TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 458: Lệnh truy sát cấp hai.

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Không thể không nói thứ tinh thạch này đúng là thứ mà Tần Vô Song vô cùng cần có.

- Vậy thì, Vô Song không khách sáo.

Hắn đi tới mỉm cười nhận lấy.

- Ha ha, Vô Song công tử, dù là Thương Vân Đạo Trường bọn chúng cũng quyết không tặng lễ vật như thế này đâu. Tần gia châu Bách Diệp chẳng có gì đáng giá, chỉ có chút ít tinh thạch này.

Tần Vô Song mỉm cười nói:

- Có tinh thạch thì cái gì cũng sẽ có.

Tần Bá Long cười to, gật đầu nói:

- Như thế có tinh thạch chính là người khác phải đến cầu chúng ta. Ở Bài Sơn Phủ, Tần gia châu Bách Diệp chúng ta không tính là thế lực cực mạnh nhưng bởi vì sản xuất nhiều tinh thạch nên địa vị tuyệt đối không phải là thấp!

Tần Vô Song vừa chắp tay:

- Tộc trưởng đại nhân, nhận hậu thưởng rồi Vô Song này xin cáo từ!

Tần Bá Long có chút không nỡ, vỗ vỗ bả vai Tần Vô Song:

- Vô Song công tử, hôm nào rảnh nhất định phải nhớ ghé qua Tần gia châu Bách Diệp làm khách.

- Tất nhiên. Tần Tộc trưởng xin hãy bảo trọng! Tần gia châu Bách Diệp bảo trọng!

- Bảo trọng!

Tần Bá Long gật mạnh đầu.

- Tất cả trên dưới Tần gia cũng bảo trọng!

o0o

Từ biệt Tần gia châu Bách Diệp, Tần Vô Song cùng Bao Bao và Tử Điện Phần Diệm Thú bước tiếp hành trình. Trận chiến này ở Tần gia châu Bách Diệp có thể nói vô cùng lẫm liệt trong Bài Sơn Phủ.

Tuy rằng tình hình chiến đấu cụ thể ra sao, ngoài kẻ lọt lưới duy nhất là Tô Tổng quản thì căn bản không có kẻ nào biết, nhưng ngoại giới truyền tai nhau lại thành một sự kiện vô cùng lẫm liệt.

Các lời đồn xôn xao cả lên. Đương nhiên ba huynh đệ hắn khi ở Hắc Nha Vương Thành báo danh cũng là dùng tên giả, cộng thêm trừ bỏ Tô Tổng quản biết mặt thật của ba người, vốn không có ai biết bọn họ đã từng tham gia qua.

Bởi vậy trên đường bọn họ đi, tuy rằng xung quanh đều thảo luận về trận chiến này của Tần gia châu Bách Diệp nhưng lại không hề biết bọn họ có liên quan.

Đến một ngày ba người họ rốt cục cũng sắp tới Đô thành của Bài Sơn Phủ.

Hiên Viên Khâu tổng cộng có bảy mươi hai Phủ, mỗi Phủ đều có diện tích hơn một Đế quốc ở các quốc gia nhân loại. Thành thị lớn nhất trong mỗi cao nhất, được gọi là Đô thành.

Ba người như lúc trước lấy danh nghĩa là huynh đệ Võ gia, thông qua cửa Đô thành để kiểm tra.

Đô thành này chính là trung tâm một Phủ, quả nhiên phồn hoa chưa từng có. Cũng là nơi mà từ khi bọn Tần Vô Song tiến vào Hiên Viên Khâu cảm thấy là thành thị phồn hoa nhất.

Châu thành cũng vậy, Vương thành cũng vậy đều đã khiến cho Tần Vô Song rất nhiều rung động. Nhưng những thứ diễn ra trước mặt Tần Vô Song thì hắn mới biết được cái gì gọi là phồn hoa thực sự, cái gì gọi là Cấm địa của Thần.

Đô thành này vào thành phải theo trình tự rất phức tạp. Ngoài cửa thành cũng có vô số đội tuần ngũ đề phòng có kẻ xâm nhập.

Sau khi đi vào cổng thành thì ở dưới thành lâu có một loạt bảng thông cáo được dán. Mấy cái bảng thông cáo này của chính Phủ có, của các tổ chức cũng có, đều là hướng mọi người tuyên bố những việc lớn.

Cho nên phía trước chỗ dán bảng thông báo này đều luôn chật kín người chen lấn.

Tần Vô Song liếc mắt nhìn đám người dày đặc xem thông báo, dồn lại thành một đống. Nhìn qua hình dáng bề ngoài của bọn chúng thì đều là người từ các nơi khác đến.

- Khốn kiếp, không có mắt sao, giẫm lên giầy của ông!

- Tiểu tử, ngươi mắng ai hả?

Cùng một loại tiếng chửi như nhau trong đám người vọng ra. Đừng xem sự vũ dũng muôn phần trong lời nói của bọn chúng nhưng vạch trần toàn bộ vở kịch cũng không có mấy người.

Cô Đơn lắc lắc đầu, cười khổ nói:

- Bọn chúng điên hết cả rồi? Dồn vào đây làm gì, xem gì mà xem chứ?

Bao Bao cười nói:

- Đây chẳng phải chuyên môn của ngươi. Bình thường bức tường trước khi tiến vào trong thành là nơi tốt nhất để người ta dán bố cáo phát nhiệm vụ. Dán thông cáo chính là tiền. Đây gọi là biết cách hái ra tiền, ngươi thì biết cái gì?

Cô Đơn bĩu môi tỏ vẻ không đồng ý.

- Lão Đại, xuống coi náo nhiệt đi?

Bao Bao đề nghị đi tới.

Tần Vô Song mỉm cười nói:

- Nhập gia tùy tục vậy.

Ba người tới dưới bảng thông báo cũng không cần tranh chỗ, đẩy Cô Đơn đi phía trước mở đường, tự động là vẹt được một con đường nhỏ đi vào. Nhìn trong chốc lát Bao Bao kêu lên:

- Đây là bảng thông báo của chính Bài Sơn Phủ, không có gì để xem. Bên kia có nhiều người nhất định là các loại liên minh tổ chức tuyên bố nhiệm vụ của địa phương. Hấp dẫn những kẻ tu luyện tới từ các nơi.

Tần Vô Song nhìn vào đám người mà Bao Bao chỉ quả nhiên thấy rất đông. So với các nơi khác thì nhiều gấp năm lần, cảnh tượng đông nghịt.

- Khoa trương à. Trăm vạn hoàng tinh thạch nhưng không dễ nuốt trôi chút nào, xem ra Tần gia châu Bách Diệp quả nhiên rất khó nuốt đây. Bây giờ treo giải thưởng tăng lên tới hai trăm vạn.

- Cho dù là hai trăm vạn cũng e không có kẻ nào dám làm. Trần Sâm là cường giả số một Bài Sơn Phủ mà đều bị bọn Tần gia giết không một tiếng động, chẳng lẽ phải cần Hư Võ Đại viên mãn ra tay mới được?

- Hư Võ Đại viên mãn, vậy hai trăm vạn hoàng tinh thạch làm sao có thể mời người ta đăng tọa. Nếu không có năm trăm vạn thì cũng đừng có nghĩ tới nữa. Hơn nữa Bài Sơn Phủ chúng ta to như thế, cường giả Hư Võ Đại viên mãn, không vượt quá mười người. Những người này kẻ nào thiếu tiền hả?

- Cũng đúng, muốn nói Hư Võ Đại viên mãn, có kẻ nào không phải là cự phách một phương, có kẻ nào sẽ thiếu tiền chứ? Chỉ dùng tiền tài e rằng không kích động được lòng ham muốn của người ta.

- Hừ, mấy người các ngươi không biết mà còn lớn tiếng nữa.

- Này, Quách lão lục, ngươi nói bọn ta không biết, chẳng lẽ ngươi biết sao? Đừng ở đây mà giả bộ, cẩn thận trời nắng có sét, bị thiên lôi đánh chết đó.

- Hừ, các ngươi thôi đi. Chỉ được cái độc mồm độc miệng. Các ngươi đừng nói đến hai trăm vạn hoàng tinh thạch, cho dù các ngươi có một ngàn vạn hoàng tinh thạch cho các ngươi đi lấy một cọng lông chân của Tộc trưởng Tần gia châu Bách Diệp đi chăng nữa thì cũng không thể làm được đâu.

- Ngươi giỏi, ngươi thử đi lấy cọng lông đấy về cho bọn ta coi.

Mấy tên kia bị Quách lão lục ví von với thứ bẩn thỉu như vậy trong lòng có chút không vừa ý.

- Quách lão lục ta không có bản lĩnh đó, nhưng đi soi mói, bình phẩm kẻ khác thì vui vẻ thành không vui vẻ. Khuyến cáo các ngươi một câu, họa là từ miệng mà ra đó.

Vài tên kia bị Quách lão lục ra vẻ người lớn giáo huấn một bữa trong lòng đều có chút không phục. Nhưng chỉ dám trừng trừng nhìn chứ không dám trở mặt.

Tần Vô Song âm thầm chép miệng, nghĩ cửa ải khó khăn này của Tần gia xem ra còn lâu mới có thể chấm dứt được. Nhưng mà Tần gia châu Bách Diệp vẫn còn có nhiều át chủ bài, Tần Vô Song cũng không lo lắng nhiều như trước kia nữa.

Nghe những người này nghị luận về Tần gia châu Bách Diệp, hắn cũng không tham dự mà mỉm cười đi tới bên cạnh.

- Chậc chậc, thế đạo thay đổi!

Bên cạnh một thanh âm hào sảng chặc lưỡi thở dài:

- Từ bao giờ một kẻ tu luyện của các quốc gia nhân loại cũng có thể có lệnh truy sát cấp hai? Xem tình hình này tựa hồ vẫn còn có thể phát ra lệnh truy sát cấp một a?

Hán tử này, khuôn mặt hào phóng, miệng không ngừng nói, hiển nhiên là có chút lạ lùng.

- Hắc hắc, nếu ta nhớ không lầm, Phủ của La Thiên Đạo Trường là ở Thần Chiếu Phủ? Thần Chiếu Phủ này cách Bài Sơn Phủ của chúng ta cũng không dưới trăm vạn dặm. Việc đuổi giết này xa như vậy mà vẫn có thể truyền tới đây thì quả là ngạc nhiên. Chẳng lẽ La Thiên Đạo Trường mà chẳng đối phó được với kẻ tu luyện của các quốc gia nhân loại sao?

- Ngươi hiểu gì, tuyên bố đến Bài Sơn Phủ đó là vì nơi này cách với các quốc gia nhân loại là gần nhất. Ngươi nghĩ La Thiên Đạo Trường ngay cả một kẻ tu luyện của các quốc gia nhân loại cũng phải ra tay đối phó sao? Đầu óc ngươi bị lừa đá à?

- Đầu của ngươi thật không bị lừa đá vậy sao La Thiên Đạo Trường không tự mình động thủ?

- Cái này gọi là mượn đao giết người. Nếu như việc ấy mà đích thân La Thiên Đạo Trường tự mình động thủ thì làm sao mà xứng với địa vị thân phận của họ ở Hiên Viên Khâu?

- Hừ, địa vị lớn sao?

- Ngu ngốc! Nếu La Thiên Đạo Trường mà không có địa vị lớn thì vậy ngươi nói xem kẻ nào mới lớn?

- Ta nói tám môn Thiên Đế Sơn mới thật là địa vị tối cao. La Thiên Đạo Trường có thể đi vào tám môn Thiên Đế Sơn hay sao?

- Tám môn Thiên Đế Sơn ở cả Hiên Viên Khâu mới chỉ có tám nhà. La Thiên Đạo Trường dù có không xếp trong tám vị trí đó thì ít nhất cũng phải trước vị trí mười sáu.

Hai người này, ta một câu, ngươi một câu cãi nhau như vậy. Lại nghe trong lòng Tần Vô Song nghiêm nghị. Hai kẻ này, chủ đề thảo luận không cần nghi ngờ gì nữa, tất nhiên là tin tức có quan hệ với Tần Vô Song hắn.

Ở Tần gia châu Bách Diệp, Tộc trưởng Tần Bá Long và đệ đệ Tần Trọng Long đã nói qua Liên minh Tán tu treo giải thưởng để làm nhiệm vụ truy sát Tần Vô Song.

Hôm nay tất cả đều đã được xác minh. Quả nhiên trên bảng thông báo kia đến từ Liên minh Tán tu Bài Sơn Phủ treo giải thưởng.

Nhiệm vụ này rõ ràng là muốn thu hút nhiều người tham gia, vì lệnh truy sát cấp hai kẻ đưa ra chính là La Thiên Đạo Trường. Hơn nữa số tiền thưởng so với số tiền lần trước Tần Trọng Long nói là năm vạn hoàng tinh thạch đã tăng lên một cấp, lên tới tám vạn hoàng tinh thạch!

Phần giải thưởng này đã làm lay động rất nhiều Tán tu cường giả. Phải biết rằng trăm vạn hoàng tinh thạch đều có thể kích động đến Động Hư Cảnh cường giả. Ngoài ra còn có nhiều cường giả cấp bậc Hóa Hư Cảnh, Luyện Hư Cảnh như vậy. Như vậy tính ra lên đến tám vạn hoàng tinh thạch đủ để có thể lay động cường giả cấp bậc Hóa Hư Cảnh vì việc đó mà bán mạng!

- Mẹ nó, lại tăng giá nữa!

Bao Bao trong lòng chửi thầm một câu.

Tần Vô Song mặt không biểu lộ tình cảm. Chỉ cần La Thiên Đạo Trường không dám đến các quốc gia nhân loại, ở Hiên Viên Khâu này treo thưởng trăm vạn hoàng tinh thạch hắn cũng chẳng sợ.

Dù sao thì thân phận hắn lúc này cũng là Võ Tinh Hà. Hiện tại cứ việc ẫn nhẫn mặc kệ chuyện La Thiên Đạo Trường, cứ để chúng phát ra nhiệm vụ truy sát cấp hai, rồi có một ngày sẽ hoàn trả lại chúng gấp bội. Đây là tôn chỉ làm người của Tần Vô Song.

- Mọi người, tên Tần Vô Song này rốt cuộc là điểu nhân nào? Cái nơi các quốc gia nhân loại khỉ ho cò gáy đó, có thể nuôi dưỡng ra kẻ tu luyện mạnh tới đâu? Có thể khiến cho La Thiên Đạo Trường phải đuổi giết hắn?

- Các ngươi đừng quên, tuy rằng tới từ các quốc gia nhân loại nhưng tên Tần Vô Song này là họ Tần, ở Đại lục Thiên Huyền của chúng ta, nhân vật có họ này không ai là không phải nhân vật kiệt xuất, nổi tiếng là hoạt bát dũng mãnh.

- Ha ha, nói cũng đúng. Nói về Tần gia châu Bách Diệp, treo trăm vạn giải thưởng thì Trần Sâm đã xuất mã, tất cả mọi người nghĩ là chuyện đã xong rồi nhưng kết cục thì thế nào? Trần Sâm lại vẫn là bị Tần gia châu Bách Diệp lặng lẽ tiêu diệt. Tần gia luôn làm cho người ta đoán không ra thực lực.

- Than ôi, Tần gia Thiên Đế Sơn trăm ngàn năm qua cũng không phải là bị kẻ khác không ngừng chèn ép sao? Nhưng người ta mãi cho đến hôm nay vẫn còn đứng trong tám môn Thiên Đế Sơn không ngã.

Ngươi một lời, ta một lời, mấy gã này nói đang hăng lên, nói đến Tần gia thì đều vô cùng thu hút kẻ khác, không lâu sau liền có rất nhiều kẻ tu luyện đi tới tụ tập, nước miếng bay tứ tung say sưa nói. Điều mà Tần Vô Song không thể tưởng tượng được chính là bên trong lời nói mấy cái tán tu này thật không có mấy kẻ cực kỳ phẫn nộ, trái lại, rất nhiều kẻ tu luyện trong lời nói về Tần gia vẫn lưu giữ vài phần tôn trọng.

- Xem ra, Tần gia Thiên Đế Sơn ở Hiên Viên Khâu có rất nhiều người vô cùng ủng hộ. Chỉ là đắc tội với các thế lực quá lớn mới đưa đến tình cảnh khó khăn như thế này…

Tần Vô Song suy nghĩ như vậy, đột nhiên trên con đường trước mặt, truyền đến một trận hô quát dồn dập.

Đọc truyện chữ Full