TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 536: Kho báu ở giữa vực sâu.

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Tần Vô Song tin tưởng gấp bội, hắn có một dự cảm Lỗ Tiên Lâu tiên sinh đã chuẩn bị gần trăm năm rồi thì kế hoạch này nhất định vô cùng hoàn mỹ, cho dù không đủ diệt trừ tận gốc La Thiên Đạo Trường thì cũng gây ra cho chúng một đả kích thật lớn.

Đánh bại được La Thiên Đạo Trường hiện tại chính là chí nguyện lớn nhất của Tần Vô Song.

Sau khi Tần Vô Song vào Hiên Viên Khâu đã bị La Thiên Đạo Trường theo sát giống như chó theo đuôi, làm cho Tần Vô Song luôn cảm thấy áp lực đứng ngồi không yên.

Đương nhiên lần này đối với Tần Vô Song mà nói cũng không hoàn toàn chỉ là chuyện xấu. Ít nhất lần này cũng thúc đẩy hắn không ngừng đề cao cảnh giác.

Một khi Kiếm Xỉ Huyền Phủ Hoàng Long không chịu nói ra chân tướng sự việc thì bọn Tần Vô Song phải tự mình tìm kiếm, nhưng Tần Vô Song không chán nản vì đã biết trong này Lỗ Tiên Lâu tiên sinh đã sắp đặt sẵn một kế hoạch. Hắn rất tự tin thực hiện kế hoạch của Lỗ tiên sinh.

Theo bản đồ, Tần Vô Song ở lại Hắc Phong Cốc tìm kiếm. Hắc Phong Cốc bán kính vạn dặm tuy không phải quá to nhưng cũng không phải là nhỏ muốn tìm được nơi Lỗ Tiên Lâu bố trí cơ quan thật không dễ dàng gì nhưng Tần Vô Song có tính kiên nhẫn phi thường, hắn ở trong Hắc Phong Cốc không ngừng tìm kiếm. Kiếm Xỉ Huyền Phủ Hoàng Long tuy không có ý trợ giúp bọn Tần Vô Song nhưng cũng không có ý ngăn trở. Việc này không thể làm khó được hắn.

Tần Vô Song đang tìm kiếm chỗ đặt cơ quan, hắn đã có nhiều kinh nghiệm giống như lần đầu ở Quy Vương Sơn hắn tìm thấy Đệ tứ hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, qua mấy ngày tìm kiếm hắn đã tìm ra chỗ đặt cơ quan, và dùng một số biện pháp loại trừ hắn đã thành công tìm được lối vào cơ quan mà Lỗ tiên sinh bố trí.

Đây là một cái lối vào rất khó phát hiện nằm dưới vực sâu của Hắc Sơn Cốc. Sau khi Tần Vô Song tìm được lối vào, cẩn thận đi vào sâu trong hang.

Dưới sự dò đường Yển Thử và Ngọc Thố, đều là những chuyên gia trong việc tìm đường, Tần Vô Song nhẹ nhàng đi vào sâu bên trong lòng hang, đi qua một hành lang dài đến trước một cánh cửa lớn.

Trên cánh cửa có dấu vết của cơ quan, chỉ có thể dùng một phương pháp độc nhất vô nhị để mở cửa. May thay mặt sau của một tấm bản đồ có ghi lại vài chi tiết hướng dẫn cách mở. Với trí thông minh của mình Tần Vô Song rất nhanh đã mở được cánh cửa.

Phía sau cánh cửa, quả nhiên là có thêm một cái động lớn khác. Có thể nhìn ra, bên trong cái hang động này Lỗ Tiên Lâu đã hao phí không ít tâm tư.

Cánh cửa được mở ra, không ngờ bên trong là một không gian không rộng lắm. Nhưng cái không gian này lại xếp tầng tầng lớp lớp, tầng này xếp chồng lên tầng kia, càng đi xuống phía dưới không gian ngày càng mở rộng ra.

Năm sáu tầng đầu cũng không có một thứ gì, hoàn toàn trống không. Xuống đến tầng thứ bảy, Tần Vô Song đột nhiên cảm nhận thấy xung quanh có một luồng không khí khác lạ.

Luồng khí này rất lạnh và ẩm ướt hơn, hơn nữa Thổ thuộc tính ở tầng thứ bảy này lại còn dao động rất ghê gớm. Mỗi bước đi hắn đều cảm nhận thấy mặt đất rung động mạnh làm ảnh hưởng đến tốc độ đi của hắn.

Thật không dễ dàng gì hắn mới đẩy được cánh cửa tầng thứ bảy.

Vừa tiến vào trong, bên trong nhất thời trở nên sáng sủa hơn. Đập vào mắt Tần Vô Song là một cái không gian lớn như một tòa cung điện vậy.

Bên trong không gian này bày đầy các loại kệ, trên kệ chất không biết bao nhiêu sách vở và các loại đồ vật làm cho người khác vừa nhìn đã cảm thấy bài trí trong này vô cùng bất phàm.

Tần Vô Song lại gần xem xét mấy cái giá ở phía dưới. Nhìn ngang nhìn dọc xem xét thật kỹ thấy sách ở đây thật đa dạng phong phú, bao trùm vạn vật, giống như một bách khoa toàn thư của Đại lục Thiên Huyền.

Tần Vô Song xem xét một hồi, nhưng cũng không cảm thấy rất hứng thú.

- Lão Đại. Lỗ Tiên Lâu tiên sinh sẽ không muốn đối phó với La Thiên Đạo Trường bằng những quyển sách này chứ?

Bao Bao cười không nổi khóc không xong, nói:

- Ta thật không nhìn ra những quyển sách này sao lại có cách để đối phó được với La Thiên Đạo Trường?

Cô Đơn đối với những cuốn sách này một chút hứng thú cũng không có, nhìn thấy giá sách cũng không đếm xỉa nhanh chóng đi vào giữa phòng xem xét kỹ lưỡng. Đi được vài bước đột nhiên kêu to:

- Lão Đại, lại đây mau!

Trong giọng nói của Cô Đơn có vài phần kinh ngạc.

Tần Vô Song nghe thấy tiếng nói liền lại gần theo hướng mà Cô Đơn chỉ, ở chỗ cao sáng sủa có đặt hai pho tượng.

Hai pho tượng này, một cái chính là bản thân Lỗ Tiên Lâu tiên sinh còn pho còn lại là một người con gái. Dung mạo của nữ tử này Tần Vô Song đã từng nhìn thấy, chính là pho tượng bằng ngọc ở chỗ của Lỗ tiên sinh. Hắn đứng trước mặt pho tượng nhìn một lát rồi thở dài nói:

- Lỗ tiên sinh thật là một người tình thâm nghĩa trọng, xem ra vị mỹ nữ tiền bối này chính là hồng nhan tri kỷ của ông.

Bao Bao cười nói:

- Lỗ tiên sinh không ngờ lại là loại người đa tình a. Đúng rồi, Lão Đại, nhìn xem.

Cái mà Bao Bao chỉ, chính là bức tường đối diện với hai bức tượng kia. Mà bàn tay của hai bức tượng, cũng chính là làm ra một cái động tác thủ thế. Thủ thế này chính là chỉ vào bức tường đó

Tần Vô Song nhìn theo hướng chỉ của pho tượng, đột nhiên hai ngón tay của cả hai pho tượng đồng thời bắn ra hai đạo kim quang bắn lên trên bức tường.

Vách tường bị kim quang bắn trúng, giống như có một tấm màn vàng trong không khí bị rơi xuống, cả bức tường đều trở thành màu vàng óng ánh.

Bên trong kim quang những dòng chữ màu đen giống như những con nòng nọc, bắt đầu chậm rãi xuất hiện. Tần Vô Song rất ngạc nhiên, biết cái này nhất định là cơ quan do Lỗ tiên sinh sắp đặt. Trên kim quang viết:

- Người có được bản đồ của ta có thể thấy được chỗ này. Hãy làm theo chỉ dẫn của ta, hãy lạy ba vái trước pho tượng điêu khắc kia.

Tần Vô Song cười nói:

- Lỗ tiên sinh này thật là một người kỳ quái.

Bao Bao không để Tần Vô Song bái lạy cười ha hả đi đến trước pho tượng:

- Lỗ tiên sinh, còn có nương tử của Lỗ tiên sinh nữa, xin chào hai vị, vãn bối là Bao Bao xin đến dập đầu cung bái.

Nói xong liền vô cùng cung kính dập đầu luôn ba cái rồi mới vỗ vỗ tay, cười ha hả nói:

- Lão Đại, dập đầu thì cũng đã dập rồi không biết bước tiếp theo sẽ xảy ra cái gì đây?

Không đợi Bao Bao nói hết câu năm ngón tay của pho tượng đột nhiên mở ra lòng bàn tay, liên tiếp phun ra mười luồng khí nhanh như ánh chớp.

Từng luồng từng luồng khí đánh vào bức tường kim quang trông giống như đầu một con quái vật ghê sợ.

Bọn Tần Vô Song nhất thời choáng váng, bất chợt trong con mắt hai bức tượng lại bắn ra những luồng sáng cực mạnh, bắn nhanh vào cái đầu của con quái vật đáng sợ kia.

Ầm!

Tất cả luồng sáng tập trung ở trên đầu con quái vật làm cho bức tường bị đổ sụp, cát bụi tung ra mù mịt. Tần Vô Song không thể không cảm khái Lỗ tiên sinh thật xuất sắc, trong thiên hạ ít ai bì kịp, những thiết kế của ông thật làm cho người khác thán phục.

Không gian lại im ắng một lần nữa như chưa từng xảy ra hành động vừa rồi.

Tần Vô Song kiểm tra bức tượng thật lâu mới biết được Lỗ tiên sinh cũng không phải là điều khiển hai bức tượng giống như một con rối bình thường, mà là dùng một loại bùa chú nào đó, mượn dùng một loại ngoại lực nào đó mà dẫn dắt, nếu không dập đầu ba cái thì không thể có kết quả này.

Lỗ tiên sinh là một công tượng sư cấp bậc Đại sự, linh phù mà ông chế tác đương nhiên người ngoài không thể nào làm được. Tất cả những cái này đều là bút tích của Lỗ tiên sinh, tự nhiên vô cùng thần kỳ.

Thâu Thiên Thử Yển và Thiềm Cung Ngọc Thố vẫn là tuân theo quy tắc cũ, xung phong mở đường. Sau khi tiến vào cái động nhỏ tại phần đầu của con quái vật, một lúc sau quay đầu lại nói:

- Chủ nhân, mau vào đây.

Tần Vô Song, Bao Bao và Cô Đơn cùng tiến vào.

Phía sau cái bức tường này mới đích thực là nơi tinh hoa của nơi này. Nếu như người ngoài đi vào đến tầng thứ bảy, nhìn thấy trong không gian rộng lớn này chỉ có các loại bí tịch cùng điển cố, lại chỉ nhìn thấy cách bài trí các đồ vật, còn có tinh thạch, bùa, đan dược, binh khí, chỉ sợ sớm mê say với chúng rồi.

Nếu là kẻ tham lam, tuyệt đối sẽ không thể tưởng tượng được, cái tầng thứ bảy này còn có một động thiên khác nữa.

Tần Vô Song ngắm nhìn bốn phía xung quanh. Cái không gian mới này chỉ nhỏ cỡ một phần tư của không gian vừa rồi, hơn nữa các đồ vật bố trí trong này cũng không nhiều như ngoài kia.

Thế như mỗi một thứ đặt ở trong này, cũng đều là những tinh hoa tốt nhất mà Lỗ tiên sinh đã thu thập. Ngoài ra còn có một lượng cực lớn tinh thạch, khiến cho Tần Vô Song cảm thấy hoa mắt một trận. Mà các loại binh khí thì nhiều đến mức Tần Vô Song đếm cũng không hết. Ngoài ra còn có một số lượng lớn các loại bùa chú đặt ở một góc sáng sủa. Chỉ nhìn qua chất liệu cùng tạo hình của chúng, liền biết được đều là những bút tích tinh hoa cả đời của Lỗ Tiên Lâu.

Tất cả những thứ đó cũng không thu hút được sự chú ý của Tần Vô Song, ánh mắt của hắn dừng lại ở một cái linh vị đặt trên bàn.

Cái bàn thờ đó tạo hình phong cách vô cùng cổ xưa, bên trên có đặt một thẻ bài vị, trên đó không viết một chữ nào. Chính là phía trên có khắc một pho tượng sống động.

Hắn biết đây chính là nơi mà Lỗ tiên sinh thờ phụng ý trung nhân của mình. Hắn cung kính bước tới hành lễ, xong xuôi mới nói:

- Tiền bối, tiểu tử Tần Vô Song đến đây không có ý mạo phạm, xin tiền bối lượng thứ cho.

Tần Vô Song nói xong, đột nhiên nhìn thấy phía sau tấm bài vị có một bức tường đá lớn, trên đó khắc vô số ký tự tinh tế cẩn thận:

- Người đến được căn phòng này, có thể kế thừa tất cả những tinh hoa của cả đời Lỗ Tiên Lâu ta, cũng nên hoàn thành tâm nguyện cả đời của ta.

Phía sau, Lỗ Tiên Lâu đã chi tiết kể lại rõ ràng ân oán giữa hắn và La Thiên Đạo Trường và bản thân hắn đã bị La Thông Thiên hãm hại như thế nào.

Đoạn văn không dài nhưng từng câu từng chữ tràn đầy huyết hải thâm thù, cho thấy Lỗ Tiên Lâu lúc đó phải vô cùng căm phẫn khi viết nên những chữ này.

- Hóa ra Lỗ tiên sinh và La Thông Thiên là vì người nữ nhân này mà kết oán. La Thiên Đạo Trường thì ra là có loại truyền thống bức hôn mà. Nữ nhân này rõ ràng chỉ yêu có một mình Lỗ Tiên Lâu, nhưng La Thông Thiên lại bá đạo cường hoành cướp đoạt tình yêu.

Tần Vô Song cảm thán liên tục, quay sang nói với cái linh vị kia:

- Lỗ tiên sinh còn có vị tiền bối này nữa, còn Tần Vô Song ta xin thề là sẽ đánh bại La Thiên Đạo Trường, cả đời này chỉ cần còn một hơi thở. quyết không bỏ cuộc.

Không hề nói ra những lời thề độc địa nào cả, cũng không có nói vô cùng mạnh miệng, nhưng trong lòng Tần Vô Song hiểu rõ hơn ai hết việc tiêu diệt La Thiên Đạo Trường là việc mà hắn nhất định phải thực hiện được.

- Ngươi không chết thì ta chết!

Một câu này đã tổng kết rõ ràng mối quan hệ giữa Tần Vô Song và La Thiên Đạo Trường.

Theo như những chỉ dẫn trên các văn tự kia của Lỗ tiên sinh, Tần Vô Song đối với bố trí của mật đạo này xem như tương đối hiểu biết.

Bên trong gian mật thất này Lỗ Tiên Lâu để lại sáu kiện bảo vật, còn những viên tinh thạch tinh khiết trước mặt này, cũng chỉ là những tặng thêm bên ngoài sáu kiện bảo vật này mà thôi.

Tần Vô Song ngắm nhìn sáu kiện bảo vật đặt xung quanh này, biết đây là những tinh hoa cả đời Lỗ Tiên Lâu không ngừng tích lũy, tự nhiên cũng không phải là những bảo vật tầm thường.

Đọc truyện chữ Full