TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 869: Thôn phệ yêu đan, Bao Bao hiển thần uy

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Con Thần thú Hùng Sư đó ban đầu đã bị Tân Thiên Vấn tẩy não, nghĩ Bao Bao là Ngưng Thần Đạo đỉnh phong, nhưng không ngờ đòn công kích này hoàn toàn không phải như thế.

Từ khoảnh khắc mà khí thế của Bao Bao tràn ra nó đã thấy có điều không ổn. Đó đâu phải tu vi Ngưng Thần Đạo, rõ ràng là Hóa Thần Đạo bốn, năm kiếp. Hơn nữa sự thuần khiết của thần lực Bao Bao cũng khiến Thần thú Thái cổ là nó cảm thấy kinh ngạc.

Huyết mạch Thái cổ, hơn nữa còn là huyết mạch Thái cổ vô cùng thuần khiết!

Con Thần thú Hùng Sư cũng lợi hại, cơ thể rung mạnh biến thành một đạo ánh sáng hòa vào không khí, nó đã dùng thuật ẩn thân. Có điều ba cái trò mèo này chỉ là chuyện nhỏ với Bao Bao.

Sau lần bị rơi vào Liệt Diêm Nhai, Bao Bao bắt đầu tu luyện Phụ Đồng Thuật, luyện được một đôi pháp nhãn có thể nhìn rõ mọi vật. Luận về Phụ Đồng Thuật thì Tần Vô Song cũng thua xa Bao Bao.

Bao Bao chống cây gậy xuống đất, mở pháp nhãn, xung quanh đôi mắt hiện lên quầng sáng nhạt, từng vòng từng vòng kim quang tỏa ra từ đôi mắt Bao Bao.

Luồng kim quang tỏa ra chiếu sáng khắp hư không, ngay một hạt bụi cũng phải hiện hình, thân hình to lớn của con Thần thú Hùng Sư kia bị đồng quang chiếu vào hiện nguyên hình.

Bao Bao nhấc Càn Khôn Nhất Khí Côn lên, rống một tràng dài, thân thể bỗng phình to ra, cùng với những tiếng răng rắc mọc dài ra của xương, cơ thịt trên người Bao Bao cũng to dần theo, tứ chi không ngừng dài ra.

Pháp thân của Bao Bao chỉ trong chớp mắt đã to gấp mười lần, cây Càn Khôn Nhất Khí Côn cũng dài ra theo.

Như vậy pháp thân của Bao Bao đã to hơn Thần thú Hùng Sư rất nhiều.

Cơ thể khổng lồ, mỗi bước đi lại gây nên những tiếng ‘rầm rầm’ rung chuyển cả Hiên Viên Đài.

Bao Bao đã ở trong trạng thái chân thân, sức sát thương hiển nhiên cũng tăng gấp đôi.

Thần thú Hùng Sư rống lên, với sự hung hãn của nó mà cũng không dám trực tiếp đối đầu với Bao Bao. Bao Bao ngửa mặt lên trời rống một tiếng, lại dùng Càn Khôn Nhất Khí Côn giáng liên tiếp về phía trước.

Mỗi một lần cây gậy giáng xuống là hư không lại xuất hiện vô số đường nứt toác. Côn ảnh lấp loáng ánh vàng bao trùm không gian, cả Hiên Viên Đài đều nằm trong phạm vi tấn công của Bao Bao.

Con Thần thú Hùng Sư gầm rú không ngớt, vừa giận dữ vừa sợ hãi, rõ ràng là không thể thích ứng được với cách đánh cuồng bạo này của Bao Bao.

Bao Bao đã vào trạng thái chân thân, đầu óc đã không suy nghĩ tỉnh táo được nữa, cộng với Càn Khôn Nhất Khí Côn phát uy được một nửa uy lực càng khiến cho Bao Bao mạnh hơn không chỉ gấp đôi.

Như vậy có nghĩa là Thần thú Hùng Sư phải chịu đựng sự công kích của hai Bao Bao đang trong trạng thái phát điên. Cục diện này đương nhiên một Phong ấn Thú hồn như nó có thể giải quyết được.

Con Thú hồn phẫn nộ, tuy trong lòng oán trách nhưng sự tự tôn của Thần thú Thái cổ khiến nó cảm thấy phẫn nộ cực điểm, pháp thân nó rung lên không ngớt, toàn thân phát ra vô số những tia sáng màu lam kỳ dị, cơ thể dưới ánh sáng đó thì khẽ run rẩy.

Bao Bao thấy con Thần thú Hùng Sư hành động quái dị, lúc nào cũng ghi nhớ lời dặn của Vô Song, không dám chậm trễ, dùng Càn Khôn Nhất Khí Côn tấn công mạnh hơn nữa.

Đòn tấn công như vũ bão không ngừng giáng xuống, mỗi đòn có sức mạnh tự như một ngọn núi lớn ập tới. Con Thần thú Hùng Sư hiển nhiên không dám đỡ, toàn lực tránh đòn, nhưng vẫn bị côn pháp đánh sượt qua, da thịt cũng đã rách toác vài chỗ.

Bỗng nhiên, ánh sáng màu lam quanh người con Thần thú Hùng Sư bừng sáng, từ bên trong bắn ra một viên ngọc màu lam ánh sáng yêu dị.

Viên ngọc bay ra, lập tức một luồng sức mạnh kỳ lạ chặn đứng ánh sáng màu vàng của Càn Khôn Nhất Khí Côn của Bao Bao.

Phía dưới, Thần thú Kiếm Nhiêm tim bỗng rung lên, sắc mặt lộ vẻ vui mừng, truyền âm nói với Tân Thiên Vấn:

- Con Thần thú Hùng Sư này định tự nổ yêu đan cùng chết với con khỉ thối tha kia.

Tân Thiên Vấn ánh mắt lộ sự cuồng dã:

- Tốt, ép chết con khỉ thối đó! Cùng lắm là hòa! Nếu hòa, theo quy tắc thì kẻ đi thách thức sẽ thua. Ha ha…

Theo quy tắc, nếu hòa thì phải xem cấp bậc của trận giành phần thắng. Ví dụ chiến tích của hai bên là một thắng, một hòa, một thua. Vậy thì trận giành phần thắng có cấp cao hơn thì coi như thắng.

Ví dụ như Phiêu Tuyết Lâu và Thiên Phạt Sơn Trang. Trong trận đấu thứ ba, Phiêu Tuyết Lâu thắng, trận thứ hai, hòa, trận thứ nhất, Yến Bắc Phi thắng, Thiên Phạt Sơn Trang sẽ thắng ở trận thứ nhất. Dù thành tích tổng thể là hòa nhưng Thiên Phạt Sơn Trang vẫn được tính là thắng.

Nói chung, trong tình huống hòa, trận giành phần thắng có cấp cao thì càng có lợi.

Bao Bao là huyết thống Thái cổ Thần vượn, hiểu nhiều biết rộng, bỗng nhớ ra điều gì, trong đầu lóe lên ý nghĩ về tự nổ yêu đan!

Tự nổ yêu đan cũng tương tự như tu luyện giả nhân loại tự nổ Thần hồn. Đây là cách đánh tự sát, khi tự nổ yêu đan cũng giống như Thần đạo cường giả tự nổ Thần hồn, chắc chắn sẽ chết, không có cách nào cứu sống.

Trong cảnh giới Thần đạo, nhục thể chết đi không có nghĩa là đã chết, nhưng Thần hồn, yêu đan mà chết thì là chết thật sự.

Nghĩ đến đây, Bao Bao không chút hàm hồ, thu hết ánh kim quang về, lộn một vòng, một tấm linh phù từ trong tay bay ra trùm xuống về phía con Thần thú Hùng Sư.

Phong ấn Long Tức!

Đây là vật bảo mệnh Tần Vô Song cho Bao Bao dùng khi nguy cấp, không ngờ có lúc phải dùng đến thật. Phong ấn Long Tức tương đương với Hóa Thần Đạo tám kiếp, nổ uỳnh một tiếng, bao trùm lấy yêu đan của Thần thú Hùng Sư.

Uỳnh!

Long Tức ập xuống yêu đan, viên yêu đan nổ những tiếng làm rung chuyển trời đất, Bao Bao cũng không dừng lại, quét cây Càn Khôn Nhất Khí Côn tới, lại đập xuống yêu đan một lần nữa.

Uỳnh!

Tuy khả năng chịu đựng của yêu đan Thần hồn cao hơn nhiều nhục thể, nhưng bị một đòn công kích như vậy cũng chịu không nổi.

Viên yêu đan phải chịu hai đòn liên tiếp, ánh sáng màu lam tối đi nhiều, đúng lúc đó pháp thân khổng lồ của Bao Bao xuất hiện, cái mồm mở rộng, một luồng hấp lực như ngọn yêu phong đến từ địa ngục hút viên yêu đan vào.

Thiên phú thần thông Thôn Phệ!

Viên yêu đan rít lên, cố gắng chống cự lại khí thế cuồng bạo nhưng không thể chống lại hấp lực. Ánh sáng vàng không ngừng mở rộng, ánh sáng lam không ngừng tối đi.

Luồng sáng vàng như con hung thú tham lam không ngừng nuốt chửng luồng sáng lam, từng chút từng chút một cho đến khi ánh sáng lam hoàn toàn biến mất.

Cổ họng Bao Bao ‘ực ực’ mấy cái nuốt viên yêu đan xuống bụng.

Thần thông Thái cổ Thần vượn đáng sợ đến mức này, ngay Kiếm Nhiêm đã từng thấy cũng phải hít vào một hơi khí lạnh, thét lên:

- Thiên phú thật biến thái! Con khỉ thối tha đó có huyết mạch Thái cổ Thần vượn rất thuần khiết. Thiên Vấn đạo hữu, nếu để con khỉ thối này trưởng thành thì nó sẽ là mối nguy hiểm không kém Tần Vô Song đâu!

Cả người Tân Thiên Vấn đã nhũn cả ra. Nhìn cảnh yêu đan bị nuốt, một đời Thiên Đế điềm tĩnh như hắn cũng không thể không thầm bi quan, hai cánh tay giấu dưới tay áo khẽ run lên.

Bao Bao một tay chống gậy, một tay đập liên hồi lên ngực. Từng chút từng chút một, yêu đan cuối cùng mất đi hoàn toàn khí tức, bị Bao Bao triệt để luyện hóa. Hấp thụ viên yêu đan này ít nhất có thể tiết kiệm cho nó một trăm năm khổ công!

Viên yêu đan trước khi bị phong ấn tốt xấu gì cũng là Thần thú Hóa Thần Đạo sáu kiếp. Sau khi bị phong ấn tuy thực lực có sụt giảm nhưng vẫn là bất phàm, hơn nữa là Thần thú Thái cổ, huyết thống Thần đạo vô cùng thuần khiết. Cũng chính vì thế mà Bao Bao cũng được lợi nhiều.

- Ha ha…

Bao Bao đắc ý cười lớn, trong lúc cười, ánh sáng vàng không ngừng thu hẹp, pháp thân cũng dần nhỏ lại.

Sau khi trở lại hình dạng cũ, Bao Bao tóm Càn Khôn Nhất Khí Côn một cái, nó biến mất trong lòng bàn tay Bao Bao. Khi dùng thì Càn Khôn Nhất Khí Côn là một cây gậy. Nhưng khi không dùng thì có thể biến thành Càn Khôn Nhất Khí vô hình, vô cùng thần diệu.

Bao Bao đại thắng!

Yến Bắc Phi trố mắt nhìn Bao Bao đang diễu võ giương oai trên Hiên Viên Đài, ánh mắt tràn ngập sự không thể tin nổi. Trên gương mặt của Trang chủ Thiên Phạt Sơn Trang là sự không cam tâm và tuyệt vọng.

- Yến Bắc Phi, ta đã nói rồi, bảo người về chuẩn bị đi, còn ngẩn ra ở đây à? Ha ha ha ha!

Nghĩ đến việc Lão Đại nhà mình bị những thế lực này chèn ép nhiều năm như vậy, hôm nay cuối cùng cũng có thể ngẩng cao đầu, Bao Bao cực kỳ vui sướng.

Yến Bắc Phi chết sững, không nói được lời nào, cả người dường như đá hóa đá.

Hiên Viên Bạt nhảy lên đài nói:

- Trận thứ hai, Phiêu Tuyết Lâu thắng. Phiêu Tuyết Lâu thắng hai trong ba trận, thay thế Thiên Phạt Sơn Trang trong tám môn Thiên Đế Sơn. Trong vòng ba tháng, Thiên Phạt Sơn Trang phải dọn đến nơi cách Thiên Đế Sơn ba mươi vạn dặm.

Yến Bắc Phi bỗng gầm lên một tiếng, máu tươi phụt ra.

Tân Thiên Vấn không kìm được mà khẽ run rẩy, nộ hỏa trong lòng càng bùng cháy dữ dội. Đúng lúc đó ánh mắt thản nhiên của Tần Vô Song lướt qua, dừng lại chỗ Tân Thiên Vấn một chút, cười với ý tứ sâu xa rồi mới quay đi.

Tân Thiên Vấn trừng mắt nhìn Tần Vô Song, trong lòng gào thét:

- Tần Vô Song, ngươi cứ đắc ý vài ngày đi. Xem ngươi đắc ý được bao lâu. Kết thúc tranh giành vị trí Thiên Đế, ta không chơi cho ngươi hoàn toàn sụp đổ thì tên Tân Thiên Vấn ta sẽ viết ngược lại!

Hắn cũng chỉ thể tự an ủi trong lòng như vậy, những lời như thế chẳng có chút tác dụng gì trong hoàn cảnh này.

Lượt đấu thứ ba, Thiên Phạt Sơn Trang thua, Phiêu Tuyết Lâu thắng!

Cuộc thi của các thế lực ngoài Thiên Đế Sơn, sau trận chiến này lại đi vào một cao trào mới. Lượt thứ tư là Bách Kiếm Tông thách thức Thiên Vũ Tông!

Đây lại là một sự đối đầu giữa Tân gia và Tần gia dưới hình thức khác.

Đọc truyện chữ Full