Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Thấy các Võ đồng ùa ra đến như đàn ong vỡ tổ. Vị sứ giả đó giơ cao bảng thành tích trong tay lên, cao giọng nói:
- Không cần lũ lượt kéo tới đây, đây là thành thích Thí luyện của Thái Uyên Lĩnh! Chỉ có ba mươi người đầu tiên xuất hiện trong danh sách. Võ đồng không được đạt tư cách, tự mình lấy thành tích của mình mà so sánh thì biết ngay! Từng người đều tự biết thành tích của mình phải không?
Cầm được không ít ngọc bài, trong lòng mỗi Võ đồng đều có tính toán. Nghe nói tên trên bảng chính là của Thái Uyên Lĩnh, Võ đồng của ba Lĩnh khác đều hoảng hồn, kinh sợ lùi bước.
- Sao lại là thành tích đạt tư cách của Thái Uyên Lĩnh?
Võ đồng của ba Lĩnh khác lần lượt đoán, có một chút dự cảm không rõ ràng.
- Chẳng lẽ, Thái Uyên Lĩnh là Quán quân Tập thể trong Tứ Đại Lĩnh sao?
- Không phải chứ! Thái Uyên Lĩnh bình thường cũng không phải là rất xuất chúng, không bằng Tử Diễm Lĩnh chúng ta. Phải nói trong Tứ Đại Lĩnh, Xích Mộc Lĩnh có xuất sắc hơn chúng ta một chút, Thái Uyên Lĩnh cái gì chứ, nếu họ được là Quán quân, tôi không phục!
- Ha ha! Đừng nóng! Đại nhân của Chân Võ Thánh Địa cũng đâu có nói là Thái Uyên Lĩnh đạt giải Quán quân Tập thể đâu.
Tuy danh sách công bố là của Thái Uyên Lĩnh, nhưng không ít Võ đồng của Lĩnh khác vẫn qua, muốn xem xem tên ba mươi người xuất sắc nhất của Thái Uyên Lĩnh rốt cục là có thành tích thế nào, có cái so sánh, trong lòng cũng đỡ nôn nóng hơn.
Tần Vô Song và Đạt Hề Dương cũng không có đi góp vui. Nhưng quận La Giang có Vân Khinh Yên, thiên hạ bát quái gì cũng không thoát khỏi lỗ tai của nàng, Vân Khinh Yên nhanh như tia chớp lướt qua.
Thành thích của cô nàng cũng không tốt, nhưng lại đặc biệt để tâm đến cảm giác vinh dự tập thể.
Tây Môn Tinh tuy cũng rất muốn đi xem, nhưng cuối cùng vì sĩ diện, tốt xấu gì hắn cũng là con cháu Đại phiệt, không thể để người khác có cảm giác hắn không nhẫn nhịn được. Cũng may, những việc như thế này đã có thủ hạ của hắn đi làm.
Một lát sau, có một Võ đồng của châu thành Nam Vân Châu chạy qua, kích động nói:
- Tinh thiếu gia, điểm số cao nhất của Thái Uyên Lĩnh là 214 tích điểm, đứng thứ hai chỉ có 148 tích điểm, ít hơn Tinh thiếu gia ngài 4 tích điểm.
Tây Môn Tinh nghe vậy, đã bớt chút lo lắng. Tuy người dẫn đầu hơn hắn không ít điểm, nhưng hắn không hề nản chí, vì con cháu Vương tộc Thái Uyên Lĩnh chắc chắn là có ưu thế hơn rồi. Nhưng với thực lực của hắn, có thể thắng được người đứng thứ hai của Thái Uyên Lĩnh, cũng đã làm hắn cảm thấy thỏa mãn rồi.
Lúc này Vân Khinh Yên vui vẻ nhẹ nhàng đi tới, vẻ mặt bỡn cợt:
- Ta còn tưởng rằng đến trước là Quán quân Tập thể, các ngươi đoán thế nào?
- Thế nào?
- Hây hây, xuất hiện trước là đệ nhất đếm từ dưới lên, xếp cuối cùng thành tích tập thể trong Tứ Đại Lĩnh.
Vân Khinh Yên vừa cười vừa nói:
- Thái Uyên Lĩnh có bốn Võ đồng Vượt khu một lần, có một Võ đồng Vượt khu hai lần, trong số ba mươi tên đạt tư cách trên danh sách của Thái Uyên Lĩnh, điểm số thấp nhất, cũng mới hơn 40 tích điểm thôi.
- Mới hơn 40 tích điểm?
Một Võ đồng của châu thành Nam Vân Châu mở to mắt cười:
- Vậy ta 56 tích điểm là có hy vọng rồi?
Một Võ đồng khác của châu thành Nam Vân Châu mới hơn 30 tích điểm, tự biết mình không có hy vọng, trong lòng bất bình, ghen tỵ nói:
- Vậy Thái Uyên Lĩnh xếp thứ nhất từ dưới lên, Xích Mộc Lĩnh chúng ta chắc chắn đạt chức Quán quân! Không đạt đến 60 tích điểm thì đừng có mơ đạt tư cách!
- Ha ha! Đức thiếu gia! Ngươi đang ghen tỵ, ghen đỏ mặt rồi!
- Ta sao? Ta mà đố kỵ với ngươi? Tinh thiếu gia người ta 152 tích điểm, muốn đố kỵ thì ta cũng phải chọn Tinh thiếu gia mà đố kỵ.
Tên Võ đồng đó vẫn còn mạnh miệng.
Lúc hai người này líu lo không ngớt, Vân Khinh Yên đi đến bên cạnh Tần Vô Song, liếc Tần Vô Song một cái, giả bộ giận dữ nói:
- Tần Vô Song, rốt cục ngươi đạt được bao nhiêu điểm, nói bản cô nương xem.
Đạt Hề Dương thực sự cũng rất ngạc nhiên. Theo phỏng đoán của hắn đối với Tần Vô Song, chắc chắn sẽ không thấp, nhưng có thể qua được con cháu Vương tộc hay không, hắn vẫn có chút nghi ngờ.
Tần Vô Song biết Vân Khinh Yên hiếu kỳ, nhưng lại không muốn thỏa mãn nàng ta. Ả nha đầu này rất nhiều chuyện, một khi tiết lộ ra, chưa đến một khắc, e rằng tất cả mọi người đều biết hết.
Tần Vô Song không muốn trước khi thành thích lọt ra ngoài, bị người khác coi như Đại Vương da trâu, 600 tích điểm, nói ra chưa chắc đã khiến người khác tin nổi.
Các Võ đồng của Thái Uyên Lĩnh đúng là vài nhà vui, vài nhà sầu. Những người đạt tư cách thì vui không kể xiết, những người không đạt tư cách thì mỗi người một vẻ, có người mắt đo đỏ, có người lặng lẽ rơi nước mắt, có người đau lòng ôm đầu, có người không ngớt rủa vận khí mình không tốt.
Tất nhiên, bên chủ trì của Chân Võ Thánh Địa sẽ không để mọi người chờ lâu, không lâu sau, lại có một sứ giả đi ra, lần này lại mang theo một bảng thông báo.
- Võ đồng của Lam Nguyệt Lĩnh, thành tích đạt tư cách của họ đã có rồi. Theo quy tắc cũ, chỉ có danh sách thành tích của ba mươi người đầu tiên được đạt tư cách. Những Võ đồng khác không có đạt tư cách, đối chiếu danh sách đạt tư cách, nếu có sai sót, kịp thời liên hệ với sứ giả của Chân Võ Thánh Địa.
Võ đồng của Lam Nguyệt Lĩnh nghe vậy, liền chạy tới, những Võ đồng điểm cao của Lam Nguyệt Lĩnh trong lòng có chút chột dạ.
Đối với những Võ đồng điểm cao mà nói, họ đã không có chút lo lắng nào đối với việc đạt tư cách, điều họ để ý hơn là có thể đạt đến vị trí Quán quân Tập thể hay không.
Quy tắc xuất thành tích của Chân Võ Thánh Địa quả nhiên từ trước tới nay không hề thay đổi, đều là đưa từ thấp đến cao. Nói cách khác, bảng thành tích đưa ra càng sớm, thì thứ hạng thành tích tập thể cũng càng thấp. Do vậy, khi sứ giả thứ hai xuất hiện, những Võ đồng của ba Lĩnh khác đều không muốn bị gọi tên của Lĩnh mình.
Nhưng thực lực thể hiện tất cả. Thái Uyên Lĩnh và Lam Nguyệt Lĩnh, thực sự có chút yếu hơn trong Tứ Đại Lĩnh, Xích Mộc Lĩnh và Tử Diễm Lĩnh có phần mạnh hơn.
Đây là cục diện mà Tứ Đại Lĩnh Bách Việt Quốc đều đã biết từ trước, cũng thể hiện đầy đủ trên bảng thành tích Thí luyện Võ đồng.
Vân Khinh Yên dường như là nhân vật truyền tin cho mọi người. Lam Nguyệt Lĩnh cũng có bốn Võ đồng Vượt khu một lần, cũng có một Võ đồng Vượt khu hai lần. Nhưng điểm cao nhất của họ cao hơn Thái Uyên Lĩnh, đạt 218 tích điểm. Người thứ hai, cũng đạt 156 tích điểm, cao hơn số 152 tích điểm của Tây Môn Tinh.
Tây Môn Tinh nghe đến thành tích này, trong lòng cảm thấy mấy phần mùi vị thất bại, nhưng lát sau cũng bình thường lại. Ở Bách Việt Quốc, vẫn có vài gia tộc thực lực mạnh hơn Tây Môn Đại phiệt.
- Điểm cao nhất hiện nay đã đạt đến 218 tích điểm rồi, ăn đứt tư cách tranh giành Quán quân Cá nhân.
- Đúng thế, nhưng ta cảm thấy Lam Nguyệt Lĩnh tích điểm cao nhất chắc chắn không phải. Vị Tiểu Vương gia kia của Xích Mộc Lĩnh chúng ta, hôm qua không phải đã nói đạt hơn 200 tích điểm sao? Nhưng không biết rốt cục cụ thể là bao nhiêu.
- Theo lý, chắc chắn sẽ không quá 240 tích điểm, nếu không, hắn chắc chắn Vượt khu lần nữa rồi.
Vân Khinh Yên coi như có chút ngây ngô, nhưng cũng rất tinh tế.
Cùng với thành tích không ngừng được đưa ra, tâm trạng của mọi người cũng tăng lên. Vừa rồi, nội bộ Xích Mộc Lĩnh còn có những lời ra tiếng vào, nhưng hiện tại cũng đã hoàn toàn im lặng lại, hình như đã có thỏa thuận ngầm nào đó. Cơ hồ thông tin quan trọng nhất sắp đến rồi.
Rốt cục là tập thể Xích Mộc Lĩnh đứng Quán quân hay là Tử Diễm Lĩnh đứng Quán quân?
Bảng danh sách đưa ra kế tiếp, sẽ công bố đáp án. Bảng danh sách vừa đưa ra là thứ hai, bảng chưa đưa ra mới là Quán quân!
Hiển nhiên, các Võ đồng của Tử Diễm Lĩnh cũng hiểu rõ điều này, tất cả âm thầm xếp thành đội hình, nghiêm chỉnh đứng đợi, đợi sứ giả của Chân Võ Thánh Địa xuất hiện lần thứ ba.
Lần này, Quán quân Tập thể sẽ rơi vào Lĩnh nào? Câu hỏi này khiến cho tất cả mọi người ở nơi này đều nôn nóng vô cùng.
Các Võ đồng của hai Lĩnh còn lại hiển nhiên cũng cảm thấy được không khí này, cũng bắt đầu chú ý hơn. Tuy họ đã để mất chức Quán quân Tập thể, nhưng hiển nhiên, mọi người đều muốn biết, Tứ Đại Lĩnh Bách Việt Quốc cạnh tranh bao nhiêu năm như vậy, cuối cùng Lĩnh nào là Lĩnh mạnh nhất, lần Thí luyện này là cơ hội thử vàng rất tốt, có thể dập tắt rất nhiều tranh luận.
- Ra rồi!
Một Võ đồng nhanh mắt đột nhiên hét to.
Tiếng hét này, ngay lập tức kéo theo tâm can yếu ớt của vô số Võ đồng. Mọi ánh mắt đều không hẹn mà cùng nhìn vào sứ giả đi tới. Nói chính xác hơn, là nhìn theo bảng danh sách trong tay hắn. Đây là bảng danh sách quyết định thắng thua!
Người của Chân Võ Thánh Địa, hiển nhiên ai cũng biết nhử mồi, xáo động không khí. Hắn đứng trên bục cao, mỉm cười, nhưng không vội mở miệng. Sau khi nhìn quanh một lượt, mới mỉm cười nói:
- Mọi người hẳn rất quan tâm đến bảng danh sách trên tay ta phải không?
- Đúng!
Một tiếng đáp rung trời.
- Vậy thì, các vị nhất định biết, một khi bảng này được đưa ra, Quán quân Tập thể là thuộc về Lĩnh nào, chắc đã rõ ràng rồi phải không?
- Đúng!
- Được!
Vị sứ giả giơ cao tay, thản nhiên cười, nhìn về phía Tử Diễm Lĩnh, lại nhìn về phía Xích Mộc Lĩnh.
Ánh mắt của tất cả các Võ đồng hai Lĩnh này đã bị hắn bắt trúng, ngừng thở, đợi hắn công bố kết quả.
- Chư vị, bảng danh sách trong tay ta, là danh sách đạt tư cách của Tử Diễm Lĩnh!
Vị sứ giả giơ cao tay, cao giọng nói.
- Rống!
Lần này đến lượt Xích Mộc Lĩnh nhảy nhót vui mừng.
- Ài!
Những tiếng mệt mỏi, thở dài lại đến từ phía Tử Diễm Lĩnh.
Kết quả như vậy làm cho Võ đồng hai bên nhất thời rơi vào tâm trạng hưng phấn kịch liệt cùng với thất vọng não nề hoàn toàn đối lập nhau. Người trầm tĩnh như Tần Vô Song, cũng không tránh khỏi ảnh hưởng của không khí kích động như vậy. Đây là cảm giác tự hào tập thể, nghe có chút ngây ngô, nhưng ít nhất, nhiệt huyết, trung thành, tinh thần tập thể lại thắng được tất cả mọi thứ, tự nhiên làm hắn vô cùng cảm kích.
Có thể nói hắn một đời giết chóc, bạo lực, xung đột. Nhưng đây là quy tắc sinh tồn của hắn, bất cứ người nào cũng không thể thay đổi được.
Nhưng hắn có ý thức, ý thức dân tộc, ý thức quê hương, ý thức lãnh địa… Sâu xa hơn, đối phó với nước ngoài, đó là ý thức tổ quốc. Ý thức và tinh thần này, đối với một quốc gia, là vô cùng quý giá.
Danh hiệu Quán quân của Tử Diễm Lĩnh, quả nhiên lại thắng được điểm số cao nhất của Lĩnh trước đó. Đạt 226 tích điểm, cao hơn 8 tích điểm so với điểm số cao nhất của Lam Nguyệt Lĩnh.
Bên Xích Mộc Lĩnh thì vô cùng vui mừng, song hỉ lâm môn. Quán quân Tập thể đã thuộc về Xích Mộc Lĩnh, Tiểu Vương gia - Xung thiếu gia của Xích Mộc Lĩnh, người bên cạnh hắn đã truyền đi tin đồn, điểm của hắn là 236 tích điểm! Áp đảo điểm cao nhất của ba lãnh địa trước đó. Không còn nghi ngờ gì, Quán quân Cá nhân, chắc chắn thuộc về Tiểu Vương gia.
Đám Võ đồng bên cạnh Tiểu Vương gia, đã bắt đầu chúc mừng:
- Song hỉ lâm môn, song hỉ lâm môn!
Duy chỉ có Vân Khinh Yên không phục lầm bầm gì đó, đột nhiên nhìn sang Tần Vô Song, nhìn thấy hắn vẫn khuôn mặt cười thản nhiên, dường như tất cả mọi việc trước mắt không có liên quan đến hắn.