TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 278: Chiến Cuộc Rõ Ràng

Ngọn lửa cuồn cuộn không ngừng bị hạt giống Tà Thần hấp thu, chân nguyên toàn thân Lâm Minh chấn động, ngọn lửa chảy trong kinh mạch mang đến cảm giác bị bỏng, tuy nhiên cũng chỉ là cảm giác mà thôi, có chân nguyên không ngừng sinh sôi này thủ hộ, kinh mạch của Lâm Minh cực kỳ dẻo dai, không đến mức bị chút lửa này làm tổn thương.

Lúc trước, Lâm Minh được Mục Thiên Vũ và Nguyên Từ thạch thai trợ giúp, hấp thu Tử Giao Thần Lôi, đó là Lôi Linh địa giai hạ phẩm, hiện giờ đối mặt với Hỏa Tinh nhân giai trung phẩm, Lâm Minh đã hoàn toàn có thể tự mình đối phó được rồi.

Đương nhiên, Lâm Minh cũng chỉ hấp thu một chút Thâm Uyên chi hỏa mà thôi, còn Hỏa Tinh trong cơ thể Hỏa Nham La thì Lâm Minh sẽ không động vào được, việc này tương đương với trở mặt cùng Thất Huyền cốc Trận tông, mặc dù có Mục Thanh Hồng làm chỗ dựa, thì hắn cũng không thể làm quá mức được.

Hỏa Tinh sinh sôi bất diệt, mặc dù bị Lâm Minh hút đi rất nhiều ngọn lửa, thì cũng chỉ cần dùng một vài Hỏa hệ tài liệu để bổ sung thì sẽ có thể sinh ra tiếp, Thất Huyền cốc tích lũy tài nguyên nhiều năm như vậy, một vài Hỏa hệ tài liệu dùng để tẩm bổ Hỏa Tinh chỉ như một sợi lông trên chín con trâu, không đáng kể chút nào.

Khoảng mười giây sau, Lâm Minh vẫn đâm trường thương, chống đỡ viêm long do Thâm Uyên chi hỏa hóa ra, không lui chút nào, Hỏa Nham La lại liều mạng rót chân nguyên vào trong Hỏa Tinh, ngay cả sức bú sữa mẹ cũng được mang ra, nhưng Lâm Minh lại hoàn toàn không có chút nhúc nhích nào!

Sắc mặt Hỏa Nham La cực kỳ khó coi, hắn không thể chấp nhận sự thực này, hắn cũng từng cho rằng trận này khả năng bại bởi Lâm Minh cũng không nhỏ, hắn cho rằng Lâm Minh sẽ dựa vào tốc độ để né tránh Thâm Uyên chi hỏa của hắn, tới gần người và dùng thương chiêu đánh bại hắn.

Loại kết quả này, hắn miễn cưỡng có thể chấp nhận được, dù sao Hỏa Nham La cũng hiểu rõ, nếu bỏ Hỏa Tinh đi, thì thực lực của hắn chưa chắc đã mạnh hơn Phương Khải là bao.

Nhưng hắn vạn lần không ngờ tới được rằng, Lâm Minh đối mặt với Hỏa Tinh của hắn, không tránh không né, một thanh trường thương đã ngăn cản được, hơn nữa còn cản lại hơn mười giây!

Chân nguyên của Hỏa Nham La ào ào chui vào trong Hỏa Tinh, chỉ một lát sau, hắn đã tiêu hao bốn thành chân nguyên, nhưng Lâm Minh lại giống như một ngọn núi. Mặc kệ cho hắn cố gắng như thế nào thì cũng không thể lay chuyển được!

- Điều đó không có khả năng! Đây là Thâm Uyên chi hỏa nhân giai trung phẩm, ta có độ phù hợp Hỏa chi nguyên khí lục phẩm, thì cũng phải dùng rất nhiều Hàn Băng thần tuyền, lại ngồi trên giường hàn ngọc, được phụ thân trợ giúp thì mới miễn cưỡng hấp thu được, nhưng hắn lại chỉ dùng một thanh thương mà đã đỡ được ư!

Trong lòng Hỏa Nham La tràn ngập cảm giác thất bại. Điều này giống như một cao thủ cờ vua đấu với một cao thủ cờ vây, kết quả là cao thủ cờ vua thất bại thảm hại trong trò cờ vây, hơn nữa trong trò cờ vua cũng bị người ta đánh cho thảm bại.

Chuyện đả kích lòng tự tin nhất thì cũng chỉ đến thế mà thôi.

Trên đại điện, Trận tông tông chủ Hỏa Huyễn mang sắc mặt cực kỳ khó coi, Hỏa Nham La là con hắn, thiên tư khá là xuất chúng, hắn đã đầu tư rất nhiều trên người đứa con này.

Sử dụng nhiều tài nguyên như vậy, vốn còn trông cậy Hỏa Nham La sẽ tỏa sáng tại tổng tông hội võ, không nghĩ tới trước mặt Lâm Minh, lại không khác gì một đứa bé đánh với người trưởng thành, không hề có sức phản kháng nào.

- Thể chất của Lâm Minh... Dường như có chỗ đặc thù nào đó?

Sử Tông Thiên cảm giác được hỏa lực trong Thâm Uyên chi hỏa đã không ngừng tràn vào trong cơ thể Lâm Minh, sau đó giống như trâu đất xuống biển, biến mất không còn bóng dáng, chẳng lẽ là do Thanh Thương chân nguyên kia ư?

Khi hắn vừa nói, ánh mắt không kìm được liếc về phía Mục Thanh Hồng, muốn tìm ra chút tin tức gì từ nét mặt của đối phương, theo Sử Tông Thiên thấy, Mục Thanh Hồng hiểu biết về Lâm Minh chắc chắn còn sâu hơn cả mình.

Nhưng hắn lại phát hiện Mục Thanh Hồng cũng đang dùng vẻ mặt khó tin nhìn về phía Lâm Minh, hiển nhiên cảnh tượng trên lôi đài này cũng làm cho nàng tràn ngập khó hiểu.

Trong lòng Sử Tông Thiên lập tức cảm thấy cân bằng hơn.

Vù...

Trên lôi đài, Hỏa Nham La rốt cuộc ngừng lại công kích vô ích này, chân nguyên vừa dừng lại, Thâm Uyên chi hỏa lập tức tắt đi.

Lúc này dưới chân Lâm Minh ngoài một phần nhỏ được chân nguyên bảo vệ, những viên gạch khác đều bị nóng chảy thành màu nâu đen.

- Ta... Ta nhận thua!

Hỏa Nham La cắn răng phun ra ba chữ này, trong lòng đệ tử thân truyền của Thất Huyền cốc luôn mang theo một vẻ cao ngạo bẩm sinh, trận này Hỏa Nham La thua quá thảm, làm cho hắn khó có thể chấp nhân được.

- Đa tạ.

Lâm Minh nội thị bản thân, Hỏa Tinh trong hạt giống Tà Thần tăng trưởng cũng không quá nhiều, tuy rằng Thâm Uyên chi hỏa có đẳng cấp rất cao, nhưng dù sao cũng chỉ là một ngọn lửa, nên chỉ tăng phúc cho Hỏa Tinh khá là có hạn.

Tuy nhiên, lần này Lâm Minh lựa chọn cứng đối cứng với Thâm Uyên chi hỏa, không đơn giản chỉ để hấp thu hỏa lực bồi luyện Hỏa Tinh, càng là để nghiệm chứng một việc.

Lúc trước ở Nam Cương, Lâm Minh đối mặt với Hỏa Xi chưởng giáo, do thực lực chênh lệch quá lớn, hắn cũng không có biện pháp nào với công kích hỏa diễm của Hỏa Xi chưởng giáo, đừng nói là hấp thu, ngay cả ngăn cản cũng đều rất khó.

Hiện tại thực lực của hắn tăng mạnh, hắn cần phải nghiệm chứng một chút, xem trình độ hạt giống Tà Thần áp chế hỏa lực tới mức nào.

“Hỏa Tinh Bất Diệt thánh hỏa của Hỏa Xi chưởng giáo không kém hơn Hỏa Tinh Thâm Uyên chi hỏa của Hỏa Nham La là bao, nếu ta có thể ngăn cản công kích của Hỏa Nham La, như vậy thì khi đối mặt với Hỏa Xi chưởng giáo, hẳn là sẽ không giống lần trước, không chút lực trả đòn nào, lần này, sau khi tổng tông hội võ kết thúc, ta sẽ đi Nam Cương một chuyến, chấm dứt ân cừu!”.

Lúc trước trong đầm lầy Hắc Thủy, Lâm Minh thiếu chút nữa đã chết trong tay Hỏa Xi chưởng giáo, có cừu mà không báo thì không phải là phong cách của hắn, huống chi, Hỏa Xi chưởng giáo còn có mối thù giết thầy với tỷ muội họ Na, tỷ muội họ Na lại có ân với Lâm Minh, nếu không phải có họ, thì Lâm Minh sẽ không vào được Vu Thần tháp, thậm chí còn đã sớm chết tại Lôi Đình sơn, thù này, về tình về lý thì hắn đều phải giúp các nàng báo.

Đương nhiên còn có một thứ quan trọng hơn, đó chính là Bất Diệt thánh hỏa của Hỏa Xi bộ lạc, hiện tại trong hạt giống Tà Thần của Lâm Minh, Lôi Linh đã thành hình, mà Hỏa Tinh lại vẫn còn cực kỳ nhỏ yếu, nếu nhận được Bất Diệt thánh hỏa này, thực lực của hắn sẽ tăng lên một mảng lớn.

“Mặc kệ là Hỏa Xi bộ lạc hay là Hỏa Xi chưởng giáo, đều đã giết chóc vô số, làm quá nhiều việc ác, diệt trừ người như vậy, coi như thay trời hành đạo!”.

Lâm Minh quyết định sau hội võ này, trước tiên đi Thiên Trì sơn của Hoắc La quốc, dùng Thiên trì thủy để ngâm mình, củng cố lại thực lực một chút, sau đó sẽ đi Nam Cương, tìm kiếm Hỏa Xi chưởng giáo để chấm dứt mọi chuyện.

Khi Lâm Minh đi xuống đài, nghe thấy trên thính phòng vang lên các tiếng hoan hô giòn tan dễ nghe.

- Lâm sư đệ thật giỏi!

- Lâm sư đệ, làm tốt lắm!

- Lâm sư đệ, ngươi thật là đẹp trai!

Các câu đằng trước thì còn không sao, nhưng câu cuối cùng “Lâm sư đệ, ngươi thật là đẹp trai”, không biết do thiếu nữ lớn mật nào hô lên, thanh âm vang vọng, làm cho Lâm Minh ngẩn ra tại chỗ.

Phong tục của Thiên Vận quốc khá là bảo thủ, tuy rằng Lâm Minh cũng lờ mờ đoán được rằng có một vài thiếu nữ có ý với mình, nhưng vẫn không có ai nói ra miệng cả, càng đừng nói tới trong trường hợp này, hắn quay đầu nhìn tới, thấy người hoan hô cho hắn chính là các thiếu nữ Cầm tông.

Tiếng hoan hô giòn tan dễ nghe, từng bóng người thướt tha đứng đó, còn cả tiếng cười vui oanh oanh yến yến, làm cho Lâm Minh không biết làm gì cả.

Bên cạnh các thiếu nữ Cầm tông, từng đệ tử Luyện Khí tông thì lại giống như những con gà trống vừa thất bại.

Bọn họ vừa mới nói rằng thắng bại chỉ là năm năm, tuyên bố trước mặt các đệ tử Cầm tông rằng Cầm Vô Tâm không bằng Hỏa Nham La, nhưng Cầm Vô Tâm đối mặt với Lâm Minh, ít nhất cũng so chiêu khá lâu, nhưng Hỏa Nham La chỉ bị một chiêu đã thất bại...

Điều này làm cho bọn họ chỉ hận không thể tìm một cái lỗ mà chui xuống, các thiếu nữ Cầm tông tất nhiên sẽ không bỏ qua dịp này, vừa hoan hô Lâm Minh, vừa châm chọc các đệ tử Trận tông.

Trong tiếng hoan hô của các thiếu nữ Cầm tông, Lâm Minh có chút xấu hổ bước tới khu tuyển thủ, gặp Tần Hạnh Hiên đang đi tới, liền nói:

- Hạnh Hiên, có chuyện gì sao?

- Ân, ta nghĩ buổi trưa ngươi vội vàng tu luyện, còn chưa ăn cơm trưa, bây giờ còn cách trận tiếp theo khá lâu, nếu không thì chúng ta đi ăn vài thứ đi?

Lâm Minh hơi ngạc nhiên, lúc này mới nhớ tới Tần Hạnh Hiên vì hắn mà hộ pháp, cũng chưa ăn gì cả, liền gật đầu nói:

- Tốt, quả thật cũng có chút đói bụng, trưa hôm nay vất vả ngươi rồi.

- Không có gì vất vả cả!

Tần Hạnh Hiên cười khúc khích, nhẹ nhàng kéo tay Lâm Minh, tuy rằng chỉ là kéo tay áo, nhưng đối với Tần Hạnh Hiên mà nói, đây cũng là cử chỉ cực kỳ thân mật rồi.

Vừa kéo Lâm Minh, Tần Hạnh Hiên vừa quay đầu nhìn các thiếu nữ Cầm tông một cái, trên mặt mang theo một nụ cười có chút “thị uy”...

Chương trình thi đấu đã tiến hành được hơn một nửa, những người còn giữ toàn thắng chỉ còn lại Lâm Minh, Mộc Cổ Bặc Vực, Âu Dương Minh cùng Khương Bạc Vân, có thể nói, không có gì bất ngờ xảy ra, thì xếp ba hạng đầu sẽ sinh ra trong số bọn họ.

Trận thứ mười ba, Trương Ngạn Triệu đấu với Cầm Vô Tâm.

Huyết Lãng đao khí của Trương Ngạn Triệu bị tiếng đàn của Cầm Vô Tâm dễ dàng đánh tan, mà đối mặt với thanh âm công kích vô hình vô chất của Cầm Vô Tâm, ngay cả cảm giác mà Trương Ngạn Triệu cũng không cảm giác được, căn bản không biết ngăn chặn như thế nào, thất bại không thể chống đỡ được.

Ngay sau đó, Mộc Cổ Kiếp Nhung đấu với Khương Lan kết quả cũng là không có gì khác thường, Khương Lan Kiếm ra kiếm quá nhanh, năm chiêu đã phân ra thắng bại, mũi kiếm chỉ thẳng vào cổ họng Mộc Cổ Kiếp Nhung, từ đầu đến cuối, Khương Lan Kiếm còn không dùng Phong chi ý cảnh, kỳ thật ngoài trận đấu với Lâm Minh kia, Khương Lan Kiếm còn chưa từng dùng Phong chi ý cảnh lần nào nữa.

Trận thứ mười bốn, Hỏa Nham La rốt cuộc đấu với Cầm Vô Tâm, kết quả có thể nghĩ mà biết, đối mặt với Phong Huyền Bát Âm vô hình vô chất của Cầm Vô Tâm, Hỏa Nham La chỉ dựa vào Thâm Uyên chi hỏa thì căn bản không thể ngăn cản được, xét đến cùng, thực lực bản thân của Hỏa Nham La là có hạn, chỉ bằng Thâm Uyên chi hỏa công kích thì quá mức đơn điệu, không đủ biến hóa, rất dễ dàng bị người khác tính trước, đương nhiên, có thể giống như Lâm Minh, một trường thương chống lại Thâm Uyên chi hỏa thì không thể xảy ra nữa được.

Cầm Vô Tâm liền chiến liền thắng, vòng thứ mười sáu, nàng lại thắng áp đảo Huyễn Tiểu Điệp của Huyễn tông, một trăm lẻ tám ảo ảnh do Huyễn Tiểu Điệp huyễn hóa ra bị tiếng đàn của Cầm Vô Tâm đánh tan toàn bộ!

Mọi người vốn tưởng rằng hai cô gái thiên tài trở thành tuyệt đại song kiêu của Thất Huyền cốc này có thực lực không kém nhiều lắm, nhưng không nghĩ tới lại như vậy.

Rất nhiều người không kìm được suy nghĩ, nếu Cầm Vô Tâm không gặp phải Lâm Minh, thì làm sao có thể dễ dàng thua như vậy.

Kể từ đó, thực lực cực hạn của Lâm Minh sẽ càng khó nắm bắt hơn, thậm chí rất nhiều người còn cảm thấy, chưa chắc hắn đã thất bại trước Khương Bạc Vân và Mộc Cổ Bặc Vực, thậm chí còn có thể tranh đoạt vị trí đệ nhất.

Chiến cuộc đã rõ ràng hơn, bốn hạng đầu về cơ bản nhất định là Lâm Minh, Mộc Cổ Bặc Vực, Âu Dương Minh cùng Khương Bạc Vân, còn vị trí thứ năm sẽ do Khương Lan Kiếm cùng Cầm Vô Tâm tranh đoạt. Trương Ngạn Triệu cùng Hỏa Nham La trước kia được coi trọng nằm trong năm hạng đầu thì đã bị đào thải.

Mặt trời dần chìm xuống phía tây, các trận đấu hôm nay đã chấm dứt, trận chung kết diễn ra vào ngày mai, chỉ có mười trận, đến lúc đó, tất cả sẽ đều rõ ràng.

Đọc truyện chữ Full