Chương 624
Vốn cũng không có gì to tát, chỉ là cung phi kia không biết dùng thủ đoạn gì liên tục thị tẩm hai ngày, gặp phải nỗi nhục như vậy liền chạy tới chỗ Chiêu Vũ Để khóc lóc kể lể.
Chiêu Vũ Để mắng Ninh Vân một trận lớn, ngay cả Huệ phi cũng bởi thế mà bị liên lụy.
Huệ phi tức giận, nhìn thấy đứa con gái này liền đau đầu, nghĩ thầm để nàng ở trong cung gây sự, còn không bằng đưa ra khỏi cùng.
Công chúa cũng giống như hoàng tử, đến tuổi là có thể lập phủ.
Sau khi lập phủ bình thường nên kết hôn hoặc gả đi nhà khác.
Lập phủ đầu tiên đáng lẽ phải là Lục điện hạ Mộ Dung Bắc Tô.
Nhưng bởi vì Thái hậu đặc biệt yêu thích Mộ Dung Bắc Tô, Chiêu Vũ Đế lại hiếu thuận, không nỡ để thái hậu không vui nên mãi vẫn không nhắc đến chuyện phong vương cho lão lục.
Huệ phi cũng tự hiểu trong lòng, Ninh Vân của nàng cũng không có năng lực khiến thái hậu lão nhân gia giữ nàng lại trong cung.
Chỉ cần nàng nhắc tới, chỉ sợ Chiêu Vũ Để cùng Thái hậu chỉ mong sao có thể đuối Ninh Vân ra ngoài cung.
Chính vì vậy, Huệ phi mới phải chờ đợi để chọn phu quân cho Ninh Vân.
Bất đắc dĩ nhìn hết một vòng, người mà nàng ta coi trọng thì đều đã đính hôn.
Bởi vì nghe nói một thời gian nữa sẽ điều động quan viên, nói không chừng có thể có quan viên trẻ thích hợp được thăng chức vào kinh, Huệ phi liền muốn chậm rãi thêm chút để đợi.
Ai biết Ninh Vân khi trở về cùng liền hưng phấn nói với Huệ phi: “Mẫu phi, nhi thần hôm nay đi ra ngoài xem tam giáp dạo phố.
Huệ phi không có hứng thú gì: “Ngươi không gây chuyện gì đó chứ?” Ninh Vân mất hứng: “Mẫu phi, trong lòng người nhi thần chính là loại người đó sao!”
Lời này đổi lại được một cái trợn mắt của Huệ phi, Ninh Vân thở dài bĩu môi, vẫn nhịn không được mà nói: “Vị tân khoa Trạng nguyên kia, nhi thần nhìn hình như cũng không tệ lắm. Nhìn hắn tuổi không lớn, người khác cũng nói hắn còn chưa cưới gả thành thân, ngài nói, để cho hắn làm Phò mã cho nhi thần thì như thế nào?”
Huệ phi vừa nghe lời này thiếu chút nữa sợ hãi từ trên giường mỹ nhân ngã sấp xuống.
Phải biết rằng Ninh Vân từ trước đến nay đều là một người kén chọn.
Lúc trước nàng có ý định nhắc tới một hai vị công tử chưa lập gia đình, Ninh Vân đều tự ý lén lút đi ngó người ta.
Kết quả nhìn người ta vẻ ngoài không đẹp, sống chết không chịu đồng ý gả đi.
Lúc này lại chủ động nói cho người ta làm Phò mã, có thể khẳng định Trạng nguyên vô cùng khôi ngô.
“Trạng nguyên sao? Bản cũng làm sao nhớ được, Trạng nguyên năm nay là con nhà nghèo khó, xuất thân không tốt.”
“Mẫu phi! Xuất thân tốt hơn nữa thì so với trong cùng vẫn còn kém một đoạn dài kia mà, ai có thể cao hơn nhi thần được. Dù sao cũng là tìm một người thân phận không bằng nhi thần, cần gì phải để ý gia thế. Hơn nữa, hắn là Trạng nguyên, về sau còn có rất nhiều cơ hội thăng quan…”
Huệ phi liếc nàng một cái: “Ngươi biết cái gì! Nếu hắn thật sự trở thành Phò mã, vậy thì không còn cơ hội vào triều làm quan nữa. Đã là Phò mã thì không thể làm quan, đây là quy củ của triều ta.”
Một khi Phò mã ra làm quan, điều đó có nghĩa là quyền lực sẽ bị khuếch tán.
Có hoàng gia làm bảo đảm, bảo đảm những kẻ có gan làm chuyện thị phi bên ngoài không thể nào một bước lên trời.
Cho nên từ khi khai triều đã có quy củ như vậy. Ninh Vân có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh nàng lại không để ý khoát tay.
“Hắn là một Trạng nguyên bé nhỏ, hiện giờ chẳng qua mới là quan ngũ phẩm, bổng lộc cùng địa vị như thế nào so sánh với Phò mã bổn cung.
Người thông minh như hắn, nhất định sẽ lựa chọn công chúa. Nên mẫu phi à, ngài đồng ý với nhi thần đi. Hôm nay nhìn thấy hắn, nhi thần thật sự rất thích, không bằng ngài nói vài câu với phụ hoàng, phụ hoàng chắc chắn sẽ đồng ý. “
Huệ phi vốn không quá tán thành.
Nhưng Ninh Vân khó có được một người vừa ý, nàng lại không đành lòng nhẫn tâm.
“Thôi, tối nay bản cùng liền nhắc tới phụ hoàng người một chút