Bùi Ngữ Yên duỗi tay gạt đi nước mắt trên mặt, nói ra:
- Thanh Đế, anh đi mau, anh không cần phải xen vào chuyện này.
Bùi Ngữ Yên đã nhận ra, sư phụ của nàng, động sát cơ đối với Trần Thanh Đế.
Tuy thực lực của Trần Thanh Đế cường hãn, nhưng mà, sư phụ của nàng càng mạnh hơn a. Phải biết rằng, Bùi Ngữ Yên ở trước mặt sư phụ nàng, căn bản không có bất luận sức hoàn thủ gì.
Sư phụ của nàng phi thường mạnh, mạnh làm cho người tức lộn ruột!
- Sư phụ, van cầu người không nên thương tổn đến Thanh Đế, đệ tử... đệ tử nguyện ý trở về với người.
Bùi Ngữ Yên hai tay duỗi thẳng, bảo hộ Trần Thanh Đế ở sau lưng, nhìn trung niên nữ nhân.
- Vậy thì cùng ta rời đi.
Trung niên nữ nhân cau mày, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, ở chỗ sâu trong con ngươi tràn đầy sát cơ đầm đặc.
Trần Thanh Đế xuất hiện, ngay cả nàng cũng không có phát hiện, cái này làm cho sư phụ của Bùi Ngữ Yên, động sát cơ.
Giấu diếm được nàng!
Phải biết rằng, nàng là người Tinh Thần Dị Năng, tồn tại vô cùng cường đại. Nhưng mà, Trần Thanh Đế lại giấu diếm được nàng, lặng yên xuất hiện ở sau lưng của nàng.
Đây là một chuyện đáng sợ cỡ nào.
- Em là vị hôn thê của anh, em muốn rời khỏi, anh sẽ không ngăn cản. Nhưng mà...
Trần Thanh Đế tiếng nói xoay chuyển, lạnh giọng nói ra:
- Trước khi anh không có gật đầu, ai cũng đừng nghĩ buộc em ly khai. Vô luận người này là ai, cho dù là sư phụ của em cũng không được.
- Trần Thanh Đế, ngươi cái này là muốn chết.
Hai mắt của trung niên nữ nhân, híp lại thành một đầu thẳng tắp, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, lạnh giọng nói ra.
Lúc này, sát khí của nàng càng hơn.
- Vậy sao?
Trần Thanh Đế nhíu mày, kéo Bùi Ngữ Yên đến phía sau hắn, cười lạnh không thôi, tràn đầy khinh thường nói:
- Chỉ bằng ngươi, cũng muốn giết ta?
- Cho dù ngươi buông tha ta, ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi.
Trần Thanh Đế nhìn trung niên nữ nhân, vô cùng bình thản nói:
- Sư phụ, giáo huấn đồ đệ của mình, dù đồ đệ này là vị hôn thê của ta, ta cũng không có bất kỳ ý kiến. Bởi vì, ngươi là sư phụ của vị hôn thê ta.
- Nhưng bởi vì tư tâm của ngươi, bức bách đồ đệ mình, đồ đệ không muốn thỏa mãn tư tâm của ngươi, ngươi ra tay giáo huấn.
Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng, trong thanh âm, tràn đầy ý tứ châm chọc:
- Giáo huấn, vẫn là vị hôn thê của Trần Thanh Đế ta.
- Vì thỏa mãn tư dục cá nhân của ngươi, đánh vị hôn thê của Trần Thanh Đế ta.
Trong con ngươi của Trần Thanh Đế, tràn đầy sát khí đầm đặc:
- Ngươi cho rằng, ta sẽ bỏ qua ngươi sao?
Sẽ bỏ qua sao?
Đương nhiên sẽ không!
Đó là tuyệt đối không có khả năng.
Trần Thanh Đế giết cung phụng trưởng lão Thanh Bang, lại diệt sát Thi khí trên sân thượng, cũng không có phát hiện dị thường gì, không có phát hiện sư phụ của Bùi Ngữ Yên.
Phải biết rằng, coi như là Bùi Ngữ Yên dưới tình huống toàn lực ẩn nấp, Trần đại thiếu cũng phát hiện không được, chớ nói chi là sư phụ của Bùi Ngữ Yên.
Nhưng mà, lúc Trần Thanh Đế mang theo Bùi Ngữ Yên rời đi, sư phụ Bùi Ngữ Yên xuất hiện, lại làm cho Trần Thanh Đế phát hiện.
Đương nhiên, không phải là vì sư phụ của Bùi Ngữ Yên, ẩn nấp không tốt, hoàn toàn là vì, ở trên sân thượng, công hiệu của Diệt Âm Phù còn chưa hết.
Sư phụ của Bùi Ngữ Yên xuất hiện trên sân thượng, vừa lúc bị Diệt Âm Phù lưu lại bao phủ.
Diệt Âm Phù, đây chính là Trần đại thiếu chế tác, cũng là bị Trần Thanh Đế kích phát. Động tĩnh bốn phía Diệt Âm Phù, Trần Thanh Đế đương nhiên rõ như lòng bàn tay.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới phát hiện sư phụ của Bùi Ngữ Yên.
Ban đầu, Trần Thanh Đế cũng không biết, trung niên nữ nhân là sư phụ của Bùi Ngữ Yên. Nhưng mà, sau khi bọn hắn rời khỏi, xuất hiện ở sân thượng, lại giấu diếm được thần thức của Trần Thanh Đế.
Chỉ là điểm này, Trần Thanh Đế đã biết rõ, trung niên nữ nhân này không đơn giản.
Không có gì bất ngờ xảy ra, trung niên nữ nhân này nhất định sẽ theo tới.
Những chuyện này, Trần đại thiếu đều đã nghĩ đến.
Vì để cho trung niên nữ nhân kia xuất hiện, Trần đại thiếu bất động thanh sắc, làm như cái gì cũng không có phát hiện, để cho Bùi Ngữ Yên lưu lại, hắn nói muốn đi giết đồ đệ của cung phụng trưởng lão Thanh Bang.
Mà ở trước khi Trần Thanh Đế rời đi, âm thầm kích phát một tấm Độn Hình Phù, lặng yên lưu ở trong phòng.
Hết cách rồi, Trần đại thiếu cũng không biết, trung niên nữ nhân kia là sẽ theo hắn, hay là tìm Bùi Ngữ Yên. Dù sao, hắn căn bản là không thể nhận ra.
Nhưng mà, sau khi Trần Thanh Đế ly khai không bao lâu, hắn liền phát hiện, trung niên nữ nhân kia xuất hiện ở trong phòng, sau đó, lặng yên phản hồi.
Dùng thủ đoạn ẩn nấp của Trần đại thiếu, trung niên nữ nhân có mạnh hơn nữa cũng không phát hiện được hắn.
Đây cũng chính là nói, trung niên nữ nhân mới xuất hiện, Trần đại thiếu cũng đã lặng yên về tới trong phòng.
Chỉ là, ai cũng không có phát hiện mà thôi.
- Cuồng vọng!
Trên mặt trung niên nữ nhân khó coi không thôi, toàn thân tràn ngập sát khí khổng lồ, lạnh giọng nói ra:
- Trần Thanh Đế, ngươi thực cho rằng, sau lưng có Trần gia, ta sẽ không dám giết ngươi?
Trần Thanh Đế nói rất bình thản, cũng rất trực tiếp, trực tiếp đánh trúng uy hiếp của sư phụ Bùi Ngữ Yên.
Sư phụ của Bùi Ngữ Yên, cầm tánh mạng Trần Thanh Đế uy hiếp, muốn dẫn Bùi Ngữ Yên đi, chính là vì Mục Lăng Phong, bởi vì Mục Lăng Phong thích Bùi Ngữ Yên.
Mà Mục Lăng Phong, là con trai độc nhất của Mục U Lam nàng!
- Ta nói rồi, dù ngươi là sư phụ của vị hôn thê ta, bởi vì tư tâm của mình mà đánh vị hôn thê của ta, ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi.