TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 792: Thiên Đế Môn đắc ý vui mừng.

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Tin Tần Vô Song bị khe nứt không gian thôn phệ được nói ra từ miệng Kim Quang Long Vương, đương nhiên là vô cùng đáng tin. Thương Dạ và Tô Mật của Bàn Long Tộc cùng Mễ Già của Cầu Long Tộc nghe xong tin này đều có cảm giác trời rung đất chuyển.

Mễ Già hoàn toàn không tin, bất chợt thì thào trong lòng:

- Sao lại có thể? Cái tên gia hỏa cao ngạo ấy, cái tên gia hỏa phúc duyên thâm hậu ấy đã chết rồi sao, ta không tin, ta tuyệt đối không tin!

Thương Dạ lòng đau như cắt, hai tay khẽ run lên, nhìn lên tinh không vô tận, nghiến chặt răng:

- Vô Song huynh đệ, ngươi là người có đại phúc duyên, đại ca không tin con súc sinh kia có thể lấy mạng ngươi! Khe nứt không gian thì sao chứ, đại ca tin ngươi sẽ không việc gì!

Tô Mật túm chặt lấy cánh tay Thương Dạ:

- Thương Dạ đại ca, ngươi đừng quá thương tâm!

Thương Dạ đôi mắt đỏ ửng lên, có chút điên cuồng mà cười:

- Tô nhi, ta làm sao có thể không thương tâm. Làm sao có thể chứ? Cả đời Thương Dạ này, trừ sư phụ ra, chỉ còn hai người chí thân, một người là Tô nhi muội, một người là Vô Song huynh đệ! Thương Dạ ta lúc này thề, nếu Vô Song huynh đệ có mệnh hệ gì, mặc kệ Kim Ô Thú kia có cường đại thế nào, cả đời Thương Dạ này, quyết lấy tru diệt Kim Ô Thú làm mục tiêu, đến chết không đổi!

- Thương Dạ ca ca, Tô nhi nhất định sẽ ở bên ngươi!

Thương Dạ nước mắt rơi không ngừng:

- Thật không biết nên giải thích thế nào với Mộ Dung tiểu thư và Tần bá bá bọn họ.

Tô Mật khẽ thở dài:

- Chỉ có thể nói qua loa, an ủi bọn họ. Ổn định tinh thần của bọn họ rồi tính tiếp.

o0o

Mạng lưới tình báo của mười tám Long Tộc quả thật tuyệt vời, tin tức từ mười tám Long Tộc phát đi, chỉ trong một ngày, tất cả Vô Tận Đông Hải đều nhận được tin Kim Ô Thú hồi sinh, nơi nơi tăng cường phòng vệ.

Trong lúc bàn tán về Kim Ô Thú, tự nhiên không tránh khỏi cũng nhắc tới Tần Vô Song.

Cũng may, Kim Quang Long Vương cũng giúp Tần Vô Song nói một vài tiếng tốt, hắn tuyên bố với bên ngoài là, Tần Vô Song trong lúc đối phó với Kim Ô Thú, không may bị khe nứt không gian thôn phệ.

Đương nhiên, đây cũng là sự thật, nhưng làm cho người của Vô Tận Đông Hải khi bàn tán về Tần Vô Song cũng thêm vài phần kính trọng. Dù sao, một đệ tử trẻ tuổi dám chính diện đối đầu với Kim Ô Thú, dũng khí này không phải ai cũng có được. Chỉ cần tinh thần nghĩa liệt đó cũng đủ làm người khác nghiêng mình kính nể rồi.

Tin tức, rất nhanh liền lan truyền ra Vô Tận Đông Hải. Các Cấm địa của Thần khác, không quá ba ngày liền biết rõ hết thảy.

Trước Vân Đỉnh Sơn tại Hiên Viên Khâu, Thiên Đế Tân Thiên Vấn đang bế quan rèn luyện thần thức, điều khiển Tịch Diệt Thiên Lê, cùng Thần hồn phong ấn của Tần Khiếu Thiên triền đấu.

Gần một năm đã trôi qua, chiến cuộc tại Vấn Đỉnh Sơn vẫn đang giằng co, nhưng quyền chủ động đã dần dần bị phe Thiên Đế nắm giữ.

Mặc dù muốn phá vỡ Thần hồn phong ấn vẫn rất khó khăn, nhưng có Tịch Diệt Thiên Lê trong tay, Tân Thiên Vấn tự tin, sớm muộn cũng sẽ phá vỡ được đại trận hộ sơn của Vấn Đỉnh Sơn, đem tất cả địa mạch hoàn toàn chặt đứt. Linh mạch bị đứt, đại trận mất đi linh lực chống đỡ, tất nhiên cũng sẽ bị tan rã.

Một khi việc này xảy ra, đại quân phe Thiên Đế sẽ như nước lũ tràn vào Vấn Đỉnh Sơn, đánh vào hang ổ của Tần gia. Đến lúc đó, sẽ là một trường đồ sát huyết vũ tinh phong.

Oán khí ngàn năm, cùng những cừu hận liên tiếp, cũng đã đến lúc thanh toán hết rồi.

Đến nay, ba đại tông môn trung lập cũng đã không còn gây chuyện với Tân Thiên Vấn nữa, bọn họ cũng đã nhìn ra, quyền chủ động quả thực đã bị Thiên Đế bệ hạ nắm giữ.

Thế cục ngày hôm nay, phe của Thiên Đế tỏ ra rất có hòa khí, không khí vô cùng tốt, rất có vẻ đoàn kết nhất trí của một đại gia đình lớn.

Hôm nay, một đám Thần đạo cường giả tụ họp lại với nhau, thương thảo tình hình chiến sự gần đây, chợt thấy Tân Thiên Thần vẻ mặt tươi tỉnh đi vào trong doanh trướng.

- Các vị, tin tốt, tuyệt đối là tin tốt!

Tân Thiên Thần vung tay lên, vẻ vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người ở trước mặt. Cuối cùng, dừng lại trên người Lôi Việt, mỉm cười nói:

- Lôi Việt đạo hữu, ta hỏi một câu, hiện nay kẻ ngươi thống hận nhất là ai?

- Tất nhiên là tên tiểu tặc Tần Vô Song!

Lôi Việt cứ nghĩ đến Tần Vô Song là lại tức giận vô cùng. Giết chết Lôi Minh, làm cho Lôi Đình Tông của hắn mất đi một vị Thần đạo cường giả, địa vị giảm sút nghiêm trọng, đó là nỗi đau trong lòng Lôi Việt.

- À, à!

Tân Thiên Thần cười cười, lại đưa mắt nhìn các vị thủ lãnh của ba đại tông môn trung lập, thản nhiên cười nói:

- Thiên Vũ Tông, Diệu Hóa Tông, còn có Bách Lý Gia Tộc, ba nhà các ngươi, tuy đi theo Thiên Đế bệ hạ cùng đối phó với Tần gia, nhưng trong quá trình cũng đã vài lần gây chuyện, vài lần định rút lui. Ta đoán trong lòng các ngươi lo lắng những kẻ biến thái như Tần Vô Song đi đánh lén tông môn của các ngươi, phải không nào?

Thủ lãnh của ba nhà kia bị hắn hỏi như vậy, đều có chút ngượng ngùng, thừa nhận tất nhiên là không tốt, không thừa nhận thì lại có vẻ giả dối.

Tân Thiên Thần cười nói:

- Mọi người hôm nay giải khai tâm kết, nói chuyện thoải mái. Mặc dù các ngươi có ý đó, sau này cũng không cần lo lắng nữa.

- Hả?

Mọi người trong lòng chấn động.

Tân Thiên Thần không vòng vo, thản nhiên cười nới:

- Theo tin mới nhất rất đáng tin cậy, tên tiểu tử Tần Vô Song đó đã mất mạng ở Vô Tận Đông Hải rồi!

- Sao? Đã chết!

Lôi Việt bỗng nhiên đứng hẳn lên, bàn tay nắm chặt, lộ ra thần sắc vô cùng kích động, gắt gao nhìn thẳng Tân Thiên Thần:

- Thiên Thần Đạo hữu, đó là sự thật chứ?

- Hoàn toàn chính xác, là do Kim Quang Long Vương bệ hạ chính miệng nói ra! Tình huống lúc đó là như thế này…

Tân Thiên Thần đem tình báo công bố rõ đầu đuôi. Mọi người nghe xong, đều vô cùng kinh ngạc.

Lôi Việt cắn răng nghiến lợi, thở dài một hơi, kêu lên:

- Chết hay lắm, chết quả là hay! Chỉ tiếc, chết như vậy vẫn còn dễ dàng cho hắn, ít chịu đi bao nhiêu đau khổ.

Tân Thiên Vũ cũng rất có đồng cảm:

- Còn sao nữa, tên tiểu tử này, nếu mà bắt được, phải đem hắn lăng trì băm thây, nếu không sao có thể làm hả cơn hận này?

Thủ lãnh của ba đại tông môn trung lập còn lại tuy không có hận thù gì với Tần Vô Song, nhưng do lợi ích chung, cũng đều cho rằng cái chết của Tần Vô Song rất có lợi đối với bọn họ, do vậy đều hoan hô không ngừng.

Trong lòng tuy cũng nghĩ rằng Tần Vô Song đối phó với Kim Ô Thú vô cùng nghĩa liệt, nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, so sánh lợi hại giành được, tự nhiên cảm thấy cái chết của Tần Vô Song như trút được gánh nặng.

Cái chết của Tần Vô Song, đồng nghĩa với cái gì? Đồng nghĩa với việc, khí số của Tần gia đã sắp hết, đồng nghĩa với việc, bọn họ không còn ưu phiền uy hiếp nữa. Tần Khiếu Thiên lấy Thần hồn phong ấn, một khi Vấn Đỉnh Sơn bị công phá, người đầu tiên Thiên Đế bệ hạ giết chính là Tần Khiếu Thiên.

Còn về các Thần đạo cường giả khác như Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương, tuy cũng rất mạnh, nhưng không thể chống chọi lại bao nhiêu Thần đạo cường giả cùng nhau xông đến, mỗi người một đấm cũng đủ để đem bọn họ đấm thành thịt vụn.

Cho nên, không còn ẩn số Tần Vô Song nữa, tất cả những ưu phiền uy hiếp phía sau đều đã bị dọn sạch. Bọn họ rất vui mừng lúc đầu đã chọn đúng trận doanh.

Nếu lúc đầu ngoan cố không theo, không gia nhập phe Thiên Đế, Thiên Đế Môn tiêu diệt xong Tần gia, sẽ đối xử thế nào với ba nhà bọn họ cũng sẽ rất khó nói.

Tân Thiên Trọng đột nhiên hỏi:

- Thiên Thần, tin tốt này đã nói với Thiên Đế bệ hạ chưa?

- Hắc hắc, bệ hạ đang bế quan, nhưng ta đã truyền thức cho người. Chỉ cần ý thức của người mở ra, liền có thể thu được Truyền Âm Phù của ta. Tin tức tốt lành này, rất đáng ăn mừng!

- Ha ha, thực muốn nhìn thấy Tần gia trên dưới biết được tin này sẽ có thái độ thế nào?

Yến Bắc Phi của Thiên Phạt Sơn Trang cũng có mối thù không nhẹ với Tần gia, nói một cách quái dị.

Yến Quy Nam cười nói:

- Có lẽ Tần gia trên dưới vẫn còn đang ngóng cổ mong chờ Tần Vô Song trở về cứu vớt Tần gia khỏi cảnh nguy nan.

- Ha ha, Tần gia luôn thắng, nhưng lần này, bọn họ đã thua đau rồi!

Ánh mắt của Tân Thiên Vũ chợt trở nên thâm trầm, nhìn Lôi Việt:

- Lôi Việt đạo hữu, Tần Vô Song đã chết rồi thì hai con kiến hôi của các quốc gia nhân loại mà chúng ta bắt về xem ra cũng chẳng còn có nhiều tác dụng lắm?

- Ừ, hai con kiến hôi đó chẳng qua mới là Hư Võ Cảnh, căn bản không đáng nhắc tới. Đợi bệ hạ xuất quan, chúng ta sẽ xin bệ hạ chấp thuận cho chúng ta diệt bọn chúng đi.

Đang nói, Tân Thiên Thần đột nhiên mặt mày tươi tỉnh, thản nhiên nói:

- Nhắc tới bệ hạ, dường như bệ hạ đã xuất quan rồi!

Quả nhiên, tiếng cười khoái trá của Tân Thiên Vấn từ ngoài trướng truyền vào, một hơi thở cường đại tràn vào, mở tung mành trướng, Tân Thiên Vấn sải bước đi vào.

- Chư vị, nhìn các vị vui mừng như vậy, xem ra Thiên Thần đã đem tin tốt chia sẻ với các vị rồi?

- Đúng vậy, bệ hạ, đây đúng là trời giúp chúng ta!

Tân Thiên Vấn cười đắc ý:

- Nghĩ đến Tần gia đó, thường ngày luôn ăn to nói lớn, tự xưng thế thiên hành đạo, mượn danh của trời, hành sự bá đạo. Nhưng không ngờ rằng, đến nay trời cũng bỏ chúng. Tần gia bại vong, cũng chỉ là chuyện năm ba năm tới thôi!

- Bệ hạ, hai con kiến hôi của các quốc gia nhân loại kia, lưu lại cũng vô dụng, không bằng…

Tân Thiên Vũ không đợi được hỏi.

Tân Thiên Vấn gật gật đầu:

- Lẽ ra, thế lực của Cấm địa của Thần không được hạ thủ với tu luyện giả của các quốc gia nhân loại, nhưng bọn chúng ly khai các quốc gia nhân loại, đến Vô Tận Đông Hải, đó không phải là phạm vi của các quốc gia nhân loại nữa rồi, dù có diệt tông môn của bọn chúng, cũng có lý do thoái thác. Thiên Vũ, hai tên đó giao cho ngươi đi. Mặt khác, ngươi lại đi Vô Tận Đông Hải một chuyến, nếu gia tộc và tông môn của Tần Vô Song chưa kịp trở về các quốc gia nhân loại, ngươi có thể chặn đường giết đi!

Mệnh lệnh này, nhất đã thời thỏa mãn tâm lý độc ác lệch lạc của Tân Thiên Vũ, cười vui sướng:

- Lĩnh bệ hạ pháp chỉ!

Hư không một trảo, đã đem Vi Dực và Triệu Mục Chi bắt ra.

Vi Dực cùng Triệu Mục Chi đứng trước mặt đám đông Thần đạo cường giả đã tâm rung thần động, nhưng vẫn miễn cưỡng kiên trì, trừng mắt nhìn đám người, đầu ngẩng cao.

- Hừ, hai con kiến hôi nhãi nhép cũng học đòi người khác làm bộ quật cường?

Triệu Mục Chi cười lạnh nói:

- Lão yêu bà, muốn giết liền giết, ta sợ ngươi hay sao? Thiên Đế Môn, đê tiện vô sỉ, chung quy khó tránh khỏi miệng lưỡi của người trong thiên hạ. Chờ Vô Song sư đệ nhà ta từ Vô Tận Đông Hải trở về, sẽ là ngày tận thế của Thiên Đế Môn các ngươi.

- Ha ha, Vô Song sư đệ? Hãy nằm mơ đi!

- Ha ha ha, tiểu tử này vẫn còn đang nằm mơ.

- Tiểu tử, Tần Vô Song kia đã bị Kim Ô Thú thôn phệ tại Vô Tận Đông Hải rồi, xương cốt cũng không còn, còn trở về được sao, đừng có nằm mơ nữa.

- Thiên Vũ, với mấy con kiến hôi này, có gì để nói chứ.

Tân Thiên Vấn nhàn nhạt mở miệng.

Tân Thiên Vũ gật đầu, bàn tay đưa ra, lực lượng Thần đạo trực tiếp đem hai người này hút đến trước mặt, chưởng tâm giơ ra, đang muốn phát lực, bỗng nhiên, Tân Thiên Vũ như bị hóa đá, bị phép định thân ghim chặt tại đương trường.

Tân Thiên Vấn sắc mặt đại biến, trong ánh mắt thấp thoáng một tia sợ hãi khó hiểu, tìm kiếm khắp bốn phía, đồng thời quát lên:

- Kẻ nào?

Đọc truyện chữ Full