TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 896: Kim Ô Thú đến Vấn Đỉnh Sơn

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Hôm nay, trong lòng Tần Vô Song có gì đó không yên. Tuy hắn không người có thể bấm ngón tay là đoán được tương lai nhưng từ trước tới giờ trực giác vẫn luôn giúp hắn cảm nhận được nguy cơ đang đến gần.

Cảm giác bất an, nóng ruột này chính là cảm giác quen thuộc mỗi khi sắp có nguy cơ đến.

Cảm giác huyết khí dâng trào khiến Tần Vô Song đang tu luyện phải mở trừng mắt, dùng Thần hồn truyền thức nói:

- Bao Bao, Cô Đơn, Hỏa Lân, mau tới chỗ ta ngay!

Ba đầu Thần thú này giờ là thủ hạ thân cận của Tần Vô Song, gọi lúc nào là đến lúc đó.

- Lão Đại sao vậy?

Bao Bao đến đầu tiên.

Tiếp đó Cô Đơn và Hỏa Lân cũng tới.

- Chuẩn bị đi, bảo tất cả đệ tử Tần gia, toàn bộ đều trở về trong sơn môn, lùi vào phạm vi phòng ngự của Giới Tử Động Phủ, không được chậm trễ. Nếu cách quá xa thì tìm nơi ẩn nấp, không được để lộ thân phận!

Lệnh của Tần Vô Song chính là pháp chỉ, trên dưới Tần gia đều lập tức chấp hành.

o0o

Trong Chính Khí Đường, mọi người đều hồ nghi nhìn Tần Vô Song:

- Đại Chưởng môn, cục diện hiện nay đang ổn định, Thần Khí Chi Môn sắp mở, chắc không có thế lực nào lại khiêu chiến vào lúc này đâu phải không?

Tần Vô Song nói:

- Cẩn tắc vô áy náy. Tuy ta không phán đoán được nguy cơ bắt nguồn từ đâu nhưng trực giác này của ta chưa bao giờ sai.

Nghe Tần Vô Song nói vậy mọi người đều biết, Đại Chưởng môn đã nói vậy thì chắc chắn có lý của mình. Đừng nói trực giác của Đại Chưởng môn chưa bao giờ sai, dù có từng sai thì Đại Chưởng môn mà đã nói thì chắc chắn có nguyên nhân, nhất định phải chấp hành.

Bao Bao cười:

- Lão Đại, không phải Kiếm Nhiêm lại giở trò chứ? Tên đó biến mất đã mấy chục năm, ta nghĩ nó không chịu được cô đơn nữa rồi.

Tần Vô Song lắc đầu:

- Giờ Kiếm Nhiêm cách chúng ta hàng trăm vạn dặm, căn bản không có dấu hiệu nó tiếp cận. Nếu là Kiếm Nhiêm thì chúng ta không cần phải thận trọng như vậy.

Lợi hại hơn cả Kiếm Nhiêm?

Sự lợi hại của Kiếm Nhiêm người trong Tần gia đều đã được chứng kiến. Năm đó nó có thực lực tương đương Tân Thiên Vấn, nay đã mấy chục năm qua đi, chắc chắn thực lực đã tăng cao. Nếu kẻ địch còn lợi hại hơn cả Kiếm Nhiêm thì thật sự là rất đáng sợ.

- Mọi người không cần lo lắng!

Tần Vô Song thấy mọi người sắc mặt nặng nề, xua tay, nói:

- Khi động phủ của ta luyện hóa xong, Chân Thần Đạo cường giả không thể động đến lông tơ của nó. Dù tất cả cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc có đến cũng không thể phá vỡ được.

Tần Vô Song trước nay không nói nhiều về Giới Tử Động Phủ, lúc này thấy mọi người lo lắng đương nhiên không muốn mọi người quá hoảng loạn.

Bao Bao thì vô cùng tự tin, cười:

- Đúng thế, mọi người đừng lo lắng nữa. Không phải Thiên Thần Đạo thì không thể vượt qua Giới Tử Động Phủ đâu. Trước đây Hiên Viên Dương hung hăng lắm, giờ bảo hắn thử xem chắc chắn sứt đầu mẻ trán!

Tần Vô Song đương nhiên cũng tự tin như vậy. Giới Tử Động Phủ là do sư phụ luyện hóa, thần thông quảng đại, phòng ngự cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc chắc chắn không vấn đề gì.

Động phủ này xây dựng là để đối mặt với Thiên Thần Đạo, nay trên Đại lục Thiên Huyền trừ Thiên Huyền Thất Tử ra thì còn ai là Thiên Thần Đạo cường giả chứ?

Có thể có nhưng chắc chắn đang bị phong ấn trong Thần Khí Chi Môn rồi.

Nghe Bao Bao nói vậy, người trong Tần gia đều bật cười, không khí lập tức thoải mái hơn hẳn. Đúng lúc khi mọi người thở phào, bên ngoài Vấn Đỉnh Sơn bỗng có một áp lực khổng lồ như trời sập xuống ập tới.

Uỳnh!

Một áp lực không chút điềm báo hình thành nên một đòn công kích có thể hủy thiên diệt địa oanh kích vùng ngoại vi sơn môn.

Chỉ nghe bốn bề phát ra tiếng nổ vang trời, tất cả vội vàng nhìn ra ngoài, chỉ thấy ngọn núi cao quanh Vấn Đỉnh Sơn đã bị một sức mạnh khổng lồ đánh sạt mất một phần, giống như bị một thanh thần kiếm chém mất vài trăm trượng vậy.

Giữa các sơn mạch bỗng xuất hiện một vết nứt đáng sợ, dãy sơn mạch kéo dài trùng trùng bỗng xuất hiện một khe nứt lớn, sâu thăm thẳm.

Tất cả đệ tử Tần gia đều nhảy dựng lên.

- Đại Chưởng môn!

Hàng trăm nghìn đôi mắt cùng nhìn Tần Vô Song.

Tần Vô Song lại vô cùng trấn tĩnh, ngồi trên ghế Thiên Đế, bình thản nói:

- Mọi người bình tĩnh đi, không có gì phải lo cả.

Giới Tử Động Phủ nay đã được Tần Vô Song luyện hóa không ngừng, phạm vi phòng ngực đã mở rộng ra phạm vi nghìn dặm, gần như bảo vệ được toàn bộ vùng trung tâm của Tần gia. Tuy vẫn chưa được đến mức cao nhất là ba nghìn dặm nhưng lớp phòng ngự này đã đủ để nội bộ Tần gia thấy yên tâm rồi.

- Tần gia tiểu tử, Tần Vô Song phải không? Cút ra đây cho đại gia!

Một giọng nói chói tai, huênh hoang, truyền khắp phạm vi mấy chục vạn dặm Thiên Đế Sơn.

Thần thông như vậy thật sự rất đáng sợ!

Tần Vô Song khẽ nhíu mày, thở dài:

- Quả nhiên như ta đoán, là Kim Ô Thú!

Nghe đến ba chữ ‘Kim Ô Thú’ sắc mặt tất cả đều thay đổi.

Tần Vô Song khoát tay:

- Mọi người cứ ở trong sơn môn làm việc của mình. Ta ra ngoài xem rốt cuộc Kim Ô Thú muốn gì.

- Đại Chưởng môn, không được!

Tần Trọng Dương lập tức lắc đầu phản đối:

- Kim Ô Thú vô cùng lợi hại. Ngay cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc cũng bị nó giết chết. Giờ chúng ta không thể lấy dùng biện pháp cứng rắn chống lại nó.

Tần Vô Song cười:

- Ta đâu có định chống chọi gì với nó. Trước mắt ta không đánh lại nó, điều này ta biết chứ. Có điều không đánh lại được đâu có nghĩa là chúng ta phải nhẫn nhịn.

Nói rồi hắn cười:

- Bao Bao, ba ngươi cùng ta đi xem náo nhiệt nào. Những người khác ở nguyên tại chỗ chờ lệnh.

Đến vùng ngoại vi động phủ, Kim Ô Thú gầm rú, không ngừng oanh kích sơn môn Tần gia. Nhưng Giới Tử Động Phủ vô cùng huyền diệu, sự công kích của Kim Ô Thú giống như đâm đầu vào bông, sức mạnh tiêu tan không còn gì, cảm giác như chém đao xuống nước vậy. Kim Ô Thú rống lên:

- Tần Vô Song, không muốn ta san bằng Vấn Đỉnh Sơn thì mau cút ra đây! Đại gia ta tâm trạng tốt thì sẽ bớt giết một hai tên. Nếu không thì, hừ hừ!

Tần Vô Song ra đến ngoài, cười lớn:

- Súc sinh lông lá, ngông cuồng ở Vô Tận Đông Hải chưa đủ sao? Chạy đến Hiên Viên Khâu đây gây chuyện, lẽ nào chê mình sống lâu quá sao?

Bao Bao cũng hét:

- Kim Ô Thú, biết điều thì ngoan ngoãn trở về Thang Cốc đi, nếu không, hừ hừ, sẽ có ngày, Lão Đại ta sẽ lột da rút gân ngươi!

Kim Ô Thú nghiến răng, gầm lên liên hồi:

- Tần Vô Song, khẩu khí lớn lắm. Xem hôm nay ta diệt cả Tần gia ngươi thế nào. Xem Thần Tú Cung của ngươi bắn ta thế nào, ha ha ha!

Kim Ô Thú vốn không có thâm thù đại hận gì với Tần Vô Song nhưng lại có sự đối địch số mệnh với Thần Tú Cung, ghét ai ghét cả tông chi họ hàng, vì thế mà nó cũng hận Tần Vô Song đến tận xương tủy.

Mấy chục năm trước quần thảo với cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, đến gần đây mới đến Hiên Viên Khâu, việc đầu tiên không phải giết đến vùng cấm địa của Hiên Viên Tộc mà giết thẳng đến Vấn Đỉnh Sơn.

Tần Vô Song uể oải ngồi xuống trước cửa, cười:

- Kim Ô Thú, có bản lĩnh thì cứ động thủ hết sức đi. Ngươi mà phá vỡ được sơn môn của ta thì ta sẽ đưa ngươi Thần Tú Cung, cả Tần gia này cũng cho ngươi luôn, chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh đó.

Kim Ô Thú giận dữ gầm lên:

- Tần Vô Song, ngươi đừng có đắc ý. Chỉ dựa vào cái trận pháp phòng ngự này mà ngươi nghĩ có thể làm khó ta sao?

Đến giờ Kim Ô Thú vẫn tưởng đây chỉ là trận pháp cấm chế của Tần gia, căn bản hề biết tác dụng diệu kỳ của Giới Tử Động Phủ. Nói rồi Kim Ô Thú rung người, lao vào sơn môn.

Tần Vô Song cũng nhảy lên, dùng Âm Dương Tử Vân Dực bay lượn quanh động phủ, lấy Thần Tú Cung ra, dù không đánh lại được Kim Ô Thú thì dùng Thần Tú Cung bắn lén cũng không tệ.

Giới Tử Động Phủ có tất cả một trăm linh tám lớp phòng ngự, bảy mươi hai đạo tiểu cấm chế, ba mươi sáu đạo đại cấm chế. Trong đại cấm chế còn có chín đạo siêu cấp cấm chế, tương đương với công kích của Thiên Thần Đạo cường giả. Với cấm chế cấp này, nếu Kim Ô Thú đâm vào, không chết cũng trọng thương. Kim Ô Thú gầm rú nghênh ngang lắm nhưng thật ra nó không phải loại lỗ mãng hữu dũng vô mưu. Ngược lại, trong vẻ ngoài thô kệch, Kim Ô Thú là kẻ vô cùng giảo hoạt.

Một khi bước vào trong phạm vi phòng ngự của Giới Tử Động Phủ sẽ cảm thấy hư không vô cùng cổ quái, mơ hồ như có một thứ quy tắc không gian kỳ quái. Những tòa nhà của Tần gia có vẻ gần nhưng khi lại gần thì lại cảm thấy quá xa vời.

- Không đúng, sơn môn Tần gia có gì đó cổ quái!

Thời gian gần đây Kim Ô Thú đi khắp nơi từng gặp rất nhiều loại cấm chế sơn môn, với thực lực Chân Thần Đạo đỉnh phong của mình, trừ khi đến thánh địa Đồ Đằng Tộc phải cẩn thận ra thì những nơi khác Kim Ô Thú đi lại thoải mái, căn bản chẳng phải đề phòng gì.

Nhưng nó phát hiện sơn môn Tần gia cũng cổ quái như thánh địa Đồ Đằng Tộc, thậm chí còn kỳ quái hơn.

Thánh địa Đồ Đằng Tộc mạnh là ở cấm chế công kích, mỗi lớp phòng ngự đều được lưu truyền từ thời đại Chúng Thần Thái cổ, uy lực kinh người. Cấm chế Thiên Thần Đạo cường giả thời đại Chúng Thần Thái cổ sắp đặt đương nhiên Kim Ô Thú không thể coi thường. Nó nghi hoặc:

- Lẽ nào Tần gia thời đại Thái cổ cũng có Thiên Thần Đạo cường giả? Dù có Thiên Thần Đạo một, hai kiếp thì cũng không thể làm ra được thứ này. Đây rõ ràng là do một đại sư tạo ra. Không đúng, không đúng!

Kim Ô Thú cảm thấy không ổn, lập tức đề cao cảnh giác. Đúng lúc đó nó bỗng cảm thấy có một sự dao động nhỏ từ bên trái, nó giật mình vội thối lui về sau.

Một đạo khí công kích khí lưu mạnh mẽ bắn tới từ bên trái, xé tan hư không thành nhiều mảnh nhỏ.

Chỉ một đòn công kích bình thường khiến không khí vỡ vụn? Da đầu Kim Ô Thú tê dại, chỉ một đòn công kích cấm chế nhỏ bé mà đã không thua kém đòn công kích của một Chân Thần Đạo tám kiếp, vậy nếu gặp phải công kích lớn thì không chết cũng bị lột mất lớp da!

Đọc truyện chữ Full