Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Chuyện Khiếu Nguyệt Đảo bị tiêu diệt ở phía Tây của Vô Tận Đông Hải đã tạo nên những gợn sóng không nhỏ, nhất là Cầu Long Tộc của Thanh Vũ Uyên cũng vô cùng khiếp sợ.
Cổ Kiêu của Khiếu Nguyệt Đảo trước giờ cũng với Cầu Long Tộc của Thanh Vũ Uyên cũng có chút liên hệ. Còn lúc này, thủ lĩnh của Khiếu Nguyệt Đảo đột nhiên bị tiêu diệt như vậy, cả Khiếu Nguyệt Đảo cũng bị Bàn Long Tộc quản chế, điều đó khiến cho Cầu Long Tộc có một loại cảm giác bị lừa gạt.
Trong Long Điện của Cầu Long Tộc, Tộc trưởng Mễ La cùng với mấy Trưởng lão của Cầu Long Tộc, và còn cả một thế hệ anh tài cũng đều ở trong này.
Tay của Mễ La vịn nhẹ vào thành ghế, nhẹ nhàng vuốt ve qua lại, nét mặt có chút nghiêm trọng:
- Lần này Bàn Long Tộc đột nhiên ra tay, thanh toán toàn bộ Khiếu Nguyệt Đảo, rõ ràng là để áp đảo tinh thần ra oai với Cầu Long Tộc chúng ta. Giờ chưa nói Khiếu Nguyệt Đảo kia còn có nhiều tranh chấp đôi bên, cho dù là thuộc hoàn toàn vào Lạc Bảo Uyên của bọn chúng thì cũng không thể nói là muốn cướp lấy là có thể cướp lấy được. Bàn Long Tộc này thật là ức hiếp người quá đáng.
- Ài… Phụ thân, Khiếu Nguyệt Đảo kia trong lịch sử cũng nhiều lúc là thuộc địa bàn của Lạc Bảo Uyên bọn chúng, chúng ta cũng không cần phải để ý quá nhiều như vậy chứ?
Một người toàn thân mang áo giáp, là một thiếu nữ có anh khí bừng bừng, giương giọng nói lớn.
Hình dáng thiếu nữ này vô cùng kiêu ngạo, tuy rằng toàn thân được bọc bởi một bộ áo giáp đỏ nhưng vẫn không thể che dấu được từng đường cong thon thả của nàng. Trên đôi chân thon dài mà khỏe mạnh là một cái eo thon thả, những đường cong trên dưới cái eo thon thả đó đều vô cùng hoàn mỹ, làm tôn lên đường cong hoàn mỹ ở phía sau, tràn đầy hơi thở của ngọn lửa thanh xuân.
Khóe miệng của cô gái này khẽ nhếch lên, trong nhất cử nhất động đều mang theo một luồng dã tính mạnh mẽ.
Cô gái này chính là Công chúa Mễ Già của Cầu Long Tộc, cũng là thuộc bên trong của Chân Long Cửu Tộc, nổi tiếng là một Công chúa vô cùng dã man. Ở Vô Tận Đông Hải này, các vị anh tuấn tuổi trẻ tài cao đối với Công chúa các Long Tộc khác đều là vô cùng thèm khát nhưng chỉ riêng đối với Công chúa ma nữ này lại luôn không dám khinh thường, cợt nhã.
Thời điểm mà nữ tử này mới xuất đạo, cũng có một số kẻ trẻ tuổi anh tuấn có chút thèm muốn trước vẻ đẹp và sự kiêu ngạo của nàng, nhưng những kẻ theo đuổi này kết quả cũng thật thảm hại, nếu không phải là bị ma nữ này đốt hết tóc, hoặc là bị ma nữ này lột sạch quần áo rồi treo lên cho quần chúng nhìn ngó, còn nếu mà không còn trò gì hay nữa thì sẽ trực tiếp tát một cái biến ngay thành đầu heo.
Tính cách mạnh mẽ này khiến cho nàng ở trong Vô Tận Đông Hải nghiễm nhiên trở thành một ma nữ, độc nhất có những hành vi đặc thù cách biệt mọi người.
Mễ La thấy ái nữ của mình nói như vậy, cười cười:
- Nha đầu kia, biết cái gì chứ? Nghĩ lại Bàn Long Tộc kia cùng Cầu Long Tộc của chúng ta cạnh tranh đã mấy vạn năm, trước giờ đều không phân được thắng bại. Khiếu Nguyệt Đảo kỳ thật cũng chính là một mục tiêu cạnh tranh của hai nhà. Khiếu Nguyệt Đảo này nếu thuộc vào sự quản chế của Bàn Long Tộc, thì đối với Cầu Long Tộc của chúng ta mà nói, đây chẳng khác gì thất bại trước bọn chúng. Việc này tuyệt đối không thể cho qua dễ dàng được.
Khóe miệng Mễ Già khẽ hếch hếch lên:
- Không thể bỏ qua được, cũng không thể liều mạng đi đấu với bọn chúng? Bây giờ Nhất Phẩm Long Cung đã phát ra Cửu Long Lệnh, chúng ta cũng chẳng có thời gian đi gây sự với Bàn Long Tộc à.
- Hừ, cho dù là có thời gian đi chăng nữa thì cũng chẳng có làm được, kẻ tiêu diệt thủ lãnh của Khiếu Nguyệt Đảo căn bản không phải là người của Bàn Long Tộc mà là người ngoài.
- Người ngoài?
Sắc mặt của Mễ Già có chút nghi hoặc:
- Nếu là người của Bàn Long Tộc thì cho qua đi, đằng này là người ngoài, dựa vào cái gì mà có thể can thiệp được chứ? Kẻ nào mà lại có lá gan lớn như vậy chứ?
Mễ La thản nhiên nói:
- Chẳng phải là ta đang nghe ngóng tin tức sao?
Đúng thời điểm đang nói, một cái Truyền Âm Phù bắn vọt từ ngoài vào, Mễ La tiếp được, sau khi nghe xong, sắc mặt nhất thời trở nên trầm trọng.
- Mễ Trí, lần trước ở Mộng Huyễn Thiên Trì, người đã đi qua rồi. Đúng không?
Một gã trẻ tuổi đứng bên cạnh Mễ Già liền đứng lên:
- Bá phụ, ta đã đi qua đó. Sao vậy?
Mễ La gật gật đầu:
- Thí luyện thi đấu của Mộng Huyễn Thiên Trì, cũng đã tham gia rồi nhỉ?
- Ừm, đáng tiếc lại phát huy không tốt, không có tiến vào mười hạng đầu, quả thật là rất tiếc nuối.
Mễ La xua xua tay áo:
- Thôi, Cầu Long Tộc của chúng ta, nha đầu Mễ Già kia không đi, thực lực của những người khác cũng không có đủ khả năng để đánh sâu vào mười hạng đầu.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Mễ Già kia hiện lên một chút kiêu ngạo:
- Đúng vậy, nếu như mà ta đi, sao lại có thể giống như tên Khương Quỳ ngu ngốc kia được, ngang nhiên đánh mất danh hiệu Quán quân kia.
Mễ Trí tính cách hiền hòa, cười cười:
- Đúng vậy, nếu như tỷ tỷ đi thì nhất định có thể giành được danh hiệu Quán quân, sao lại có thể để cho người của Hiên Viên Khâu giành lấy danh hiệu Quán quân đấy được chứ.
Mễ La híp híp ánh mắt:
- Quán quân… Mễ Trí, ngươi nói, tiểu tử đoạt được danh hiệu Quán quân kia có hình dáng như thế nào, tên hắn là gì?
- Tên hắn là Tần Vô Song, mọi người có lẽ chắc cũng đều nghe nói tới rồi. Hình dáng của tên tiểu tử kia cũng không đặc biệt lắm, nhưng thực lực rất cường hãn, tuổi cũng không lớn lắm nhưng lại có một luồng khí tức kỳ lạ. Tiểu tử này đến phút chót lại cưỡi Thần thú bay ra, thật đúng là làm cho tất cả mọi người khiếp sợ.
- Hắn sử dụng là loại vũ khí gì, đã từng nghe nói chưa?
- Hình như hắn có rất nhiều vũ khí, nhưng mà nghe nói lợi hại nhất là một bộ cung tiễn.
Vẻ mặt của Mễ La càng trở nên chăm chú.
Mễ Già thấy phụ thân có nét biểu tình cổ quái như thế không nhịn được hỏi:
- Phụ thân, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy?
Mễ La hít một hơi:
- Ta mới nghe ngóng được một tin tức, kẻ giết chết Cổ Kiêu cũng là một gã thanh niên trẻ tuổi, cũng sử dụng một bộ cung tên. Điều đáng sợ nhất chính là, khi mà hắn thậm chí chưa cần thi triển cây cung đó ra thì Cổ Kiêu kia đã bị giết chết.
- Phụ thân, chẳng lẽ người mà người nói tới, lại chính là Quán quân Thí luyện Tần Vô Song sao?
Khẩu khí Mễ La lành lạnh, chậm rãi nói:
- Chỉ e rằng chính là hắn.
Mễ Trí dường như nhớ lại điều gì:
- Đúng rồi, bá phụ, thời điểm ở Côn Lôn Tiên Tông, Tần Vô Song kia đã từng cùng với Nga Mi Đạo Trường có chút khúc mắc, Tần Vô Song này còn mời Công chúa Tô Mật cùng cô gia Thương Dạ của Bàn Long Tộc làm chứng. Hình như, Thương Dạ cùng với Tần Vô Song kia có chút giao tình cũ.
Sau khi Mễ La nghe xong lời này, tinh mang trong mắt chợt lóe, mu bàn tay liền nổi lên những đường gân xanh.
- Thương Dạ cùng với tên Tần Vô Song kia là tri kỷ, đúng không?
- Đúng vậy!
Mễ Trí cẩn thận trả lời.
- Đúng vậy, đúng vậy, chính là Tần Vô Song kia!
Khẩu khí của Mễ La càng lúc càng phát lãnh.
Mễ Già vô cùng khó hiểu:
- Phụ thân, cho dù là Tần Vô Song kia hắn muốn tới Vô Tận Đông Hải chơi một chút, dường như cũng chẳng có điều gì lạ chứ?
Trong ánh mắt của Mễ La chợt lóe ra quang mang mãnh liệt, hừ lạnh nói:
- Nha đầu, ngươi thì biết cái gì chứ? Tần Vô Song kia là Quán quân Thí luyện, dựa vào cái gì? Với tu vi là Hư Võ Đại viên mãn của hắn lúc đó thì có thể đạt được là Quán quân Thí luyện, thứ mà hắn dựa vào chính là cây cung ở trong tay hắn, hiện giờ ở cả Đại lục Thiên Huyền đều đang bàn luận chuyện này, cây cung kia có phải là Thần Tú Cung đã thất truyền mấy ngàn năm nay hay không.
- Thần Tú Cung?
Nét mặt của Mễ Già cũng trở nên phức tạp, nói thầm.
- Nếu là dựa vào cây Thần Tú Cung kia thì chỉ có thể nói là hắn đúng là mèo mù với cá rán.
- Mèo mù vớ cá rán?
Mễ La lắc lắc đầu nói:
- Nha đầu, nếu ngươi nghĩ như vậy thì đó là sự sai lầm rất lớn.
- Là sao? Phụ thân, chẳng lẽ hắn còn có ba đầu sáu tay hay sao?
- Có phải là ba đầu sáu tay hay không thì không biết, nhưng mấy vạn năm qua, tin tức xác thực đã ghi chép lại, Thần Tú Cung cũng chỉ có một chủ nhân duy nhất là Kim Thiền. Mà tu vi của Kim Thiền lại cũng không thể khống chế được Thần Tú Cung, do đó kẻ có thể khống chế được Thần Tú Cung, lại còn có thể lợi dụng được nó hẳn không phải là kẻ bình thường được. Tên Tần Vô Song này chẳng những có thiên phú, lại còn có phúc duyên rất lớn. Kẻ này không xuất đầu thì thôi, một khi xuất đầu, sau này rất có thể sẽ trở thành một đoạn truyền kỳ của Đại lục Thiên Huyền.
- Truyền kỳ sao?
Mễ Già không phục:
- Nếu như tùy tiện có thể trở thành ra như thế, có thể có thành tựu trở thành truyền kỳ, bổn Công chúa ta trong tương lai cũng nhất định có thể trở thành một đoạn truyền kỳ như vậy.
Mễ La liếc mắt nhìn Mễ Già:
- Nha đầu, thiên phú của ngươi cũng được, có lẽ bên ngoài thế lực của Đồ Đằng, không có nhiều người có thể cùng ngươi công bằng so tài. Nhưng mà căn cứ theo tình báo tên Tần Vô Song kia ở Thiên Đế Sơn đã giết qua hai gã Thần đạo cường giả, ngươi có thể không?
Trong mắt Mễ Già hiện lên một tia kinh ngạc, giết Thần đạo cường giả? Nhưng mà sau đó khẩu khí vẫn như cũ có một tia khinh thường:
- Chính như phụ thân nói, hắn chẳng qua cũng chỉ là ỷ vào uy lực của Thần Tú Cung mà thôi. Nếu như ta có thần binh lợi khí như vậy, giết Thần đạo cường giả, khẳng định cũng dễ như trở bàn tay.
Nói tới đây, vẻ mặt Mễ Già hiện lên một tia cổ quái:
- Phụ thân, một khi tên Tần Vô Song đã tới Vô Tận Đông Hải của chúng ta, con phải đi gặp hắn một chút, nhìn xem rốt cuộc hắn là kẻ như thế nào, hay chỉ là một con mèo mù vớ cá rán.
- Nha đầu, không được có giở mánh khóe liều lĩnh làm bừa!
- Thủ đoạn gì?
- Tần Vô Song kia là tới từ Tần gia, đang bị thế lực của tám môn Thiên Đế Sơn tấn công, đúng là nhân vật đang bị truy nã lớn của Thiên Đế Môn. Chúng ta nếu đem tin tức này truyền cho bọn chúng thì nhất định sẽ có một chút ưu đãi. Hơn nữa, có thể khiến cho bọn chúng tàn sát lẫn nhau, trong địa bàn của Vô Tận Đông Hải cũng không phải là muốn lấy là có thể được lấy một cách dễ dàng.
- Phụ thân, ngươi sao lại đột nhiên có hứng thú đối với gã thanh niên kia vậy? Hình như chúng ta cùng với tám môn Thiên Đế Sơn cũng đâu có chút giao tình nào nhỉ? Dựa vào cái gì mà truyền tin tức cho bọn chúng à?
Khóe miệng Mễ La tràn ra một tia cười quái dị:
- Ta đối với Tần Vô Song cũng không có quá nhiều hứng thú, nhưng ta đối với Thần Tú Cung thì lại là vô cùng hứng thú. Nếu có thể tìm được Thần Tú Cung kia thì Cầu Long Tộc của chúng ta trong Chân Long Cửu Tộc cùng với Phi Long Cửu Tộc có thể cùng xưng vương trở thành thế lực tương đương Đồ Đằng của Vô Tận Đông Hải, đệ tử của Nhất Phẩm Long Cung!
Mễ Già bĩu môi:
- Vậy chi bằng để con ra tay, chắc chắn sẽ đem được Thần Tú Cung về. Nếu không thì chính người đi, Tần Vô Song kia chắc chắn không thể nào có thể chống lại được.
- Ta đi?
Mễ La sờ sờ mũi:
- Nếu như ta đi, ngoài việc xảy ra đại hỗn chiến giữa hai tộc Cầu Long và Bàn Long ra, không có loại khả năng thứ hai, sự kiện này, phương pháp tốt nhất là bản thân không động thủ, lại có thể đem đến kết quả tốt nhất. Nếu như mỗi việc đều muốn động thủ, vậy thì quá mệt mỏi, ngươi có thể học được điểm này không?
- Không học!
Khẩu khí của Mễ Già kiên quyết:
- Lý tưởng của bổn Công chúa chính là sự tồn tại thực lực cao nhất của Đại lục Thiên Huyền, giải quyết tất cả những công việc của phụ thân, nếu như người có thực lực tuyệt đối thì đâu cần phải đau đầu tính kế suy nghĩ vậy đâu?
Mễ La khẽ cười, đối với phong cách dũng mãnh của con gái cũng đã quá quen thuộc và trở nên thản nhiên rồi, nhàn nhạt cười nói:
- Thiên Đế Môn, các ngươi nhất định không chịu thua kém à!
Nói xong, thân ảnh chớp nhoáng, liền biến mất trong không trung.
Mễ Già giậm giậm chân, ánh mắt lóe ra, đột nhiên dường như quyết định một điều gì đó, khóe miệng tràn ra một chút tia mỉm cười, nói với Mễ Trí:
- Thật là bực mình quá đi, ta đi ra ngoài đi dạo một chút!
- Tỷ, ta đi cùng ngươi?
Mễ Già bĩu môi:
- Thôi vậy, chút thực lực này của ngươi đi theo ta chỉ tổ vướng tay vướng chân thêm thôi.
Nói xong, thân ảnh Mễ Già chớp nhoáng, biến thành một đạo quang mang tan trong không trung, phiêu nhiên đi ra.