TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 840: Thủ đoạn của Hiên Viên Dương.

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Tần Vô Song lúc này, đang ở khoảng đất sườn núi rộng rãi phía trên, thao luyện chín đại Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, kết hợp với Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, tiến hành luyện kiếm vô cùng chỉnh tề.

Đột nhiên, bên tai Tần Vô Song khẽ động, tâm thần đột nhiên một trận kinh hãi, thiếu chút nữa kêu lên tiếng, tay áo đảo qua, trực tiếp đem chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi thu vào trong. Bốn phía một mảnh sương mù phun trào mà ra, đem toàn bộ sương mù xung quanh đảo lộn lên, che khuất ánh mắt mọi người.

Thân thể đột nhiên đứng lên, hai tay không kìm được sờ về phía Thần Tú Cung. Nhưng mặc dù như vậy, một loại sợ hãi trên trực giác, vẫn là khiến Thần hồn của hắn cảm thấy trận trận rung động không thể ức chế.

Có người tiếp cận, cao thủ, cao thủ vô cùng cường đại, cao thủ cường thế có thể không đếm xỉa gì đến phòng ngự của Tần gia! Ý niệm ngay lập tức toát ra trong đầu Tần Vô Song, chính là chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc đến.

Chỉ có chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, mới có thể che giấu tốt như vậy. Nhưng khí tức có thể áp chế, uy áp có thể khắc chế, duy nhất không cách nào có thể áp chế, là một loại cảm ứng và cộng minh trực tiếp của Thần đạo cường giả.

Tần Vô Song nếu không phải dựa vào loại cảm ứng cộng minh Thần đạo này, hắn tựa hồ không thể nào cảm ứng được sự tồn tại của đối phương.

- Ha ha, người thanh niên, không cần khẩn trương!

Thanh âm hòa nhã của Hiên Viên Dương, vang lên bên tai Tần Vô Song, phảng phất giống như một chương nhạc hòa bình, khiến sát ý Tần Vô Song dâng lên, lại liên tục suy yếu đi không thể nào ngăn cản.

- Ngươi là ai?

Tần Vô Song lớn tiếng quát.

Một tiếng quát chói tai, thanh âm giống như phá tan sơn cốc, truyền khắp Vấn Đỉnh Sơn. Hiển nhiên, Tần Vô Song quát mắng địch nhân, đồng thời dụng ý dùng hình thức này thông báo cho những tộc nhân khác.

Không ngờ, thanh âm này của hắn còn chưa truyền ra, liền phảng phất bị một luồng sức mạnh vô hình đè áp trở về, trước tứ phía là vách ngăn, đem thanh âm của Tần Vô Song hoàn toàn khống chế trong một phạm vi không đến một dặm, hồi âm từng trận, không cách nào truyền được ra ngoài.

Lấy loại đại thần thông này để ngăn chặn thanh âm, thủ đoạn của người đến, khiến Tần Vô Song cảm thấy một luồng cảm giác vô lực. Quá cường đại rồi, trong những địch nhân mà hắn từng gặp phải, chỉ sợ cũng chỉ có Kim Ô Thú trước đó có thể ngang hàng với người ở trước mặt.

Mà thực lực của Kim Ô Thú, Tần Vô Song thật ra một chút lực chống đỡ cũng không có.

Lúc trước ở Vô Tận Đông Hải, ở Thang Cốc, là Kim Quang Long Vương yêu thích nhân tài, trợ giúp Tần Vô Song kiềm chế Kim Ô Thú một chút, nếu không, Tần Vô Song lúc đó đã bị Kim Ô Thú thu phục rồi!

- Tần Vô Song, Tần tiểu ca. Lão phu Hiên Viên Dương tới thăm!

Hiên Viên Dương mang theo một chút nụ cười, nửa nói đùa:

- Thế nào, dùng loại phương thức này nghênh đón lão phu sao?

- Hiên Viên Dương?

Tần Vô Song đương nhiên hiểu rõ ba chữ này có ý nghĩa gì. Đó là quyền uy tuyệt đối không cần phải tranh luận của Hiên Viên Khâu, nhân vật chí tôn nắm giữ tất cả đại quyền sinh sát của Hiên Viên Khâu!

Nhưng mà, cường giả chí tôn này, đến Tần gia có dụng ý như thế nào? Nếu là khởi binh hỏi tội, tựa hồ không thể có vẻ thong dong nhàn nhã như vậy?

Giữa lúc Tần Vô Song đang chần chờ, Hiên Viên Dương lại mỉm cười nói:

- Người thanh niên, lão phu lần này đến, chỉ là với thân phận một trưởng giả, đến thăm hỏi một chút nhân tài mới xuất hiện của Hiên Viên Khâu ta. Đem những địch ý của ngươi thu hồi lại đi!

Tần Vô Song nghe đến đây, mới thả lỏng một chút. Trực giác của hắn phát hiện, Hiên Viên Dương này không cần phải lừa gạt hắn. Nếu nói Hiên Viên Dương là khởi binh hỏi tội, với thực lực của hắn, trực tiếp đem trận pháp hộ sơn của Tần gia đánh thành mảnh vụn, căn bản không cần dùng loại phương thức không rõ ràng này.

- Dương đại nhân. Thứ cho Vô Song lễ phép không chu toàn. Mời đến Chính Khí Đường nói chuyện, thế nào hả?

- Ha ha, Chính Khí Đường không cần đi đâu. Chúng ta ở đây nói chuyện phiếm mấy câu. Thuận tiện, lão phu hôm nay đến, cũng có chuyện cần giúp đỡ!

Đến rồi, đến rồi!

Tần Vô Song nhàn nhạt cười, biết Hiên Viên Dương là tới lấy lại Tịch Diệt Thiên Lê. Hiên Viên Uy sợ là bản thân không có dũng khí đến đây, cho nên nhờ chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc đến?

Nếu nói Tịch Diệt Thiên Lê, mặc dù là thứ tốt, Tần Vô Song thật ra cũng không phải có tâm ý nhất định có được. Nếu Hiên Viên Dương cứ dùng loại khẩu khí thương lượng này, Tần Vô Song đương nhiên cũng hiểu được đạo lý tôn trọng thế lực Đồ Đằng. Trong lòng đối với khí độ của Hiên Viên Dương, thật ra có mấy phần bội phục. Chí ít so với Hiên Viên Uy tùy tiện cũng dễ nói chuyện hơn nhiều.

- Dương đại nhân, có phải vì Tịch Diệt Thiên Lê mà đến?

Hiên Viên Dương cười nói:

- Thoải mái, người trẻ tuổi không phải giấu diếm, rất tốt. Không sai, lão phu là vì Tịch Diệt Thiên Lê đó mà đến. Hiên Viên Địa Linh Thạch và Hiên Viên Tức Nhưỡng mà ngươi cần, đều có phân lượng đầy đủ tặng cho ngươi, cũng xem như là một tâm ý của Hiên Viên Tộc ta bồi dưỡng người trẻ tuổi. Tịch Diệt Thiên Lê mặc dù tốt, nhưng nghĩ ra ngươi cũng sẽ không quá chấp nhất được mất của một món vũ khí Thần đạo chứ?

Lời này, có khí độ, có phong phạm, cũng không khoe khoang. Thật ra khiến thiện cảm của Tần Vô Song đột nhiên tăng lên. Tần Vô Song mỉm cười nói:

- Dương đại nhân, một khi vì Tịch Diệt Thiên Lê mà đến, chuyện này trước sau kết thúc như thế nào, có lẽ nên có một điều lệ như thế nào chứ? Nếu là có, xin ra chỉ thị!

- Ha ha, ngươi cần một điều kiện như thế nào?

Hiên Viên Dương hỏi.

- Thứ nhất, Hiên Viên Tộc, từ nay về sau không được can thiệp vào tranh chấp của Thiên Đế. Thứ hai, Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế, Hiên Viên Tộc phải cam đoan dưới tình huống hoàn toàn công chính công bằng mà tiến hành. Thứ ba, Tịch Diệt Thiên Lê muốn lấy đi, không nói phải lấy vật đồng giá ra trao đổi, nhưng Tịch Diệt Thiên Lê này chung quy là tổn thương linh mạch cơ nghiệp của Vấn Đỉnh Sơn ta, cần phải có một chút bồi thường mới có thể lấy đi được. Nếu ba chuyện này có thể đáp ứng, Tần gia ta hai tay hoàn trả Tịch Diệt Thiên Lê, hơn nữa có thể giấu diếm đi những chuyện Uy đại nhân đã làm.

Tần Vô Song thật ra cũng không phải được voi đòi tiên, mặc dù hắn không sợ hãi Đồ Đằng Tộc, nhưng cũng không muốn triệt để gây chuyện với Hiên Viên Tộc, lựa chọn thích hợp áp dụng tư thái hơi thấp hơn một chút.

Nhưng mà có thể cùng Hiên Viên Tộc đàm phán, bản thân chính là rất rõ tư thái này, đề thăng vị trí của Tần gia trên diện rộng. Nếu không, với địa vị của Tần gia, nói điều kiện với Hiên Viên Tộc, đặt vào trước đó, bản thân chính là hành vi phá rào đại nghịch bất đạo.

Hiên Viên Dương trầm mặc một lát, thản nhiên nói:

- Người thanh niên, nói điều kiện với Hiên Viên Tộc ta, trong lịch sử của Hiên Viên Khâu, số lượng không nhiều, gần mấy ngàn năm nay, ngươi là người đầu tiên. Điều thứ nhất và điều thứ hai, vốn là chuyện nên có, thật ra không tính là điều kiện gì. Còn về điều thứ ba, suy nghĩ đến hành vi không thỏa đáng của thuộc hạ ta, thật ra cũng hợp lý. Ta cho ngươi Hiên Viên Địa Linh Thạch và Hiên Viên Tức Nhưỡng, lẽ nào còn chưa đủ sao?

- Dương đại nhân, hai thứ này, là cá nhân ta cần. Còn bản thân Tần gia, cũng nên có chút thu hoạch, nếu không, Vô Song cũng không tiện ăn nói với mọi người. Dương đại nhân, Hiên Viên Tộc ngươi của cải chồng chất, tùy tiện ban cho một ít, cũng đủ khiến Tần gia chúng ta vô cùng vui mừng rồi. Dương đại nhân, cũng không quá keo kiệt chứ?

Tần Vô Song mang theo khẩu khí nói đùa, khiến Hiên Viên Dương không đến mức mạnh mẽ tức giận. Hiên Viên Dương bất đắc dĩ cười khổ:

- Tiểu tử láu cá, chẳng trách ngay cả Tân Thiên Vấn cũng phải chật vật vì ngươi. Được rồi, thứ tốt hơn khẳng định là không có. Một bộ Thần đạo Chiến y, ba món vũ khí Thần đạo. Đây là giới hạn của lão phu rồi. Ngươi cũng đừng trả giá nữa, cứ quyết định như vậy đi.

Hiên Viên Dương lúc này không thiếu được bày ra uy lực của Đồ Đằng cường giả. Đặt ở uy phong, thước đo khó dễ vô cùng tốt, khiến Tần Vô Song cũng xấu hổ không nhắc nhiều yêu cầu hơn.

Tần Vô Song từ sau khi biết Hiên Viên Dương tự mình tới tận cửa, liền biết Tịch Diệt Thiên Lê là vật không giữ lại được. Huống hồ vừa rồi trong nháy mắt, hắn lại nhận được Truyền Thức Phù của Lý Bố Y, kêu hắn không được đắc ý quá mức, chú ý chừng mực, không được ra ngoài quá mức.

Những lời nhắc nhở này, cũng khiến Tần Vô Song ý thức được, Hiên Viên Dương thân làm chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, cho đến hiện tại vẫn không có bày ra tư thái cao quý, đã là vô cùng khó có được rồi.

Một khi Hiên Viên Dương đã tăng giá cả, mặc dù đối với Tần Vô Song hiện tại mà nói, một món Thần đạo Chiến y và ba món vũ khí Thần đạo, không tránh khỏi có chút khó coi, nhưng đối với Tần gia mà nói, đây thật ra là thu hoạch không nhỏ, chí ít, có thể giao cho được rồi.

Hiên Viên Dương tới cửa, không có trấn áp Tần gia, không có uy hiếp Tần gia, ngược lại lấy đồ đến đổi lấy Tịch Diệt Thiên Lê, lễ nghĩa chu toàn, điều này đối với Tần gia mà nói, tuyệt đối là một loại cục diện được sủng ái mà lo sợ. Là tình huống mà bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

Nghĩ đến đây, Tần Vô Song cũng không làm căng nữa:

- Được, Dương đại nhân một khi đã sảng khoái như vậy, ta cũng không cần ra vẻ, hiện tại trao đổi, Dương đại nhân sẽ không lừa gạt người trẻ tuổi như ta chứ?

- Ha ha, tiểu tử, ngươi thật là xảo quyệt!

Hai bên đều không có lòng đùa giỡn, theo như nhu cầu, quá trình trao đổi, thật sự vô cùng thuận lợi. Khi đem Tịch Diệt Thiên Lê giao ra, Tần Vô Song ít nhiều vẫn là có chút đau lòng. Hắn lúc trước phá hư trận pháp của Tịch Diệt Thiên Lê, cũng là hao phí tâm huyết. Hôm nay bị lấy lại, đương nhiên đau lòng. Cho dù không phải là thứ nhà mình, dưỡng lâu cũng có cảm tình. Huống hồ đó còn là một thứ tốt cực phẩm.

Đổi lấy những thứ này, mặc dù cũng là bảo vật hiếm có, nhưng so với Tịch Diệt Thiên Lê, chênh lệch rất lớn. Cũng may, còn có Hiên Viên Địa Linh Thạch và Hiên Viên Tức Nhưỡng làm bồi thường. Đây thật sự là thứ Tần Vô Song bức thiết cần.

Ngũ Hành trụ cột, Tần Vô Song hiện giờ còn kém hai đạo Thổ thuộc tính và Thủy thuộc tính, chưa có ngưng luyện Thần đạo Tinh Phách. Hiện giờ có hai vật này, Thổ thuộc tính căn bản không có nhiều vấn đề, chỉ cần thời gian mà thôi.

Thấy Tần Vô Song thu xong mọi thứ, Hiên Viên Dương đột nhiên giống như cười chế nhạo liếc mắt nhìn Tần Vô Song mấy lần, chậc chậc thở dài:

- Người thanh niên, ngưng luyện ba loại Thần đạo Tinh Phách Kim, Mộc, Hỏa. Tựa hồ Mộc thuộc tính đặc biệt tinh tiến, tương đương khó có được. Ngươi cần Linh Thạch và Tức Nhưỡng, lẽ nào là định ngưng luyện Tinh Phách của Thổ thuộc tính? Ha ha, người trẻ tuổi, ngươi không phải là thiên tài Ngũ Hành thuộc tính đầy đủ đấy chứ?

Tần Vô Song dùng một nụ cười đáp lại, không phủ nhận, cũng không thừa nhận. Nhưng biểu tình và nụ cười này, không nghi ngờ gì là một trả lời trực tiếp lặng lẽ. Hiên Viên Dương ánh mắt rùng mình, thì thầm tự nói:

- Thần đạo Tinh Phách của Thủy thuộc tính, vô cùng khó luyện. Vì Thủy thuộc tính trong Ngũ Hành thuộc tính, hình thái dễ tan nhất, cũng không dễ dàng ngưng kết Thần đạo Tinh Phách nhất. Nhưng mà, Huyền Minh Tộc của Cực Bắc Tuyết Vực, thật ra có thần vật Thủy thuộc tính của Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy, có thể có cùng tác dụng với Tức Nhưỡng và Linh Thạch của ta. Người trẻ tuổi, ngươi nôn nóng ngưng luyện Tinh Phách như vậy, lẽ nào là vì Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau?

Tần Vô Song cười nói:

- Tần gia gia thân là tông môn của Thiên Đế Sơn, Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế, đương nhiên là việc trọng đại bao nhiêu năm rồi. Chỉ có điều, Tân gia chắc chắn không dứt tuyệt dã tâm với Tần gia ta, có lẽ không đợi được đến Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, đã quyết chiến trước thời hạn rồi.

- Không đâu…

Hiên Viên Dương mỉm cười nói:

- Lão phu hôm nay đến, chính là muốn Tần gia ngươi và Tân gia tạm thời ngưng chiến, bất kể các ngươi có bao nhiêu thần thông, bao nhiêu thủ đoạn, tạm thời ngừng chiến, Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau, sẽ mặc cho các ngươi thi triển thần thông! Tình hình phát triển của Thiên Đế Sơn, hiện giờ tư đấu thành họa, không thành thể thống, ngoại giới không khỏi chê cười Hiên Viên Khâu chúng ta.

Tần Vô Song im lặng không nói, cẩn thận tiêu hóa hàm ý lời này của Hiên Viên Dương, miệng nói:

- Nếu Tân gia có thể kiên nhẫn đợi ba năm, Tần gia ta, thật ra cũng đợi không được. Nợ mới nợ cũ, đến lúc đó tính hết một lượt, thật ra cũng không sai.

- Ha ha, rất tốt, rất tốt!

Hiên Viên Dương giữa lúc nói chuyện, thanh âm đột nhiên giống như thiên lôi chuyển động, kéo dài không hết, chiếm cứ cả Vấn Đỉnh Sơn, giống như một vị đại trưởng giả bình thường, sau khi xoay quanh vài vòng, lúc này mới giống như thủy triều biến mất trong Vấn Đỉnh Sơn.

Tần Vô Song thất vọng rầu rĩ, trong đầu chỉ có hai danh từ của Huyền Minh Băng Phách và Thương Lãng Đại Trạch Thủy.

Đọc truyện chữ Full