, thân thể xoay chuyến, đón nhận công kích của Thượng Quan Thạch.
Oanh!
Hai người Trần đại thiếu cùng Thượng Quan Thạch liều mạng đánh một chưởng, Thượng Quan Thạch trực tiếp bị Trần đại thiếu đánh lui mấy mét, phun ra một ngụm máu tươi.
Mục đích đạt tới, Trần Thanh Đế không muốn làm bất luận dừng lại gì, nhanh chóng ly khai.
- Đại ca...
Nhìn thấy Thượng Quan Thạch bị đánh lui, ở bên trong sáu người khác kể cả Thượng Quan Niên, ngay ngắn kinh hô, nhanh chóng xông tới.
Đồng thời, còn có ba người muốn truy, lại bị Thượng Quan Thạch ngăn lại.
- Không cần đuổi...
Thượng Quan Thạch duỗi tay gạt đi máu tươi trên khóe miệng, sắc mặt âm trầm nói:
- Người kia... rất mạnh!
- Đại ca, ta vừa nghe được, tạp chủng Tá Đằng Trung Càn gọi người kia là Lữ Đông.
Sắc mặt Thượng Quan Niên trắng bệch vô huyết, trầm giọng nói:
- Lữ Đông này, có phải là người Lữ gia hay không?
- Bất kể có phải hay không, chúng ta trước ly khai nơi đây nói sau.
Thượng Quan Thạch che ngực, hít sâu một hơi nói:
- Mang Vũ nhi... thi thể Vũ nhi đi.
Đột nhiên làm ra động tĩnh lớn như vậy, bọn người Thượng Quan Thạch đương nhiên biết rõ, cảnh sát rất nhanh sẽ đến. Cho nên, hiện tại phải ly khai mới được.
Tuy dùng thực lực của bọn hắn cũng không sợ cảnh sát, nhưng cuối cùng cũng là phiền toái.
Sau khi đi ra bệnh viện Thịnh Thái, bọn người Thượng Quan Niên một đường cẩn thận chạy gấp, đi tới vùng ngoại thành cách bệnh viện Thịnh Thái rất xa.
Thượng Quan Thạch nhìn Thượng Quan Niên đã bị chém mất một cánh tay, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Lão Ngũ, thương thế của em như thế nào, còn có thể chống đỡ hay không?
- Em không sao, máu đã ngừng chảy.
Thượng Quan Niên sắc mặt tái nhợt, hai con ngươi sung huyết, lắc đầu, cắn răng mở miệng nói:
- Sơn Khẩu Tổ, ta tuyệt đối sẽ không buông tha Sơn Khẩu Tổ.
- Còn có Lữ Đông kia, nếu như không phải hắn đột nhiên xuất hiện, tạp chủng Tá Đằng Trung Càn kia làm sao có thể chạy thoát?
Thượng Quan Niên gần như điên cuồng:
- Lữ gia, nếu để cho ta biết rõ Lữ Đông là người Lữ gia các ngươi, Thượng Quan Niên ta quyết không tha các ngươi.
Thượng Quan Thạch chuẩn bị đánh gục Tá Đằng Trung Càn, nhưng mà lại bị 'Lữ Đông' đánh lui. Ở Thượng Quan Niên xem ra, không có thể giết Tá Đằng Trung Càn, tất cả đều là bởi vì 'Lữ Đông' .
Không chỉ có Thượng Quan Niên, mà ngay cả Thượng Quan Thạch cũng cho rằng như vậy. Hắn đối với thực lực của mình là phi thường tự tin, nếu như không phải 'Lữ Đông' xuất hiện, Tá Đằng Trung Càn đã bị hắn chém giết.
- Dùng bản tính kiêu ngạo của Tá Đằng Trung Càn, nếu như Lữ Đông kia không phải người Lữ gia, hắn như thế nào sẽ nhận thức?
Thượng Quan Thạch trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Chỉ sợ Lữ Đông là người Lữ gia, hừ!
...
- Con mẹ nó, không nghĩ tới Thượng Quan gia vậy mà lại đột nhiên phái đến sáu cao thủ.
Tá Đằng Trung Càn đào tẩu, còn bị thương, che che bụng, cắn răng mở miệng:
- Lữ Đông, lão tử tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi.
Lại một lần nữa bị nhục nhã, vẫn là bị 'Lữ Đông' nhục nhã, Tá Đằng Trung Càn vô cùng phẫn nộ.
Trong nội tâm Tá Đằng Trung Càn rất hối hận, hối hận không có đem bốn gã Ninja tinh anh kia theo. Bằng không thì bọn hắn như thế nào sẽ chật vật như vậy?
Mang theo bốn gã Ninja tinh anh này, còn không có tiêu diệt tất cả người của Thượng Quan gia sao? Hơn nữa, lúc 'Lữ Đông' kia xuất hiện, vừa vặn cũng giết đi, rất hoàn mỹ a.
Tá Đằng Trung Càn, có thể không hối hận sao?
Bất quá, ai lại có thể nghĩ đến, người Thượng Quan gia đột nhiên chạy đến? Đến một lần vẫn là sáu cao thủ. Cái này... cái này con mẹ nó ai có thể nghĩ đến a.
- Con mẹ nó, xem ra Lữ gia là bị Trần gia bức điên rồi, vậy mà hợp tác cùng người Thượng Quan gia.
Tá Đằng Trung Càn, quyết đoán cho rằng, Lữ gia là hợp tác cùng Thượng Quan gia.
Bằng không thì sao có thể trùng hợp như vậy, 'Lữ Đông' sẽ đột nhiên xuất hiện? Lại đả thương hắn? Tá Đằng Trung Càn, đối với Lữ gia càng thêm thống hận.
Mà người Thượng Quan gia cũng là như thế, cho rằng người Lữ gia hợp tác cùng Sơn Khẩu Tổ. Bằng không thì, như thế nào sẽ ở thời khắc mấu chốt, cứu Tá Đằng Trung Càn đi?
Tóm lại, Thượng Quan gia đã ghi hận Lữ gia, Tá Đằng Trung Càn thì là càng thống hận Lữ gia.
Lữ gia, cái oan ức này, là càng bị lớn hơn.
- Mẹ nó, đêm nay phái người đi giết cẩu tạp chúng Lữ Bất Phàm kia đi, trước thu chút tiền lãi.
Tá Đằng Trung Càn càng nghĩ càng tức giận, đồng thời trong nội tâm cũng rất đắc ý thầm nghĩ:
- Lữ gia hợp tác cùng Thượng Quan gia, Lữ Đông đột nhiên xuất hiện, tất nhiên sẽ biết rõ chúng ta đều bị thương. Lữ gia quyết sẽ không nghĩ tới, đêm nay chúng ta sẽ đi ám sát Lữ Bất Phàm.
- Bọn hắn càng không thể tưởng được, còn có bốn gã Ninja tinh anh không có xuất động.
Nghĩ đến cái này, Tá Đằng Trung Càn đột nhiên cao hứng cười ha hả:
- Ha ha, không để cho bốn gã Ninja tinh anh kia xuất động, nguyên lai còn là chuyện tốt. Con mẹ nó, lão tử thật sự là quá thông minh.
Tá Đằng Trung Càn đột nhiên dừng lại, đối với tên Ninja bên người kia lạnh giọng nói:
- Tốt, đêm nay đi giết Lữ Bất Phàm.
Lý Vưu tiềm phục ở chỗ tối, một đường theo dõi Tá Đằng Trung Càn, nghe được Tá Đằng Trung Càn kêu to, trong nội tâm vui vẻ, lập tức lấy điện thoại di động ra, nhanh tin nhắn cho Trần đại thiếu.