TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 716: Chiến Sĩ Thượng Cổ Phượng Tộc

Thuần thục mở ra trận pháp bảo hộ bên ngoài Thần Hoàng bí cảnh, Lâm Minh đi vào trong khe núi bí cảnh khóa lại, ở trong này, câu nói Mục Thiên Vũ để lại vẫn còn có, Lôi Đình sơn, hang động không tên, kỳ hạn mười năm, ước hẹn gặp quân!

Tuy rằng đã gặp được Mục Thiên Vũ, nhưng lại nhìn một câu này, Lâm Minh vẫn cảm khái không thôi.

Thu lại tình cảm, Lâm Minh dựa theo phương pháp phá giải cấm chế từ Mục Dục Hoàng, từng chút một mở ra Thần Hoàng bí cảnh.

Lúc trước mở ra Thần Hoàng bí cảnh phải cần hai người Mục Dục Hoàng cùng Mục Thiên Quang liên thủ mới được, hiện giờ một mình Lâm Minh là đủ rồi.

Hai tay thay nhau mở ra từng phù văn trận pháp, năng lượng chấn động cùng tiếng phong lôi vang lên, nguyên khí thiên địa xung quanh điên cuồng hội tụ, lốc xoáy đen thui tự dưng hiện ra. Lốc xoáy không ngừng xoay tròn, cuối cùng hóa thành một cửa hang màu đen.

Đợi cho cửa vào ổn định, Lâm Minh đặt chân đi vào... Tầm mắt nhoáng một cái, Lâm Minh đi vào trong Thần Hoàng bí cảnh, ở trước mặt Lâm Minh là sa mạc màu đỏ mênh mông, mặt đất không ngọn cỏ, giữa đá chảy dòng dung nham đỏ sậm. Đá giữa dòng dung nham bị nung đỏ rực, nổi lên xuống giữa dòng chảy dung nham, những bọt khí lớn trào ra giữa dòng dung nham, bùng nổ phát ra tiếng bóc bóc, phóng thích khí mùi lưu huỳnh.

Ở đằng sau Lâm Minh, lại là băng nguyên vô bờ, gió cuốn tuyết bay, rít gào không ngỴ, những sông băng to lớn dựng thẳng, lóe sáng lạnh giữa trời lạnh buốt.

Đây là Thần Hoàng bí cảnh mà Lâm Minh quen thuộc, lần trước Lâm Minh đến Thần Hoàng bí cảnh, chỉ là băng nguyên hỏa nguyên cũng đã là thử thách lớn, còn bây giờ băng nguyên hỏa nguyên này không đáng kể gì.

Thời gian gấp gáp, Lâm Minh thi triển thân pháp nhảy vào trong hoang nguyên dung nham, mảnh đất đỏ sẫm này tràn ngập các loại cơ duyên, tuy nhiên đối với Lâm Minh hiện giờ, cơ duyên không quan trọng.

Thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư, cảnh vật mặt đất không ngừng trôi đi, Lâm Minh nhanh chóng tới trước Cổ Phượng đại điện.

Cổ Phượng đại điện xây dựng từ đá đỏ cao thẳng trong mây, xung quanh đại điện tràn đầy các vật tổ điêu khắc, đợi cho Cổ Phượng đại điện mở ra, Lâm Minh quen đường cũ đi tới mười sáu ngọc đài ở giữa đại điện, thả chìa khóa vào, nhỏ một giọt máu.

Tiếp theo, Lâm Minh cảm giác mình bị một đoàn ánh sáng ấm áp bao phủ, chừng mười mấy hơi thở sau, hắn bị truyền tống tới một chỗ không gian khép kín.

Không gian tràn ngập các loại bích họa vật tổ, lần trước lúc đến đây, Lâm Minh chiến đấu kịch liệt với người áo đỏ hư ảo mới gặp được Điện Linh trấn thủ Cổ Phượng đại điện. Còn lần này, Lâm Minh bước vào trong, Điện Linh liền trực tiếp xuất hiện.

Năng lượng ngưng tụ thành mặt người, bề ngoài nhìn như quỷ hồn, hắn nói:

- Thí luyện giả! Ta là Điện Linh, người thủ hộ nơi này, chúng ta lại gặp mặt...

Điện Linh đến từ bộ tộc Thạch Hồn, bản thân là người thủ hộ Cổ Phượng đại điện, có được sinh mệnh dài dòng như tảng đá.

- Điện Linh đại nhân, rất xin lỗi quấy rầy ngài ngủ say, ta đến Cổ Phượng đại điện là muốn thí luyện cấp vương. Hơn nữa, thời gian của ta chỉ có nửa năm, nếu trong nửa năm không thể thông qua, ta tình nguyện lựa chọn không tham gia.

Lâm Minh nhìn Điện Linh mà nói, giọng bình thản. Nửa năm rất nhanh, thực lực của hắn hiện giờ tự nhiên không thể đi so với lần thí luyện chiến tướng cuối cùng, nhưng tương ứng, độ khó thí luyện cấp vương cũng khó hơn rất nhiều thí luyện cấp chiến tướng cuối cùng.

Trong thời gian nửa năm, có thể hoàn thành hay không cũng khó nói.

- Thí luyện cấp vương?

Điện Linh trầm ngâm.

- Thí luyện giả, trên ngọc đài huyết mạch vừa rồi, ngươi nhỏ giọt máu vào, kết quả thí nghiệm huyết mạch chỉ là chiến tướng đỉnh phong mà thôi...

Lâm Minh nhíu mày, trước đó hắn thông qua thí luyện chiến tướng cuối cùng, thu được thưởng cho một giọt máu Cổ Phượng, nhưng một giọt cuối cùng vẫn quá ít, bất kể là máu Cổ Phượng hay máu Chân Long, ở thời điểm chiến lực tổng hợp của Lâm Minh còn yếu, chúng có tác dụng rất lớn. Nhưng theo thực lực Lâm Minh nâng cao, nhất là chiến lực tổng hợp hiện tại đã đột phá cấp Mệnh Vẫn, lực lượng của máu này mang tới lực lượng có hạn, chủ yếu là số lượng quá ít.

Theo Ma Quang nói, thần thú Phượng tộc thần bí trên Thần Vực, có người mang một nửa máu huyết đến từ thần thú, thiên tài sinh ra trong gia tộc như vậy, có thể tưởng tượng được trình độ thiên phú.

- Điện Linh đại nhân, ta nhớ lần trước tiến vào Cổ Phượng đại điện, ngoài thí nghiệm huyết mạch ra, ta còn từng giao đấu với ảo ảnh người áo đỏ trong mật thất, lấy kết quả chiến đấu cuối cùng để phán xét tư cách thí luyện của ta, vì sao lần này không có?

Lâm Minh tự hiểu lấy lực huyết mạch của mình, thông qua thí luyện cấp chiến tướng thu được thưởng cho tự nhiên không thể so sánh với cấp vương, hắn có thể dựa vào là thiên phú tổng hợp của mình.

Trong giới võ học, cái gọi là thiên phú tổng hợp không phải tư chất tu võ, mà là chiến lực tổng hợp so với tuổi, đây là tiêu chuẩn đánh giá thiên tài.

So thiên phú, Lâm Minh có tràn đầy tự tin.

- Đó là thí nghiệm tư cách thí luyện cấp chiến tướng, thí luyện cấp vương phải nghiêm khắc hơn...

Điện Linh không chút cảm tình nói.

- Nghiêm khắc hơn? Vậy tức là có?

Lâm Minh chú ý tới điều ẩn chứa trong lời Điện Linh nói, hắn đoán thượng cổ Phượng tộc sẽ có tộc nhân thiên phú xuất chúng, nhưng lực lượng huyết mạch không đủ. Nếu chỉ là vì huyết mạch bọn họ không đủ mà không được tham dự thí luyện cấp vương thì quá không công bằng.

- Ó, nhưng mà là thí luyện sinh tử, hơn nữa tỷ lệ tử vong cực cao, kẻ thua... Chết!

Thí luyện sinh tử?

Mí mắt Lâm Minh nhướng lên, không ngờ thượng cổ Phượng tộc sàng lọc vương tộc nghiêm khắc như thế. Nhưng mà nghĩ lại, giới động vật là như vậy, vương tộc hưởng thụ quyền lợi, đồng thời cũng thử thách bọn họ vô cùng khắc nghiệt, một khi thất bại thường thường là cái chết.

Làm như vậy, là vì cam đoan vương tộc tuyệt đối hùng mạnh, bằng không cũng giống như tộc nhân khác, dựa vào cái gì làm vương tộc?

Hít một hơi, Lâm Minh dứt khoát nói:

- Được!

Điện Linh liếc Lâm Minh, lại nói:

- Mật độ huyết mạch của ngươi kém xa vương tộc chân chính, độ khó thí luyện cũng sẽ tăng cao, ngươi xác nhận?

- Ta xác nhận!

Lâm Minh nắm chặt tay, dù là không vì chuyện Mục Thiên Vũ, Lâm Minh cũng sẽ đến Cổ Phượng đại điện thử thí luyện cấp vương, đối mặt với lựa chọn như vậy, hắn cũng sẽ lựa chọn xác nhận.

- Được, như ngươi yêu cầu!

Điện Linh nói rồi, bóng người dần dần cao lên, bay tới trên cao mười trượng, nhìn xuống Lâm Minh.

- Thí luyện giả, chiến đấu với ngươi sẽ là các anh linh thượng cổ Phượng tộc, bọn họ đều từng tham gia thí luyện cấp vương thượng cổ Phượng tộc, là chiến sĩ ưu tú nhất vương tộc. Hiện tại, Cổ Phượng đại điện căn cứ trí nhớ trước kia, đưa bọn họ phục hồi ra. Chiến thắng bọn họ, ngươi có thể nhận được tư cách thí luyện cấp vương chân chính, thất bại... Chết!

Điện Linh dứt lời, cách Lâm Minh mười trượng hiện ra một cái bóng đỏ mơ hồ.

Trong lòng Lâm Minh nghiêm nghị, các chiến sĩ vương tộc trước kia? Không ngờ tới, lại có thể thông qua phương thức này giao đấu với bọn họ.

Chầm chậm rút ra trường thương, trong lòng Lâm Minh chiến ý bùng cháy, không biết đoạn trống lịch sử Thiên Diễn đại lục mười mấy vạn năm, mấy chục vạn năm trước, các võ giả thời đại đó rốt cuộc có trình độ gì, tu luyện công pháp gì?

Một trận chiến này, có thể biết được rồi!

Ảo ảnh màu đỏ chầm chậm ngưng thực, cuối cùng biến thành một nam nhân cao lớn cầm trường thương màu đỏ, chân mày thẳng tắp, dung mạo tinh xảo, cằm nhọn, có vài phần xinh đẹp thanh tú của nữ nhân, lại không mất đi cứng cỏi của nam nhân, đúng là khí vũ hiên ngang, phong thần như ngọc.

- Kẻ địch đầu tiên trong thí luyện tư cách, thượng cổ Phượng tộc Nặc Ngạn thị thê tử lục thân vương, Hỏa Vân doanh tướng quân Nặc Ngạn Vũ!

Ở Cổ Phượng đại điện, tiếng nói không chút cảm tình vang lên, nhắc nhở thân phận kẻ địch trước mặt Lâm Minh.

Nặc Ngạn thị? Tướng quân Hỏa Vân doanh?

Nghe giọng nói này, có ý là thượng cổ Phượng tộc có rất nhiều thị tộc, Nặc Ngạn thị chỉ là một chi trong đó.

Không biết trình độ chiến lực Hỏa Vân doanh ra sao, binh sĩ trong đó đạt tới tu vi gì?

Lâm Minh vung ngang trường thương, trong lòng không khứ tràn ngập hướng tới thượng cổ Phượng tộc mười mấy vạn năm trước. Quân đội thời đại không biết có bộ dáng gì, lúc trước hắn nhìn phù điêu bích họa trên Cổ Phượng đại điện, binh lính bình thường đều cưỡi Chu Tước, Thanh Loan, hơn nữa những Chu Tước Thanh Loan kia có lẽ còn mạnh hơn cả Thần Hoàng đảo hiện có!

Trình độ chiến tranh như thế, là tràng cảnh to lớn cỡ nào!

Bóng người Nặc Ngạn Vũ hoàn toàn ngưng thực, hắn cầm xéo trường thương, mũi thương chỉ thẳng Lâm Minh, thượng cổ Phượng tộc bởi vì chiến đấu thường xuyên phải cưỡi Chu Tước, cho nên phải dùng vũ khí dài. Thương, kích, mâu cực kỳ phổ biến, hoàn toàn khác với Thần Hoàng đảo hiện tại chủ yếu dùng kiếm.

“Tu vi Toàn Đan!”.

Lâm Minh chú ý tới tu vi Nặc Ngạn Vũ chỉ là Toàn Đan kỳ, nhưng rốt cuộc là đến cảnh giới Toàn Đan kỳ nào thì khó nói. Có lẽ là vì hệ thống tu luyện cùng thể chất của đối phương khác với võ giả Thiên Diễn đại lục.

“Tu vi Toàn Đan kỳ có thể gây ra áp lực như thế, Thiên Diễn đại lục không ai theo kịp, không biết ảo ảnh trước mặt ghi lại khi Nặc Ngạn Vũ bao nhiêu tuổi, nếu là hơn hai mươi tuổi, vậy càng thêm khủng bố!”.

Sắc mặt Lâm Minh ngưng trọng, trong mắt lại thiêu đốt chiến ý, từ sau khi hắn đột phá tu vi Toàn Đan, lần đầu tiên đối mặt với tuấn kiệt trẻ tuổi có thể sánh vai cùng mình.

Xẹt!

Nặc Ngạn Vũ không nói một lời, một thương đâm về phía Lâm Minh!

Hỏa nguyên khí trong trời đất hoàn toàn bị một thương này khuấy động, hình thành một ảo ảnh Cổ Phượng lao vào Lâm Minh!

Ảo ảnh chưa tới, sóng nhiệt đã tới người!

- Tới tốt!

Trong mắt Lâm Minh bùng nổ chiến ý, đối mặt với kình địch như vậy, hắn không dám sơ sẩy, ngay từ đầu liền mở ra Tà Thần lực, đồng thời mở ra Sát Thần lực trường cùng Tu La lực trường!

Trục Nhật!

Một thương đâm ra, chiêu thương dung hợp Hỏa chi ý cảnh, dùng Hỏa chi ý cảnh đối đầu, là Lâm Minh muốn thử xem mình lĩnh ngộ Hỏa chi ý cảnh rốt cuộc kém thượng cổ Phượng tộc bao nhiêu.

Ầm!

Nặc Ngạn Vũ phát ra ảo ảnh Cổ Phượng bị Lâm Minh một thương đâm thủng, cùng lúc thương mang của Lâm Minh cũng bị ngọn lửa hòa tan, hai chiêu thức đồng thời hóa thành hư ảo, thế ngang nhau!

Lâm Minh hít một hơi, hắn biết, trên đơn thuần so đấu ý cảnh, hắn đã thua. Vừa rồi hắn có thể ngăn được chiêu thức của đối phương, là bởi vì trong chiêu thức của hắn có thêm Chiến Linh.

Đọc truyện chữ Full