Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Tần Trọng Dương dù có bất ngờ với việc hai người nay đến, nhưng khi nhìn thấy hai bọn họ thì lập tức biết ý định của họ là gì.
Xin trợ giúp, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là đến xin trợ giúp!
Tân Thiên Vấn trợ giúp Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn thách thức với Thiên Vũ Tông và Bách Lý Thế Gia, cục diện đã rất rõ ràng, Tân gia đã không thể chấp nhận họ nữa.
Với thủ đoạn của Tân Thiên Vấn, nếu đã sắp xếp như vậy chắc chắn đã có bảy tám phần chắc chắn, vì thế mà Bách Lý Thế Gia và Thiên Vũ Tông đều cảm thấy vô cùng áp lực.
Cũng không quan tâm ân oán xưa kia nữa, mặt dày đến xin Tần gia trợ giúp. Đương nhiên đề nghị này do Bách Lý Thế Gia đưa ra. Sau khi Bách Lý Thế Gia bị Tần Vô Song dùng Thần Cổ Khôi Lỗi Thuật thu phục, lại là một quân cờ nữa. Lúc này đương nhiên phải xúi giục Thiên Vũ Tông và Diệu Hóa Môn đến Tần gia xin trợ giúp.
Nhưng Diệu Hóa Môn lại cảm thấy Tần gia thứ nhất là không có thực lực, hai nữa là không có động cơ để giúp chúng. Dù gì thì tông môn thách thức Diệu Hóa Môn là Thái Ất Môn, chưa biết chừng phía sau Thái Ất Môn lại là Tần gia.
Nếu đối thủ của Diệu Hóa Môn là người của Tân gia thì đương nhiên Diệu Hóa Môn sẽ đến xin trợ giúp.
Diệu Hóa Môn không đến nhưng Thiên Vũ Tông thì lại đồng tình rất nhanh.
Hai thế lực này đã từng giúp Tân gia bao vây Thiên Đế Sơn, tuy không gây nhiều tội ác nhưng cũng để lại tiếng lâu dài, vì thế, khi vào trong Tần gia bị nhìn lườm cũng là bình thường.
Cũng may trước khi đến chúng đã sẵn sàng chấp nhận đón những ánh mắt coi thường rồi.
Vấn đề thể diện chả là cái quái gì so với vấn đề sinh tồn. Hơn nữa, lần này Bách Lý Thế Gia chuẩn bị đi cửa sau ở chỗ Tần Vô Song.
Đại Chưởng môn Tần gia là chủ nhân của Bách Lý Thế Gia hắn, chỉ dựa vào điểm này thôi Bách Lý Nghiễm đã biết Tần Vô Song sẽ không ngồi nhìn không quan tâm.
Vào nội bộ Tần gia, trong Chính Khí Đường là sáu đại Thần đạo cường giả, Tần Trọng Dương, Tần Thái Trùng, Tri Hòe, Tri Tùng, Tri Bách và Tri Đồng.
Bách Lý Nghiễm và Lạc Bạch Vũ thấy không khí Tần gia thâm nghiêm, Thần đạo cường giả nhiều như vậy cùng thầm cảm khái. Phải biết là ba đại cao thủ mạnh nhất của Tần gia đều không có mặt ở đây.
Tần Vô Song, Tần Khiếu Thiên và Tần Vân Nhiên, đó chính là cao thủ nhất đẳng của Tần gia.
Trong nhất mạch của Tần gia đã có chín Thần đạo cường giả, huống hồ cạnh Tần Vô Song còn có vài đầu Thần thú. Với thực lực đó, Tần gia không chút nghi ngờ đã hoàn toàn áp đảo Vân gia và Tần gia.
Điều nghi vấn duy nhất lúc này là Đại Chưởng môn tiền nhiệm, Tần Khiếu Thiên bị thương liệu đã hồi phục sức chiến đấu chưa? Theo bên ngoài suy đoán thì lần này Tần Khiếu Thiên không thể tham gia.
Nếu Tần Khiếu Thiên tham chiến được thì việc Tần gia đoạt vị trí Thiên Đế không còn gì phải tranh cãi.
Những Thần đạo cường giả này của Tần gia tuy vô cùng phẫn nộ nhưng dù sao vẫn có khí độ, nhìn gườm gườm thì có chứ không đến mức ném trứng gà hỏng, hoa quả thối.
Tần Trọng Dương thản nhiên nói:
- Nhị vị Chưởng môn, đã có những lúc hai nhà chúng ta gặp nhau bằng binh đao, hôm nay lại đến thăm thế này, có việc gì chỉ giáo không?
- Không dám, không dám!
Bách Lý Nghiễm cười trừ:
- Nói thật, ta và Bạch Vũ huynh đến để tạ tội.
- Không dám!
Tần Trọng Dương lạnh lùng nói.
Lúc này Bách Lý Nghiễm chỉ còn cách làm như phận con cháu, cúi mình nói:
- Trước đây đúng là bọn ta đã sai. Tội nghiệt rất nặng. Nhưng chinh phạt Tần gia không phải ý nguyện của ta. Từ xưa tới nay, bọn ta vẫn luôn ngưỡng mộ sự cao thượng của Tần gia. Nhưng bất lực trước cái uy của Tân gia, bọn ta quả thực là không còn lựa chọn nào khác.
- Nay Tân gia vứt bỏ, cho người thay thế các ngươi, vì thế định đến xin Tần gia ta cứu viện chứ gì?
Bách Lý Nghiễm và Lạc Bạch Vũ bối rối, cười trừ:
- Vâng, vâng, cục diện Thiên Đế Sơn hỗn loạn, chỉ còn có Tần gia có thể cứu vãn tình thế. Thế lực của bọn ta tuy nhỏ bé nhưng biết ý nguyện của mọi người, nguyện vì Tần gia mà xông pha nơi hiểm nguy, sau này nghe Tần gia sai bảo, mãi mãi không thay lòng!
Tần Trọng Dương không có hứng thú với những lời ấy, hơn nữa, quyết sách ở tầng thứ thế này, Tần Trọng Dương hắn không quyết được.
Trầm ngâm một lúc Tần Trọng Dương nói:
- Đại quyết sách của Tần gia nhất định phải do đích thân Đại Chưởng môn quyết định. Tuy các ngươi có ý đó nhưng vẫn phải xem Đại Chưởng môn có đồng ý không.
Bách Lý Nghiễm nghe đến Đại Chưởng môn thì lông mày giãn ra, cười:
- Vâng vâng, bọn ta chính là muốn bái kiến Đại Chưởng môn, Thiên Đế bệ hạ tương lai. Xin Trọng Dương đạo hữu dẫn đường!
- Theo ta!
o0o
Tần Trọng Dương dẫn hai ngươi đến trước sơn động Tần Vô Song bế quan thì thấy vô vàn những tia sáng đang tỏa ra, vô số đám mây ngũ sắc đang không ngừng biến hình.
Đây là cầu vồng xuất hiện sau khi tai kiếp Thần đạo qua đi, không ngờ lại hùng vĩ như vậy!
Tần Trọng Dương mừng rỡ:
- Đại Chưởng môn lại đột phá rồi?
Quả nhiên, từ trong sơn động truyền ra tiếng cười vang:
- Chưởng môn Trọng Dương, khách đến lần này thật hiếm có a!
Bách Lý Nghiễm và Lạc Bạch Vũ vội vàng chúc mừng:
- Cung hỷ Tần Đại Chưởng môn thực lực thăng tiến. Bọn ta tình cờ được chứng kiến cảnh tượng này, đúng là vinh hạnh ba đời!
Tần Vô Song cười lớn:
- Bách Lý Nghiễm, ngươi đừng dẻo miệng. Ta biết ngươi sẽ đến, nhưng không ngờ Lạc Bạch Vũ cũng đến. Ừm, Diệu Hóa Môn không dám đến, đúng không?
Bách Lý Nghiễm cười:
- Diệu Hóa Môn cho rằng Thái Ất Môn được Tần gia ủng hộ nên không dám.
Tần Vô Song nói:
- Tần gia ta không ủng hộ Thái Ất Môn. Nếu ta không nhầm thì có lẽ là Vân gia. Có điều có thể coi là một giao hẹn giữa chúng ta. Diệu Hóa Môn không đến cũng tốt. Đến rồi nhiều nhất ta cũng giữ trung lập. Các ngươi thì khác!
Nghe đến mấy chữ cuối cùng ‘các ngươi thì khác’, Bách Lý Nghiễm và Lạc Bạch Vũ tinh thần cùng phấn chấn. Không biết tại sao, những biểu hiện yêu nghiệt của Tần Vô Song từ trước tới nay đều cho họ một lòng tin vô hạn. Họ cảm thấy chỉ cần Tần Vô Song đồng ý thì mọi tai kiếp đều có thể giải quyết.
Vốn dĩ thực lực của Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn không bằng Bách Lý Thế Gia và Thiên Vũ Tông. Nói thế nào thì hai thế lực này đều là tông môn của Thiên Đế Sơn, đều có hai Thần đạo cường giả. Điều khiến họ e dè nhất chính là sự trợ giúp ngầm của Thiên Đế Môn. Nếu Thiên Đế Môn không tiếc mà tặng vũ khí trang bị mạnh cho chúng, trận chiến này chắc chắn không dễ chơi.
Tần Vô Song cười:
- Trọng Dương, ngươi quay lại Chính Khí Đường trước đi. Hai vị đây cứ để ta tiếp!
Tần Trọng Dương không dám trái lời, hành lễ với Tần Vô Song rồi quay người đi.
Tần Trọng Dương vừa đi, sắc mặt Tần Vô Song đã tối lại:
- Nhị vị, với biểu hiện trước đây của nhị vị thì Tần gia ta chắc chắn sẽ không giúp các vị. Không gây thêm khó khăn đã là hiếm có rồi. Nhưng nay Tân gia đàn áp các vị, kẻ Tân gia ủng hộ lại là đối tượng Tần gia phản đối. Vì thế, là cục diện giúp các vị chứ không phải Tần gia ta muốn giúp!
- Vâng vâng!
Lạc Bạch Vũ toát mồ hôi, thầm thấy may mắn.
Bách Lý Nghiễm cười lấy lòng:
- Đại Chưởng môn, tội nghiệt của bọn ta trước đây rất nặng, ta và Bạch Vũ huynh đều muốn nhân cơ hội này đầu hàng Tần gia. Sau này sẽ là trâu ngựa của Tần gia, tuyệt đối không hối hận!
- Đúng, đúng! Những điều Nghiễm huynh nói cũng là ý của Thiên Vũ Tông ta!
Tần Vô Song cười nhạt:
- Các ngươi muốn đầu hàng cũng không khó. Bách Lý Nghiễm, ngươi muốn không đầu hàng cũng khó. Giờ chỉ có Lạc Bạch Vũ, muốn thể hiện thành ý thì phải làm theo ý của ta. Bách Lý Nghiễm, nói hoàn cảnh của ngươi cho hắn nghe.
Bách Lý Nghiễm vốn nghĩ Tần Vô Song sẽ không nói đến chuyện con rối, nhưng nghe khẩu khí uy nghiêm đó, hắn không dám chậm trễ, nói lại toàn bộ hoàn cảnh của mình. Lạc Bạch Vũ nghe mà chết sững không nói được gì.
Tần Vô Song mặc kệ bộ dạng sững sờ của Lạc Bạch Vũ, thản nhiên nói:
- Kiếm Lam Tông đầu hàng Tần gia ta, tuyên thề hiếu trung ba nghìn năm. Ta thấy họ có thành ý, chưa hề dùng Khôi Lỗi Thuật. Trước đây các ngươi đã gieo nhân ác, nay đương nhiên phải gặt ác quả. Ta cũng không cần các ngươi hiếu trung ba nghìn năm. Trong một nghìn năm tới, các ngươi nhất định phải làm con rối cho ta. Sau một nghìn năm, bất luận cục diện thế nào cũng thả tự do cho các ngươi.
Lạc Bạch Vũ hoảng loạn:
- Điều này…
Tần Vô Song mất kiên nhẫn:
- Lạc Bạch Vũ, đừng có lắp ba lắp bắp nữa. Hôm nay ngươi không đồng ý thì ta cũng chỉ có thể cưỡng ép mà dùng Khôi Lỗi Thuật với ngươi. Nhắc trước, đó là cách khách khí, nói cách khác, ngươi đã đến Vấn Đỉnh Sơn thật ra đã không còn lựa chọn nào khác. Làm con rối, người ngoài không biết, ngươi vẫn là Tông chủ Thiên Vũ Tông. Ngoài điểm đó ra chẳng có điều bất lợi nào! Còn về lợi ích, ngươi đã nghĩ đến chưa?
- Đúng thế, Bạch Vũ huynh, chủ nhân là kỳ tài, lại là người thừa kế trận pháp Thái cổ. Lẽ nào huynh không muốn theo chủ nhân kiếm chút lợi ích sao?
Bách Lý Nghiễm phụ họa.
Lạc Bạch Vũ cũng rất động lòng, không kìm được hỏi:
- Có lợi ích gì?
- Thứ nhất, ta có thể giúp hai tông các ngươi giải quyết nguy nan trước mắt. Vị trí trong tám môn Thiên Đế Sơn các ngươi có thể tiếp tục ngồi vững. Thứ hai, theo ta, thu hoạch sau này sẽ xem mức độ trung thành mà chia cho các ngươi. Hãy nhớ, ta cần là cần một thành trì kiên cố. Ta muốn Thiên Đế Sơn hoàn toàn trở thành địa bàn của Tần gia ta, các thế lực ngoại vi không thể vào! Ví dụ như Kiếm Lam Tông, nếu họ có thể thay thế Lôi Đình Tông, ta sẽ thưởng một món vũ khí Hóa Thần Đạo sáu kiếp!
- Hóa Thần Đạo sáu kiếp?
Lạc Bạch Vũ và Bách Lý Nghiễm sững sờ. Chúng là tám môn Thiên Đế Sơn, cũng không phải chưa từng thấy vũ khí Thần đạo, thậm chí còn có vũ khí Hóa Thần Đạo, nhưng đều chỉ là hai, ba kiếp. Sáu kiếp, căn bản là chúng không có tư cách mó tay vào.
- Các ngươi làm con rối cho ta, nếu giữ được vị trí trong tám môn Thiên Đế Sơn thì phần thưởng cũng như vậy!
Hóa Thần Đạo sáu kiếp, ở chỗ Tần Vô Song thì chỉ là vũ khí Thần đạo trung đẳng trở xuống, dùng để mua lòng người đương nhiên không đau lòng chút nào.
Lạc Bạch Vũ cũng không do dự, quỳ sụp xuống:
- Lạc Bạch Vũ bái kiến chủ nhân, nguyện để Đại Chưởng môn sai bảo, có chết cũng không hối hận!
- Các ngươi đã là con rối của ta thì không cần lo những cái khác. Vũ khí bí mật của Tân Thiên Vấn ta đã biết. Đến lúc đó tự ta sẽ có cách cho các ngươi nhẹ nhàng chiến thắng Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn. Ta muốn cho Tân Thiên Vấn biết tính toán của hắn thật ấu trĩ nực cười!
Sự tự tin của Tần Vô Song đã chấn động Lạc Bạch Vũ và Bách Lý Nghiễm rất. Người thanh niên trẻ tuổi này như thiên thần hạ phàm khiến họ không thể coi thường mà chỉ có thể ngưỡng mộ.