TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 760: Trần Thanh Đế không đơn giản

Trên ót Diệc Trùng Hư, đột nhiên xuất hiện mồ hôi lạnh, nghĩ mà sợ không thôi nói:

- Nếu không phải vì Tĩnh Nhu nha đầu, lão tử mới không đi vào trong đó. Khá tốt, lúc này đây hữu kinh vô hiểm.

- Đúng rồi, lúc ta trở lại gặp Trần Thanh Đế.

Diệc Trùng Hư nhẹ gật đầu, nói ra:

- Tên kia, quả nhiên không đơn giản.

- Không đơn giản? Không đơn giản như thế nào?

Sa Vĩ không có đi hỏi tình huống chỗ đó, mà là bị Diệc Trùng Hư đánh giá Trần Thanh Đế hấp dẫn rồi.

Có thể được Diệc Trùng Hư nói không đơn giản, cái kia quyết không đơn giản rồi.

- Nhâm Vô Tu, ngươi biết chứ?

Diệc Trùng Hư thản nhiên nói:

- Trần Thanh Đế cùng Nhâm Vô Tu chiến một lần, tuy Nhâm Vô Tu không có bị thương, nhưng chật như hơn ăn mày, mà Trần Thanh Đế, một chút sự tình cũng không có, chạy thoát.

- Không chỉ như thế, ở trong tay Trần Thanh Đế, còn có một thanh Trung Phẩm Pháp Khí.

Diệc Trùng Hư mỉm cười, nói ra:

- Xem ra, tất cả mọi người thế gian, đều bị Trần Thanh Đế lừa, hơn nữa, là lừa gạt vài chục năm.

- Trần Thanh Đế đánh Nhâm Vô Tu chật vật? Diệc Trùng Hư, ngươi không phải nói đùa với ta chứ?

Sa Vĩ chấn động toàn thân, mặt mũi tràn đầy không dám tin tưởng nói:

- Còn có Trung Phẩm Pháp Khí, làm sao Trần Thanh Đế có thể có Trung Phẩm Pháp Khí?

- Nếu không phải ta và ngươi đều tới chỗ đó, sẽ không đạt được pháp bảo, càng không biết phân cấp pháp bảo.

Vẻ mặt Sa Vĩ nghi hoặc:

- Làm sao Trần Thanh Đế có thể có?

- Ta cũng không biết.

Diệc Trùng Hư lắc đầu:

- Trần Thanh Đế không có khả năng tiến vào chỗ kia, coi như là Nhâm Vô Tu, cũng không dám tiến vào.

- Được rồi, không cần tiếp tục đa tưởng.

Diệc Trùng Hư nhíu mày, nói ra:

- Có một số việc, chúng ta không biết, cũng không cần biết rõ, chỉ cần làm tốt bổn phận của chúng ta là được.

- Đã có cái này, hơn nữa tu vi của ta và ngươi, tối đa mười ngày, có lẽ có thể đả thông Thiên Linh thân thể của Tĩnh Nhu nha đầu.

Diệc Trùng Hư móc ra một viên đan dược:

- Chuẩn bị một chút, ngày mai sẽ bắt đầu.

... Ngày hôm sau, ngày mới sáng, Trương Hùng Phi lái xe đi tới biệt thự của Trần Thanh Đế.

- Chú Hùng Phi, xem ra chú rất bức thiết a.

Trần Thanh Đế rót cho Trương Hùng Phi một ly nước, ngồi ở một bên, nói ra:

- Sốt ruột, cũng phải ăn điểm tâm đã.

- Tốt.

Trương Hùng Phi hít sâu một hơi, hai mắt tỏa sáng, trong con ngươi tràn đầy vẻ chờ mong.

- Chú Hùng Phi.

Võ Nghệ cùng Trần Hương Hương rửa mặt xong đi tới, nhu thuận nói. Thời điểm ở Trần gia đại viện, các nàng đều gặp Trương Hùng Phi.

- Tiểu tử Võ Thuật kia đâu?

Trương Hùng Phi nhìn một chút, không có phát hiện Võ Thuật.

- Tối hôm qua hắn không về, ở lại ký túc xá.

Trần Thanh Đế uống một ngụm sữa bò, bắt đầu ăn.

Rất nhanh, bữa sáng đã ăn xong, Võ Nghệ cùng Trần Hương Hương đi trường học.

Ông...

Trần Hương Hương cùng Võ Nghệ vừa rời đi không bao lâu, một chiếc xe quân đội điên cuồng vọt vào biệt thự. Quân Thần Trần Chấn Hoa, vẻ mặt phẫn nộ xuống xe.

- Trần Thanh Đế, ngươi tiểu tử ngu ngốc này, cút ngay đi ra cho ta.

Trần Chấn Hoa vừa xuống xe, nhìn biệt thự là một hồi gào thét, nổi giận đùng đùng, vọt vào trong biệt thự.

- Quân Thần, ngươi đây là làm sao vậy?

Trương Hùng Phi nhìn thấy Trần Chấn Hoa, trong lòng run lên. Choáng nha, đây là làm sao vậy? Uống lộn thuốc sao? Vậy mà tính tình lớn như vậy?

Còn nữa, Trần Thanh Đế như thế nào đắc tội cha của hắn rồi hả? Xem bộ dáng của Trần Chấn Hoa, hình như là muốn đánh Trần Thanh Đế một chầu, vẫn là một chầu hung ác đấy.

- Cha làm sao vậy?

Trần Thanh Đế cũng là vẻ mặt khó hiểu, đây là có chuyện gì a, mới sáng sớm, đã muốn giết người sao.

Chẳng lẽ là bởi vì đấu cẩu tối hôm qua?

Không có khả năng, ca ca ta là thắng Lữ Bất Phàm, cho Trần gia thêm mặt mũi, cha ta có lẽ cao hứng mới đúng, như thế nào sẽ phẫn nộ?

- Làm sao vậy?

Trần Chấn Hoa hỉ mũi trừng mắt, sờ lên hông mới phát hiện mình không mang súng, tức giận quát:

- Ngươi còn hỏi ta làm sao vậy, làm sao vậy? Móa!

- Lão tử một mực đang tìm, rốt cuộc là ai đào binh của lão tử. Con mẹ nó, không nghĩ tới, dĩ nhiên là thằng ranh con ngươi.

Trần Chấn Hoa nộ khí trùng thiên:

- Thanh Đế, tiểu tử ngươi có chút năng lực rồi, cũng dám đào góc tường lão tử ngươi.

- Thiết Nam đâu? Đừng trốn trốn tránh tránh, để cho Thiết Nam đi ra gặp ta.

Ánh mắt Trần Chấn Hoa quét qua, cũng không có phát hiện tung tích của Thiết Nam.

- Cái kia... Thiết Nam đi ra ngoài huấn luyện rồi.

Trên ót Trần Thanh Đế xuất hiện một đạo hắc tuyến, choáng nha, nguyên lai là bởi vì chuyện này.

- Đi ra ngoài huấn luyện? Gọi về cho lão tử.

Trần Chấn Hoa nổi giận, hắn thật sự nổi giận. Hắn vẫn muốn bắt được tên đào hắn góc tường nhà hắn.

Ai biết rõ, đến cuối cùng, vậy mà là con của mình làm chuyện tốt.

- Thiết Nam khả năng cần qua mấy ngày nữa mới có thể trở lại, nhiệm vụ không hoàn thành là sẽ không về, cho nên...

Vẻ mặt Trần Thanh Đế không có ý tứ nói.

- Con...

Đọc truyện chữ Full