Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Cửu Ô Thần Miếu?
Bốn chữ này, nếu như là mấy năm trước, đối với Tần Vô Song mà nói thì quả thực như một ngọn núi cao, nhưng từ khi hắn tiến vào Hiên Viên Khâu, Cửu Ô Thần Miếu đối với hắn đã không còn đáng đặt vào mắt nữa rồi.
Với tu vi của hắn ngày hôm nay thì Cửu Ô Thần Miếu căn bản không có đủ khả năng để ngăn cản bất kỳ hành động gì của hắn nữa. Đương nhiên, Tần Vô Song cũng sẽ không dựa vào tu vi của chính mình để cưỡng chế Cửu Ô Thần Miếu. Hắn làm việc từ trước tới giờ đều dựa vào chữ lý.
Một người làm thì một người chịu, hắn chỉ đến đây để tìm Tiêu Quản. Tần Vô Song cũng không làm khó cho Thiệu Bách Long, hắn biết nếu như Thiệu Bách Long trực tiếp nói tên ra thì có chút ép buộc hắn. Nhưng mà nếu như ân oán giữa Tiêu Quản với gã Bùi Vương gia có quan hệ thì oan có đầu, nợ có chủ, đến quý phủ Bùi Vương gia một chuyến, tìm hiểu nguồn gốc sự việc, dù thế nào cũng sẽ tìm được kẻ đứng sau. Lập tức gật gật đầu, nói với Thiệu Bách Long, nói:
- Thiệu Môn chủ, nếu đã vậy, hôm nay quấy rầy rồi. Coi như là hôm nay ta chưa có tới.
Nói xong, cùng với Mộ Dung Nhạn trao đổi ánh mắt, hai người thân mình như gió, phảng phất liền biến mất.
Thiệu Bách Long sửng sốt ngẩn người, lại nhìn vào trong hư không, lúc lâu sau mới định thần lại được. Trong lòng thập phần ảo não, bản thân mình hình như quá mức rụt rè e ngại rồi sao?
Càng nghĩ cẩn thận thì hắn càng thấy hối hận. Rụt rè cái gì chứ? Trực tiếp nói cho Tần công tử kẻ hạ độc thủ đứng sau lưng là ai, Tần công tử tự nhiên sẽ đi tìm hắn, chẳng lẽ còn biết là do Thiệu Bách Long hắn cáo mật sao?
Trước mắt có một cái cơ hội tốt như vậy, vậy mà mình lại bỏ mất dịp tốt. Thiệu Bách Long hận không thể tự tát mình một cái, trong lòng đều cảm thấy ăn năn hối hận.
Tần công tử này có thể trong lúc nhất thời tìm đến ta, chứng tỏ rằng vẫn còn để ta trong mắt. Hận là ta mông muội, cư nhiên lại đại khái qua loa với hắn, thật sự là ngu không thể tưởng tượng được. Tần công tử kia khẳng định đã là siêu cấp cường giả cấp bậc Hư Võ Cảnh. Cùng với cường giả Hư Võ Cảnh có cơ hội kết một cái thiện duyên, lại bị ta bỏ lỡ mất, đáng chết mà!
Thiệu Bách Long hiện tại ngay cả lòng chuẩn bị đi chết cũng chuẩn bị tốt rồi, mất một cái thiện duyên này cũng thôi. Hắn bây giờ càng sợ chính là nhỡ đâu Tần Vô Song đối với Thiết Phiến Môn của hắn có ý kiến, đối với Thiệu Bách Long hắn có ý kiến, vậy thì còn thảm hại hơn.
Nhớ tới thân thủ của Tần Vô Song quỷ dị như vậy, tới đi như gió như mây, Thiệu Bách Long buồn bã, biết chuyện mà mình vừa làm là chuyện ngu xuẩn nhất từ trước tới nay.
o0o
Tần Vô Song cùng Mộ Dung Nhạn rời khỏi Thiết Phiến Môn, cũng không tức giận, Mộ Dung Nhạn nhẹ giọng nói:
- Thiệu Môn chủ này xem ra là kẻ nhát gan sợ phiền phức.
Tần Vô Song cười cười:
- Trong thế đạo này, chỉ lo cho thân mình cũng là một loại đạo giữ bản thân. Nhưng mà nếu như đổi lại là một kẻ tâm ngoan thủ lạc, thì e là ta đã sớm động thủ bức cung rồi.
Vương phủ này cũng chỉ là một Vương gia của Hoàng thất thế tục, tự nhiên không có cách gì so sánh với Thiết Phiến Môn, loại tông môn tu luyện, loại phòng ngự này căn bản chỉ như thùng rỗng kêu to mà thôi.
Tần Vô Song rất nhanh liền căn cứ vào đặc điểm phòng ngự, phán đoán ra khu vực trung tâm của Vương phủ. Tìm hiểu một chút, đã tới phía trước phòng của Bùi Vương gia.
Lúc này bầu trời cũng đã phủ bóng đêm, Tần Vô Song nói với Mộ Dung Nhạn:
- Nhạn nhi, nàng chờ ta bên ngoài!
Hắn chỉ sợ hai người đụng phải Bùi Vương gia trong phòng, vạn nhất Bùi Vương gia đang làm chuyện gì bất nhã, thì thật là xấu hổ.
Thật đúng giống như Tần Vô Song đoán, Bùi Vương gia này thật đúng là đang làm chuyện hay, mà lại còn vô cùng hoang dâm, còn có đến mấy nữ tử nữa.
Tần Vô Song bàn tay nhẹ nhàng vung lên, liền vung ra năm đạo thủ đao, đem tắt phụt năm ngọn nến trong phòng. Bùi Vương gia đang chơi đùa thoải mái, đột nhiên ánh nến tắt, tự nhiên là chửi ầm lên.
Chỉ là tiếng chửi vừa xuất ra, đột nhiên yết hầu căng thẳng, tiếp theo một bàn tay to lớn liền siết chặt cổ hắn. Bùi Vương gia hô hoán ầm lên, đầu lưỡi phun loạn, tứ chi không ngừng giãy dụa.
Tần Vô Song thuận tay đảo qua, điểm trúng huyệt đạo mấy ả nữ tử đang trần truồng kia điểm, khống chế thần thức, khiến cho mấy nàng đó mất hết đi ý chí, ngã xuống hôn mê.
- Ngươi… ngươi là kẻ nào?
Bùi Vương gia cũng là người thông minh, biết nếu mình lên tiếng thì đối phương có thể giết mình. Bởi vậy tuy rằng sợ hãi nhưng cũng không có lớn tiếng gọi.
Hơn nữa hắn rất rõ ràng, đối phương có thể không làm kinh động bọn cảnh vệ, trực tiếp xâm nhập vào đây, tu vi khẳng định là vô cùng cao siêu, thủ vệ của Vương phủ này khẳng định là cũng không ai làm gì được kẻ này.
- Ta không rảnh để giả bộ ngớ ngẩn với ngươi.
Tần Vô Song lạnh lùng hỏi:
- Ta hỏi một câu, ngươi đáp một câu, nếu ngươi nói dối một câu thì ta sẽ giết một kẻ người nhà của ngươi, nếu sai hai câu thì ta liền giết mười kẻ. Ngoài ba câu thì Vương phủ này của ngươi trong đêm nay sẽ trở thành hỏa ngục.
Tần Vô Song khẩu khí âm trầm, khiến cho Bùi Vương gia giật mình kinh hãi. Tuy rằng trong bóng đêm không thấy hình dáng của đối phương, nhưng thanh âm này cùng với thủ đoạn này quả thật rất rõ ràng, đối phương là một cường giản, hơn nữa đối với loại mạnh mẽ mà lạnh lùng này, tuyệt đối không nói những lời đùa cợt được. Run rẩy nói:
- Hảo hán, ngươi hỏi đi.
- Tiêu Quản ở đâu?
Tần Vô Song bất thình lình hỏi ra một câu.
Bùi Vương gia toàn thân chấn động, nhất thời hiểu được kẻ này rõ ràng là vì Tiêu Quản mà tới, run giọng hỏi:
- Hảo hán, ngươi với Tiêu Quản có quan hệ thế nào?
Tần Vô Song cánh tay vung lên, Bùi Vương gia kia chỉ cảm thấy một trận gió lạnh lẽo lướt qua, lại sờ lên đầu thì một túm tóc đã rơi xuống dưới.
- Nếu ngươi còn nói thêm một câu vô nghĩa nữa thì cái tiếp theo rơi xuống không phải là tóc mà chính là cái đầu của ngươi đấy.
Bùi Vương gia toàn thân không thể ức chế được, run run, kẻ độc ác đúng là kẻ độc ác à. Vội vàng nói:
- Hảo hán, Tiêu Quản, Tiêu Quản bị Thích Chấp sự mang đi rồi.
- Kẻ nào là Thích Chấp sự?
- Là Chấp sự của Cửu Ô Thần Miếu, bởi vì Tiêu Quản đã giết con trai hắn…
- Con của hắn là ai?
Tần Vô Song thấy có điều khó hiểu.
- Con của hắn chính là một đầu lĩnh của Cửu Ô Thần Miếu ở thế tục.
- Cùng với Tiêu Quản có thù oán hình như là ngươi mà? Có liên quan gì tới việc của con trai Thích Chấp sự?
- Có quan hệ, có quan hệ. Bởi vì con của Thích Chấp sự bắt giữ tiểu muội của Tiêu Quản, đem nhốt nàng ta lại, dùng các phương pháp biến thái ngược đãi. Cho nên Tiêu Quản giận dữ, một phen giết chết con trai của Thích Chấp sự. Thích Chấp sự giận dữ, đem bắt Tiêu Quản tới Cửu Ô Thần Miếu, không biết là còn sống hay đã chết.
- Nói vậy việc này không có quan hệ gì với ngươi?
Tần Vô Song cười lạnh hỏi.
- Không liên quan gì đến ta, thật sự là không liên quan tới ta!
Bùi Vương gia bây giờ chỉ cầu cho mình không dính líu gì trong chuyện này, tự nhiên là cực lực thanh minh.
Tần Vô Song cười lạnh:
- Bất kể là có liên quan tới ngươi hay không, ngươi cũng đừng mong sẽ thoát khỏi việc này. Nếu như ngươi đã nói tới Cửu Ô Thần Miếu, vậy thì chúng ta liền đi tới Cửu Ô Thần Miếu xem một chút.
Nói xong, lấy tấm thảm dưới chân, đem quấn thân thể Bùi Vương gia, giống như một một con lợn trực tiếp bị kéo đi ra ngoài.
Sau khi Tần Vô Song cùng Mộ Dung Nhạn hội họp:
- Chúng ta đến Cửu Ô Thần Miếu.
o0o
Lần trước tới Cửu Ô Thần Miếu đường xá vô cùng gian nan, nhưng Tần Vô Song của hôm nay, đã dùng Âm Dương Tử Vân Dực thúc dục, bay lượn trên bầu trời tự nhiên, thần thức lục xoát tìm tòi, nửa canh giờ sau, liền tập trung được địa điểm Cửu Ô Trắc của Cửu Ô Thần Miếu.
Suy nghĩ tới Cửu Ô Thần Miếu lần trước đối đãi tử tế với mình, Tần Vô Song cũng không muốn quá bá đạo, sau khi hạ xuống Cửu Ô Trắc, liền nói với đệ tử của Cửu Ô Thần Miếu đang chen chúc đi ra từ bốn phía:
- Đi thông báo cho Đại Thần tông, có khách tới viếng.
Tần Vô Song tuy rằng không có xông vào, nhưng loại cường giả như hắn tiếp cận, tuy rằng đã rất cố gắng áp chế khí thế, nhưng vẫn mang lại uy áp rất mạnh.
Năm vị Thần tông cũng đều kinh động, căn bản không cần thông báo, trong lòng cũng đều là rất chấn động, không biết đại họa trước mắt là cái gì, đều bước ra ngoài.
- Các hạ là kẻ nào?
- Trực tiếp xông vào Cửu Ô Thần Miếu, các hạ có phải là có chút không hiểu quy củ?
Năm vị Thần tông đều là mắng chửi tiến lên.
Đại Thần tông bên cạnh lại là vô cùng bình tĩnh, đưa tay phất ra một cái ý bảo mọi người không cần lên tiếng, tiến lên từng bước, khẩu khí vô cùng cung kính hỏi:
- Các hạ là thần thánh phương nào, giá lâm Cửu Ô Thần Miếu của chúng ta, có điều gì muốn làm?
Tần Vô Song không muốn bại lộ thân phận, thay đổi thanh âm, thản nhiên nói:
- Đại Thần tông, mời theo ta nói chuyện một chút.
Nói xong, sải bước hướng tới Cửu Ô Trắc, thân mình lao đi giống như chim én, đạo trên mặt nước chẳng khác nào đất liền, thoải mái tự nhiên.
Đại Thần tông, biết người tới không vừa, dặn dò nói:
- Bốn người các ngươi, chuẩn bị một chút, chỉ cần nghe được cảnh báo của ta liền lập tức dẫn dắt tất cả các Đệ tử Trung tâm lui lại, không cần được lưu lại.
- Đại Thần tông, cái này…
Đại Thần tông khẩu khí vô cùng kiên quyết:
- Không cần nói gì cả, theo như lời ta mà làm. Địch nhân này, Cửu Ô Thần Miếu không thể động vào.
Bốn vị Thần tông khác đều là đối mặt nhìn nhau, mờ mịt căn bản không hiểu là chuyện gì đang xảy ra, sao lại tự nhiên lại tới một siêu cấp cường giả như thế?
Cửu Ô Thần Miếu luôn luôn ít giao tiếp, hành thiện tích đức, không có đắc tội qua với nhân vật cường đại nào. Hơn nữa, ở các quốc gia nhân loại, còn cường giả nào mà Cửu Ô Thần Miếu bọn chúng hoàn toàn không có cách gì chống đối lại?
Đại Thần tông nét mặt u ám, hiển nhiên là vô cùng bất đắc dĩ, dặn dò nói:
- Nhanh đi chuẩn bị đi, ta đi nói chuyện với hắn, nhớ rõ, không được hành động theo cảm tính.
Nói xong, cũng theo Tần Vô Song, phóng người đuổi theo.
- Các hạ, xin dừng bước!
Đại Thần tông đuổi theo mấy chục dặm đường, hô lớn.
Tần Vô Song chậm rãi quay đầu qua:
- Đại Thần tông, tốc độ cũng không chậm mà.
Đại Thần tông sắc mặt ngưng trọng nói:
- Các hạ, Cửu Ô Thần Miếu ta, có điều gì đắc tội sao?
Tần Vô Song khẽ xua xua tay:
- Đại Thần tông, lời thừa không nói, ta lần này đến, chỉ cần một người!
- Ai?
- Thích Chấp sự!
- Thích Chấp sự?
Đại Thần tông có chút sờ sững bất ngờ, Thích Chấp sự này tuy rằng chức vị không cao, nhưng là cháu ruột của Tứ Thần tông, ở Cửu Ô Thần Miếu cũng coi như là kẻ có thân thích, nhịn không được hỏi:
- Thích Chấp sự này, đắc tội với ngươi?
- Đúng, ta chỉ cần kẻ này. Đại Thần tông giao hay không giao?
- Cần giao người thì cũng cần phải có một cái công đạo chứ?
Đại Thần tông cũng không phải là loại người mặc kẻ khác trêu chọc.
- Gặp Thích Chấp sự này, tự nhiên sẽ có công đạo!
- Không được, không nói công đạo trước, ta quyết sẽ không cho ngươi bắt người.
Đại Thần tông lắc lắc đầu.
Tần Vô Song cười lạnh nói:
- Ngươi để ta bắt người? Đại Thần tông, ta lễ trước binh sau, không phải là bởi vì sợ Cửu Ô Thần Miếu các ngươi, mà là vì kính trọng các ngươi bình thường cũng có một chút danh tiếng. Nếu phải dùng sức mạnh, đừng nói tới một tên Chấp sự, ngay cả Thần tông của Cửu Ô Thần Miếu, ta cần bắt thì cũng liền bắt đi.
Đại Thần tông trong lòng chấn động, trong mắt bắt ra tinh quang, đánh giá Tần Vô Song. Kẻ dám nói lời này thì tuyệt đối không phải là kẻ ngông cuồng nói năng xằng bậy.