Quách Dược nhìn thấy đôi nam nữ này, lập tức ra vẻ lấy lòng, đứng dậy cười hì hì, đặt ly rượu xuống, vội vàng rót rượu cho hai người.
Hai người bạn hư hỏng cũng lập tức đẩy hai người phụ nữ trên người xuống, đứng dậy tươi cười chào đón.
- Ngồi xuống ngồi xuống, đến đây chơi đùa, thả lỏng một chút là được rồi.
Dương Liệt xua tay, ra hiệu cho mấy người ngồi xuống
Người phụ nữ được mọi người xưng là La tỷ mỉm cười hỏi han:
- Mấy vị thiếu gia chơi thế nào, có điều gì không hài lòng có thể nói với bà chị này.
- Ha ha, mấy cô bé này trông không tồi, nhưng sao có thể thú vị bằng La tỷ được.
Quách Dược lại không có chút kính nể nào với vị phu nhân xinh đẹp này, ánh mắt không ngừng phiêu loạn trên thân thể người phụ nữ đẹp, vẻ tham lam bộc lộ cả trong lời nói.
La tỷ cười khanh khách, tiến lên phía trước, một tay nhận lấy ly rượu vang đỏ trên tay Quách Dược, tay kia ôm lấy cái đầu của Quách Dược, chậm rãi ngồi xuống.
Ngẩng cái cổ trắng nõn thon dài, La tỷ nhấp một hớp rượu vang đỏ, lại để cái đầu của Quách Dược dựa lên bộ ngực mềm mại chắc nịch của cô.
Cúi xuống, La tỷ khẽ hé đôi môi đỏ mọng, đem rượu ngon trong miệng mớm qua cái miệng đã mở sẵn của Quách Dược.
Cảnh tượng đẹp đẽ này, làm cho người đàn ông tóc quăn và đầu húi cua ở bên cạnh đều cứng người lại, nuốt nước miếng, rõ ràng đang ảo tưởng bản thân là Quách Dược trong giờ khắc này.
- Ha ha…Quách thiếu thực sự lấy được lòng của chị, đây coi như một phần thưởng nhỏ vậy.
La tỷ cười híp mắt, nhẹ nhàng dùng ngón tay lau vệt rượu bên khóe miệng Quách Dược, lại đưa vào trong miệng của mình, mút sạch sẽ.
Quách Dược tuy rằng cảm thấy người như đang trên mây, nhưng vẫn không quên chú ý tới Dương Liệt, đứng dậy hỏi:
- Anh Liệt, điều anh vừa nói, là có ý gì vậy?
Dương Liệt thản nhiên ngồi trên ghế sô pha, sau khi ngoắc ngoắc ngón tay hướng về La tỷ, La tỷ liền ngoan ngoãn mềm mại nằm lên cơ thể anh, nhẹ nhàng hôn lên gò má bên tai Dương Liệt.
- Không phải cậu đang lo lắng, khi anh tôi nắm quyền hành, cậu sẽ lăn lộn không nổi tại Yến Kinh sao?
Quách Dược khoan thai cười nói:
- Anh Liệt, hàm ý trong câu nói này của anh, chẳng lẽ lại là…
- Nói thế nào nhỉ... Cậu cũng là em họ của tôi, tình bằng hữu ăn nhậu chơi bời cũng không nông cạn, sao tôi có thể nhìn cậu bị anh tôi ruồng bỏ được.
Một tay Dương Liệt nhẹ nhàng xé chiếc cổ áo sâu của La tỷ, ép ra một quả cầu tròn màu trắng phấn bên trong, giống như nựng một món đồ chơi của trẻ em, nặn ra đủ mọi hình dạng.
Quách Dược nhìn thấy mà thèm, trong đầu lại hết sức suy nghĩ ý nghĩa trong câu nói này của Dương Thần, sau một thời gian ngắn, cười ha hả nói:
- Anh Liệt, nói thật ra, tôi cảm thấy, anh mới là hạt giống tốt, anh cả tuy rằng lớn hơn vài tuổi, nhưng kỳ thực không quen cái vòng luẩn quẩn Yến Kinh của chúng ta, lại chưa chính thức vào bộ đội, tôi cảm thấy, lão Nguyên soái thiếu chút cân nhắc.
Dương Liệt mỉm cười, ánh mắt khó lường nói:
- Một gia tộc, không phải dựa vào một người mà tạo nên, nếu những người thân quan trọng nhất đều không ủng hộ, như vậy chắc chắn không thành được.
- Tiểu tử ngươi, từ trước đến giờ rất biết làm việc, cậu cũng biết, cha tôi luôn luôn đứng về phía tôi, hiện giờ mẹ tôi vẫn đang đứng ở chính giữa, để mẹ tôi có thể giúp đỡ bên nào, gia đình cậu đóng vai trò rất quan trọng, điểm này… Chắc cậu hiểu được.
- Hiểu! Hiểu!
Quách Dược dường như nhìn thấy niềm vui bất ngờ nào đó:
- Anh Liệt, về điểm này anh yên tâm, cha mẹ tôi đều ủng hộ anh, về phía bác gái, cha tôi nhất định sẽ nói giúp anh!
Dương Liệt khoát tay:
- Không cần gấp gáp như vậy, kỳ thực tôi cũng muốn để cậu an tâm, để cho cậu biết, không cần ủy khuất chính mình, dù sao… Còn có tôi, không phải sao?
- Ha ha, chính xác là như vậy.
Quách Dược giống như vừa uống thuốc an thần:
- Anh Liệt nói không sai, sau này tôi nhất định sẽ theo sát bước chân của anh, tôi đã nói, lần này anh trở về, sao càng có mùi vị đàn ông, còn có thể câu được La tỷ, loại thượng hạng như vậy, quả nhiên là trí dũng song toàn.
Dương Liệt ngửa đầu cười mấy tiếng, mặc dù đang cười, nhưng lại làm cho đám người Quách Dược cảm thấy có chút kỳ dị.
Bỗng nhiên, Dương Liệt giơ tay đẩy ra, người phụ nữ đẹp La tỷ giống như một thứ đồ chơi, bị đẩy sang cơ thể Quách Dược, làm cho Quách Dược ngã lăn xuống chiếc ghế sô pha đối diện.
- Cậu đã cảm thấy con chó cái này là loại thượng hạng như vậy, từ trước đến nay tôi luôn là người hào phóng, không đối xử tệ bạc với anh em trong nhà, các cậu cứ việc, tôi nhìn.
Dương Liệt cười tà
La tỷ bị nói như vậy, cũng không một chút bất mãn, chỉ hờn mát ngâm khẽ một tiếng:
- Hừ, muốn tôi chơi với mấy vị thiếu gia này, cũng không cần phải ném tôi đi mà, người ta cam tâm tình nguyện…
Nói xong, bắt đầu áp đôi môi đỏ mọng nóng bỏng vào ngực Quách Dược, cái lưỡi mềm nhẵn, bắt đầu liếm theo tuyến ngực.
Chỉ chốc lát sau, La tỷ đã giật bỏ chiếc quần tứ giác của Quách Dược xuống, lấy ra cây gậy bên trong, lưỡi bắt đầu lượn vòng, từ từ thưởng thức.
Quách Dược cũng không khách khí, cũng không phải lần đầu tiên tiếp xúc với vật phẩm tuyệt diệu này, vào trạng thái rất nhanh, hai tay thoải mái nắm lấy đầu của La tỷ, dùng lực kích thích sống lưng.
Người đàn ông đầu húi cua và tóc quăn căn bản đã không còn hứng thú quan tâm đến cô nàng bên cạnh, phân công nhau xông lên, giật chiếc váy đen trên người La tỷ.
Phía dưới của La tỷ vốn trống không một mảnh, bỏ chiếc váy xẻ tà, cặp mông đầy đặn tròn lẳn tuyệt vời, thánh địa đào nguyên, nhìn không sót một cái gì, khe nước đọng đó, dường như tràn đầy sự quyến rũ vô tận.
Cả ba đều là những người thanh niên trẻ tuổi tràn đầy khí huyết, đối với người phụ nữ trưởng thành này càng khó mà ngăn cản, rất nhanh liền tiền hậu giáp kích mà đánh chiếm thành trì.
La tỷ cũng là người không từ chối ai bao giờ, sau khi để cho phân thân của Quách Dược đi vào cơ thể, kêu gọi người đàn ông tóc quăn tiến vào bên trong cơ thể từ phía sau…
- Ow ——
Thanh âm ngâm nga dễ chịu của người phụ nữ, khiến thần kinh của ba người đàn ông phấn khích thẳng tới cực điểm.
Người đàn ông tóc húi cua không có chỗ để tiến vào, định nhảy qua đầu Quách Dược, hướng về phía hơi thở mùi đàn hương từ cặp môi đỏ mọng của La tỷ, thậm chí không tiếc rẻ nuốt vài viên thuốc, để tránh bị kém cỏi.
Hình ảnh hương diễm ba nam một nữ, trong mắt Dương Liệt, cũng là một hình ảnh bình thường chẳng can hệ gì, lặng yên nhìn, trong mắt lại không một chút ý nghĩ xấu, dường như chỉ là xem một cảnh tượng trong thế giới động vật.
Sau nửa giờ, thân thể ba người đàn ông đã bị ép khô, ăn đêm xa hoa hàng năm, làm cơ thể của bọn họ vốn đã không có thực, nếu không phải là dựa vào các vị thuốc, sớm đã đỡ không nổi.
La tỷ cũng là một cao thủ, sau khi làm ba người thanh niên trẻ gục xuống, vẩy vẩy mái tóc dài rối tung, đầu lưỡi liếm một cái, nuốt trọn những thứ sền sệt bên khóe miệng, lại cười híp mắt quay về bên cạnh Dương Liệt.
- Thật vô dụng, một chút thời gian như vậy đã mệt gục xuống, ngủ như lợn chết.
- Mấy hôm nay chơi không ít, xem cô làm với ba người đó, tay nghề cao hơn chút rồi.
Dương Liệt nựng chiếc cằm của La tỷ cười hỏi.
- Ai bảo anh ít đến thăm tôi như vậy, mấy tên tiểu tử đó đến đây, miệng còn hôi sữa, nhìn thấy tôi đều chảy nước miếng, thật nghi ngờ có phải còn bú mẹ nữa không, tôi không chăm sóc bọn họ, sao có thể kinh doanh tốt được.
Một tay La tỷ, vẫn đang du tẩu giữa hai chân Dương Liệt:
- Bọn họ thật sự quá yếu, những cậu phú gia công tử này, đều là một đám tôm tép yếu xìu, hôm qua bẩy người chơi với một mình tôi, còn chẳng lợi hại bằng một mình anh què như anh.
Dương Liệt cười nhạo nói:
- Con chó cái cô càng ngày càng không biết xấu hổ, gần năm mươi tuổi rồi, đừng tưởng tôi giúp cô thay đổi khuôn mặt, đổi lấy một khuôn mặt càng hấp dẫn xinh đẹp, liền tưởng rằng bản thân đã hồi xuân.
- Chơi thì có thể, cô chủ cô ăn mặc càng giống, càng không dễ để lộ. Tuy nhiên, công việc chính tôi giao cho mọi người, cũng đừng làm sai.
Đôi mắt La Thúy San quyến rũ như tơ nói:
- Yên tâm đi, không thể có sai sót được, tôi đã thu xếp cơ bản rồi… Còn nữa, thông tin truyền đến từ Quốc Đống, Ninh Quang Diệu không có ý định cho hắn cơ hội nữa, gã ta đã quyết tâm cho con tiện nhân Lâm Nhược Khê kia quay lại Ninh gia.
- Thật sao…
Dương Liệt hí mắt:
- Nếu như vậy, Ninh Quang Diệu cũng không còn giá trị lợi dụng rồi.
- Có cần giết gã ta không? Hay là ăn thịt anh ta? Mặc dù còn có hai người là Ninh Tâm và Ninh Đức, nhưng với bản lĩnh hiện giờ của tên què anh, giết họ là một việc dễ như trở bàn tay.
La Thúy San kỳ vọng nói.
Dương Liệt hừ nhẹ nói:
- Tôi đã sắp xếp sẵn rồi, cô chỉ cần làm theo cách tôi nói.
- Thật là, mọi người cái gì cũng đều nghe theo anh, anh đừng cứ để cái gì đến cuối cùng mới nói.
Giọng La Thúy San chán ngán u oán.
Dương Liệt liếc cô một cái, bỗng nhiên đứng dậy, đỡ người phụ nữ lên vai.
- Oh
La Thúy San nhõng nhẽo cười:
- Làm gì vậy? Muốn đổi phòng ư? Dù sao thì ở đâu cũng như nhau mà…
- Đi rửa sạch, nếu không bố đây sẽ chê cô bẩn.
…
Cũng trong cùng một đêm tối, Dương Thần bên ngoài đại viện, một chiếc Audi màu đen chậm rãi dừng lại.
Ninh Quang Diệu với chiếc áo khoác dày màu đen, buộc một chiếc khăn quàng cổ màu xám, xuống xe, cùng xuống xe còn có hai người Ninh Tâm và Ninh Đức.
Khi bảo vệ trực ban ở cổng phát hiện ra là tướng, đầu tiên là sửng sốt, ngay lập tức cúi chào nói:
- Thủ tướng, Nguyên soái đã nghỉ rồi ạ.
Ninh Quang Diệu rất kính nể lễ phép mỉm cười:
- Tôi cũng không tới để gặp Dương lão nguyên soái, có thể báo cho thiếu phu nhân của các anh một tiếng là tôi, Ninh Quang Diệu đến thăm cô ấy một chút không?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1264: Cẩm Đường Xuân
Chương 1264: Cẩm Đường Xuân