Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Bọn họ đều biết Tần Vô Song có thực lực vô cùng xuất sắc, cũng biết nếu hắn tham dự vào cuộc khảo hạch của Đệ tử Cao cấp, nhất định cũng sẽ chiếm được các thành tích tốt.
Nhưng mà, có thể như Tần Vô Song, ở trong thời gian hai mươi giây liền có thể phá vỡ hoàn toàn mười cái tượng gỗ, không cái nào còn được hoàn toàn toàn vẹn, bởi vậy vòng đầu tiên cuộc khảo hạch, thành tích của Tần Vô Song đã ở vị trí dẫn đầu.
Sau một vòng này, cơ hồ như phân nửa các Đệ tử Cao cấp, thậm chí là cả mười điểm cũng chưa có mò tới được. Bởi vì dưới sự phòng ngự của các Chấp sự, bọn họ căn bản không có bất kỳ cách gì để có thể có hy vọng tiến tới mấy cái bức tượng.
Nguyên Phong cũng là ở trong thời cơ cuối cùng, lợi dụng kỹ năng phi đao, đánh tan được ba cái tượng gỗ, đạt được ba mươi điểm. Trong thời điểm này, ở trong hàng ngũ của các Đệ tử Cao cấp, có thể xem như là thành tích khá cao.
Không hề nghi vấn, sau khi vòng khảo hạch đầu tiên đã kết thúc, thành tích dẫn đầu đã là tập đoàn của các Tiên Thiên cường giả.
Khảo hạch vòng thứ nhất, ước chừng cũng tốn hai canh giờ, nghỉ ngơi và hồi phục một chút mới bắt đầu cho khảo hạch của vòng thứ hai.
Khảo hạch vòng thứ hai, là khảo hạch thân pháp.
Giám khảo đứng ở hàng phía trước, cao giọng nói:
- Khảo hạch tốc độ, nội dung cũng không phức tạp. Cách nơi đây năm mươi dặm về phía Tây, có một trạm khảo hạch, các ngươi xuất phát từ đây đi tới trạm khảo hạch đó, lấy một khối ngọc bài ứng với số thứ tự của mình. Khảo hạch thân pháp này, thứ nhất là tốc độ tuyệt đối, trên đường còn có thể xen kẽ khảo hạch độ nhanh nhẹn cùng lực phản ứng. Cũng có nghĩa là trong đoạn đường các ngươi phía trước sẽ có những cái bẫy, sẽ có phục kích, sẽ có ám khí, có những sự quấy rối thế này hoặc thế kia. Mà các ngươi trong lúc đó phải ngay lập tức có phản ứng nhanh nhẹn, mỗi một lần trúng chiêu đều bị trừ đi mười điểm. Nếu hoàn toàn không bị trúng một chiêu nào, nội trong thời gian quy định có thể quay trở về đây, theo như bậc thang thời gian hao tốn cho điểm tương ứng. Tổng điểm cao nhất cũng là một trăm điểm.
Giám khảo kia liếc mắt nhìn một cái, quát:
- Đều hiểu rõ cả chưa?
- Hiểu rõ!
Chút quy tắc ấy, đọc lên thì cũng không có gì gọi là phức tạp, Tần Vô Song ngẫm nghĩ một chút liền hiểu được vấn đề mấu chốt trong vòng khảo hạch này. Tốc độ càng nhanh, thời gian hoàn thành nhiệm vụ càng ngắn, tự nhiên điểm lại càng cao.
Mà tốc độ cho dù nhanh như ánh sáng thì cũng không đủ, bởi vì ven đường có thiết kế bố trí rất nhiều chướng ngại ngăn cản, một khi bị chướng ngại ngăn cản một lần sẽ bị trừ đi mười điểm, cái này đối với tốc độ nhanh nhẹn cùng với lực phản ứng có yêu cầu rất cao. Nói trắng ra, những cái này đều trong nội dung phạm vi khảo hạch thân pháp
Tần Vô Song tràn đầy tin tưởng, hắn thực sự tự tin, cấp bậc khảo hạch thân pháp này khẳng định là không thể làm khó được hắn. Tuy rằng không phải là sự tự đại mù quáng nhưng không hề nghi ngờ, vẫn là có thể kiếm được điểm tuyệt đối.
Một vòng xét duyệt này, lại là một trăm người một tổ, mỗi xuất phát cách nhau nửa khắc.
Tần Vô Song được phân ở tổ đầu tiên, vừa xuất phát liền khai triển thân pháp, phóng đi vô cùng nhanh, dự định vừa bắt đầu sẽ rời ra khỏi đội ngũ, làm kẻ dẫn đầu chạy trước.
Chỉ là, ý tưởng như vậy của hắn lại không thể nào mà qua mắt được mấy gã Tiên Thiên cường giả khác ở trong tổ. Mấy gã Tiên Thiên cường giả này, mỗi người đều có những dự định của mình. Danh ngạch tiến cấp cũng chỉ có tối đa năm người, ai cũng không muốn để cho kẻ khác có cơ hội chiếm thế thượng phong, cũng dự định vừa xuất ra liền ở trên khí thế áp đảo những đối thủ cạnh tranh khác.
Bởi vậy, bao gồm cả Tần Vô Song ở trong đó, đám Tiên Thiên cường giả này có thể nói là một đám xung phong, ngay trong thời gian xuất phát đầu tiên liền đem bỏ xa các đồng bọn còn lại.
Tần Vô Song một bên bay nhanh, một bên quan sát đối thủ một chút, lại nhìn thấy bên trong mấy tên Tiên Thiên cường giả này có một kẻ có linh lực vô cùng dồi dào, xem ra là một đối thủ mạnh.
Mà mấy kẻ khác, tuy rằng trong đoạn đường đầu tiên thì tốc độ cũng không hề chậm. Nhưng phải liên tục duy trì tốc độ cao trong năm mươi dặm đường như vậy thì e rằng cũng không thể duy trì nỗi. Hơn nữa lúc đi là năm mươi dặm, lúc về cũng năm mươi dặm như vậy, vừa đi vừa về đã là một trăm dặm đường. Đối với Tiên Thiên cường giả mà nói thì một trăm dặm cũng chẳng đáng kể gì. Nhưng phải duy trì toàn lực lượng Tiên Thiên để bứt lên trước lại không phải là một thử thách nhỏ. Huống chi, trên đường còn có các loại ngăn cản, chướng ngại không thể tưởng tượng trước được.
Tần Vô Song quan sát một lát liền không suy nghĩ nhiều, toàn thân tập trung vào việc triển khai tốc độ. Trong lúc chạy băng băng, tập trung toàn bộ tinh thần rất chăm chú, duy trì cảnh giác cao độ, cảm thụ từng tia biến hóa ở xung quanh.
Lúc này, linh lực Tiên Thiên của Tần Vô Song toàn bộ được mở rộng, đối với sự nắm chắc hoàn cảnh xung quanh thì có thể nói là đã đạt được đến cảnh giới tỉ mỉ, bất kỳ một tia biến hóa nhỏ nào cũng đều có thể có một sự dự đoán trước đó.
Đột nhiên, tinh thần trong đầu Tần Vô Song vừa động, cước bộ hoạt động Lăng Vân Tiên Bộ ở tốc độ cao vận hành, trong lòng bất loạn, thân thể mạnh mẽ vắt qua, hướng bên phải liền bất chợt hiện ra hai đạo ám khí.
Chỉ nghe thấy hai tiếng âm thanh xé gió ‘Xuy Xuy’, Tần Vô Song tốc độ không chậm, cười lạnh một tiếng tiếp tục phóng lên phía trước.
Đạo ám khí đánh lén thứ nhất, liền bị hắn nhẹ nhàng thoải mái tránh thoát.
Tiếp sau đó, Tần Vô Song lợi dụng linh lực, làm ra ba lượt vượt qua chướng ngại vật, năm mươi dặm chỉ trong khoảnh khắc liền đạt tới điểm cuối cùng.
Đột nhiên, Tần Vô Song vung sợi roi xà hình lên, trực tiếp đánh lên hai gốc đại thụ to lớn gần đó.
Rầm rầm, một cái lưới lớn từ bên trên phủ xuống dưới. Cước bộ của Tần Vô Song đột nhiên giống như đạp mạnh một cái, dẫm lên mặt đất, cái lưới cũng đã dừng lại ở phía sau.
Thân thể bay lên không trung một vòng, giống như chim én bay nhẹ nhàng. Nhanh chóng thả lỏng lướt qua những chướng ngại vật, tốc độ bay nhanh, hướng mục đích phía trước mà chạy tới.
Trong nháy mắt, liền tiến tới phía trước trạm khảo hạch.
Ngọc bài số thứ tự tới tay, Tần Vô Song lúc này mới thong dong quay lại, lặp lại lộ trình lúc đầu, cũng thực vô cùng thoải mái dễ dàng. Mới vừa đi ra một hai dặm, mấy gã Tiên Thiên cường giả trước kia cùng hắn ganh tỵ cũng đang rất nhanh tiến đến, nhìn thấy Tần Vô Song đã trên đường trở về, trong mắt hiện một tia quang mang kỳ lạ, kính nể thán phục không thôi.
Trên đường trở về của Tần Vô Song, một đám người đang chạy trên đường nhìn thấy hắn đã trên đường trở về, đều không nhịn được nhìn chằm chằm, nhưng bọn chúng, ngoài những kẻ có thể nhìn thấy thân ảnh ra thì căn bản những kẻ khác thì không nhìn thấy cái gì.
Chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên một cái, như gió thổi qua. Lúc nhìn lại thì chỉ một một đạo bóng dáng đã ở xa rồi.
- Kẻ này là ai, sao lại kỳ dị biến thái như vậy? Không phải lại là cái gã kêu là Tần Vô Song đấy chứ?
Dọc đường không ngừng có kẻ nghĩ như vậy. Xét đến cùng thì theo như thành tích phát huy của vòng thứ nhất, làm cho tâm lý của mọi người quá chấn động, khiến bọn chúng phải kêu gào một cái, cảm giác cái cuộc đời này sao mà có lắm sự bất công.
Tại sao mà năm nay bọn chúng tham gia khảo hạch Đệ tử Cao cấp lại xuấy hiện một kẻ quái dị biến thái đến như vậy, khiến cho khảo hạch Đệ tử Cao cấp nhìn quả thật là không hề nhẹ nhàng như bọn chúng đã chờ mong.
- Tên Tần Vô Song kia rõ ràng có thực lực của Đệ tử Trung tâm, lại tới tham gia khảo hạch Đệ tử Cao cấp, quả nhiên là vô cùng bất công mà.
Những kẻ giữ cái ý tưởng đó chẳng chẳng những là Hậu Thiên võ giả, ngay cả một bộ phận đệ tử Tiên Thiên cũng không kềm được có cảm xúc như thế.
Lúc Tần Vô Song vừa trở về trạm khảo hạch thì những vị giám khảo kia cũng không ngừng được giơ ngón tay cái lên:
- Hảo tiểu tử, tốc độ này của ngươi quả thật giống như mây bay gió thổi.
Không hề nghi vấn, Tần Vô Song lại được điểm tuyệt đối.
Có được kinh nghiệm của hai vòng thi trước, Tần Vô Song đối với khảo hạch Đệ tử Cao cấp này cũng dần dần có chút nhận thức. Đối với những Đệ tử Cao cấp bình thường mà nói thì có lẽ đó là một khó khăn quá lớn. Nhưng với trình độ của hắn thì nội dung khảo hạch của Đệ tử Cao cấp trên thực tế không hình thành được sự uy hiếp quá lớn.
Trừ phi bản thân hắn chủ động mắc phải sai lầm, chứ nếu không nghĩ hắn không chiếm được ba vị trí đầu thì là điều khó có thể xảy ra.
Qua hai vòng khảo hạch, Tần Vô Song căn bản là không hề để mất một điểm nào, bảng thành tích này, hắn đã dẫn đầu bảng ở cách rất xa.
Mà ở vòng khảo hạch thứ hai này, những gã Tiên Thiên cường giả khác hoặc ít hoặc nhiều đều bị mất điểm. Điều đó khiến Tần Vô Song càng củng cố thêm vị trí dẫn đầu của mình.
Vòng khảo hạch thứ ba, lại là khảo hạch trên phương diện lực lượng.
Bài khảo hạch này đối với Tần Vô Song mà nói thì cũng không có chút lạ lẫm. Lúc trước ở trong cuộc thi Thí nghiệm Võ đồng ở quận La Giang cũng đã từng tiến hành qua. Chỉ là lần này, ngoài lực lượng vác nặng, vẫn còn có thêm một cái là khảo hạch lực công kích đơn thể của cá nhân.
Lực công kích đơn thể, kỳ thực vẫn là hơn thua ở cảnh giới tu luyện.
Tiên Thiên cường giả giống như Tần Vô Song, đối với khả năng vận dụng lực tự nhiên vốn là vô cùng thành thạo, Tiên Thiên cường giả nếu như xuất lực một chút, lực công kích đơn thể có thể nói là làm kẻ khác tương đối kinh ngạc.
Vòng khảo hạch này, tự nhiên cũng không có bất cứ sự ngoài ý muốn nào. Chỉ có thể khiến cho thành tích của Tần Vô Song càng thêm ổn định.
Không hề có chút trở ngại, Tần Vô Song lại một lần nữa đạt điểm tối đa.
Ba vòng khảo hạch đầu tiên, ba cái điểm tối đa, tổng cộng là ba trăm điểm, dẫn trước xa kẻ đứng ở vị trí thứ hai, chỉ có hai trăm bốn mươi điểm.
Ba vòng khảo hạch đầu tiên kết thúc, ngày đã về chiều hoàng hôn, ngày khảo hạch đầu tiên coi như đã kết thúc.
Khảo hạch Cuối năm, chỉ có thời gian ba ngày.
Cuộc khảo hạch thi đấu cam go, quyết liệt nhất vẫn là trận bài danh Đệ tử Trung tâm. Đây mới là trận đấu mà được nhiều kẻ mong chờ nhất trong năm. Còn như khảo hạch, cũng chỉ là một cuộc biểu diễn khảo hạch mà thôi.
Kẻ nào cũng đều biết, khảo hạch lần này không thể có nhiều sự bất ngờ xuất hiện. Nhưng trận thi đấu bài danh của Đệ tử Trung tâm thì lại hoàn toàn khác. Thậm chí có những Đệ tử Trung tâm ở trong cuộc khảo hạch cố ý lưu lại chút khí lực để chờ đợi thời điểm trận thi đấu bài danh mà bùng nổ.
So với việc Tần Vô Song dẫn đầu rất xa ở trong khảo hạch Đệ tử Cao cấp thì cuộc khảo hạch Đệ tử Trung tâm lần này, tình tiết gay cấn không làm người khác kinh ngạc. Trên cơ bản thì tất cả mọi người vẫn duy trì tình trạng của năm trước. Rất hiển nhiên, những kẻ có thực lực đều chưa phát hết toàn bộ lực.
Cũng bởi vì trong các Đệ tử Trung tâm cũng chẳng có tin tức lớn gì, nên biểu hiện nổi trội của Tần Vô Song càng khiến cho sự chú ý lan rộng.
Ngày khảo hạch đầu tiên kết thúc, đâu đâu cũng đều đang nghị luận, bàn tán xôn xao.
- Nghe nói chưa? Bên trong khảo hạch Đệ tử Cao cấp, xuất hiện một kẻ biến thái, ba hạng khảo hạch đều không mất một chút điểm nào, toàn bộ đều được điểm tối đa, việc này hình như là mấy chục năm qua chưa từng có xuất hiện?
- Đúng vậy, quả thật là rất biến dị, nếu như không nhớ nhầm thì lần xuất hiện rầm rộ như vậy thì là mười sáu năm trước, nhất mạch Đại Điện chủ có vị Đại sư huynh Vi Dực là đã từng có biểu hiện yêu nghiệt như vậy!
- Nhưng Đại sư huynh Vi Dực kia vốn là có Linh căn Tiên Thiên, ở trong Tinh La Điện của chúng ta là tồn tại độc nhất. Tần Vô Song này chẳng lẽ cũng là Linh căn Tiên Thiên sao?
- Chắc cũng không phải chứ? Nghe nói hắn là từ một Công quốc tới đây, mà Công quốc thì không thể nào có khả năng sinh ra một kẻ là Linh căn Tiên Thiên được. Tên Tần Vô Song này nói đúng ra thì hẳn là thiên tài tu luyện Hậu Thiên!
- Chậc chậc, cùng là tu luyện Hậu Thiên mà lại có sự chênh lệch lớn đến như vậy?
- Lại không biết, tên Tần Vô Song này có thể đạt được thành tích như của Đại sư huynh Vi Dực không? Thật hy vọng xuất hiện một cục diện như vậy, song tinh chiếu rọi, tương lai của Tinh La Điện chúng ra càng thêm tuyệt vời a.
Tiếng nghị luận mang theo các loại tình cảm, cảm xúc hâm mộ tràn ra trên diện rộng toàn bộ Tinh La Điện.
Mà đám môn hạ đệ tử nhất mạch Nhị Điện chủ Truân Trung Trì đang tập hợp tinh thầm nghe ngóng các đệ tử môn hạ báo cáo thành tích. Nghe được đến thành tích của Tần Vô Song thì Truân Trung Trì không nhịn được cười phá lên lên.
Không thể không nói, tiếng cười của Truân Trung Trì là xuất phát từ sự khoái trá vui vẻ, mang theo một loại tinh thần vô cùng hưng phấn và đắc ý.