TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 564: Tu Chân giả

Đoạn Thiên cũng không nói thêm lời, hơn nữa, hiện tại hắn muốn bảo trì một tia thanh minh, rất thống khổ, cũng không muốn nhiều lời:

- Sư đệ của ta, là Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong. . .

- Sư đệ? Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong? Tu vi? Là. . . là Tu Chân giả?

Nghe được Đoạn Thiên nói, Đoạn Phàm lập tức trợn tròn mắt, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ.

Tu Chân giả!

Cái chức nghiệp vô cùng cao cấp này, Đoạn Phàm hắn cũng biết đến, đương nhiên là từ tiểu thuyết trong mạng biết rõ. Bất quá, hắn cũng không cho rằng, thật sự có Tu Chân giả tồn tại.

Trong inte, loại tiểu thuyết tu chân có rất nhiều, Đoạn Phàm cũng thích xem. Nhất là sau khi Đoạn Thiên gặp chuyện không may, hắn khát vọng trở nên mạnh mẽ, rất muốn trở thành Tu Chân giả.

Tuy rất vớ vẩn.

- Xem ra ngươi cũng là Luyện Khí tầng bốn rồi.

Bởi vì Đoạn Thiên trúng Thi độc, trong cơ thể tràn đầy thi khí, tu vi cũng bị che đậy, Trần Thanh Đế không cách nào nhìn ra.

- Ân.

Đoạn Thiên gian nan nhẹ gật đầu:

- Ngươi. . . ngươi là tu vi gì, có. . . có biện pháp cứu ta không?

- Ngươi yên tâm, chỉ là Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong, ngươi không có việc gì, mặc dù có chút phiền toái.

Trần Thanh Đế nhíu mày, trong tay nhiều ra mấy cây ngân châm, rất nhanh kích bắn về phía Đoạn Thiên.

Phốc Phốc Phốc. . .

Mấy cây ngân châm đâm vào trên người Đoạn Thiên.

Rống. . .

Đoạn Thiên phát ra một tiếng gầm rú thống khổ, lập tức hôn mê. Hai mắt huyết sắc, biến thành màu sắc bình thường, răng nanh biến mất, móng tay cũng rất nhanh rụt về.

- Sư. . . sư phụ, ba của ta người. . . người như thế nào rồi?

Đoạn Phàm ở một bên, trên ót tất cả đều là mồ hôi, trong lòng bàn tay cũng không ngừng nhỏ nước, vẻ mặt khẩn trương nhìn Trần Thanh Đế.

- Có thể chửa trị, bất quá, hơi phiền toái.

Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, sắc mặt ngưng trọng nói:

- Nếu như tiến hành thuận lợi, cần ba ngày thời gian.

- Đúng rồi, Đoạn Phàm, có lẽ ngươi cũng biết Tu Chân giả tồn tại?

Ánh mắt của Trần Thanh Đế, đã rơi vào trên người Đoạn Phàm:

- Tiểu thuyết trên mạng lưới, có rất nhiều a.

Chương Đài biết rõ Tu Chân giả tồn tại, là từ tiểu thuyết trên mạng. Nếu như Đoạn Phàm đọc tiểu thuyết, có lẽ cũng biết mới đúng.

Hơn nữa, sau khi Đoạn Phàm nghe được Đoạn Thiên nói Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong, bộ dáng khiếp sợ kia, rất hiển nhiên, Đoạn Phàm là biết đến.

- Biết. . . biết rõ. . .

Đoạn Phàm nuốt nuốt nước miếng, hít sâu một hơi, nhìn Trần Thanh Đế gian nan nói:

- Sư phụ, ngươi. . . ngươi là Tu Chân giả? Sẽ dạy ta tu chân?

- Không sai.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nói ra:

- Ba của ngươi cũng là Tu Chân giả, bất quá, hắn khả năng bởi vì nguyên nhân gì đó, nên không có nói cho ngươi biết, càng không dạy ngươi công pháp tu chân.

- Nếu như ngươi nguyện ý đi đường này, ta sẽ truyền thụ cho ngươi công pháp tu chân.

Đoạn Phàm có thiên phú tu chân, điểm này, Trần Thanh Đế là biết đến.

Hơn nữa, thiên phú của Đoạn Phàm, còn rất không tệ, là tồn tại cấp bậc thiên tài. Coi như là đặt ở Tu Chân giới, đó cũng là đối tượng các đại môn phái tranh đoạt.

- Ta nguyện ý.

Đoạn Phàm không hề nghĩ ngợi, quyết đoán lựa chọn trở thành Tu Chân giả.

- Sau khi ba của ta gặp chuyện không may. Ta thường xuyên tưởng tượng, nếu quả thật có Tu Chân giả, ta là Tu Chân giả, thật tốt biết bao.

- Không nghĩ tới, không chỉ thật sự có Tu Chân giả, ba của ta là Tu Chân giả, sư phụ cũng thế.

Đoạn Phàm hít sâu một hơi, vẻ mặt khiếp sợ cùng kích động.

- Sư phụ, tạm thời không nói sự tình ta trở thành Tu Chân giả.

Ánh mắt của Đoạn Phàm, lại nhìn về phía cha của hắn:

- Sư phụ, cần dùng cái gì, mới có thể trị liệu tốt ba của ta?

Tuy Đoạn Phàm rất khát vọng trở thành Tu Chân giả, nhưng mà, loại vật Tu Chân giả này, với hắn mà nói, quá mức phiêu miểu.

Dù là hiện tại Đoạn Phàm biết rõ, Trần Thanh Đế là Tu Chân giả, mà ngay cả thân nhân duy nhất của hắn cũng như thế.

Y nguyên làm cho Đoạn Phàm, cảm giác không chân thực.

Đương nhiên, trị liệu tốt cho Đoạn Thiên, ở trong nội tâm của Đoạn Phàm, đã siêu việt hơn xa sự tình mình trở thành Tu Chân giả.

Đoạn Thiên!

Đây chính là thân nhân duy nhất của Đoạn Phàm hắn.

Đoạn Phàm, không muốn lại một lần nữa, mất đi thân nhân.

- Những chuyện này ngươi không cần quan tâm, ngươi bây giờ cần phải làm là, hảo hảo huấn luyện, vì trở thành Tu Chân giả đánh xuống trụ cột.

Trần Thanh Đế lại để cho Đoạn Phàm phụ trọng 30 cân, chạy bộ huấn luyện, cũng không phải là đùa nghịch Đoạn Phàm.

Thời điểm Trần Thanh Đế quyết định thu Đoạn Phàm làm đồ đệ, liền quyết định truyền thụ công pháp Tu Chân giả cho Đoạn Phàm.

Mà phụ trọng cực hạn chạy bộ, phá tan cực hạn của mình, chính là vì Đoạn Phàm ngày sau, đạp vào con đường tu chân, đánh rớt xuống trụ cột vững chắc.

- Còn nữa. . .

Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ, nhìn Đoạn Phàm, vô cùng nghiêm túc nói:

- Từ giờ trở đi, ngươi không cần tiến vào mật thất này.

- Vì sao?

Vẻ mặt Đoạn Phàm khó hiểu.

Phải biết rằng, hắn mỗi ngày đều muốn gặp cha. Hơn nữa, thường xuyên vì cùng cha nói vài lời, mà suốt đêm không ngủ.

Đọc truyện chữ Full