TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 810: Hàn mang hóa nguy

Nhánh cây phô thiên cái địa, cấp tốc vô cùng, né tránh như thế nào?

- Cung huynh đệ, đại ca rất nhanh liền tới tìm ngươi. Cách xa nhau nhiều năm như vậy, chúng ta vậy mà chết ở trong tay cùng một người, coi như là duyên phận a.

Trần Chấn Hoa nhắm hai mắt lại, hắn đã chuẩn bị chờ chết.

Cho dù lần này bị giết, thương thế của Trần Chấn Hoa cũng rất nặng, chỉ sợ hắn cũng không thể thừa nhận.

Thiêu đốt tánh mạng của mình, tổn hại là phi thường lợi hại.

Đây đã là lần thứ hai rồi.

Lần thứ nhất, là vì chạy trốn, ở huynh đệ của mình dùng tánh mạng làm đại giá, chế tạo cho Trần Chấn Hoa cơ hội chạy trốn.

Lần này, là chiến đấu.

Nhưng kết quả, vẫn bại.

- Ta... ta chết như vậy?

Hổ Nha cũng nhắm hai mắt lại:

- Được rồi, chết thì chết, thuộc hạ của Thương đại nhân, có ai sợ chết? Hổ Nha ta, không sợ!

- Quân Thần!

Bị đánh bay, các thành viên Huyết Nhận trọng thương ngã xuống đất, chịu đựng đau nhức kịch liệt trên người, cũng không có đi quản chân bị nhánh cây đâm thủng, rất nhanh bò lên, muốn xông đi lên.

- Hổ Nha!

Sáu gã Hổ Nha tổ kahc1 đánh bỏ công kích, cầm vũ khí trong tay, chém tới những nhánh cây công kích Hổ Nha cùng Trần Chấn Hoa kia.

Bất quá, tất cả mọi người tinh tường biết rõ, vu sự vô bổ rồi.

Nhưng lại không có người vứt bỏ.

Cũng không có ai nghĩ nhiều như vậy, đều đánh cược một lần cuối cùng.

Trong con ngươi mỗi người đều tràn đầy huyết sắc.

Tròng mắt muốn nứt!

Tuyệt vọng, thật sâu tuyệt vọng.

Phốc Phốc Phốc...

Đúng lúc này, một đạo hàn mang đột nhiên cấp tốc hiện lên, nhánh cây công kích đến Trần Chấn Hoa cùng Hổ Nha, trực tiếp bị hàn mang chặt đứt.

Oanh!

Đột nhiên ngoài ý muốn, lại để cho William toàn thân rung mạnh, cả thân thể lui về phía sau trọn vẹn hơn 10m mới ngừng lại được, bên miệng của hắn, xuất hiện một vết máu.

Nhánh cây bị chém, William bị cắn trả.

Đây không phải nói William không ngưu bức, thật sự là hắn không có bất kỳ phòng ngự, cũng không nghĩ tới sẽ có người có thể chặt đứt nhánh cây của hắn, đánh cho hắn trở tay không kịp.

- Thanh Đế, đi mau...

Thình lình phát hiện Trần Thanh Đế chạy đến, Trần Chấn Hoa chấn động toàn thân, vô cùng lo lắng quát. Hắn cũng không nhận ra, Trần Thanh Đế là đối thủ của William.

Nếu như không phải ở trong rừng sâu, còn có thể.

Nhưng mà, trong rừng rậm, William là Mộc Dị Năng giả, Mộc Dị Năng giả cường đại là Vương giả a.

- Trần Thanh Đế?

Ánh mắt của Hổ Nha, cũng đã rơi vào trên người người mới tới.

Chỉ thấy, Trần Thanh Đế đứng ở trước mặt bọn họ, đưa lưng về phía bọn hắn, trong tay nắm một thanh trường kiếm, nếu như không nhìn kỹ, căn bản là phát hiện không được chuôi kiếm này.

Vô Ngân Băng Tủy kiếm.

Ở bốn phía Trần Thanh Đế, rơi xuống rất nhiều nhánh cây bị chém đứt, rậm rạp chằng chịt.

- Cha, không cần lo lắng.

Trần Thanh Đế cũng không quay đầu lại, trên tay nhiều ra mấy cây ngân châm, rất nhanh đánh tới Trần Chấn Hoa.

Đối mặt ngân châm của Trần Thanh Đế đánh tới, Trần Chấn Hoa cũng không có né tránh.

Trần Chấn Hoa biết rõ, Trần Thanh Đế là áp chế thương thế của hắn.

Dù sao, Trần Chấn Hoa thiêu đốt tánh mạng của mình, là tuyệt đối không thể gạt được Trần đại thiếu.

Phốc Phốc Phốc...

Ngân châm đâm vào mấy huyệt đạo của Trần Chấn Hoa, Trần Chấn Hoa lập tức cảm giác toàn thân buông lỏng, cái loại đau nhức kịch liệt để cho người cơ hồ sụp đổ kia, rất nhanh biến mất.

Chỉ một lát sau, thống khổ toàn bộ tiêu tán.

Đối với một điểm này, Trần Chấn Hoa không thể không nhếch ngón tay cái lên.

Con của mình ở y thuật, thật sự là quá ngưu bức rồi.

Không thể nghi ngờ.

- Ngươi là Trần Thanh Đế, không tệ, rất không tệ.

William bị cắn trả lui hơn mười thước, duỗi tay gạt đi máu tươi khóe miệng, từ từ đi qua.

Lại bị một tiểu gia hỏa đả thương.

Mặc dù nói, điểm thương thế ấy đối với William mà nói, cũng không có bất kỳ ảnh hưởng. Nhưng mà, lại thật xấu hổ chết người ta rồi, cái mặt mũi này, đã triệt để ném đi.

- Các ngươi mang theo cha ta ly khai, đây là quân lệnh!

Trần Thanh Đế cũng không trả lời William, mà là nhìn các thành viên Huyết Nhận, nghiêm nghị quát:

- Người vi phạm, cút ra khỏi Huyết Nhận.

- Thanh Đế, ngươi làm gì? Con không phải là đối thủ của hắn, chúng ta cùng một chỗ, cho dù giết không được hắn, hắn cũng không có biện pháp bắt chúng ta.

Trần Chấn Hoa lập tức nóng nảy.

- Cho dù chết, coi như là cút ra khỏi Huyết Nhận, chúng ta cũng tuyệt đối không thể vứt bỏ huấn luyện ngươi.

60 tên thành viên Huyết Nhận, sắc mặt kiên định quát.

Chết, đặt ở phía trước Huyết Nhận.

Từ điểm này, cũng có thể thấy được, thân phận thành viên Huyết Nhận này, so với sinh tử của bọn hắn, còn muốn trọng yếu.

- Trần Thanh Đế, tuy ngươi đã cứu chúng ta, nhưng mà, William không phải một mình ngươi đủ khả năng đối phó.

Hổ Nha trầm giọng nói:

- Nhất là trong rừng rậm.

- Ngươi là người của Thương đại nhân?

Trần Thanh Đế thay đổi góc độ, nghiêng người nhìn Hổ Nha. Mặc dù là Trần đại thiếu, thời điểm đối mặt William, cũng không dám có chút chủ quan.

Đọc truyện chữ Full