TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 718: Thiên Đế chi uy.

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Cái tát này của Tần Khiếu Thiên kỳ thực là tát giả, dụng ý không nói cũng rõ chính là bức lui Lôi Việt. Lôi Việt vì muốn báo thù cho Lôi Minh tựa hồ như phát điên. Đột nhiên bị sức mạnh của Tần Khiếu Thiên xông tới, nhất thời giống như đặt mình vào trong đại dương mênh mông, toàn thân phảng phất cuốn vào lốc xoáy cường đại khó hiểu, tiến lui không được.

Vẫn là Tân Thiên Vấn nhận ra tình thế nhanh, thân ảnh xông tới, tay áo cấp tốc vung lên quét bay luồng khí lưu lốc xoáy về hướng Tần Khiếu Thiên.

Thân thể Lôi Việt đột nhiên lẻn vào khe hở giữa hai dòng khí lưu chạy trốn ra. Khi nhìn lại Tần Vô Song đã đi xa, chỉ còn lại một điểm đen tựa hồ nhìn không thấy. Với tu vi Hóa Thần Đạo của Lôi Việt chỉ có thể nhìn thấy điểm đen, chứng tỏ Tần Vô Song đã đi vô cùng xa rồi.

Tần Khiếu Thiên thoải mái tự nhiên, giống như một người một ngựa tiện tay khí thế giống như cự long dâng lên mà ra, uốn lượn xoay quanh trong không trung hướng về phía Tân Thiên Vấn cuồn cuộn mà đi.

Trong miệng không ngừng ngân nga:

- Tân Thiên Vấn hôm nay ngươi cậy người đông, ta ở Vấn Đỉnh Sơn đợi ngươi, một mình chiến đấu, Tần Khiếu Thiên ta lúc nào cũng tiếp, quần ẩu, các ngươi nhiều người Tần mỗ cũng không tiếp.

Nói xong thét dài một tiếng, thân ảnh đã giống như quỷ mị bỏ chạy xa xa. Từng đạo thét dài giống như trời long đất lở kéo dài liên miên không dứt bên tai.

- Ân oán lần này là giữa Tân gia và Tần gia ta. Nếu ai mạnh mẽ xuất đầu uy hiếp nền móng Tần gia ta, Tần Khiếu Thiên ta nhất định sẽ tiêu diệt cả nhà, nói không nuốt lời.

Uy hiếp kinh sợ!

Đây chính là hiệu quả mà Tần Khiếu Thiên muốn có. Tần Khiếu Thiên một mình khó khăn nhưng hắn tựu chung vẫn duy trì loại thái độ cường thế này, cộng thêm truyền thừa mấy vạn năm của Tần gia, khiến người ta không dám khinh thường, đủ để tạo nên hiệu quả kinh sợ nhất định.

Quả nhiên những lời cuối cùng của Tần Khiếu Thiên khiến thế lực trung lập ở đây đều cảm xúc mênh mông. Cũng đều âm thầm quyết tâm nhất định không thể để Tân gia kéo xuống nước.

Tân Thiên Vấn mặt không biểu tình, thân hình bắn ra thần quang giống như pho tượng thiên thường, sừng sững ở trên cao dùng ánh mắt lành lạnh nhìn chăm chú vào thân ảnh Tần Khiếu Thiên đi xa. Trong lòng thật sự có cảm giác sóng to gió lớn.

Tân Thiên Vấn tự nghĩ vượt qua đại nạn Hóa Thần Đạo chín kiếp, tấn thăng Chân Thần Đạo, có thể quét ngang Tần gia. Không ngờ mấy trăm năm không gặp, Tần Khiếu Thiên lại cũng đột phá được đại nạn chín kiếp, cũng có tu vi Chân Thần Đạo.

Tần gia này quả nhiên là dù chết cũng không ngã xuống. Cho dù là rơi vào thời kỳ suy thoái cũng có lực sinh mệnh cường đại như vậy. Nếu ngồi yên chờ Tần gia nổi dậy, há Tân gia hắn không có một ngày bình yên ở Thiên Đế Sơn sao?

- Bệ hạ, bệ hạ!

Chúng hữu đều vây quanh phủ phục dưới chân Tân Thiên Vấn.

- Xin bệ hạ làm chủ cho Lôi Đình Tông!

Lôi Việt nghiến răng nghiến lợi, trong ánh mắt tràn ngập ý giết chóc, giờ khắc này nỗi thống hận của hắn đối với Tần gia đã đến mức độ căm hận đến xương tủy rồi.

Thần đạo cường giả mất mạng, chuyện này đối với bất cứ một tông môn nào mà nói đều là đả kích cực lớn, là tổn thất không thể nào bù đắp được.

- Quay về Thần Điện trước đã!

Tân Thiên Vấn xua xua tay biểu tình ác liệt phân phó.

Trở lại trong Thiên Đế Thần Điện, uy áp Thiên Đế của Tân Thiên Vấn rốt cuộc không có giải trừ, ngược lại khí thế càng thêm ác liệt.

Tông môn trung lập lúc này cũng lo sợ bất an. Ngoài Vân gia tương đối bình tĩnh ra, các tông môn khác đều suy tính hơn thiệt, lo lắng Tân gia sẽ cưỡng chế mời bọn họ tham dự.

Khởi điểm bọn họ đã quyết định chủ ý không tham sự nhưng trước mặt uy áp của Thiên Đế, bọn họ lại sợ lập trường của mình thất thủ.

Một khi bị cuốn vào trận này, tiêu diệt được Tần gia thì không nói. Vạn nhất không tiêu diệt được Tần gia, để Tần gia quay về, vậy thì không có quả ngon để mà ăn. Những lời đe dọa của Tần Khiếu Thiên trước khi rời khỏi hiển nhiên không phải là hư ngôn không có năng lực thực hiện.

Cường giả có thể đối kháng với Tần gia, ngoài Vân gia ra, những tông môn trung lập thực sự là không có bản lĩnh đối kháng.

Tân Thiên Vấn ánh mắt sắc bén giống như lưỡi đao bén nhọn nghiêm nghị thổi qua mặt mọi người:

- Tần gia phản nghịch, chư vị đã tận mắt nhìn thấy. Thế cục Thiên Đế Sơn hoặc là sụp đổ, hoặc là thoát khỏi thế cục nguy hiểm. Chư vị thân là tám môn Thiên Đế Sơn, ngồi hưởng thụ địa bàn tốt nhất, hưởng thụ tài nguyên tốt nhất, lúc này chính là lúc các ngươi cần phải xuất lực. Ai từ chối chính là tự đoạt tuyệt với Thiên Đế Sơn!

Cái mũ quy kết cực lớn ngụ ý rất rõ ràng, ngươi dám không đi, không đi thì chính là lười biếng, chính là đoạt tuyệt với Thiên Đế Sơn.

Tân Thiên Vấn vừa nói ra lời này, ngoài Vân gia ra, ba tông môn trung lập sắc mặt đều âm u. Ánh mắt sắc bén của Tân Thiên Vấn nhìn thẳng vào Vân Tuyết Trần phía bên Vân gia nhàn nhạt hỏi:

- Chưởng môn Tuyết Trần, Vân gia ngươi thật sự định bỏ chạy thoát thân sao?

Vân Tuyết Trần vẫn giữ vẻ mặt bình thản, mặc dù uy áp của Thiên Đế khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng hắn rất rõ lúc này tuyệt đối không phải là lúc biểu thị thái độ.

- Thiên Đế bệ hạ ở đây, hai bên thị phi đều là lời phiến diện. Vân mỗ ta tự hỏi phân biệt không rõ ràng. Dưới loại tình huống này nếu kêu Vân gia ta đi nhằm vào bất cứ một bên nào đều là vi phạm tôn chỉ của Vân gia ta. Bệ hạ, nếu chinh phạt bên ngoài có hữu danh, Vân gia ta nguyện nhận trận mở đầu. Loại chiến đấu không rõ ràng giống như vậy, Vân gia ta trước khi sự tình rõ ràng không muốn tham gia. Xin Thiên Đế bệ hạ hiểu cho, vẫn là câu nói đó, xin Thiên Đế bệ hạ đừng đem Vân gia ta đẩy vào trong trận doanh của Tần gia.

Lời này của Vân Tuyết Trần cũng là lời lẽ sắc bén cũng không lùi bước. Với nội tình bên trong của Vân gia, hắn cũng có tư cách nói những lời như vậy.

Ý tứ của hắn cũng rất rõ ràng. Nếu Tân gia bức bách Vân gia tham gia, Vân gia rất có khả năng quay đầu với Tần gia. Một khi Vân gia và Tần gia liên thủ, loại hậu quả này sẽ vô cùng đáng sợ. Cho dù là Thiên Đế Môn Tân gia tuyệt đối cũng không gánh vác nổi.

Trong lòng Tân Thiên Vấn vô cùng tức hận, hắn không ngờ Vân Tuyết Trần lại có thể cố chấp như vậy. Lửa giận trong lòng hừng hực thiêu đốt nhưng cuối cùng vẫn khắc chế được, cười lạnh một tiếng:

- Nếu đã như vậy, Vân gia ngươi hãy làm tròn vai diễn của mình là được rồi. Mấy người các ngươi dự dịnh như thế nào?

Ánh mắt lành lạnh ném về phía các đầu lĩnh của các đại tông môn khác.

- Bệ hạ Thiên Vũ Tông ta và Vân gia cùng một lập trường!

- Bệ hạ, xin lỗi, Bách Lý Gia Tộc chúng ta thực lực thấp kém không chịu nổi hao tổn.

Tân Thiên Vấn giận dữ cười phản pháo.

- Được được được, xem ra sự kính trọng của Thiên Đế trong mắt các ngươi chỉ là nói suông. Rất tốt, chư vị, hy vọng các ngươi sau này đừng hối hận vì lựa chọn hôm nay.

Nói xong tay áo đảo qua:

- Thiên Thần, chuẩn bị cho ta Chân Thần Lục Binh!

Chân Thần Lục Binh?

Mọi người nghe mà trong lòng đều rùng mình. Chân Thần Lục Binh chính là sáu món vũ khí. Nói cụ thể là sáu món vũ khí Chân Thần Đạo. Sáu món vũ khí có thể phân có thể hợp, có thể hình thành tổ hợp công kích, uy lực vô cùng kinh người. Cho dù là thế lực Đồ Đằng cũng không thể không thừa nhận uy lực cường đại của Chân Thần Lục Binh này.

Sử dụng Chân Thần Lục Binh, đủ thấy Thiên Đế Môn Tân gia thật sự tức giận rồi. Trận chiến này đã đến bước không thể nào thu dọn lại. Tân gia lập tức đã điều động át chủ bài của bọn họ, Chân Thần Lục Binh.

- Những người khác chuẩn bị tập kết, tinh anh của các tông môn liên thủ thân chinh Vấn Đỉnh Sơn.

Thiên Đế Tân Thiên Vấn ánh mắt lạnh lùng nhìn quét qua tràng diện:

- Chư vị, thuận tiện nhắc đến một câu, liên kết chinh phạt Tần gia lần này đã được sự cho phép của Đồ Đằng cường giả. Những người tự ra vẻ thông minh e ngại Tần gia cũng không hiểu thời cuộc, hy vọng đến lúc đó đừng hối hận.

Tân Thiên Vấn cười lớn ha ha.

Lời này vừa nói xong, các tông môn đều toàn thân chấn động. Đồ Đằng cường giả ủng hộ hành động của Tân gia. Nói như vậy, Tần gia há chẳng phải là xong đời rồi sao. Thoáng cái thủ lĩnh của một số tông môn lập tức có chút do dự.

Vân Tuyết Trần khẽ mỉm cười nói:

- Lần này Vân gia chúng ta không tháp tùng, xin cáo từ trước!

Vân gia dù sao có nội tình, chút chủ kiến vẫn là có. Đương nhiên sẽ không vì một câu nói của Tân Thiên Vấn mà thay đổi lập trường. Các tông môn khác đắn đo suy nghĩ, trong ánh mắt trao đổi lẫn nhau đều lóe lên vẻ sợ hãi. Cuối cùng một lòng tập trung đi đến quỳ gối trước mặt Tân Thiên Vấn:

- Nguyện nghe Thiên Đế bệ hạ sai phái!

Tân Thiên Vấn cười điên cuồng:

- Biết sai có thể sửa, chuyện cũ bỏ qua, Thiên Đế Môn Tân gia chúng ta hiện giờ lấy danh nghĩa Thiên Đế Môn phát ra lệnh chinh phạt. Những người truy đuổi tiêu diệt hậu nhân Tần gia có công, sau này luận công ban thưởng!

Đứng trên đỉnh cao quyền thế nhất thời lời nói uy vũ cuồn cuồn liên tiếp, khiến năm tông môn khác toàn bộ bái phục.

- Cho các ngươi thời gian nửa ngày dẫn dắt tinh anh trong phái đến đây tập kết. Ai xuất lực nhiều ai xuất lực ít đến lúc đó thưởng phạt rõ ràng, tuyệt đối không nói suông.

Mệnh lệnh này của Thiên Đế vừa được ban xuống, toàn bộ giải tán điều binh khiển tướng đi.

o0o

Lại nói về Tần Khiếu Thiên nhanh như tia chớp đuổi kịp Tần Vô Song cười lớn nói:

- Vô Song bắn tốt lắm, trận chiến này ngươi đã lập được công đầu!

Tần Vô Song lúc này cũng vừa mới từ trong sự kích động lấy lại tinh thần, cười khổ nói:

- Đại Chưởng môn, mũi tên vừa rồi cũng là gặp may, nếu đổi lại bình thường, Lôi Minh đó có sự đề phòng với ta, với tu vi hiện giờ của ta cũng khó bắn chết được hắn.

- Ha ha, có lẽ hiện giờ ngươi giết Thần đạo cường giả xác thực khó khăn, nhưng ta tin tưởng rằng nếu cho ngươi thời gian trưởng thành, một ngày nào đó sau khi thực lực đại thành, giết chết Thần đạo nhất định chỉ là chuyện vặt. Đi, chúng ta quay về Vấn Đỉnh Sơn!

o0o

Trong Vấn Đỉnh Sơn trên dưới Tần gia đều đang sắc mặt ngưng trọng, chờ đợi Đại Chưởng môn và Tần Vô Song trở về. Mộ Dung Nhạn cũng đang ở trong số đó, mặc dù nhìn qua biểu hiện bên ngoài của nàng vô cùng bình tĩnh nhưng lo lắng trong lòng, trong lúc vô ý không kìm hãm được, tình cảm liền bộc lộ ra.

Đúng vào lúc này Tần Vân Nhiên mặt mày hớn hở cười lớn quay về:

- Đại Chưởng môn bọn họ quay về rồi!

Mọi người vội vàng nhìn lên hai luồng thân ảnh với tốc độ kinh người giống như tia chớp từ trên không trung hạ xuống Vấn Đỉnh Sơn. Đại Chưởng môn Tần Khiếu Thiên vừa hạ xuống liền mở miệng hạ lệnh, tất cả cơ quan cấm chế toàn bộ khởi động. Tần Khiếu Thiên đón ánh mắt tha thiết của mọi người, chỉ thản nhiên nói:

- Chư vị, chuẩn bị chiến đấu đi!

Không nhiều lời vô nghĩa, chỉ là mấy từ đơn giản khiến mọi người lập tức cảm nhận được nguy cơ sống chết trước mắt. Ánh mắt mọi người kiên định không có một chút chùn bước cũng không có bất cứ do dự. Tần Trọng Dương nói:

- Chư vị tiến vào Chính Khí Đường nghị sự!

Trong Chính Khí Đường, bầu không khí vô cùng ngưng trọng. Mặc dù mọi người đều đã chuẩn bị tử chiến nhưng ai cũng biết trận chiến này tuyệt đối gian nan, cũng tuyệt đối là trận chiến khó khăn nhất của tất cả mọi người từ trước đến nay.

Đọc truyện chữ Full