TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 378: Trấn áp quần hùng.

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Tần Vô Song không nói gì, quan sát kẻ đó, rồi nói:

- Ta nghe nói phía sau cái nón che mặt này là một gương mặt rất khó coi có đúng không?

Kẻ đó khinh thường nói:

- Ngươi muốn từ gương mặt suy đoán lai lịch của ta sao? Khuyên ngươi từ bỏ ý định đó đi!

- Không không!

Tần Vô Song cười:

- Ta không hề muốn biết lai lịch của ngươi. Dù ngươi có lai lịch bất phàm thế nào, nhưng ở trong lãnh thổ Đế quốc Đại La ta gây rối loạn quan hệ giữa Tinh La Điện và Long Hổ Môn, muốn phá hỏng Đại hội Đồng minh, với ta mà nói, đó chính là tội chết!

Kẻ đó tuy căng thẳng nhưng vẫn cười điên cuồng:

- Khẩu khí lớn thật. Ngươi không sợ Cửu Cung Phái, Cửu Ô Thần Miếu và Đế Thích Cung sẽ liên thủ chinh phạt các ngươi sao?

Tần Vô Song cười lạnh hỏi ngược lại:

- Ngươi thấy ngươi có khả năng khiến cho ba Đế quốc Thượng phẩm vì ngươi mà liên thủ đến chinh phạt Tinh La Điện ta sao?

- Hắc hắc, cái này chưa chắc. Ba Đế quốc Thượng phẩm không hy vọng sẽ nhìn thấy một Đế quốc Đại La quật khởi đứng dậy, không hy vọng sẽ nhìn thấy một Đế quốc Đại La lớn mạnh. Nếu cộng thêm một vài điều liên quan đến lợi ích nữa thì chưa biết chừng họ sẽ liên thủ!

Tần Vô Song cười:

- Dù vậy thì ta vẫn quyết định giết ngươi!

Dứt lời, cây roi Nộ Giao Chi Hồn xuất hiện trong tay Tần Vô Song. Vũ khí cấp Hư Võ Cảnh vừa xuất hiện, khí thế của nó đã khiến người ta có cảm giác như tắc thở.

Tần Vô Song thản nhiên nói:

- Thời Long đầu, còn cả chư vị cường giả Long Hổ Môn, các ngài nhìn lén lâu như vậy rồi, chi bằng ra hẳn đây mà xem.

Bọn Thời Thừa Long đều chết sững. Thời Thừa Long nghe ra giọng của Tần Vô Song, hắn nói với những người khác:

- Hắn là Tần Vô Song của Tinh La Điện.

Những kẻ kia chưa từng nghe giọng cũng chưa từng gặp Tần Vô Song, đều linh ngạc. Tần Vô Song không phải đệ tử trẻ tuổi sao? Sao lại có khí trường mạnh đến vậy?

- Thời Long đầu, trước đó hai người nói chuyện rất vui vẻ, hắn mê hoặc ngài nhưng giờ đến chết cũng không nhận, ta đang muốn mời ngài làm chứng.

Tần Vô Song mỉm cười, hắn nói vậy thì bọn Thời Thừa Long có muốn trốn không ra cũng không được nữa.

Thời Thừa Long cười lớn:

- Ta đang nghĩ là ai, thì ra là Tần Vô Song hiền điệt. Khí trường hiền điệt thật mạnh, dường như công lực lại thăng tiến rồi.

Vừa nói hắn vừa cười vừa đi ra.

Tần Vô Song gật đầu từ xa:

- Thời Long đầu, lúc này không tiện hành lễ, xin hãy hiểu cho.

Thời Thừa Long cười:

- Không cần khách khí, Vô Song hiền điệt, kẻ này dùng yêu ngôn mê hoặc lòng người. Trước đó hắn tìm ta, muốn xúi giục Long Hổ Môn ta làm loạn. Thời mỗ vốn không tin yêu ngôn của hắn nên mặc kệ hắn.

Thời Thừa Long thấy tình hình như vậy liền biết đã bị Tinh La Điện nghe hết lúc nói chuyện rồi, vì thế giậu đổ bìm leo bảo toàn Long Hổ Môn. Những lời đối đáp của hắn với kẻ kia không hề có ý gì gọi là bất mãn với Tinh La Điện. Vì thế đứng ở lập trường của hắn lúc này rất dễ dàng kéo Long Hổ Môn ra khỏi rắc rối.

Dù gì thì lúc nãy hắn không có nửa câu nói xấu Tinh La Điện, cũng không có ý gì đồng ý với kẻ kia. Lúc này nghĩ lại hắn thấy thật may mắn.

Tần Vô Song biết Thời Thừa Long đang nghĩ cách rũ bỏ mọi can hệ, hắn cười:

- Thời Long đầu là người hiểu chuyện, Tinh La Điện ta biết rõ điều này. Chỉ là kẻ này đã xúi giục ra sao, cần Thời Long đầu vạch trần để Tinh La Điện ta có thể danh chính ngôn thuận chấp pháp, cũng là để hắn chết mà không thấy mình oan uổng.

Thời Thừa Long lúc này chỉ muốn tự bảo vệ mình, vậy là hắn nói ra hết những gì kẻ kia đã nói.Những nội dung này, có đến tám chín phần Tần Vô Song đã nghe từ Bao Bao, nhưng lúc này nghe vẫn có những thông tin mới.

- Nghe gì chưa? Thời Long đầu là cao nhân một đời, không thể nào lại vu oan cho ngươi chứ?

Kẻ đó nhổ nước miếng, hầm hầm nói:

- Cao nhân một đời? Hắn cũng xứng làm cao nhân sao? Nhát chết, lươn lẹo, cầu toàn, chỉ sợ dù có thế thì Tinh La Điện chúng cũng không tha cho Long Hổ Môn đâu, ha ha ha ha! Thời Thừa Long ngươi tưởng rằng bán đứng ta thì sẽ lấy lòng được Tinh La Điện sao?

Thời Thừa Long có phần gượng gạo, đương nhiên không phải hắn bán đứng nhưng trước mặt Tần Vô Song hắn không thể phủ nhận, nếu không thì tỏ ra là biết ơn mà không báo.

Nhưng rốt cuộc thì gừng càng già càng cay, đảo mắt một vòng, Thời Thừa Long nói:

- Hừ, chuyện này ta vốn định đích thân nói cho Trác Đại Điện chủ nhưng Tần Vô Song hiền điệt đã đến đây, chắc chắn là do ngươi đã bại lộ, càng không thể trách được ai.

Kẻ đó ngạc nhiên:

- Không phải ngươi bán tin sao?

Tần Vô Song cười:

- Cái này gọi là không muốn người khác biết thì mình đừng có làm. Ta muốn biết nhất cử nhất động của ngươi cần gì phải có kẻ khác báo tin?

Kẻ đó run lên, nếu Thời Thừa Long không báo tin mà Tần Vô Song lại biết chuyện thì thật đáng sợ! Khả năng tình báo của Tinh La Điện cao như vậy sao?

- Hừ, Tần Vô Song, ngươi là Tần Vô Song của Tinh La Điện sao?

Kỳ thực hắn đã nhận ra Tần Vô Song nhưng lúc này giả ngu cũng là tránh việc thân phận bị bại lộ.

Tần Vô Song cười lạnh:

- Vậy thì sao?

Thời Thừa Long cười nói:

- Vô Song hiền điệt, gương mặt thật của ngươi đẹp hơn lúc này nhiều, việc gì phải đeo mặt nạ chứ?

- Hà hà, Thời Long đầu, nói chuyện với người lỗi lạc đương nhiên phải dùng gương mặt thật. Nhưng với kẻ tiểu nhân này thì ta muốn dùng mặt nạ.

Thời Thừa Long cười ha ha:

- Hiền điệt thật có cao kiến!

Kẻ kia trong đầu suy nghĩ nhanh chóng:

- Thời Thừa Long gian xảo như vậy, xem ra không có dũng khí phản kháng Tinh La Điện. Ta nhất định phải giữ tính mạng. Dù có phải bán Chìa khóa Linh lực cho Đế quốc Cửu Ô và Đế quốc Thiên Hành cũng phải thành đồng minh cùng chinh phạt Tinh La Điện! Tuyệt đối không thể để chúng sống yên ổn!

Thì ra kẻ này chính là đệ tử thân truyền của Đại Tông chủ Cao Nhạc của Thiên Cơ Tông, Lạc Quy Vân. Hồi đó đã được đưa đến Cửu Cung Phái tu luyện, ngoại trừ hắn vẫn ở Cửu Cung Phái ra những đệ tử đến Cửu Cung Phái khác đều theo Cao Nhạc về Thiên Cơ Tông. Cũng chính vì lúc đó Lạc Quy Vân đang ở trong thời khắc quan trọng đột phá Cao Linh Võ Cảnh nên không quay về, như thế mới tránh được cái chết.

Sau khi Thiên Cơ Tông bị tiêu diệt, Lạc Quy Vân lập tức tháo chạy khỏi Cửu Cung Phái, lặng lẽ về Thiên Cơ Tông lấy Chìa khóa Linh lực đi.

Hắn là đồ đệ hàng đầu của Cao Nhạc, đương nhiên biết nơi cất giấu của Chìa khóa Linh lực. Cũng may Chìa khóa Linh lực không giấu trongChủ điện của Thiên Cơ Tông mà là ở một nơi rất kín đáo phía sau núi. Cao Nhạc sắp đặt như thế cũng là vì lo sợ tuyệt đỉnh cao thủ xâm nhập Thiên Cơ Tông hoặc trộm, hoặc cướp đi Chìa khóa Linh lực. Cũng chính vì sắp đặt như thế khi Lạc Quy Vân trở về mới có thể ung dung lấy được Chìa khóa Linh lực đi.

Khi lấy được chìa khóa, Lạc Quy Vân vốn định mang theo nó đến Đế quốc Đại La, nhân cơ hội sẽ phá vỡ Đại hội Đồng minh, nhưng rồi lại nghĩ mang theo sẽ bất lợi nên lại cất về chỗ cũ, một mình người không đến Đế quốc Đại La.

Vốn định lôi kéo Long Hổ Môn phản kháng Tinh La Điện, rồi câu kết với Cửu Ô Thần Miếu và Đế Thích Cung, thuyết phục chúng cùng chinh phạt Tinh La Điện, trấn áp khí thế muốn vùng dậy của Đế quốc Đại La. Dù đến lúc đó phải trả giá bằng Chìa khóa Linh lực hắn cũng không tiếc.

Nhưng tính toán hoàn hảo của hắn lại gặp phải vô số trở ngại. Ngay bước đầu tiên ở Đế quốc Đại La đã gặp rắc rối, bị Tần Vô Song chặn ở đây thoát thân không được.

- Hừ, muốn giá họa thì thiếu gì cách? Dù có thế đi nữa, đó chỉ là vài câu nói đùa của ta với Thời Thừa Long muốn thăm dò hắn. Lẽ nào chỉ dựa vào mấy câu nói đó mà Tinh La Điện các ngươi có thể tùy ý giết người?

Lạc Quy Vân sống chết phải chối bằng được.

Tần Vô Song bật cười:

- Đùa? Thời Long đầu, ngài thấy hắn có giống đang đùa không?

Thời Thừa Long khẳng định:

- Không giống, không giống chút nào. Hắn có dã tâm, sợ là không chỉ muốn gây rối loạn tình hình phía Đông của chúng ta mà còn muốn gây náo loạn cả các quốc gia nhân loại. Nếu không thì hắn hà tất phải nói đến ba Đế quốc Thượng phẩm.

Lạc Quy Vân cười lạnh:

- Thời Thừa Long, nhân phẩm của ngươi tồi tệ như vậy, coi như ta đã được lãnh giáo đủ.

Thời Thừa Long thản nhiên nói:

- Loại người như ngươi mà cũng xứng nói đến nhân phẩm sao?

Tần Vô Song gật đầu nói:

- Lời thừa thãi nói thế đủ rồi. Các hạ, nếu không còn gì để nói thì chịu chết đi!

Cây roi Nộ Giao Chi Hồn vung lên, kẻ đó xua tay:

- Đợi đã!

- Không cần nhiều lời!

Tần Vô Song không chút nương tay, quất roi về phía kẻ kia. Kẻ đó đang dựa lan can, đột ngột ngả người, nhảy xuống lầu. Tần Vô Song cười nhạt, nhảy đuổi theo.

Đúng lúc đó trên phố bỗng vang lên một tiếng rống, một đạo ánh sáng bắn thẳng lên theo hướng rơi xuống của Lạc Quy Vân.

Ánh sáng lóe lên, Tử Điện Phần Diệm Thú đã tóm được Lạc Quy Vân trong tay, dang định xé hắn ra làm đôi thì Tần Vô Song hét:

- Để hắn sống!

Lúc đó Tử Điện Phần Diệm Thú mới nhớ lời dặn của Tần Vô Song, ngượng ngịu rút tay về.Tần Vô Song tiến lại, khống chế toàn thân hắn, cười lạnh:

- Đã đến rồi thì đừng hòng đi.

Nói rồi hắn ngẩng lên trên lầu, cung tay nói:

- Thời Long đầu, xin hãy chuyển lời hỏi thăm của ta đến các Long đầu, Hổ đầu!

Thời Thừa Long thấy Tần Vô Song có thân thủ như vậy, con linh thú kia ra tay cũng nhanh như chớp, trong lòng thấy rất không thoải mái. Nghe Tần Vô Song nói thì lật đật gật đầu:

- Được!

Đệ tử trẻ tuổi của Tinh La Điện lợi hại như vậy, đặc biệt là con linh thú đó, tốc độ như chớp giật, thực lực như thế, có Tần Vô Song và hai con linh thí kia là đủ để càn quét cả phía Đông!

- Đại Long đầu, tên Tần Vô Song này quả nhiên lợi hại!

Đại Hổ đầu ở đằng sau than thở.

Những người khác cũng trầm mặc không nói gì. Nhìn Tần Vô Song rời đi ánh mắt rầu rĩ mà cũng khâm phục, khóe mắt ánh lên sự bất lực không cam tâm.

Tinh La Điện có được đệ tử như vậy, hưng vượng cũng là đương nhiên. Long Hổ Môn của họ sao sánh được?

- Tinh La Điện hưng vượng, Đế quốc Đại La sẽ quật khởi.

Thời Thừa Long nói có chút đau khổ, cũng có chút cảnh cáo:

- Ta nghĩ từ giờ không được có chút tạp niệm, tất cả mọi hành động đều phải vì sự sinh tồn của Long Hổ Môn. Dù có phải hạ mình, nhẫn nhục thì cũng phải làm. Chư vị có ý kiến gì không?

Những người khác thấy Tần Vô Song uy thế như vậy, cuối cùng cũng có nhận thức rõ hơn về sự lớn mạnh của Tinh La Điện, đầu nặng nề gật đầu nhưng không ai nói gì.

Đọc truyện chữ Full