TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 1115

Chương 1115

Ở đây, khi La Kiều Oanh đã chuẩn bị xong mọi thứ, thì Mộ Dung Bắc Tô cũng đã cưỡi ngựa trắng xuất phát, theo sau là cả một đoàn người rước dâu.

Là người của gia tộc Mộ Dung, bản thân hắn ta vốn cũng đã rất tuấn tú.

Cộng với việc khoác lên người bộ hỷ phục đỏ, là càng khôi ngô phong độ, một lời khó tả.

Kiệu lớn tám người được khiêng rất vững, trên tấm rèm đỏ che kiệu được thêu hình hào quang bách điểu, sống động như thật.

Trên đầu ngựa trắng được buộc một bó hoa đỏ, lúc Mộ Dung Bắc Tô cưỡi ngựa dọc đường, bá tánh ai ai cũng đứng hai bên đường chào đón.

Họ cứ không ngớt lời nói chúc mừng, nghe vậy, tâm trạng của Mộ Dung Bắc Tô cũng rất vui.

Những hạ nhân đi sau phát mứt táo đỏ dọc đường, mang ngụ ý ngọt ngào.

Lại nói đến ngoài cửa La phủ, trước cửa lớn La phủ có treo hai dây pháo.

Khi thấy đám người rước dâu từ đăng xa, quản gia liền châm lửa đốt pháo, tiếng nổ lách ta lách tách liền phát ra.

Mộ Dung Bắc Tô nở nụ cười xuống ngựa trong tiếng vỗ tay tán thưởng của mọi người.

Khác với những lần mà các huynh trưởng khác cưới vương phi, lần này, bọn họ cử hành theo đúng phong tục dân gian.

Có nghĩa là tân lang sẽ đến nhà tân nương vào buổi trưa, sau đó ăn trưa cùng với người nhà tân nương.

Khi ăn xong cơm trưa, tân lang sẽ rước tân nương về nhà mình để bái đường thành thân.

Sau khi Mộ Dung Bắc Tô vào phủ, liền hành đại lễ với La phu nhân trước.

Hắn ta vốn dẻo miệng, liền thay đổi cách xưng hô với La phu nhân: “Tham kiến mẫu thân!”

La phu nhân liền nói: “Điện hạ à, thế này không được đâu, thế này không được đâu”

Mộ Dung Bắc Tô lên tiếng nói: “Được mà, được mà. Nếu La Kiều Oanh đã là vương phi của bổn vương, thì mẫu thân của nàng ấy, cũng chính là mẫu thân của bổn vương”

La phu nhân bật cười, mời hắn vào trong.

La Kiều Oanh lúc này đang ngồi trong phòng riêng, mặc bộ hỷ phục màu đỏ trên người, trên đầu đội khăn trùm đầu đỏ.

Dù trong lòng Mộ Dung Bắc Tô bây giờ đang rất tò mò, rất tò mò dáng vẻ bây giờ của nàng ấy, nhưng hiện giờ cũng không nhìn thấy được dung mạo của La Kiều Oanh.

Mộ Dung Bắc Tô không chờ được nữa liền đi về phía nàng, nhẹ giọng gọi một tiếng: “Vương phi”

La Kiều Oanh phì cười một cái, nhưng lại phớt lờ hắn.

Mộ Dung Bắc Tô có chút ấm ức: “La Kiều Oanh à, nàng để tâm tới ta một chút đi.”

Người bên cạnh liền lên tiếng nhắc nhở: “Điện hạ à, trước khi tân nương tháo khăn trùm đầu ra thì không được nói chuyện đâu. Ngài đừng có mà ghẹo nàng ấy nữa”

Mộ Dung Bắc Tô nhỏ tiếng càu nhàu: “Sao lại có nhiều quy tắc vậy chứ?”

Hắn không nhịn được mà tiến gần hơn một chút, với tay kéo lấy tay áo của La Kiều Oanh: “Ta vẫn cứ muốn nói chuyện với nàng ấy”

Thấy nàng ấy vẫn không trả lời, Mộ Dung Bắc Tô đành phải tự độc thoại một mình: “Được thôi, nếu bây giờ nàng không thể để tâm tới ta, vậy thì cứ nghe ta nói là được. La Kiều Oanh à, nàng không biết đâu, sáng sớm nay lúc mà ta đến đón nàng, trái tim ta như muốn bay ra ngoài, ta rất là vui mừng đó La Kiều Oanh!”

“Vừa nghĩ đến từ nay về sau nàng sẽ là thê tử của ta, là vương phi của ta, ta liền cảm thấy mọi thứ trên đời này đều thật đẹp đế. Ta muốn dẫn nàng về phủ Lập vương ngay lập tức, để nàng có thể nhìn thấy ngôi nhà tương lai của chúng ta. Thật đó, ta sống mười mấy năm nay, chưa bao giờ ta cảm thấy hạnh phúc như bây giờ”

Theo quy tắc thì bây giờ La Kiều Oanh không có cách nào để trả lời hắn.

Nhưng mà, nghe thấy những lời Mộ Dung Bắc Tô nói, trong tim nàng lại cảm thấy ấm áp vô cùng.

Thế nên kìm lòng không được, nàng lặng lẽ giơ ngón tay ra, vẽ vẽ lên mu bàn tay của Mộ Dung Bắc Tô.

Đương nhiên Mộ Dung Bắc Tô cũng nhận thấy hành động nhỏ này của nàng, không kìm được mà lén vui mừng.

Vì là tiệc cơm trưa nên cũng đơn giản hơn chút so với yến tiệc, với lại tạm thời tân nương chỉ có thể ngồi trong phòng riêng chờ đợi, không được ra ngoài.

Đọc truyện chữ Full